Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Thực Lực Vi Tôn
Tuy nhiên khi thấy ánh mắt nghiêm nghị và mang nét lạnh lùng đó, nàng đành nuốt lại những lời sắp nói và gật đầu đáp:
…
- Vậy sao? Nhưng tui không tin. Ai biết cậu dùng bùa mê thuốc lú gì đầu độc cô Mai Anh?
- Nhi! Cậu với Huy trở thành người yêu rồi à?
Thấy vậy, hai hàng lông mày đen của Phương căng căng.
Nghe lời này của anh, Huy không nóng không lạnh đáp lại:
- Ừm!
Dứt lời, nàng chầm chậm đi tới tủ lạnh và cầm ra một chai sting cùng với ly đá.
Thấy thế, Phương mỉm cười và xua xua tay, đáp lại:
Chương 71: Thực Lực Vi Tôn
- Vào đi.
Nghe thanh âm không một chút cảm xúc này, yết hầu của Tuấn chạy lên chạy xuống liên tục, khuôn mặt nhanh chóng ướt đẫm mồ hôi.
Lời của anh Tuần vừa dứt, Huy đút máy điện thoại vào trong túi quần và thì thào một câu:
Nghe thế, hắn cũng không muốn cò cưa nhằm vớt vát chút liêm sỉ, liền đáp:
Thấy muỗng bánh này, Huy đẩy tay của nhỏ lại và nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ừm! Chiều hôm qua, Huy đã đồng ý làm người yêu của Nhi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có sự cho phép của cô, hắn mới quặn tay cầm và mở cửa bước vào trong.
Lần này đến lượt Huy phải thở dài. Không còn lựa chọn nào khác, hắn đành há hốc miệng và ngậm lấy muỗng bánh này.
Đặt mông vào mặt ghế êm ái, Huy đảo mắt qua nhìn Vân và nhe răng cười chào.
- Hai cậu trở thành người yêu kể từ khi nào thế? Sao tui không nghe Huy nói gì hết?
Thấy cái tên đang hiển thị trên màn hình, hai tay của Tuấn thoáng run rẩy và không một chút do dự bắt máy:
Lời vừa dứt, nàng lại dích một muỗng bánh lên và đút cho hắn ăn.
- Em còn có việc bận. Nên xin phép cúp máy trước, tạm biệt anh.
- Ò! Vậy thì cảm ơn cậu nhé.
Phương nào có biết rằng, có một cái kìm bằng xương người đang kẹp chặt lấy vùng da hông bên phải của hắn.
- Á xin lỗi Phương. Nhi dùng lực hơi mạnh.
- Alo! Em nghe nè.
- Thực Lực Vi Tôn. Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm đầy tớ. Chiến!
- Em hiểu rồi. Chúng ta chuyển mục tiêu.
- Nhi ăn gì để tui gọi?
- Em ngồi đi.
- Dạ! Vậy thì em cảm ơn anh.
Thấy anh Tuấn gọi bằng Telegram, Huy thoáng nhíu mày lại và nhấn nút đồng ý.
- Nhi ăn phần của tui nhé?
Va phải ánh mắt u mê đó, hắn lắc đầu và nghiêm mặt đáp lại:
Nhìn gương mặt của Nhi đỏ bừng bừng mang đầy nét giận dữ, Phương nở một nụ cười khoái chí.
- Ừ! Tạm biệt Nhi.
Cầm lấy chai sting cùng với ly đá từ cánh tay ngọc ngà của cô, Huy mỉm cười và gật đầu đáp lại:
Nhi đỏ mặt đang nghĩ “nên đặt tên con là gì” thì bỗng giật mình tỉnh lại. Nghe Phương hỏi vậy, nàng khẽ cười oe thẹn và đáp:
Nuốt nước bọt đầy khó khăn, Tuấn đáp:
Dứt lời, Nhi cũng dích một muỗng bánh lên và chìa ra trước miệng của Huy.
11 giờ trưa.
Ngay lập tức, Tuấn gật đầu lia lịa và nhanh chóng đáp lại:
Sau khi hớp một ngụm nước để lấy lại bình tĩnh, sắc mặt của Tuấn hồi phục như cũ. Nghe lời này của thằng Phi, khóe môi ấy nhếch lên:
- Yên tâm! Em sẽ trả thêm.
- Vậy ý của Vân là?
- Không sao. Xem như hôm nay tui khao cậu.
- Đúng như những gì cô nói. Hôm nay, tui gọi cậu đến đây để bàn chiến thuật.
Vừa mở cánh cửa ra, ngay lập tức, thân ảnh lồi lõm của hai con yêu quái liền ập vào mắt của hắn.
- Ừ! Chúng mày cứ theo dõi con bé đó. Nhưng có việc gì thì ngay lập tức báo cho tao biết.
- Haha! Anh em cả, chú mày cứ làm quá. Việc này, anh sẽ không lấy thêm.
- Tút ~tút!
Không thể tình hình này tiếp diễn, nàng liền nhích người qua Huy và dùng tông giọng hối lỗi nói:
Nghe vậy, Phương xua tay và nói:
Nghe Phương nói, Huy nuốt miếng bánh xuống bụng và lắc lắc bàn tay tỏ vẻ chịu thua.
- Chúng ta ăn thôi.
- Tui nghe cô Mai Anh nói “cậu đã đạt cảnh giới Đặc Cấp Đại Sư”?
Lời của hắn vừa dứt, giọng của anh Tuấn lập tức cất lên:
…
Lập tức, giọng của anh Tuấn phát ra:
Ngay khi giọng nói của Tuấn dứt, loa của điện thoại lập tức vang lên thanh âm trầm lắng của một người đàn ông:
Sau khi học xong tiết cuối, Huy đang chuẩn bị đứng lên rời khỏi ghế thì nhỏ Nhi vẫy tay nói:
- Hy vọng lần này, suy đoán của mình là sai.
Khóe môi tím của Vân nhếch lên:
Nhìn bọn họ tình tình tứ tứ, Nhi ghen đến mức đỏ cả mắt.
- Ừ! Đợi tin tốt của anh. Tạm biệt chú mày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy đại ca của mình thất thố và sợ hãi đến vậy, một người thanh niên da đen đứng ở bên cạnh hết sức tò mò, liền hỏi:
Vừa dứt cậu, giọng nói “ồ ồ” của Vân cất lên:
Ngậm lấy muỗng bánh của Phương, Huy quay sang nhìn Nhi và nói:
- Bây giờ, anh cho người theo dõi nhỏ bạn của em trong một tuần. Ngoại trừ nhà của nhỏ ra, Nhi đi đâu, hay làm gì thì anh phải báo lại cho em biết.
Thở dài một cái, nàng gật đầu và nhận lấy dĩa bánh này.
- Cộc ~cộc! Em Huy nè.
- Dạ em nghe.
Lập tức, hai đôi mắt nhìn chằm chằm vào cách Nhi há miệng ngậm lấy cái muỗng.
- Đại ca! Theo anh chinh chiến đã gần 2 năm nay, nhưng đây là lần tiên, em thấy anh phản ứng như vậy. Đầu dây bên kia, là ai thế ạ?
Nghe tiếng tắt máy này, Tuấn mới thở phào một cái nhẹ nhõm và lau đi những giọt mồ hôi đang lăn dài trên mặt.
- Hai đứa mình về chung nhé.
Nghe lời này, Huy hớp một ngụm sting mát lạnh, nói:
- Dĩa bánh gato này bao nhiêu á, tý có gì tui gửi tiền lại cho cậu?
Tại đầu dây bên kia, sau khi cắt đứt liên lạc với Huy, Tuấn tính gọi cho đàn em để chuyển mục tiêu thì chuông của điện thoại reo lên.
Nhìn nhỏ Phương vừa nói, vừa cầm dĩa bánh gato chìa về phía mình, Nhi thoáng do dự.
Thấy hắn, cô Mai Anh đứng dậy, chỉ tay vào cái ghế còn lại và nói:
Thấy nhỏ đã rời đi, Huy mới nhích người bước ra khỏi bàn.
- Kể từ giờ, Phương cũng nên tự trọng một xíu nhỉ? Nếu không, người ta lại hiểu lầm cậu là trà xanh mất.
Vừa nghe tới đây, Phương lập tức quay sang nhìn Nhi và cười lạnh nói:
- Tụi đàn em báo lại với anh rằng “tụi nó đã tìm thấy người mà chú mày đã gửi thông tin cho anh. Nhưng kẻ này không biết bất cứ thứ gì về nhỏ Nhi”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa bước ra khỏi phòng học, điện thoại của hắn rung rung. Thọc tay vào túi, hắn móc nó ra và nhìn vào màn hình sáng ấy.
Nhi biết rằng Huy sẽ từ chối, nên nàng đã chuẩn bị sẵn một vài câu để nhõng nhẽo với hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dứt lời, nàng liền dích một muỗng bánh lên và chìa ra trước miệng của Huy.
- Không sao. Không sao. Tui biết cậu không cố ý là được.
…
Thanh âm này vang vào tai, hắn thoáng khựng người lại và bèng liếc mắt qua bên trái.
- Sếp của sếp! Rồi tụi mày cũng sẽ hiểu.
Sau đó, Tuấn liền kể hết mọi chuyện cho đầu dây bên kia nghe.
- Dạo này, thằng Huy có nhờ vả gì mày không?
Bước tới phòng của cô Mai Anh, thanh âm huyên náo ở bên trong ngay lập tức ùa vào tai của Huy.
Dường như nhớ tới thân phận của mình, nàng quay sang nhìn Phương bằng ánh mắt giận dữ, đe dọa nói:
- Nhi cũng ăn đi.
Thấy hai hàm răng trắng xóa kia, Vân hừ lạnh một cái và vẫy tay chào lại, nói:
- Hiện giờ, Huy còn có việc bận. Nhi về trước đi.
Hiểu ám hiệu này của thằng bạn và biết hắn cũng đang lâm vào tình thế khó xử, Phương bĩu môi một cái và vươn tay tới vỗ vào vai của Nhi, nói:
- Thằng Huy có hỏi, thì tụi mày cứ nói là “con bé đó không có đi đâu và cũng không có gặp ai bất thường”. Hiểu chứ?
- Ừm! Vậy Nhi về trước nhé. Bye bye Huy!
- Dạ. Em hiểu ý của Sếp rồi.
“Ực”!
- Dạ hôm qua, Huy có nhờ em một vài việc.
- Huy ăn đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.