Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: C25: Tình yêu mọc lên từ phương đông lặn ở phía tây

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: C25: Tình yêu mọc lên từ phương đông lặn ở phía tây



Tân Đàm ngoan ngoãn gật đầu.

"Đàm Đàm, cậu còn khóc nữa thì đừng trách mình dùng tuyệt chiêu nhé."

Cho nên sau khi khai giảng lớp 10, cô lựa chọn trọ ở trường. Bởi vì lý do tâm lý nên cô vẫn luôn tiếp nhận điều trị, sau này tình cờ bị Kỳ Xán phát hiện, Kỳ Xán vốn đã thích chơi với cô, sau khi phát hiện càng lẽo đẽo theo sau.

Sau khi Tân Đàm phát hiện mình suýt cào Kỳ Xán bị thương, cuối cùng cô cũng không chịu nổi nữa, ôm đầu gối co người lại.

Tân Đàm lắc đầu, cô quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài. Kỳ Xán lập tức hiểu ý Tân Đàm, họ cùng nhau đi ra nhà gỗ nhỏ, tản bộ trên sân thượng.

Tân Đàm càng nghĩ càng đau lòng, khóc không ngừng được.

Hai ngày này vẫn luôn húp cháo, miệng Tân Đàm nhạt thếch, mà bây giờ trước mặt có một đ ĩa mì xào vàng óng xoăn xoăn, mỗi một sợi mì đều ngậm đầy nước tương, tản ra mùi thơm mê người.

Tân Đàm tỉnh lại trước khi hoàng hôn xinh đẹp lùi lại, Kỳ Xán đang ôm cô ngủ say. Cô cầm lấy cái gối bên cạnh, định nhét vào trong lòng Kỳ Xán.

Mặc dù thực vật trong hành lang hoa đã khô héo, nhưng dù đã bị phủ bụi trần thì pha lê bảy màu trên đỉnh đầu vẫn rất đẹp. Ánh chiều tà chiếu xuống lớp pha lê bảy màu, phản chiếu vào trong hành lang hoa, thực vật khô héo được phủ lên một lớp ánh sáng bảy màu, tựa như ảo mộng.

Tân Đàm: "..." Cô bỗng nhiên không khóc nổi nữa, Kỳ Xán khóc gì chứ, đáng ghét.

Kỳ Xán không rõ nguyên nhân khiến Tân Đàm thay đổi là gì, anh chỉ có thể ngày ngày thử bắt chuyện với Tân Đàm. Tân Đàm phản ứng rất lạnh nhạt, có lúc dứt khoát không để ý tới anh.

Ăn xong nửa đ ĩa mì xào, Tân Đàm không ăn được nữa. Lúc này là buổi chiều, cuối cùng cơn mưa dầm kéo dài nhiều ngày cũng ngừng lại, ánh nắng chiếu vào, ấm áp tươi đẹp. Tân Đàm lại không nhịn được cảm thấy buồn ngủ, mơ màng ngủ thiếp đi.

Tân Đàm cắn oàm một miếng, vị mì sợi và nước tương bùng nổ trong miệng, mùi vị sinh động này dường như đang nhảy nhót trong mỗi một tấc khoang miệng.

Cô c·h·ế·t, hẳn là Kỳ Xán sẽ đau lòng.

Thế nhưng Kỳ Xán không làm thế, anh vẫn luôn kiên nhẫn nói chuyện với cô, giống như lúc họ học cấp ba.

Kỳ Xán hoảng sợ bật dậy khỏi giường, anh ảo não không thôi: "Sao mình lại ngủ say thế chứ?!"

Cả cơ thể và tâm lý đều chịu tra tấn, khiến Tân Đàm không kiềm được bật khóc, nhưng vì sợ đánh thức Kỳ Xán nên Tân Đàm cố nén. Cô nhét gối vào trong lòng Kỳ Xán, sau đó rón rén đi ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ khi bắt đầu tận thế đến nay, đây là điều chỉ nghĩ thôi cô cũng không dám.

Tân Đàm không chịu nhúc nhích, cũng không cho Kỳ Xán chạm vào cô. Kỳ Xán hết cách, chỉ có thể ngồi ở một bên trông chừng cô.

Đau.

Không thể không nói, quãng thời gian Tân Đàm khó khăn nhất chỉ có một mình Kỳ Xán ở bên, từ đầu tới cuối đều không rời đi. Cho tới bây giờ, anh vẫn không hề rời đi.

Ánh nắng chiều sáng rọi bị ánh hoàng hôn bao trùm, tựa như đóa hoa tươi đẹp nở rộ trên bầu trời, đại biểu lúc này đã chạng vạng tối.

Thế nhưng... nhưng tại sao chứ?

Tân Đàm phản ứng chậm, còn chưa đưa ra câu trả lời Kỳ Xán đã coi như cô đồng ý, đỡ cô dậy, dùng nĩa cuốn mì xào đưa đến bên môi cô.

Trông thấy Tân Đàm như vậy, trong lòng Kỳ Xán chỉ còn lại cảm giác bất an.

Nguyên nhân thay đổi trên người Tân Đàm... là gì đây?

Vào lúc Kỳ Xán định ép Tân Đàm ăn, Tân Đàm giống như vừa mới tỉnh lại khỏi cơn mơ, bắt đầu giãy giụa kịch liệt. Cô vừa giãy giụa vừa khóc, thậm chí suýt nữa cào anh bị thương.

Tác giả có lời muốn nói:

... Cho nên tuyệt chiêu mà Kỳ Xán nói là cùng khóc với cô à?

Kỳ Xán không cả kịp đi dép, anh vừa đẩy cửa ra, lập tức thấy Tân Đàm đang đứng ở cửa. Bởi vì trên mặt cô bị thịt thối bao trùm, chỉ có một đôi mắt giống như hồng ngọc có thể để lộ một chút tâm trạng của cô, nhưng trong mắt cô chỉ có một mảnh yên tĩnh.

Anh nhìn Tân Đàm rất lâu, chợt phát hiện phần tóc giữa gáy cô rũ xuống, lộ ra một mảnh da thịt trắng nõn. Anh vươn tay đẩy ra, nhìn thấy phần cổ chưa từng bị thịt thối bao trùm của cô.

Tình huống như vậy kéo dài suốt ba ngày. Kỳ Xán nôn nóng không thôi, Tân Đàm không để ý tới anh cũng được, quan trọng là cô còn không chịu để anh bón cho cô, thậm chí từ chối ăn cơm. Cô đã không ăn gì suốt ba ngày, Kỳ Xán thật sự lo lắng Tân Đàm sẽ c·h·ế·t đói.

Dáng vẻ này của anh thật sự quá buồn cười, Tân Đàm không nhịn được cười rộ lên. Cô nghĩ, xong rồi, hình ảnh này vừa xuất hiện, sau này Kỳ Xán khóc nữa thì chắc cô chỉ cảm thấy buồn cười thôi.

Hiện tại ánh sáng xán lạn nhất này, cũng chiếu lên người cô và bạn trai, bọn họ chìm trong một mảnh ánh sáng.

Kỳ Xán ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng, nhưng khóe miệng lại nhoẻn cười, nói với cô: "Đàm Đàm, mình khóc giúp cậu, cậu ăn gì đó đi được không?"

Kỳ Xán lại vô thức nhìn chằm chằm khuôn mặt lúc ngủ của Tân Đàm nở nụ cười. Đàm Đàm dễ dỗ thật đấy.

Kỳ Xán cảm nhận được sự thay đổi của Tân Đàm hết sức rõ ràng. Hình như cô lại quay về dáng vẻ mấy ngày trước khi họ vừa gặp lại, thậm chí càng nghiêm trọng hơn.

Tuổi thơ của Tân Đàm cũng không tính là hạnh phúc, thậm chí có thể gọi là hỏng bét. Mẹ cô kiện bố cô bị thua, dẫn theo cô tới nhà họ Thẩm. Chú Thẩm đối xử với cô lạnh nhạt, anh kế đối xử với cô bình thường, cô mãi mãi là người bị bỏ qua.

Xin lỗi, xin lỗi. Cô im lặng nói với Kỳ Xán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho nên cô lạnh lùng một chút, Kỳ Xán chủ động từ bỏ cô, vậy thì tốt rồi. Nếu không phải ba ngày nay Kỳ Xán vẫn luôn canh chừng ở bên cạnh cô, thậm chí cô đã nghĩ tới việc bỏ đi.

Kỳ Xán hết cách, sợ Tân Đàm chờ sốt ruột, bèn dùng nồi sắt xào mì, múc một đ ĩa đi tìm Tân Đàm. Úc Gia Trí nhìn nồi mì xào còn thừa một nửa, hoan hô một tiếng.

Bóng đêm vẫn đen kịt như cũ. Kỳ Xán tỉnh dậy trong lúc ngủ mơ, cảm giác bất an mãnh liệt quanh quẩn trong lòng, khiến tim anh run lên. Anh theo bản năng nhìn xuống ngực, Tân Đàm không ở đây, chỉ có một cái gối đầu.

Kỳ Xán sửng sốt, ánh mắt nhìn lên men theo cổ cô, bỗng phát hiện trên mặt cô đã không phải bị thịt thối bao trùm toàn bộ, mà nhiều thêm một số phần da bình thường, ghép chung với thịt thối nhìn không dễ coi cho lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tân Đàm nghe không rõ, khó chịu khóc tiếp. Cô lơ đễnh nghĩ Kỳ Xán có thể có tuyệt chiêu gì chứ. Rõ ràng giống như cô đối với anh, anh đối với cô cũng bó tay hết cách. Hức.

Ngoài trời còn đang đổ mưa, mặc dù không to nhưng đánh lên người lạnh buốt, vô cùng khó chịu, nhất là khi cô mới vừa tỉnh lại trong lồ ng ngực ấm áp của Kỳ Xán.

Chờ tới lúc trông thấy Tân Đàm đang trợn tròn mắt im lặng nhìn anh, cơ thể căng cứng của anh lập tức thả lỏng.

Có lẽ thật sự đã chậm trễ một chút thời gian, hoặc có lẽ là Tân Đàm quá mệt mỏi, lúc Kỳ Xán trở về Tân Đàm đã ngủ rồi.

Lúc này Tân Đàm mới nhớ ra, mình có một quá khứ không tính là tốt đẹp, thậm chí có thể nói là u ám, là Kỳ Xán kéo cô ra khỏi vũng bùn.

Tân Đàm không lên tiếng mà giơ tay lên, dùng tay áo lau nước mắt cho anh, tỏ vẻ cô không khóc nữa. Cảm xúc khổ sở đã kéo dài rất lâu, đột nhiên bị Kỳ Xán cắt ngang, cô cảm thấy mình không tiến vào trạng thái được nữa.

Kỳ Xán nhớ tới phần kim tiêm đứt gãy trên cổ Tân Đàm.

Tân Đàm cực kỳ khó hiểu, cô cảm thấy mình quá tệ, căn bản không đáng để Kỳ Xán đối xử với cô như vậy. Huống hồ có lẽ cô sắp c·h·ế·t rồi, cô sẽ phụ lòng anh.

Kỳ Xán sợ đi chậm cô lại không ăn, lập tức xông ra ngoài, kết quả phát hiện cháo anh gác trên đống lửa hâm nóng đã bị Úc Gia Trí ăn sạch.

Tân Đàm không biết cơn đau lần này sẽ kéo dài bao lâu. Cô muốn nhắm mắt lại nhưng không dám. Cô chỉ có thể chịu đựng như vậy, cầu nguyện thời gian nhanh chóng trôi qua.

Kỳ Xán đang do dự nên gọi Tân Đàm dậy hay để cô ngủ tiếp, Tân Đàm đã ngửi thấy mùi thơm rồi mơ màng mở mắt, tò mò nhìn cái đ ĩa trong tay anh.

Lớp học yêu đương của Kỳ Xán:

Một trong những tuyệt chiêu của nhóc đáng thương Xán Xán... không dỗ được thì gia nhập! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không biết Úc Gia Trí đã chạy đi đâu, bên ngoài vô cùng yên tĩnh. Bọn họ đi vào hành lang hoa, đi lại trong đó.

Úc Gia Trí ôm nồi đất sạch bong tỏ vẻ: "Anh xem tôi cọ nồi sạch chưa này?"

Ngay từ đầu Kỳ Xán còn lau nước mắt cho cô, về sau phát hiện căn bản không lau khô được, anh bèn ôm chặt lấy Tân Đàm, nhẹ nhàng vỗ lên lưng cô.

Tân Đàm vốn định đi tìm Lương Thiên ngay, nhưng cô mới vừa đi hai bước đã ngã xuống trong mưa. Cô không còn sức đứng dậy, chỉ có thể mặc cho bản thân nằm trên mặt đất ướt sũng.

Kỳ Xán đi đến cạnh giường, nhìn dáng vẻ vừa mệt vừa tò mò của Tân Đàm, lại có chiêu mới. Anh vui vẻ hỏi: "Đàm Đàm, mình bón cho cậu ăn được không?"

Anh lại nghĩ tới đôi mắt không giống zombie của Tân Đàm, màu đỏ tinh khiết, vô cùng xinh đẹp.

Kỳ Xán thật sự khóc rất đau khổ, cảm giác còn phải đau lòng hơn cả cô. Anh ôm Tân Đàm, nước mặt tí tách nhỏ lên cổ Tân Đàm, làm ướt đuôi tóc cô, khiến cô cảm nhận được anh khóc khổ sở đến mức nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Kỳ Xán ôm cô, hỏi: "Đàm Đàm, cậu muốn ngủ tiếp không?"

Kỳ Xán thấy cô như vậy thì lại thở phào một hơi, dù sao cũng tốt hơn là Tân Đàm không nói lời nào.

Anh rất tốt, anh vẫn luôn tốt như vậy.

Quãng thời gian đó bố mẹ chú Thẩm không hài lòng với mẹ cô vì cô không đi theo bố. Bởi vậy nên mẹ càng thêm ghét cô, quan hệ giữa cô và mẹ cũng ngày càng căng thẳng.

Tốt đẹp nhường nào chứ.

Một đêm nháy mắt trôi qua.

Nồi có sạch không Kỳ Xán không quan tâm, anh chỉ muốn chà mặt Úc Gia Trí cho mỏng hơn một chút.

Thật sự rất đau.

Loại chuyện này đã xảy ra hai lần, Tân Đàm không biết lần thứ ba mình còn có thể sống nổi không. Cô là kẻ hèn nhát, cô không dám đánh cuộc.

...

Tân Đàm lại quay đầu sang nhìn Kỳ Xán, anh đang nhìn cô đầy mong đợi, bởi vì đã khóc nên mắt anh còn ướt sũng, lúc nhìn cô giống như một con c·h·ó to đang điên cuồng vẫy đuôi.

Tân Đàm thật sự không muốn như vậy, nhưng cô sợ mình sẽ c·h·ế·t mất. Bởi vì vào cái đêm đau đớn đó, cô đau đến mức tưởng chừng mình thực sự đã c·h·ế·t một lần.

... Lương Thiên!

Nhẹ nhàng không được, anh chỉ có thể dùng biện pháp mạnh.

Tân Đàm đi lên trước một bước, nhưng ngay sau đó lập tức ngã về phía trước giống như bị mất sức, cũng may được Kỳ Xán đỡ lấy. Kỳ Xán dìu cô vào phòng, tìm quần áo mới ra thay cho cô.

Cả người Tân Đàm ướt sũng, bốc hơi lạnh từ trong ra ngoài, không biết đã đứng trong mưa bao lâu.

Trước đó lúc ở đại học Vân Thành, Tân Đàm ở bên cạnh mà anh không thể tỉnh lại, hiện tại Tân Đàm không có ở đây, vậy mà anh cũng không kịp thời tỉnh lại.

Kỳ Xán nâng mặt Tân Đàm lên, lau nước mắt cho cô lần cuối. Sau khi phát hiện thật sự không lau khô dược, hốc mắt vốn đang đỏ bừng của anh cũng rơi xuống một giọt nước mắt.

Kỳ Xán cực kỳ vui mừng, trên lông mi còn treo nước mắt đã vui vẻ nói với cô: "Thế mình đi lấy đồ ăn cho cậu!"

Nhưng lần này Kỳ Xán lại chợt bừng tỉnh khi cô vừa nhúc nhích, sau khi mở mắt chuyện đầu tiên anh làm là nhìn cô.

Chương 25: C25: Tình yêu mọc lên từ phương đông lặn ở phía tây

Gió lạnh và mưa phùn rơi trên cơ thể co quắp vì đau đớn của cô, mang theo hơi lạnh vô tận.

Bạn gái khóc đến mức không dừng được thì phải làm sao?

Biểu hiện cụ thể là hiện tại cô càng không muốn để ý tới anh, còn không chịu để anh bón cho cô... rõ ràng ngay từ đầu không phải như vậy.

Đây là ánh sáng rực rỡ nhất Tân Đàm từng gặp.

Ngay từ đầu Kỳ Xán muốn đi tìm Lương Thiên, nhưng Tân Đàm còn nằm trong lòng anh, anh sợ đánh thức Tân Đàm nên định sau đó lại đi, không biết anh cũng ngủ thiếp đi từ lúc nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: C25: Tình yêu mọc lên từ phương đông lặn ở phía tây