Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Dương Viêm cho mời
Lần này dẫn đội là trưởng lão ngoại môn, cao nhất mới ngưng nguyên viên mãn, đối phương chỉ cần ở xa như vậy, nếu không dụng ý quan sát, tất nhiên vô pháp xuyên thủng ngụy trang của hắn, bề ngoài chỉ nhìn được tu vi luyện khí tam trọng mà thôi, còn lại một đám đệ tử thượng vàng hạ cám, không đáng để lo.
Trên đường đi, Lâm Vũ nghĩ mãi không ra, khoảng cách tông môn phát tài nguyên còn có một tháng, nghèo kiết xác như hắn còn có gì khiến Dương Viêm bận tâm.
Dương Viêm tỏ ra suy tư, nghĩ ngợi lúc lâu hắn mới trầm giọng:
Dù gì người cũng đã mời đến, bên ngoài phải làm bộ vui vẻ.
Lưu Phong lâu toạ lạc tại Thanh Thạch thành, chính là ở bên dưới núi Vô Cực tông, thuộc về Vô Cực tông quản chế, ngày thường đều sẽ có đệ tử vào thành ăn uống nghỉ ngơi, hưởng thụ thú vui nhân sinh.
Lâm Vũ ngồi yên một chỗ đánh giá đám người.
Ước chừng trôi qua mười mấy phút, rốt cuộc Dương Viêm cũng xuất hiện, quanh thân tản mát ra khí tức cường đại, vô cùng tiếp cập luyện khí điểm cuối, cơ hồ muốn vượt qua cánh cửa, tiến vào ngưng nguyên cấp bậc.
Lâm Vũ kinh ngạc.
Rất nhanh nghi hoặc đã được giải đáp.
Hơn nữa Đại Hùng giỏi ăn nói, thái độ co dãn thức thời, rất được Dương Viêm thưởng thức thu về dưới trướng, hằng ngày thay mặt hắn quản lý đệ tử tầng chót.
"Ngày mai chính là thời điểm xuất phát, như vậy đi tối nay ta mở tiệc thiết đãi tại Lưu Phong lâu, mong đại gia nhớ đến dự."
Thế nhưng Dương Viêm là loại người gì, ngày thường ức h·iếp kẻ yếu, c·ướp đoạt tài nguyên người khác, có thể suy nghĩ đơn giản được sao.
"Coi như mọi người cùng ta một tổ đội, như vậy đi Dương Viêm ta cũng không giấu diếm cái gì, kì thực lần này săn g·iết yêu thú không có đơn giản như bề ngoài."
"Dương Viêm sư huynh muốn gặp ta."
Dù sao Dương Viêm trước đó nổi danh cường hào ác bá, cho dù thực lực mạnh đi chăng nữa, cũng rất ít người nguyện ý tổ đội cùng.
Phải biết tu luyện vốn đã tẻ nhạt vô vị, Lưu Phong lâu chẳng khác nào nơi giải tỏa căng thẳng, càng nghĩ tới trong lòng càng thêm kích động.
Theo Lâm Vũ mặc niệm trong đầu, Toái Nham quyền lột xác thành Chấn Sơn quyền, hoàng giai thượng phẩm, tinh thiết kiếm trở thành tinh cương kiếm.
Vừa mở cửa, đứng ở bên ngoài là một thiếu niên, một tấm gương mặt phổ thông, trông thấy Lâm Vũ, giọng điệu phá lệ nghiêm túc: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dương Viêm tiến đến trung tâm, đảo mắt quan sát một lượt, cuối cùng chắp tay cười lớn:
"Chư vị chớ lo lắng, tông môn muốn ổn định thế cục, cho nên phải làm như vậy, kì thực cao tầng sớm đã phái đi cường giả do thám tình hình, chưa biết chừng đã mai phục sẵn, chỉ chờ thú triều đi qua liền trong tối kích sát thú vương."
"Dương Viêm sư huynh để ta đi gọi ngươi, còn không mau tỉnh táo."
Đáy mắt thoáng thất vọng, lần này chiêu mộ thành viên, đích thân hắn dùng danh tiếng ra đảm bảo, thế mà chỉ có bốn tên luyện khí hậu kì, hơn nữa thực lực còn không vào nổi luyện khí bát trọng đỉnh phong.
Mới đột phá ngưng nguyên ngũ trọng không lâu, ẩn ẩn có khuynh hướng muốn bước tới cực hạn.
Mọi người trông thấy Dương Viêm, ai cũng biểu lộ ngưng trọng, khoảng cách chênh lệch thực lực rất lớn, gần như vậy mới cảm nhận áp lực trùng trùng.
"Dương Viêm sư huynh, lần này tiến về Âm Phong sơn mạch, sư huynh liệu có nghe ngóng được tin tức gì."
"Có lẽ bọn họ cũng phát giác ra, chỉ là cố kị không dám nói."
Chỉ thấy Đại Hùng đi tới một động phủ, sân trống phía trước đã đứng đầy thân ảnh, có luyện khí cao thấp khác nhau, Lâm Vũ thông qua dò hỏi biết được, Dương Viêm thành lập một tổ đội, lấy hắn dẫn đầu chỉ huy, trong đợt săn g·iết yêu thú sẽ hỗ trợ lẫn nhau.
"Các ngươi thử nghĩ xem thú triều xuất hiện vốn từ xa xôi kéo tới, cho dù g·iết hết yêu thú ở Âm Phong sơn mạch thì thế nào, số lượng so với thú triều chỉ như hạt cát ngoài xa mạc, không đánh giá nhắc đến."
Chương 4: Dương Viêm cho mời (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người trước mặt tên là Đại Hùng, bái nhập tông môn cùng thời điểm với hắn, thế nhưng thiên phú đối phương tốt hơn, nay đã có luyện khí lục trọng thiên.
Hoàng giai hạ phẩm quyền pháp, Toái Nham quyền, v·ũ k·hí của hắn, một thanh tinh thiết kiếm.
Trước mắt đã đổi mới hai lần loại bỏ tạp chất, hắn sớm đã tuyển ứng viên thích hợp.
Bên ngoài vang lên thanh âm gõ cửa.
Dương Viêm cất giọng nói:
Lời này cũng là thắc mắc trong lòng nhiều người.
Vỏn vẹn một môn kiếm pháp là không đủ, thân pháp, luyện thể, tất tần tật hắn đều cần.
Theo hắn kết thúc tiểu chu thiên, thân thể khẽ động, xương cốt vang lên răng rắc, khí thế bắn ra, uy áp theo đó tăng vọt.
Hóa ra là như vậy, hóa ra là như vậy.
Nhưng mà Lâm Vũ hiểu rõ, cảnh giới cao đi chăng nữa, võ học lại không theo kịp, chẳng khác nào phô trương thanh thế bên ngoài, nhìn qua cường đại thực chất bên trong trống rỗng.
"Ngưng nguyên cảnh lục trọng, sảng khoái."
Cho nên săn g·iết yêu thú là một cơ hội tốt, hắn phải tận dụng bằng được.
"Các sư huynh sư đệ đáp ứng cùng ta lập thành tổ đội, ta rất cảm kích, tương lai săn g·iết yêu thú, mong đại gia đoàn kết tương trợ lẫn nhau."
Ngoại trừ một bên phục dụng đan dược tu luyện, hắn phân ra tinh lực tham ngộ Chấn Sơn quyền cùng Phá Thiên kiếm pháp
Có kẻ không nhịn được lên tiếng dò hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Vũ ngưng đọc pháp quyết, tu luyện một đêm, tu vi lại có tiến triển, sớm đã ổn định tại ngưng nguyên cảnh thất trọng trọng, hắn cẩn thận thu liễm khí thế, cưỡng ép khí tức biểu hiện dừng ở luyện khí tam trọng, xong xuôi mới nhanh chóng đi ra.
Ở trong phòng mình, Lâm Vũ không ngừng luyện hóa tụ linh đan, bởi vì là cực phẩm đan dược, phối hợp hắn vận chuyển Vô Cực thánh pháp, cơ hồ là nguyên lực thuần khiết toát ra, không ngừng chảy vào đan điền, tu vi tăng tiến thần tốc.
Sau khi đám người bình tĩnh, Dương Viêm kiểm tra nhân số, tất thảy hai mươi tám người, bốn luyện khí hậu kì, mười một luyện khí trung kì, còn lại đều là sơ kì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thở ra một ngụm trọc khí, Lâm Vũ mở bừng hai mắt, trạng thái vô cùng tốt.
Miệt mài tu luyện, thẳng đến màn đêm bị xé mở, từng đạo ánh sáng như thanh lợi kiếm đâm xuống đại địa, lại chói chang gay gắt.
Sở dĩ muốn từ trong miệng Dương Viêm biết được tin tức, đơn giản là do đối phương thuộc về chiến lực ngoại môn đỉnh tiêm, kém một chút liền trở thành nội môn, đương nhiên địa vị như vậy, bình thường sẽ tiếp cận nhiều thứ đệ tử khác không biết được.
Kì thực nghe qua vô cùng bình thường, đệ tử tông môn đoàn kết, đó là chuyện đương nhiên.
Thú triều sắp tới gần, Vô Cực tông làm ra hành động lớn, hấp dẫn không ít môn phái khác chú ý, dù sao thú triều mấy chục năm xuất hiện một lần, quy mô rất lớn, đe dọa trực tiếp an nguy tồn vong cả tông.
Theo Tiêu Dực rời đi, quảng trường dần hạ nhiệt, đám đệ tử nhanh chóng trở về, bọn họ có một ngày chuẩn bị, sau đó sẽ khởi hành tiến về Vũ Hoang thành.
Có tên ngộ ra không tự chủ ồ lên, bởi vì lời này rất có lý.
Mà Âm Phong sơn mạch chỉ là một trong ba hướng đi nhằm vào Vô Cực tông, hai cửa ngõ còn lại, đích thân nội môn trưởng lão cùng nội môn đệ tử xuất trận.
Bởi vì cơ thể hắn đã loại bỏ hết tạp chất, bình thường tốc độ ngưng luyện nguyên lực đã nhanh, bên cạnh có cực phẩm đan dược chất như núi, phối hợp Vô Cực thánh pháp phụ trợ, đơn giản hình dung tu vi như t·ên l·ửa phóng thẳng lên trời, không có thứ gì có thể cản lại được.
Kiểm tra một hồi, Lâm Vũ tỏ ra tương đối hài lòng.
Nhưng mà chiếu theo như vậy, tông môn còn muốn bọn hắn đi tới Âm Phong sơn mạch làm gì, chẳng lẽ chỉ là phô trương thanh thế thôi sao.
Đoán trước thắc mắc trong lòng đám người, Dương Viêm nhếch miệng cười nhạt: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngưng một lúc Dương Viêm nói tiếp.
Ban đêm buông xuống, ngoại môn trở nên yên tĩnh, bên ngoài chỉ còn đệ tử tuần tra trên đường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.