Bạch Nguyệt Quang Của Nữ Phụ
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 382: Chương 382
Viên Quỳnh Phương nói: “Lần trước nói chuyện thuê người, mẹ có một người thích hợp, ở ngay phố này, khá gần, mẹ nói cho con biết, con xem được không.”
Lúc về, An An còn không muốn, đòi Tiểu Bảo đi cùng.
Ngày hôm sau, Viên Quỳnh Phương dẫn theo An An đến.
Nhìn mấy đứa trẻ tụ tập thành một nhóm trong sân, bà cười cười.
“Khách sáo với mẹ làm gì.” Viên Quỳnh Phương nói một câu.
“Ngon thì cháu thường đến ăn, bà nấu cho cháu.” Bà nội Cố vội vàng nói.
Viên Quỳnh Phương nói: “An An, đây là thím.”
Chương 382: Chương 382
Viên Quỳnh Phương đến nhà Vương Hương Kiều, nói chuyện này với bà ấy.
“Được, con trông An An, mẹ đi nói với cô ấy, bảo cô ấy mai đến, có chuyện gì con cứ trao đổi với cô ấy.” Viên Quỳnh Phương cười nói.
“Chị Viên, tiền công này nhiều quá, em không thể nhận.” Chỉ giặt quần áo, nấu cơm, nhận nhiều tiền như vậy, Vương Hương Kiều không yên tâm.
Ông đã biết người được thuê là Vương Hương Kiều từ con gái rồi.
“Ngoan nào, An An, đợi anh rảnh, anh sẽ đến chơi với em.”
“Con tin vào ánh mắt của mẹ.” Cố Sương tỏ ý nghe theo Viên Quỳnh Phương, biết bà sẽ không tìm người không đáng tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuế Tuế cũng tò mò nhìn An An cao hơn mình một chút ở trước mặt, hai đứa trẻ nhìn nhau, An An mở lời trước: “Em gái!”
Người mà Viên Quỳnh Phương để mắt tới là một người phụ nữ góa chồng, tên là Vương Hương Kiều, năm nay hơn ba mươi tuổi, chồng đã mất, một mình bà nuôi con trai lớn.
Ông khá hài lòng.
Viên Quỳnh Phương nói: “Không nhiều đâu, giặt quần áo nấu cơm cũng là việc vất vả. Nếu cô rảnh thì giúp trông trẻ...”
“Các con đến đây rồi, An An cũng có bạn chơi rồi.”
Tuế Tuế chớp chớp mắt, quay đầu nhìn Cố Sương, Cố Sương nhẹ giọng nói: “Đây là anh An An, cũng là anh trai của Tuế Tuế.”
“Cô ấy là người tốt, làm việc nhanh nhẹn, tính tình cũng tốt, lại sạch sẽ... Sương Sương nếu con thấy được thì mẹ sẽ đi tìm cô ấy bàn bạc, hoặc chúng ta cùng đến nhà cô ấy. Nhà cô ấy ở gần đây, không xa.”
Vương Hương Kiều lập tức đồng ý nhưng về tiền công, bà ấy có chút do dự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên Sương Sương đúng là cần một người giúp việc, không thể để bà lão mệt mỏi được.
“Được rồi, cứ thế mà nói nhé, cô biết chỗ rồi, mai đến là được. Tôi còn có việc, đi trước đây.”
Ngày mai anh cũng phải đi học cùng anh Thần Thần rồi, tạm thời không rảnh chơi.
“Đây là em gái con, An An.” Thấy An An chào hỏi Cố Sương xong, sự chú ý bị Tuế Tuế trong lòng bà hấp dẫn, Viên Quỳnh Phương vội vàng nói.
“Đang chơi ở nhà bà lão Dư đầu ngõ.” Cố Sương nói.
Trở về thấy An An đi theo sau m.ô.n.g Tiểu Bảo, vui vẻ không thôi, Viên Quỳnh Phương cũng cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiểu Bảo đâu rồi?” Viên Quỳnh Phương không thấy đứa cháu trai lớn, hỏi một câu.
“Cảm ơn mẹ.”
Không giống Phùng Hiểu Lương, vẫn ở cùng ông Viên, ngày nào cũng có thể đến ăn chực.
“Được.” Tần Nhân cũng cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Sương gật đầu: “Được ạ.”
An An đã hơn hai tuổi, nhìn Cố Sương một cái, ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Thím.”
Tiểu Bảo cũng có chút không nỡ với đứa em mới gặp hôm nay, ôm cậu bé, ra vẻ an ủi.
Cha bà chủ động nói với bà là muốn thuê người, Viên Quỳnh Phương vui không kể xiết.
Ông Viên nhìn thấy cô, nói: “Hương Kiều à, sao cháu lại đến sớm thế.”
TBC
Cố Sương cười, nhẹ giọng nói chuyện với cậu bé: “An An cũng đến à.”
“Nói rồi nhé, người mai đến.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dặn dò xong, Viên Quỳnh Phương rời khỏi nhà Vương Hương Kiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.