Bạch Nguyệt Quang Của Nữ Phụ
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109
Diêu Phi Yến trợn tròn mắt: “Ngôi nhà mới kia, hóa ra là do đối tượng của Cố Sương xây à!”
“Đối tượng của cô ta là người nào vậy? Cũng là người trong đội các anh sao?”
Chỉ nhấc mí mắt nhìn cô một cái, rất nhanh đã thu hồi tầm mắt.
Diêu Phi Yến nói: “Vậy thì vừa rồi anh đột nhiên dừng lại...”
TBC
Giống như họ là người không liên quan, không đáng nhắc đến.
Cằm bị nâng lên, Cố Sương bị buộc ngửa đầu, hơi thở ấm áp trực tiếp đè xuống.
Nghĩ đến đây, Diêu Phi Yến đột nhiên nhìn anh ta, chất vấn: “Anh có phải trong lòng vẫn còn cô ta không!”
Không giống Trường Vũ, anh ta có năng lực, còn có sự giúp đỡ của nhà cô ta, tương lai tiền đồ vô lượng.
Cố Sương liếc anh ta một cái, sáng nay nghe Cố Hải nói, cô đã chuẩn bị tinh thần sẽ gặp anh ta.
Triệu Trường Vũ sắc mặt không đổi, nói: “Vừa rồi em không nhìn thấy người bên cạnh cô ta sao? Hai người nhìn thế nào cũng là đối tượng.”
Triệu Trường Vũ và Diêu Phi Yến tiếp tục đi về nhà, nhìn Cố Sương và Hứa Thiệu đi vào sân mới kia.
Lúc đầu cô ta còn tưởng Cố Sương là thanh niên trí thức trong thành phố, không ngờ lại là vị hôn thê trước đây của Trường Vũ.
Nói xong, Diêu Phi Yến bĩu môi: “Xem ra cuộc sống của người ta không tệ, không cần chúng ta giúp đỡ.”
Nhưng Triệu Trường Vũ lại khựng bước, bị Diêu Phi Yến phát hiện, cô ta lập tức hỏi: “Các người quen nhau sao?”
Diêu Phi Yến lại cảnh giác, hỏi: “Sao anh biết người ta có đối tượng?!”
Triệu Trường Vũ hỏi: “Sao em biết?”
Nhìn anh ta một cái, sau đó lại nhìn sang Diêu Phi Yến bên cạnh anh ta.
Diêu Phi Yến trong lòng ghen tị, không nhịn được nghĩ, đẹp thì sao, Trường Vũ chẳng phải vẫn không cần cô ta sao! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 109 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Em không phải tò mò sao, liền hỏi em gái anh, em ấy nói là thanh niên trí thức trong đội xây.”
“Được rồi.” Triệu Trường Vũ cười một tiếng nói: “Người ta đã có đối tượng rồi, em đừng nghĩ nhiều nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
So với họ, căn bản không thể so sánh.
Trường Vũ thích là cô ta.
Triệu Trường Vũ: “Không phải người trong đội chúng tôi, tôi cũng là lần đầu tiên gặp. Ước chừng là thanh niên trí thức trong thành phố.”
Cô ta không ngờ, một cô thôn nữ, lại đẹp đến vậy!
Diêu Phi Yến nhìn cô rất nhanh đã thu hồi tầm mắt, thậm chí không chào hỏi, liền rời đi.
Triệu Trường Vũ thu lại biểu cảm trên mặt, nói với Diêu Phi Yến: “Đây là Cố Sương.”
Sau đó anh ta cười nói với Cố Sương: “Lâu rồi không gặp, Cố Sương.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quả thật, Diêu Phi Yến cũng rất kinh ngạc.
Triệu Trường Vũ cau mày, nhìn cô ta: “Phi Yến, sao em lại nghĩ vậy? Nếu anh trong lòng còn cô ta, sao lại có thể ở bên em? Lâu như vậy rồi, em còn không biết lòng anh sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diêu Phi Yến nhớ lại người đàn ông vừa rồi, hai người thực ra đã nhìn nhau một cái, anh và Cố Sương giống nhau, dường như đều không coi họ ra gì.
Bên kia, Hứa Thiệu và Cố Sương vào sân nhà.
Diêu Phi Yến cắn môi, rất tức giận.
Cố Sương ngẩn ra, sau đó rất nhanh đã không còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác.
Nhìn cũng chỉ vậy thôi.
Thái độ bình hòa, trông rất chân thành.
Thanh niên trí thức trong thành phố à, Diêu Phi Yến lại có cảm giác ưu việt, nói là người thành phố, đến bao giờ có thể về cũng không biết.
Hứa Thiệu đóng cửa sân, Cố Sương đi trước vừa định vào, liền bị anh kéo vào lòng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.