Bạch Nguyệt Quang Của Kim Chủ - Tư Khải Lạp (Skylar)
Tư Khải Lạp (Skylar)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: NGOẠI TRUYỆN QUÁ KHỨ
Cậu ta lắc đầu, "Muốn nghe, cũng không muốn nghe."
Tôi nhớ hồi còn rất nhỏ, bố mẹ từng đưa tôi về quê, ở đó sao vừa to vừa sáng, tiếng c·h·ó sủa cũng không đánh thức được mặt trăng đang say ngủ.
"... Lấy thân làm gương giám sát tôi học bài, ngày mai đi cùng tôi đến phòng tự học."
Vì ngôi sao ở bên cạnh tôi, tôi không cần phải ngẩng đầu lên.
"Người bình thường đều không thích nghe những lời này, sao cậu không nhắc tôi một tiếng." Tôi trêu chọc cậu ta, "Khiến cậu phải nghe bao nhiêu lời vô nghĩa, chắc hẳn cậu cũng không muốn nghe."
Tôi lắc đầu, đương nhiên tôi biết cậu ta đang nói gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vì tôi có mẹ, tôi còn có cậu."
Tôi đưa hộp quà trong túi cho cậu ta, "Tặng cậu," tôi tiện tay bóp lon nước ngọt đã uống hết bỏ vào túi nilon màu đen, sau đó quay sang nhìn cậu ta, "Chúc mừng sinh nhật."
Tôi đ.ấ.m nhẹ vào vai cậu ta.
13. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vậy nên tôi đã dành mấy đêm liền để khắc cho cậu ta một con vịt gỗ.
"Bị cái thế giới /ch//ế/t tiệt này."
Tôi ngẩng đầu nhìn trời, không tìm thấy một ngôi sao nào. Mây trên thành phố thật dày đặc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có lẽ vậy."
Nhưng tôi thích đêm nay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 14: NGOẠI TRUYỆN QUÁ KHỨ
"Đúng là cậu nhóc biết cách nói chuyện."
Đêm đã khuya, những tiếng ồn ào xung quanh dần lắng xuống. Tôi nhìn bầu trời đầy sao lúc gần rạng đông.
14.
"Cô bị ai PUA rồi à?"
12.
"Tôi nợ cậu rất nhiều..."
"Muốn nghe cô nói chuyện, không muốn nghe cô đau khổ như vậy."
Đêm nay không có sao.
"Hửm?"
"Bị ai?"
"Vậy bây giờ cô vẫn còn muốn... sao?"
Tôi thấy trên vở của cậu ta có hình vịt con, móc khóa balo cũng là vịt con.
Tôi mạnh dạn đoán cậu ta rất thích vịt con.
Tôi cười.
"Sinh nhật năm sau cô sẽ đi cùng tôi chứ?"
"Là sao?"
"Say rồi, cảm xúc dâng trào thôi." Tôi cười khổ, "Xin lỗi, cứ lải nhải kể khổ với cậu, lon sữa tươi của cậu sắp hết rồi đúng không? Tôi lấy lon khác cho cậu."
"Chuyện này cậu không cần lo lắng, chỉ có thể nói là tôi không sợ /ch//ế/t, nhưng tạm thời tôi không có ý định /t/ự_s/á/t/."
"Sao cô cứ luôn nghĩ mình tệ hại vậy." Cậu ta cười tôi, "Cô xem, cô học giỏi, đa tài đa nghệ, thường xuyên bảo vệ những học sinh bị bắt nạt, còn biết tôi không thích ăn sáng nên dễ bị hạ đường huyết, đặc biệt mua sữa tươi Want Want cho tôi."
"Trước đây cậu đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Tôi thật sự không biết phải trả ơn như thế nào, ân tình này có lẽ phải trả cả đời."
"Đi, năm nào cũng đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mắt cậu ta sáng lên, không biết tại sao lại tối sầm lại, "Vậy hay là cô lấy thân..."
Bên cạnh con vịt còn có ba viên kẹo sữa Want Want.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.