Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Chương 16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Chương 16


"Nhưng đây là tội c·h·ế·t, Triệu công công không sợ sao?"

"Bệ hạ dưới gối chưa có hoàng tử nào. Các vị nương nương trong cung sau khi mang thai đều không hiểu vì sao lại bị sảy thai. Vì vậy, Bệ hạ phong thần thiếp làm phi, là muốn thần thiếp giả vờ mang long thai, sau đó điều tra ra chân tướng của những vụ sảy thai đó. Thần thiếp chỉ là tuân lệnh làm việc, hoàn toàn không có quan hệ thân mật gì với Bệ hạ cả. Xin Nương nương tha mạng!"

Sau khi khuyên giải ta không thành, hắn chỉ biết thở dài nói: "Vậy ngươi hãy tự bảo trọng lấy."

Hắn đáp: "Ngươi đã từng cứu ta một mạng, chuyện này coi như ta trả lại ân tình cho ngươi."

Hàn Quý phi sau khi biết tin ta được phong làm Uyển Phi liền triệu kiến ta. Chuyện đánh đập, hành hạ tự nhiên là không thể tránh khỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn dùng tay bóp lấy cằm ta, giọng đầy chế nhạo: "Còn có chuyện gì mà ngươi không làm được sao?"

"Chẳng lẽ ngươi không quan tâm đến người nhà của mình sao? Nếu ngươi c.h.ế.t đi thì bọn họ phải làm thế nào?"

"Nương nương tha mạng! Thần thiếp chỉ là phụng chỉ hành sự. Nếu thần thiếp không đáp ứng thì chính là tội c.h.ế.t ạ!"

Nàng ta nghi hoặc hỏi: "Ý ngươi là sao?"

Ta ngẩng đầu lên, nhìn vào gương mặt đang tức giận của hắn, nỗi đau từ tận đáy lòng dâng lên, nước mắt không tự chủ được mà tuôn rơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Sao Triệu công công lại đối tốt với ta như vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một ngày tốt lành

Triệu Dần Chi đến tìm ta. Hắn nói với ta rằng, nếu ta không muốn, hắn có thể bí mật đưa ta xuất cung, từ nay về sau mai danh ẩn tích, rời xa chốn cung đình thị phi này.

"Đây không phải là chuyện ngươi nên lo lắng."

Kể từ sau khi ta nói với Triệu Dần Chi ở Loạn Thạch Pha rằng hắn trông giống ca ca của ta, thái độ của hắn đối với ta đã thay đổi hẳn. Hóa ra tất cả chỉ vì ta khiến hắn nhớ đến muội muội của mình.

Muốn g.i.ế.c một người thì rất đơn giản, nhưng muốn toàn thân rút lui thì lại không hề dễ dàng. Bất kể ta dùng phương pháp nào để trừ khử Hàn Quý phi, tội danh này cuối cùng cũng sẽ đổ lên đầu ta. Nếu bị điều tra ra, ta sẽ trở thành vật tế thần. Còn nếu không bị điều tra ra, hậu cung của hắn không chỉ bớt đi một kẻ đầu sỏ gây họa, mà Hàn gia cũng sẽ bị đả kích nặng nề. Hắn quả thực rất biết cách lợi dụng người khác. Thế nhưng, hắn làm sao biết được, ta cũng đang lợi dụng hắn để trừ khử Hàn Quý phi, kẻ ngáng đường đó chứ.

"Thần thiếp ngu dốt, làm việc lúc nào cũng không chu toàn, bị đánh là chuyện thường tình thôi ạ."

Lực đạo trên tay Triệu Dần Chi dần lỏng ra. Hắn nhìn ta với ánh mắt đầy thương xót, nói: "Muội muội của ta nếu còn sống, hẳn cũng trạc tuổi ngươi bây giờ."

Thế nhưng ta đã mai danh ẩn tích suốt mười năm trời rồi. Ta đã phải trải qua biết bao gian khổ, vất vả mới sống sót được đến ngày hôm nay, tất cả cũng chỉ vì những gì đang diễn ra ở hiện tại này. Sao ta có thể cam tâm rời đi được chứ. Ta đã ẩn mình trong lãnh cung suốt ba năm trời, chính là để đảm bảo không có bất kỳ sai sót nào khi bước đến ngày hôm nay. Đôi tay ta đã nhuốm đầy m.á.u tươi, đã không còn đường lui nữa rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nên làm những gì thì ngươi hẳn là hiểu rõ rồi chứ?" Nàng ta nắm lấy tay ta, miệng tuy cười nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ uy h**p.

"Nếu như thần thiếp không làm được thì sao?"

"Tấm lòng của Triệu công công, thần thiếp xin ghi nhận. Thần thiếp đã nợ ngài quá nhiều rồi, không thể tiếp tục làm liên lụy đến ngài được nữa. Xin công công hãy quên những lời vừa rồi đi ạ."

Ta đang ở trong phòng bôi thuốc trị thương thì Tiêu Cảnh Kiền đột nhiên đẩy cửa bước vào. Khi nhìn thấy tấm lưng đầy sẹo của ta, hắn kinh ngạc hỏi: "Ngươi đây là...?"

Hắn có chút tức giận, dùng tay nắm chặt lấy vai ta, nói: "Ngươi làm vậy là đang tự tìm đến cái c.h.ế.t đó!"

Hàn Quý phi trở nên hoảng loạn. Sau đó, nàng ta ban cho ta một ít châu báu, bảo ta hãy cố gắng làm tốt việc được giao.

"Người nhà của thần thiếp... sẽ không quan tâm đâu." Bọn họ đã c.h.ế.t rồi, c.h.ế.t được mười năm rồi.

Chương 16: Chương 16

"Thần thiếp thân phận thấp hèn, c.h.ế.t đi cũng chẳng sao cả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Chương 16