Bà Cốt Giới Giải Trí
Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46-2: Trở nên bận rộn
Hà Na Na quấn lấy Trường Tuế, muốn ngủ cùng phòng với cô.
Bài đăng Weibo này của Hà Na Na cũng đã gây một cuộc tranh luận sôi nổi trên mạng xã hội.
Nhân viên công tác chờ cho người quay phim chuẩn bị xong xuôi, hô một tiếng bắt đầu, sau đó bắt đầu phỏng vấn.
Nhưng Trường Tuế lại an ủi cô ấy, cô cười cười rồi nói: “Không sao đâu, mọi chuyện đều đã qua rồi. Sau khi mình gặp được sư phụ, sư phụ đối với mình rất tốt. Khi mình đến chùa Thanh Sơn, các sư huynh sư điệt của chùa Thanh Sơn cũng đối xử với mình rất tốt nữa. Hình như từ khi mình từ chùa Thanh Sơn tới đây đều gặp được người tốt. Cái vận khí xấu của mình có lẽ đã dùng hết khi còn bé rồi, đến bây giờ chỉ toàn là vận may thôi.” Đôi mắt của cô lấp lánh những ánh sáng mềm mại.
Nam nhân viên công tác trẻ tuổi dường như không thể nhìn thẳng vào mặt cô, ho nhẹ nói: “Cô cũng không cần phải lo lắng đâu, chúng tôi sẽ hỏi một vài câu hỏi, cô muốn trả lời như thế nào thì cứ trả lời như thế ấy.”
Lúc bước vào phòng phỏng vấn, Trường Tuế được sắp xếp ngồi trên ghế cao ở bên cạnh bàn, hai bên đều là những tấm màn hắt sáng.
Hai người cứ nằm tán gẫu như thế, cũng không biết là ai không lên tiếng trước, liền mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Tuy nhiên, đợi cho đến khi chính thức ghi hình.
Mấy nhân viên ở phía sau cũng sửng sốt, cười ra tiếng.
Khuôn mặt của nam nhân viên công tác phụ trách đặt câu hỏi có hơi nóng lên, dừng một lát rồi mới đặt câu hỏi khác: “Cô sợ nhất là điều gì?”
Bốn khách mời nam đều là những khách mời cố định của chương trình, đã ghi hình từ mùa hai cho đến mùa này.
Mùa đầu tiên của chương trình này có hiệu ứng rất tốt, nhưng đến mùa thứ hai do tất cả khách mời đều đã quen mặt. Hơn nữa, mấy tiếng la hét và phản ứng cứ lặp đi lặp lại làm cho khán giả cảm thấy mệt mỏi, lượng người theo dõi chương trình giảm dần, danh tiếng cũng sụt giảm.
Hà Na Na nhìn cô và nhịn không được mà nghĩ thầm, nếu như cô là một người đàn ông thì nhất định sẽ yêu Trường Tuế.
Sợ rằng Trường Tuế nhớ lại những chuyện không vui kia nên Hà Na Na lại nhanh chóng chuyển đề tài.
Tổ tiết mục mời Trường Tuế đến đây cũng bởi vì cô hoàn toàn là một người mới, hơn nữa độ hot của video ngắn vẫn còn. Chủ đề trong video vừa là thám hiểm, vừa là nhà ma, cũng tương đối phù hợp với chủ đề của tổ tiết mục đưa ra.
Chương 46-2: Trở nên bận rộn
Ban đầu Hà Na Na vốn từ chối, sau đó biết được Trường Tuế sẽ tham gia nên cũng đồng ý tham gia chương trình này.
Nghe Hà Na Na kể lại những chuyện thú vị từ nhỏ đến lớn của cô ấy, đối với Trường Tuế mà nói, đó là một trải nghiệm vô cùng mới lạ. Cô nghiêng người nhìn Hà Na Na đang nói chuyện hớn hở, trên mặt vẫn luôn lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Hà Na Na đang nói, đột nhiên bị ánh mắt trong suốt của Trường Tuế nhìn chằm chằm cùng với khóe miệng đang treo ý cười, lập tức trở nên xấu hổ ngượng ngùng nói: “Hình như lúc nãy đến giờ toàn là mình nói hết. Trường Tuế, cậu cũng kể chuyện của cậu đi.”
Trường Tuế suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cái c·h·ế·t.”
Chương trình này chính là để cho toàn bộ mọi người ở trong một hoàn cảnh tối thui, ở trong đó còn bố trí các loại cơ quan đáng sợ cùng với mấy diễn viên giả quỷ dọa người, mà nhiệm vụ của mọi người chính là phải giải mã cho được những bí ấn bên trong khung cảnh đáng sợ này.
Nhân viên: “Tại sao cô lại tham gia chương trình này?”
Sau khi hàn huyên xong, chương trình bắt đầu được ghi hình.
Trường Tuế nhìn vẻ mặt chờ mong của Hà Na Na, có chút không đành lòng cô phụ sự mong chờ của cô ấy nên mở miệng nói: “Thực sự là không có gì để kể hết mà. Từ nhỏ mình ở trong viện mồ côi lớn lên. Lúc mười tuổi thì được sư phụ nhặt về, đến lúc được mười hai tuổi thì được đưa đến chùa Thanh Sơn bái đại sư Tuệ Viễn làm sư phụ. Sau đó cứ như vậy mà lớn lên thôi.”
Một nam diễn viên nổi tiếng tên là Trần Húc. Một nam diễn viên vừa mới xuất đạo không lâu nhưng có nhân khí khá cao tên Cố Đậu. Một nam diễn viên rất có cảm giác giải trí, thường xuất hiện trong các chương trình giải trí. Còn có một nam diễn viên hài lớn tuổi nữa.
Sau khi tẩy trang, lực công kích của cô ấy ít đi rất nhiều, có nhiều thêm mấy phần đáng yêu như của cô bé nhà bên.
Trước khi tham gia ghi hình thực tế, phải trải qua tiết mục phỏng vấn của tổ tiết mục.
Nhân viên: “…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tại sao những đứa trẻ ở đó lại ghét cậu vậy? Bây giờ cậu xinh đẹp như thế này, chắc chắn khi còn nhỏ cậu cũng đáng yêu như búp bê vậy, đáng lẽ họ phải thích cậu mới đúng chứ?”
……
Người lớn tuổi nhất trong này là hai mươi tám tuổi, Trường Tuế là người nhỏ tuổi nhất.
Buổi tối lúc hai người tắm rửa xong cùng nằm trên giường, Hà Na Na tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại một chiếc đèn bàn nhỏ ở đầu giường, sau đó nằm xuống nói chuyện phiếm cùng với Trường Tuế.
Tuy rằng trước đó Hoắc Vân Khai đã đăng Weibo nói rằng Trường Tuế chỉ là một trong những cô em gái của anh ta thôi, nhưng vẫn có người kiên trì nói rằng Hoắc Vân Khai và Trường Tuế là người yêu của nhau.
Trường Tuế giật mình: “Mình à? Nhưng mình không có chuyện gì để kể hết.”
Trường Tuế chưa từng có trải nghiệm như vậy. Cô ấy lớn lên ở trong chùa. Ở trong chùa đều là hòa thượng, cô không có người bạn gái nào hết. Từ nhỏ lớn lên cô đều ngủ một mình, đây là lần đầu tiên cô ngủ cùng với người khác. Loại cảm giác cùng bạn bè nằm trên một cái giường cùng nói chuyện phiếm là chuyện mà cô chưa bao giờ trải qua.
Người bị vả mặt lại chính là bọn họ.
Mặc dù bối cảnh cùng thân thế của Trường Tuế khá thần bí, nhưng bởi vì người mà cô có quan hệ lui tới đều ở trong giới thượng lưu nên bây giờ cô cũng được mạ một tầng hào quang. Hơn nữa, giá trị nhan sắc của cô cộng với cảm giác mới mẻ, có thể nói cô là người mới được chú ý nhất gần đây.
Năm ngoái khi Hà Na Na tiến vào giới giải trí, cô vẫn không có một người bạn tốt nào. Cô vẫn luôn duy trì hình tượng đại tiểu thư cao ngạo, dựa vào vốn liếng của tập đoàn Thụy Kim ở sau lưng nên cũng không cần phải khúm núm nịnh nọt với ai, cũng không cần phải ghép với ai đó để tạo sức nóng, hoặc là nói vì cọ sức nóng mà phải đi cọ ai. Nhưng lần này cô lại cùng với Trường Tuế dán mặt vào nhau chụp ảnh thân mật, còn nói những lời thổ lộ ngọt ngào như thế nữa, thật sự làm cho người ta phải tò mò không hiểu Trường Tuế có mị lực gì mà làm cho đám người Tần Nhất Xuyên, Hà Na Na, Hoắc Vân Khai nhìn cô bằng một con mắt khác.
Ngữ khí của Trường Tuế vô cùng bình tĩnh, nhưng Hà Na Na nghe xong lại vô cùng lo lắng.
Câu trả lời như vậy thật ra cũng không quá kỳ lạ, nhưng vẻ mặt thành khẩn của Trường Tuế cùng với mấy phần ngượng ngùng kia quả thật quá đáng yêu!
“Trời đất!” Hà Na Na nghe mà muốn khóc, cũng không biết nên an ủi cô như thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với hành động làm nũng của Hà Na Na, Trường Tuế chống đỡ không được đành phải đáp ứng.
Hà Na Na tò mò hỏi: “Vậy là cậu được sư phụ của cậu nhận nuôi à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trường Tuế lắc đầu: “Không phải. Lúc đó có mấy đứa trẻ ở trong viện mồ côi ghét mình nên lừa mình đến một tòa nhà bỏ hoang. Lúc đó sư phụ ngẫu nhiên đi ngang qua gặp được nên nhặt mình đem về.”
Nhân viên: “Ngoài cái c·h·ế·t thì còn gì nữa? Sâu này, rắn này, quỷ này, mấy cái đó cô có sợ không?”
Cô ngồi ở đó được ánh sáng chiếu tới, hoàn toàn chính là một thiếu nữ xinh đẹp bước ra từ trong truyện tranh.
Hà Na Na nũng nịu: “Kể đi mà.”
Tóc xoăn tết hai bên, mặc áo thun màu trắng và váy xếp ly màu đen, trang điểm nhẹ nhàng, sắc mặt trắng bệch của cô cũng được tán má hồng, có vẻ phấn nộn như một quả đào ngọt ngào.
Trường Tuế nói: “Không đâu.”
Tổng cộng có sáu khách mời tham gia chương trình, bốn nam và hai nữ.
Quan hệ của Trường Tuế và nhóm người này thật sự không rõ ràng, càng khiến cho người ta phải hiếu kỳ.
Sau khi nghe được câu trả lời này, tất cả mấy nhân viên công tác ở đây liền nở một nụ cười có chút vi diệu, cảm thấy ở trong hậu kỳ nếu phối hợp đoạn này với mấy hình ảnh Trường Tuế bị dọa đến tái mặt sẽ rất vui nha, nhất định sẽ bị vả mặt.
“Bởi vì mình có thể nhìn thấy những thứ mà họ không thể nhìn thấy, cho nên cho dù là người lớn hay là trẻ con cũng đều không thích mình.” Trường Tuế nói.
Vẻ mặt Trường Tuế thành khẩn, còn mang theo vài phần ngại ngùng nhút nhát: “Vì tôi muốn kiếm tiền.”
Tạo hình hôm nay của cô cũng do stylist của công ty làm cho cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trường Tuế gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.