Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
Ô Anh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49
Kỷ Chỉ Uyên gật đầu.
[Ha ha ha, hại cả nhóm đứng chót, bị loại tập thể, đây chính là điểm khiến Dung Ngộ đáng ghét nhất!]
“Xong rồi.” Cô đặt bút xuống, “Tiếp theo, mọi người nhập từng nhóm dữ liệu vào đây, hệ thống sẽ đưa ra kết quả cuối cùng… Tôi còn có việc, xin phép đi trước.”
Ban đầu thứ tự biểu diễn được sắp theo thành tích kiểm tra nhỏ, may mà chưa công bố quy định này.
Thứ nhất, có đủ thời gian chuẩn bị tâm lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau lưng họ là Dung Nhược Dao và Tống Hoài.
Giờ bảy mươi năm trôi qua, mẹ ông vẫn bận như thế…
“Lisa cố lên! Bọn em sẽ mãi mãi ủng hộ chị!”
Từ khi Dung Ngộ quay về nhà họ Dung, Tống Hoài chưa từng hỏi han bất cứ chuyện gì liên quan đến Dung Ngộ, càng không chủ động nhắc đến tên Dung Ngộ.
Tô Điềm lắc đầu.
Tô Điềm thở phào nhẹ nhõm: “Đội trưởng, cô may mắn thật đấy.”
“Đừng nói linh tinh, tôi với Dung Ngộ không phải kiểu quan hệ như các cậu nghĩ.” Kỷ Chu Dã một tay đút túi quần, “Nhà cô ấy không có chuyện gì cả.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thứ hai, có thể xem phần biểu diễn của các đội khác trước, từ đó điều chỉnh kịp thời.
Lúc này, MC bước vào sân khấu, nói vài lời mở đầu rồi giải thích: “Dung Ngộ có việc vô cùng quan trọng cần xử lý, sẽ đến sau, nhưng không ảnh hưởng đến tiến trình chương trình. Tiếp theo, các đội trưởng lần lượt lên rút thăm, quyết định thứ tự biểu diễn.”
Các học sinh vừa kết thúc kỳ thi cũng đang bàn tán về chuyện này.
Chương trình đã phát sóng được hai tập, độ hot không ngừng tăng lên, ngày càng có nhiều thí sinh được khán giả biết đến, càng nhiều fan đến tận nơi để cổ vũ cho thần tượng mình yêu thích.
Dung Nhược Dao hơi khó chịu trong lòng, nhưng vẫn trả lời: “Chị ấy dọn ra ngoài sống rồi, em cũng ít gặp, không rõ lắm chị ấy bị sao.”
“Chín giờ sáng mai ghi hình chương trình.” Kỷ Chỉ Uyên lên tiếng, “Hay là báo dời sang Chủ nhật?”
“Cô Bùi à, cô nên thay đổi cách dạy học của mình rồi đấy.” Thầy Dương tặc lưỡi, “Học sinh lớp 12 rồi, có chuyện gì mà còn quan trọng hơn cả kỳ thi giữa kỳ chứ? Nghe nói chính cô Bùi đã đến phòng thi gọi em ấy ra ngoài. Cô dung túng kiểu này, sẽ hại cả đời em ấy đấy!”
Các thí sinh lần lượt có mặt đầy đủ.
Tống Hoài khựng lại một chút rồi nói: “Có phải cô ấy bị ốm nên mới vắng thi không?”
Tống Hoài không nói gì thêm.
Không thể chép bài của học sinh giỏi, Dung Ngộ dứt khoát bỏ thi luôn, sao lại có người buồn cười đến thế chứ?
Sáng thứ Bảy, trước cửa tòa nhà Tập đoàn Giải trí Kỷ thị đã bị fan vây kín.
Hà Kỳ Kỳ là người rút thăm thứ ba, cô luồn tay vào hộp thăm, lục lọi một hồi rồi lấy ra một quả cầu, mở ra xem, trên đó viết số 8.
[Loại người như thế không xứng đáng bước chân vào giới giải trí!]
Sau đó quay đầu hỏi Tô Điềm: “Cô thân với Dung Ngộ mà, cô có biết khi nào cô ấy đến không?”
Nhưng lần này, kỳ thi giữa kỳ, Dung Ngộ và Tống Hoài không chung phòng thi.
Kỷ lão gia thở dài, lắc đầu: “Nếu bà cố của các cháu mà biết vì một mình bà ấy mà phải đổi lịch ghi hình, chắc chắn sẽ phản đối.”
Trần Niên: “Anh Dã, không phải anh đang yêu đương với Dung Ngộ à? Anh biết vì sao cô ấy lại… ối, đau quá, Anh Dã, sao anh lại tát em.”
Thứ ba, đội biểu diễn cuối sẽ ngay lập tức nhận được phiếu bình chọn cá nhân từ khán giả, tất nhiên ấn tượng sẽ sâu sắc nhất, số phiếu cá nhân cũng chiếm ưu thế lớn…
Dung Nhược Dao mặt đầy giễu cợt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thầy Dương cười nhạt: “Tôi chẳng hơi đâu mà bận tâm, có điều cô nên nghĩ xem viết bản kiểm điểm thế nào trình giám đốc học vụ đi.”
Phòng livestream lập tức nổ tung:
Dù sao thì, năm xưa đính hôn từ trong bụng mẹ, người được chỉ định là Dung Ngộ.
Bí thư chi đoàn: “Có phải nhà cậu ấy xảy ra chuyện gì không?”
Ông dừng một chút, rồi nói tiếp: “Lịch ghi hình không thay đổi, thứ tự biểu diễn, cháu xem có thể điều chỉnh được không.”
Tối hôm qua trong nhóm chat cô vẫn còn thấy mọi người nói chuyện rôm rả, nhưng Dung Ngộ không lên tiếng, cô nhắn riêng cũng không thấy trả lời.
Học sinh lớp 20 vô cùng lo lắng.
Điện thoại của các thí sinh đều đã bị thu lại, muốn liên lạc cũng không được.
[Hà Kỳ Kỳ đúng là quá thảm, suýt mất luôn vị trí đội trưởng đã đành, giờ đến lúc công diễn lại thiếu người, thế này thì đấu với ai?]
Ở đây có thiết bị chặn sóng, điện thoại không thể liên lạc được, ra khỏi khu mới phát hiện có mấy chục cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều từ nhà họ Kỷ, Dung Vọng Thiên… hình như không hề quan tâm đến cô con gái này.
Ngày mai bắt đầu ghi hình thì cho bốc thăm luôn.
Ai cũng biết, thứ tự biểu diễn có ảnh hưởng rất lớn đến thứ hạng cuối cùng.
Đất nước Hoa Hạ nhiều nhân tài như vậy, có nhất thiết phải bám riết lấy mẹ ông không chứ?
Lúc này, Dung Ngộ đang dán mắt vào màn hình máy tính, điên cuồng tính toán quỹ đạo vận hành của các hành tinh, từng dòng code được cô nhập vào hệ thống, hình thành mô hình dữ liệu mới…
Cán sự học tập: “Tớ cùng phòng thi với bạn ấy, mới làm được một nửa bài Văn thì bị cô chủ nhiệm gọi ra ngoài.”
Dĩ nhiên, chuyện này tuyệt đối không được nói cho bà cố biết.
[Chỉ cần mấy người không vote cho Dung Ngộ, tôi nhận các người là chị em cùng cha khác mẹ!]
“Kỳ Kỳ, đừng sợ, fan là hậu phương vững chắc nhất của chị!”
[Có chuyện gì mà còn quan trọng hơn ghi hình chương trình?]
Lớp trưởng: “Tớ nghe nói Dung Ngộ không tham gia thi?”
Chương 49
Tuần này, Hà Kỳ Kỳ tăng thêm hơn hai trăm nghìn người theo dõi, phần lớn đều là fan “thương cảm”.
Hà Kỳ Kỳ đỏ hoe cả mắt.
Cô nàng giữ vẻ đoan trang vẫy tay với người hâm mộ: “Cảm ơn mọi người đã không quản đường xa đến ủng hộ tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng, không phụ lòng yêu thích của mọi người!”
Lúc này, Dung Ngộ đang ở Viện Hàng không Vũ trụ số 4, vẫn bận bịu đến nửa đêm. Trong lúc nghỉ uống nước, cô mới nhớ ra phải gọi điện về nhà.
Bốc thăm còn có thể làm trò.
Phó Nhã Như đang sắp xếp bài thi, không ngẩng đầu lên: “Trên đời này, những chuyện quan trọng hơn kỳ thi giữa kỳ thì còn nhiều. Bạn học Dung Ngộ sẽ có một tương lai rất tốt, không phiền thầy Dương phải bận tâm.”
Cô ta mừng rỡ ra mặt.
Hồi nhỏ, mẹ ông cũng bận rộn ở viện nghiên cứu, bận đến mức chẳng thấy bóng dáng đâu.
Nói xong liền cúp máy.
Phó Nhã Như vẫn điềm nhiên.
Kỳ thi kết thúc trong ngày.
“Dao Dao, Dao Dao, em yêu chị!”
[Gì cơ, Dung Ngộ đến muộn à?]
Cô đoán, chắc đã xảy ra chuyện gì đó.
[Tẩy chay Dung Ngộ, bắt đầu từ tôi!]
[Đây chẳng phải là chảnh chọe sao? Tiếc là tổ chương trình lại chiều chuộng cô ta. Không đến thì thôi, để Dao Dao nhà tôi có thêm thời lượng lên hình!]
Đúng lúc đang quay hình, cô ta cố tình rơi vài giọt nước mắt trước ống kính.
Nhóm của Hà Kỳ Kỳ vẫn còn thiếu một người, nhìn đồng hồ đã đến giờ, vậy mà Dung Ngộ vẫn chưa tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dung Nhược Dao sững người.
Cô vội gọi cho con trai: “Mẹ đang ở viện nghiên cứu hàng không, còn mấy bộ dữ liệu phải tính toán, tối nay chắc chắn không về được, để mai rồi nói.”
Giấy xin nghỉ là do chính hiệu trưởng phê duyệt, đến lượt cô phải viết kiểm điểm chắc?
Tống Hoài luôn biết giữ khoảng cách.
Đây là kỳ thi liên kết của tám trường, vô cùng quan trọng. Vắng mặt không lý do, giáo viên chủ nhiệm chắc chắn sẽ bị nhà trường truy trách nhiệm…
[…]
Vậy mà giờ lại chủ động hỏi?
Chuyện một nữ sinh lớp 20 vắng mặt trong kỳ thi đã lan truyền khắp nơi.
[Cô ta đến muộn, thiếu mất một người trong nhóm, mấy người còn lại phải làm sao?]
Biểu diễn cuối cùng, Dung Ngộ chắc chắn sẽ kịp tới… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chị cô ta chẳng phải đã giành được suất vào vòng hai của cuộc thi Vật lý sao, theo lý mà nói, thành tích Vật lý hẳn phải ngang ngửa Tống Hoài.
Sớm biết vậy, trước khi vào trường quay nên gọi điện cho Dung Ngộ một tiếng mới phải.
Nghĩa là: Biểu diễn thứ tám.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.