Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
Ô Anh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 229
Nhưng Cảng Thành khác Hải Thành, nhà họ Kỷ không có nhiều mối quan hệ ở đó, nếu xảy ra chuyện gì thì khó xử lý. Vì vậy, cô dặn quản gia Du chuẩn bị thêm một vệ sĩ và một điều dưỡng cùng đi.
Kim đồng hồ chỉ đúng mười hai giờ, Đường Hữu Nghĩa vẫn ngồi trong văn phòng Chủ tịch, trước mặt là một chồng dày cộp chứng cứ điều tra được.
Anh thực sự không yên tâm khi hai trưởng bối đi một mình, một người thì tuổi quá cao, khó theo kịp nhịp sống hiện đại, người còn lại mới từ bảy mươi năm trước xuyên tới, cũng chưa kịp thích ứng… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ban đầu tiến bộ rất nhanh, nhưng càng về sau càng khó.
Phải tự mình đi mới an tâm được.
Không tra thì thôi, tra ra mới phát hiện, đứa cháu đích tôn mà ông dốc bao công sức bồi dưỡng, sớm đã mục rỗng.
“Cháu nhớ ra rồi, bộ phận bất động sản của Kỷ thị từ lâu đã muốn mua đất ở Cảng Thành để xây trung tâm thương mại. Tiện thể lần này, cháu sẽ đi khảo sát luôn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông già này đã tìm sẵn lý do đường hoàng thế, cô còn nói gì được nữa, tất nhiên là phải đưa con trai cả theo sang Cảng Thành rồi.
Sau khi dùng bữa, ba người mang theo vệ sĩ và điều dưỡng cùng ra sân bay.
Nhưng nghĩ lại, ra nước ngoài không ai quản, chẳng phải càng buông thả vô độ, rồi nhỡ sinh ra một đống con rơi, dính vào m* t**… Nhà họ Đường là một trong bốn đại gia tộc, khi đó e là khó mà giữ được chỗ đứng.
Người Kỷ Chu Dã cứng đờ.
Chương 229
Kỷ Cảnh Xuyên ngủ một giấc ngon lành. Sáng tỉnh dậy, đã nhận được cuộc gọi của Đường Cẩn:
“Tất nhiên rồi.”
“Con nghe nói ở Cảng Thành có một bệnh viện nghiên cứu ra loại thuốc chống lão hóa mới nhất, tiêm vào có thể tối đa hoãn lại sự thoái hóa của các cơ quan. Không chỉ con cần, mà Chú Đường cũng cần. Con muốn đích thân đến khảo sát, mẹ chắc không phản đối chứ?”
“Anh tư trông như gió xuân phơi phới, chắc là làm lành rồi.”
“Anh sẽ giúp.” Kỷ Cảnh Xuyên nói, “Bà cố sắp đi Cảng Thành thi đấu, anh sẽ chuyển sang ngồi cùng bàn với em, cố gắng lần thi tháng này giúp em lên hơn năm trăm điểm.”
Ông biết cháu mình sống buông thả, nhưng chưa bao giờ đối diện trực tiếp đến mức này. Những bức ảnh quá mức tr*n tr**, khiến ông suýt nôn.
“Vậy đi thôi, tới trường.”
Bùi Nhã Như đã đứng đợi sẵn, cô phụ trách hậu cần cho hai thí sinh tham gia, lần này đi cùng còn có mẹ của Tống Hoài, Tống phu nhân, và Dung Vọng Thiên.
Kỷ Cảnh Xuyên gật đầu đồng ý.
Đoá Đoá vỗ tay:
Số tiền biển thủ của Đường thị… là để nuôi những loại đàn bà này sao?
Thư ký Chủ tịch đứng một bên, cẩn trọng hỏi:
Loại người mục rỗng đến tận xương tủy như vậy, chỉ nên nhốt lại.
Thôi thì, coi như lòng hiếu của con cháu.
Mở ra xem, toàn bộ đều là cảnh Đường Gia Tuyền và một người phụ nữ, tr*n tr** quấn lấy nhau…
Ngoài trời, mưa xuân rơi lất phất.
“Anh tư, em cũng muốn làm hoa đồng, nghe nói làm hoa đồng được nhận phong bao siêu to.”
Ban đầu, ông tính sẽ âm thầm đưa hắn ra nước ngoài. Các đại gia tộc khi con cháu phạm sai lầm, thường xử lý như vậy.
Cậu vẫn nhớ hồi bà cố mới tới, cậu đứng cuối bảng, tổng điểm chưa được một trăm.
Ông trầm giọng:
*Hoa đồng: cô bé ôm hoa
“Trước tiên thông báo công khai, Đường Gia Tuyền không còn là con cháu Nhà họ Đường. Sau đó báo cảnh sát… thôi, nửa đêm rồi, không phiền các đồng chí cảnh sát. Sáng mai liên hệ ngay với họ, nói Đường Gia Tuyền biển thủ công quỹ, nhận hối lộ. Đường thị sẽ truy cứu đến cùng.”
Giáo viên chủ nhiệm bảo, với điểm này, đỗ đại học là được, nhưng muốn vào trường tốt thì rất khó.
Tài sản hối lộ nhận được, chỉ tính phần nổi, cũng đã vượt quá 100 triệu.
“Có cần gọi Đại thiếu gia đến không ạ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thư ký gật đầu đáp lệnh.
Trước khi cô kịp thắc mắc, Kỷ lão gia đã ưỡn ngực, nghiêm túc nói:
“Cái bánh này to quá, cháu nuốt không trôi đâu.”
Kỷ Cảnh Xuyên khoác cặp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu cậu tụt lại quá xa, bị bỏ lại phía sau, sau này thật sự chẳng còn chỗ đứng trong Nhà họ Kỷ.
Kỷ Chu Dã bắt chước giọng Đoá Đoá:
Là gia chủ Nhà họ Đường, giờ cũng đến lúc ông làm một việc khiến bác cả hài lòng.
Quản gia Du đã cho người thu xếp xong hành lý, tận hai chiếc vali lớn.
Kỷ Chỉ Uyên ngẩng đầu:
Kỷ Chu Dã bĩu môi:
Ông từng tin tưởng hắn đến vậy, nuôi nấng dạy dỗ bao năm, cuối cùng lại nuôi ra một con mọt khổng lồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng!
Trong nhà, anh cả là thiên tài kinh doanh, anh hai là thiên tài diễn xuất, anh ba là thiên tài khoa học, anh tư… cũng có tố chất thiên tài, ngay cả Đoá Đoá cũng thường được thầy dạy piano khen có năng khiếu, sắp đi thi đàn piano.
Đêm đã rất khuya.
Thật ra, cậu cũng chẳng mơ mộng gì cao xa, chỉ cần có đại học học là đủ, giống Tư Lâm, học không phải trường danh tiếng nhưng ngày nào cũng vui vẻ.
Đường Hữu Nghĩa định mở miệng thì điện thoại rung lên, là Kỷ Cảnh Xuyên gửi tới mấy chục tấm ảnh.
“Tốt quá! Vậy là cháu sắp có thím tư rồi. À chú tư, đến lễ đính hôn cháu làm hoa đồng nhé?”
Kỷ Cảnh Xuyên bế cô lên:
Dung Ngộ không đi học, bởi cô phải tới Cảng Thành tham dự vòng chung kết toàn cầu.
“Vừa sáng ra đã nghe thằng nhóc này làm nũng, đúng là muốn lấy mạng ông!” Kỷ lão gia lườm một cái, “Nếu cháu đỗ Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, ông thưởng 100 vạn!”
Sau khi trải qua “đào tạo ma quỷ” của bà cố, từng kỳ thi tháng một bước một bước leo lên bốn trăm tám, bốn trăm chín, rồi kẹt ở đó luôn.
Bác cả nói đúng, hắn hoàn toàn không có khả năng trở thành người chèo lái đại gia tộc, nếu giao Nhà họ Đường vào tay hắn, cơ nghiệp trăm năm sớm muộn cũng tiêu tan.
Hai anh em cùng nhau tới lớp.
Dung Ngộ chỉ biết dở khóc dở cười, chỉ là đi thi thôi mà, lại biến thành cả ba thế hệ cùng xuất hành.
“Anh tư, em muốn đỗ một trường 985!” Kỷ Chu Dã siết chặt nắm tay, “Thanh Hoa Bắc Đại thì em không dám mơ, nhưng ít nhất phải đỗ 985!”
Ra khỏi phòng, cậu gặp Kỷ Chu Dã. Chu Dã huýt sáo:
Dung Ngộ: “…”
“A Xuyên, báo cho anh tin vui, Nhà họ Đường chính thức tuyên bố đoạn tuyệt với Đường Gia Tuyền rồi. Ông nội em đích thân đưa anh ta vào tù, số tiền anh ta tham ô lên tới cả trăm triệu, đủ để ăn cơm tù cả đời.” Giọng cô vui tươi, “Cuối tuần này mình đi xem thử lễ phục đính hôn nhé?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.