Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
Ô Anh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104
“Tất cả thành viên trong đội tuyển chọn, bị cô chửi không sót ai.”
Mà ông anh cả gần đây vừa thất tình, tâm trạng cực kỳ tệ.
Cô ta cố nghĩ theo hướng tích cực, ít nhất Kỷ Chu Dã từng thích cô ta, nếu bây giờ cô ta đề xuất hợp tác giữa hai nhà, Kỷ Chu Dã có lẽ… chắc là… đại khái… cũng có thể sẽ đồng ý?
Đầu Dung Nhược Dao như nổ tung.
Dung Nhược Dao đúng là không còn dũng khí đối mặt với ánh mắt của các bạn học.
Dung Nhược Dao khẽ gật đầu.
Ầm!
Trước đây ai cũng tưởng cậu là dân nghèo, đã sợ cậu đến phát khiếp…
Bộ dạng này rơi vào mắt đám đông, chẳng khác gì nhận tội.
Từ nhỏ, khi đi học, người nhà đã dặn cậu tuyệt đối không được để lộ quan hệ với Tập đoàn Kỷ thị.
#Ngũ thiếu gia tập đoàn Kỷ thị#
“Không phải tôi! Không phải tôi! Cậu nhận nhầm người rồi!”
Giờ còn bị đám phóng viên vây lấy vì chuyện của cậu, thế nào về nhà cũng bị mắng té tát.
#Tập đoàn Kỷ thị – Quỹ học bổng khổng lồ#
Kỷ Chu Dã luôn mang theo một cái túi nhỏ, trong đó có laptop của Dung Ngộ.
“Tôi phải xem cho bằng được là kẻ nào ở sau màn âm thầm bôi nhọ Anh Dã của chúng tôi!”
“Hồi trước tôi còn vote cho cô ta nữa kìa, không ngờ lại là người độc miệng đến vậy, người như này mà cũng muốn làm idol à?”
[Nếu trường tôi cũng có học bổng lớn thế này, tôi chắc chắn sẽ chăm học thật sự!]
Bây giờ biết cậu ta là Ngũ thiếu gia nhà họ Kỷ, thuộc gia tộc đứng đầu Hải Thành, thì càng không ai dám đắc tội.
Cô ta còn đang nghĩ miên man, đã thấy Kỷ Chu Dã sải bước đi thẳng đến trước mặt cô ta.
[Xin Kỷ thị cho tôi cơ hội làm trâu làm ngựa cũng được!]
Khóe môi cậu cong lên một nụ cười ngạo nghễ:
“Tạm thời đừng đọc Weibo nữa, anh đưa em về nhà.”
Nghĩ tới đó, cô ta chỉ muốn lập tức chui xuống đất.
“Thì ra nữ thần ngọt ngào nổi tiếng khắp trường như cô, ngoài đời là hoa khôi ai cũng yêu quý,” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đạo diễn Trần của chương trình bị cô gọi là ‘con heo béo c.h.ế.t tiệt’, hóa trang thì bị mắng là quê mùa…”
“…”
—— Đó là tên tài khoản phụ của cô ta trên Weibo.
Tài khoản nhỏ cô ta giấu kỹ như thế, sao Kỷ Chu Dã lại tìm ra được?!
Cô ta tự thôi miên bản thân hết lần này đến lần khác: Tống Hoài mới là người đàn ông thật sự tốt.
Kỷ Chu Dã đang ăn cơm trưa, vẫn mải nghe Dung Ngộ giảng giải kiến thức cơ bản môn Vật lý.
Cậu rút điện thoại ra, nhìn một cái thì ra là do vụ học bổng bị người ta tố cáo.
Dung Nhược Dao bật dậy, hét lên thanh minh, “Cậu đang vu oan cho tôi!”
“Bốp!” Kỷ Chu Dã đập tay xuống bàn đứng phắt dậy, lớn tiếng:
[Kỷ tổng đúng là người anh trai tuyệt vời nhất thế gian! Dùng cách này để khích lệ em trai học hành chăm chỉ, hu hu hu, quốc gia còn thiếu tôi một người anh như thế!]
Sao có thể như vậy?!
Kỷ Chu Dã bĩu môi bật cười,“Còn trên mạng thì là một con rắn độc bò trong tối, chuyên đi phun nọc.”
“Bà cố…” Kỷ Chu Dã đưa điện thoại cho Dung Ngộ, “Có thể tra ra được thông tin của cái tài khoản này không?”
“Ngũ thiếu gia của tập đoàn Kỷ thị, thật sự… Em khóc mất… Em thật may mắn vì được quen biết anh.”
Bạn bè cũng bắt đầu gửi meme chế giễu:
Dung Nhược Dao ngẩng đầu nhìn về phía Kỷ Chu Dã, sắc mặt trắng bệch.
Ba cô ta ngày nào cũng nằm mơ được hợp tác với nhà họ Kỷ, còn cô ta, lại ngu ngốc bỏ lỡ cơ hội tiếp cận nguồn tài nguyên lớn nhất bên cạnh mình.
Kỷ Chu Dã nhoẻn miệng cười:
Mà bây giờ cậu không còn tiền để trừ nữa rồi.
Phần bình luận nổ tung:
Kỷ Chu Dã c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Cả căn tin lặng ngắt như tờ.
Với năng lực hiện tại, tra một tài khoản mạng đơn giản như vậy chẳng là gì.
Gương mặt cô ta trắng bệch, cả người loạng choạng suýt ngã.
“Không ngờ nữ thần ngọt ngào như cô ta, ngoài đời dịu dàng, mà trên mạng lại là kẻ xấu miệng như thế.”
“Tôi chuyển từ fan sang anti rồi đấy.”
“Với tâm trạng thế này, em không nên ở lại trường nữa. Chiều nay xin nghỉ đi.”
Cậu không hứng thú nghe cho lắm, nhưng buộc phải tập trung vì nếu không trả lời đúng khi Bà cố hỏi thì sẽ bị trừ tiền.
“Ngày nào cũng tự khen mình thì thôi đi, lại còn chê bai người khác, nói Dung Ngộ làm màu, nói Lisa kiêu ngạo, nói Hà Kỳ Kỳ ngu ngốc…”
Cô ta cũng thấy có người quay clip…
“Anh Dã, em đã nói rồi mà, sao Kỷ thị lại g*** h*p đồng lớn như thế cho bà nội em… Thì ra là anh lặng lẽ giúp đỡ em!”
Sao Kỷ Chu Dã lại biết được?
Toán và vật lý là sở trường, còn các kỹ năng về lập trình máy tính, cô cũng đang học điên cuồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dung Ngộ từ sau khi đến thế giới này, ngày nào cũng đắm mình học đủ loại thứ mới lạ.
“Hôm qua chúng ta đến nơi đó… có khi nào là nhà chính của Nhà họ Kỷ không?”
Tống Hoài đưa khăn giấy cho Dung Nhược Dao, nhẹ giọng:
Nhà họ Kỷ tuy có tiền, nhưng Kỷ Chu Dã chỉ xếp hàng thứ năm, rõ ràng con cháu Nhà họ Kỷ rất đông, mà cậu lại là một thiếu gia ăn chơi vô tích sự, thì sau này cũng chẳng có tiền đồ gì.
Tống Hoài lấy điện thoại của cô ta:
Cô ta ngẩng đầu, nhìn thấy Tống Hoài.
Hải Trường An: [Cậu gây ra họa gì to tát vậy mà bị Nhà họ Kỷ cắt cả thẻ tín dụng?]
Cô mở máy, ngón tay gõ nhanh trên bàn phím, chưa đến năm phút, đã nói:
Tư Lâm: [Sủa một tiếng tôi cho cậu một vạn.]
Dung Nhược Dao lùi từng bước, chao đảo suýt ngã nhào, một bàn tay đưa ra đỡ lấy cô ta.
[Ngũ thiếu gia nhà họ Kỷ nhận học bổng do nhà mình cấp phát thì có vấn đề gì? Cho hỏi có vấn đề gì không?]
“Tài khoản này phát ra từ Nhất Trung Hải Thành, chính xác hơn, định vị ngay tại… căn tin Nhất Trung.”
Dung Nhược Dao cứng đờ tại chỗ.
Trên mạng, một loạt từ khóa leo thẳng top hotsearch:
Cả trăm ánh mắt đổ dồn về phía cô ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Dao Dao tử thích uống cocktail?”
Cái gọi là không cam lòng với Kỷ Chu Dã, giờ đây hoàn toàn tan biến.
Mặt Dung Nhược Dao từ trắng bệch biến thành tím tái như gan heo, liên tục lùi lại phía sau.
Sau khi hiểu sơ mấy điểm cơ bản, cậu vừa ngẩng đầu thì thấy một đống bạn học trong căng tin đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía mình.
“Lần đầu tiên tôi thấy một ‘anh hùng bàn phím’ trông thế này, đúng là mở mang tầm mắt.”
[Tôi học cùng trường với Kỷ Chu Dã, đăng một tấm ảnh nhé.]
Thế nên bao nhiêu năm nay, rất ít người biết cậu là ngũ thiếu gia của Nhà họ Kỷ.
“Mọi người đều là bạn học, có cần nói chuyện ác ý như vậy không?”
Một đám bạn học lớp 20 cũng vây lại:
[Tôi tra thử rồi, có rất nhiều doanh nghiệp lập quỹ học bổng, nhưng chỉ có Kỷ thị là mức hỗ trợ cao đến vậy, đúng là quá hào phóng.]
Tống Hoài thì khác, hắn vừa xuất sắc, gia thế nhà họ Tống cũng không hề thấp.
#Ai mà không muốn có một người anh trai như vậy#
Mọi người đều biết, chỉ cần mở giao diện chuyển tài khoản trên Weibo, là có thể thấy nick phụ đã đăng nhập.
“Mọi người đứng lại hết cho tôi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng xì xào bắt đầu vang lên:
Là từ bài đăng khoe học bổng trên Weibo của Dung Nhược Dao, sau đó, có một tài khoản vào phần bình luận nói đến trợ cấp học bổng ở Nhất Trung Hải Thành.
[Nhuộm tóc hồng, đeo khuyên bạc, dáng vẻ phóng khoáng bất kham, hu hu hu, đẹp trai quá, muốn theo đuổi cậu ấy ghê.]
Kỷ Chu Dã rủa thầm trong bụng vài câu, nheo mắt lần theo dấu vết, cuối cùng cũng tìm ra được điểm khởi đầu.
Tống Hoài lạnh giọng.
Theo lý, chuyện này chỉ nên gây sóng gió trong phạm vi nội bộ Nhất Trung Hải Thành, sao lại thành tin tức toàn quốc?
Trần Niên khoanh tay:
Mà những video như thế, lên mạng thể nào cũng lọt top tìm kiếm, cô ta còn mặt mũi nào để xử lý truyền thông, làm sao mà gỡ gạc lại được danh tiếng?
“Ai ở đây dám vỗ n.g.ự.c bảo rằng mình chưa từng nói xấu người khác sau lưng?”
Kỷ Chu Dã vốn dĩ là bá vương m.á.u mặt của Nhất Trung.
[…]
Cả căn tin im lặng như tờ, không một ai dám rời đi.
Đôi mắt đỏ hoe lập tức rơi nước mắt, cô ta núp sau lưng hắn, che mặt khóc òa.
“Thế thì lấy điện thoại ra, cho mọi người xem là rõ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì Kỷ thị quá giàu, nếu để lộ thân phận, nhẹ thì bị lợi dụng, nặng thì có thể bị b·ắ·t· ·c·ó·c.
Đặc biệt là Trần Niên, nước mắt rưng rưng:
Chương 104
“Anh Dã, em biết anh không thiếu tiền, nhưng không ngờ anh lại giàu đến mức này… Bình thường kín tiếng quá trời.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.