Bà Cố 18 Tuổi - Ô Anh Hạ
Ô Anh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102
Cô ta ngồi đợi trước cổng trường khá lâu, cuối cùng cũng thấy Dung Ngộ và Kỷ Chu Dã cùng nhau đi ra, Kỷ Chu Dã vẫn y như một tên chạy việc, ân cần đến mức khiến người ta phát bực.
Đột nhiên phát hiện xe trước dừng lại sát lề đường, anh ta đạp phanh gấp, xoay mạnh vô lăng, xe đ.â.m thẳng vào hàng rào chắn.
Kỷ Chu Dã chẳng buồn nghe cô bịa chuyện:
Dung Ngộ vượt hơn hai trăm ngàn vote, mà cô ta chỉ có hơn một trăm ngàn.
“Thật à?”
“Hôm nay kiểm tra toán, cháu được hơn chín mươi điểm đó, từ mười điểm nhảy vọt lên hơn chín mươi, chứng tỏ cháu cũng di truyền được tí thiên phú từ bà cố đúng không… Ê khoan!”
Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi khu biệt thự.
Thẩm Lâm nhíu mày:
“Ồ, tôi còn tưởng ai theo dõi, hóa ra là Dung hoa khôi à. Không ngờ hoa khôi cũng có sở thích ‘thú vị’ ghê.”
Cho đến khi cửa xe bị người khác mở ra.
Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi, lượt vote của cô ta đã vượt 60 ngàn, hiện đang đứng nhất.
Chương 102
Hai tay đưa một món đồ ra:
Xe phía trước bất ngờ rẽ vào một con đường ít người, xe tải lớn thì lại rất nhiều.
“Móa, có người đang theo dõi chúng ta, bà cố, có phải fan cuồng của bà không đấy?”
Khoảng cách bị bỏ xa như vậy, chẳng khác gì một cái tát thật đau, khiến cô ta mất hết mặt mũi.
“Nghe cho rõ đây! Ai dám tỏ tình với Dung Ngộ, tức là ảnh hưởng đến việc học của cô ấy, cẩn thận nhận được thư khiêu chiến từ tôi đấy!”
“Chờ một lát, đừng vội.”
“Con đã hỏi mấy bạn ở ký túc xá nữ, mấy hôm nay giường của Dung Ngộ đều trống không, chưa từng thấy cô ta ngủ lại đêm nào.” Dung Nhược Dao nói, “Chỉ cần chụp được bằng chứng cô ta sống chung với con trai…”
“Tôi không có theo dõi hai người… Tôi chỉ là muốn gọi chị tôi, Dung Ngộ, cùng về nhà thôi. Ai ngờ xe hai người càng chạy càng nhanh, thành ra hiểu lầm…”
Cậu nheo mắt nhìn vào gương chiếu hậu:
Cô ta mở ngay trang bình chọn trực tuyến do tổ chương trình vừa mở.
Dung Ngộ khó hiểu:
Cô ta rất rõ ràng, muốn vượt mặt Dung Ngộ là điều không thể.
“Á ha, bà cố cũng có lỗ hổng kiến thức, giờ thì cháu thấy nhẹ lòng rồi.” Kỷ Chu Dã nhếch môi, lưỡi chạm vòm họng, “Dám theo dõi ông đây? Để ông cho mấy người biết ‘hối hận’ viết thế nào!”
Có thể được khán giả chú ý, một phần là may mắn, nhưng phần lớn vẫn là thực lực.
Dung Nhược Dao đập đầu vào cửa kính, choáng váng mất mấy giây.
Cặp sách của Dung Ngộ được Kỷ Chu Dã xách giúp, vừa uống xong một cốc sữa đậu nành, cậu lập tức chạy đi vứt ly cho Dung Ngộ.
Suốt cả ngày Chủ nhật, lượt vote của Dung Ngộ đã lên đến hơn năm trăm ngàn.
Cơn nghẹn trong ngực, làm sao cũng nuốt không trôi…
Một học sinh cũ, đến từ vùng quê, đang học lại lớp 12, dựa vào đâu mà trở thành nhân vật nổi bật nhất Nhất Trung?
Buổi tiệc nướng ngoài trời với lửa trại bị mấy nữ sinh chụp lại, đăng lên vòng bạn bè.
Bằng không, làm sao có thể đạt hạng nhất ở hạng mục yêu thích cá nhân?
Kỷ Chu Dã dựa người vào khung cửa, hai tay khoanh trước ngực, khóe môi nhếch lên đầy lạnh lùng.
Cô ta hít sâu một hơi, ra lệnh:
Giờ này rồi, bọn họ còn đi đâu nữa?
“Ăn mừng Dung Ngộ lớp chúng ta giành được hạng nhất, yeah yeah yeah!”
Dù bà không có tình cảm gì với cô con gái riêng này, nhưng nói một cách khách quan, ba lần trình diễn của Dung Ngộ gần đây, quả thực rất xuất sắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Fan cuồng là gì?”
Còn Dung Ngộ thì chẳng đáng ngại, chỉ hơn 10 ngàn lượt.
“Không, tiếp tục bám theo.” Dung Nhược Dao kiên quyết, “Nếu để lạc, tôi sẽ bảo mẹ tôi đuổi việc anh.”
Cô ta nhìn thấy Dung Ngộ và Kỷ Chu Dã dừng trước một căn biệt thự, nơi đó đang đỗ một chiếc xe sang trọng cực kỳ.
Dung Nhược Dao nhíu mày.
Thêm dòng caption:
Nói xong, cậu quay người lên xe, đóng sầm cửa lại, xe rồ ga lao vút đi.
Dung Nhược Dao biết, ông nội của Kỷ Chu Dã từng mua cho cậu một căn biệt thự ở đó.
“Kênh bình chọn của tập đoàn Kỷ thị có cơ chế lọc phiếu ảo cực kỳ chính xác, nếu thật sự là mua phiếu, chắc chắn sẽ bị loại bỏ ngay. Lượt vote của nó, chắc là thật đấy.”
Chẳng lẽ, hai người họ đang sống chung ở đấy?
Tài xế của Dung Nhược Dao bắt đầu căng thẳng:
Ở phía xa, Dung Nhược Dao tức đến suýt ngất.
Vừa bước xuống xe nhà họ Dung, cô ta đã nhìn thấy Dung Ngộ và Kỷ Chu Dã đi sóng đôi.
“Nhị tiểu thư, đã muộn lắm rồi, hay là mình về đi ạ…”
“Tôi có hỏi người lớp 20 rồi! Họ nói hai người không phải là người yêu mà!”
“Không không, mẹ không đồng ý làm vậy.” Thẩm Lâm lắc đầu, “Dù gì hai đứa cũng họ Dung, trong mắt người ngoài vẫn là chị em ruột. Nếu chị gái bị phốt đời tư, người ta cũng sẽ nghi ngờ đến con.”
Cô ta không nhận ra thương hiệu xe, nhưng trực giác mách bảo, giá chắc chắn không rẻ.
Dung Nhược Dao ngẩng đầu:
Thảm cỏ rộng rãi xinh đẹp, dê quay tinh tế, đồ nướng đủ loại, bánh kẹo nước uống màu sắc phong phú, lửa trại bốc cháy hừng hực… cùng với ảnh chụp tập thể lớp 20.
Còn Dung Nhược Dao, chỉ vỏn vẹn hơn hai trăm ngàn.
Tối thứ Hai sau giờ tự học, Dung Nhược Dao rời khỏi trường, bước lên xe của nhà họ Dung.
Từ đầu đến cuối, Dung Ngộ vẫn không hề xuống xe.
Sau khi luyện đàn xong, Dung Nhược Dao mở điện thoại lên, vừa nhìn đã thấy một nữ sinh lớp 20 đăng ảnh.
Nam sinh mặt đỏ như m.ô.n.g khỉ, hét to: “Tôi thích cậu, Dung Ngộ, cậu có thể làm bạn gá… um um!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đi theo họ.”
Rõ ràng, người hạng nhất phải là cô ta mới đúng!
“Bất kể cô định làm gì, nhớ cho rõ, đừng có lần sau. Bằng không, tôi không ngại khiến cô mất mặt trước toàn trường.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người sóng đôi đi về phía khu biệt thự cạnh hồ trong khuôn viên trường.
“Tiếp tục bám theo.”
Rốt cuộc là từ khi nào… lại biến thành Dung Ngộ?
Cô ta đã nói rồi mà, trong số các thí sinh năm nay, người có độ nổi tiếng cao nhất, chỉ có thể là cô ta!
Kỷ Chu Dã rút chìa khóa bấm mở cửa, lịch thiệp mở cửa cho Dung Ngộ trước, sau đó mới vòng qua ngồi vào ghế lái.
Thẩm Lâm sững sờ:
“Nhược Dao, mẹ vẫn giữ nguyên ý kiến đó. Phải biết tận dụng mọi tài nguyên có thể tận dụng.” Thẩm Lâm nói, “Dung Ngộ đang có độ hot, thì cứ tranh thủ hưởng ké, chẳng có gì phải xấu hổ cả.”
Trước kia, người được công khai tỏ tình luôn là cô ta.
Dung Nhược Dao cắn chặt môi, “Mẹ ơi, con cũng muốn mua vote!”
Nhưng đến sáng hôm sau, vừa mở mắt ra xem…
“Con mẹ nó, coi như tôi không tồn tại à!”
“Dung Ngộ, tiết mục hát nhảy của cậu quá đỉnh! Tôi bị cậu chinh phục rồi!”
“Ba mẹ cậu không dạy cậu là học sinh cấp ba không được yêu đương à?”
Trong xe, Kỷ Chu Dã đang hớn hở khoe khoang:
Tài xế đạp nhẹ chân ga, cho xe chạy sát lề, chậm rãi tiến về phía trước.
Miệng cậu ta bị Kỷ Chu Dã bịt lại:
Vị trí số một, lại là Dung Ngộ.
Lúc này, một nam sinh chen ngang qua Dung Nhược Dao, chạy đến trước mặt Dung Ngộ.
Nam sinh oan ức cực độ, cố giải thích:
Trừ phi… có thể đá Dung Ngộ ra khỏi cuộc chơi.
Tài xế bất đắc dĩ, chỉ còn cách tiếp tục lái xe theo.
Kỷ Chu Dã giáng cho cậu ta mấy cú, sau đó nhìn đám người xung quanh: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dung Nhược Dao không nói gì thêm.
Dung Nhược Dao một lúc sau mới hồi thần lại, cố gắng mở miệng:
Tài xế vừa định khởi động xe, cô ta bỗng trầm giọng nói:
Cậu bất ngờ đạp ga, xe lao vút lên phía trước.
“Scandal gì cơ?”
“Nếu lộ ra scandal của Dung Ngộ thì sao?”
“Sống chung với bạn trai cấp ba, cả đêm không về ký túc xá.” Dung Nhược Dao cong môi cười, “Có tính là bê bối không?”
Buổi tiệc lửa trại này chẳng phải đang tát thẳng vào mặt cô ta sao?
Đến sáng thứ Hai, đã sắp chạm mốc một triệu.
Mấy nam sinh đang ngứa ngáy lập tức tản ra như ong vỡ tổ.
Chẳng lẽ… không phải ở đó?
Mà xe kia thì chạy quá nhanh, tài xế cuống lên, đạp mạnh ga, xe lao vút đi.
Dung Nhược Dao nghẹn họng một cái, suýt nữa cắn trúng đầu lưỡi đến bật máu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ta lập tức ra lệnh:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.