Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Orctimus Prime
Hắn quá nhanh!
Nhị giai Binh chủng cùng huyết thống cao cấp, Long Nhân Trung Cấp Binh có tư duy chiến đấu hơn xa Nhất giai, chúng biết kết hợp với nhau không kẽ hở, mặc dù Trọng Lâu chưa từng trang bị cho chúng kiến thức trận hình gì.
Orctimus cấp tốc quay lại phía sau. Ngay lập tức, một Long nhân cao lớn uy vũ đang cười tà đập vào mắt hắn. Orctimus nhất thời lặng người không dám thở mạnh. Long nhân này có đôi cánh cực kỳ hoành tráng, cùng cặp sừng có tạo hình vương miện trên đầu, đặc biệt là khí chất chúa tể của muôn loài trên thân hắn ta khiến Orctimus gần như không dám phản kháng.
Orctimus dậm một chân bước về sau vì mất thế, hắn đau đớn cắn răng, sau đó bật trở về hung hăng đập một chuỳ xuống một Long Nhân gần nhất.
ĐÙNG!
Sợ thuộc hạ phản bội, không trung thành? Hãy trả lương cao, trả thật nhiều phúc lợi!
Cuồng phong thét gào bay ra, đại địa xung quanh chớp mắt bị thổi lên cao từng mảng, một chút Long Nhân binh sĩ đứng gần đó cũng trụ không vững bước lui.
Orctimus Prime nhíu nhíu mày, nhưng cũng cuối cùng vẫn chấp nhận, đáp:
Trọng Lâu càng xem càng vừa lòng, hắn ngồi xổm trước mặt Orctimus, thật tâm nói:
Khi Orctimus vừa dừng lại một chút như thế, ba Long Nhân chiến sĩ khác liền từ phía sau chớp lấy cơ hội xiên hắn ba nhát, những phát đâm mạnh đến mức đại đao cắm sâu vào thịt mà không cách nào rút ra được. Bọn chúng chỉ mới chậm một nhịp không kịp thu đao, Orctimus đã bất chấp đau đớn xoay lại vung một chuỳ hung mãnh đem bọn chúng đánh bay.
Orctimus một tay cầm đại chuỳ trực chỉ Long Nhân để chúng không thể hành động thiếu suy nghĩ, một tay mạnh mẽ rút các thanh đao ra khỏi cơ thể, các lổ đen chảy máu không ngừng nương theo đó xuất hiện.
Máu tanh không ngừng vãi ra mỗi nơi mà Orctimus đi ngang, máu thẫm phủ đỏ gần như kín người hắn, các v·ết t·hương lớn nhỏ chằng chịt không đếm hết. Mặc dù vậy, Orctimus vẫn thiêu đốt sức sống của mình tiếp tục chiến đấu, trước sau vẫn dũng mãnh như một con hung thú giữa vòng vây các Long Nhân chiến sĩ tàn bạo.
Đại chuỳ trên tay nương theo đó dũng mãnh nện xuống.
Orctimus cắn chặt hàm răng suy nghĩ. Bất quá, hắn không sợ!
- Ta! Orctimus! Tộc Orc! Sẽ không khuất phục trước bất kỳ kẻ thù nào, thà c·hết không hàng!
Chớp mắt sau đó các Long Nhân khác áp sát, kẻ thì đấm, kẻ thì chém, các thế công bủa vây Orctimus vào giữa, đánh cho hắn nghiêng ngã khắp các hướng, Orctimus cũng nương theo đó mà phản kích từng chuỳ mạnh mẽ. Mặc cho không ngừng dính phải trọng kích, Orctimus vẫn có thể đứng vững, gã lấy đại chuỳ ngăn cản một đao trực diện trước mặt, sau đó bồi lại một đấm kinh thiên động địa.
Ngay lập tức, Orctimus mở to mắt. Một cổ cảm giác áp bách đè nặng lên tim hắn bỗng chốc xuất hiện, sau đó, một uy áp nặng nề như thái sơn rơi lên vai. Orctimus không thể kháng cự nổi quỳ xuống, uy áp đó càng mạnh hơn nữa, Orctimus cắn răng, đùng một tiếng, cả người hắn vùi xuống đất.
- Ngươi dẫn đường trở về lãnh địa, ta có món quà muốn tặng tộc Orc ngươi.
Một kích vừa rồi của hắn phải 3.000 điểm sức mạnh, nhưng hắn nào biết điểm sức mạnh cơ bản của Trọng Lâu là 6.000!
Khi thanh đao cuối cùng được đao rút ra, Orctimus mất sức khuỵu người xuống, hắn vội vàng lấy đại chuỳ chống lại, miệng phun ra một vũng máu. Chỉ chờ khoảnh khắc này, hỏa diễm và lôi điện liền phựt sáng, xung quanh mười Long Nhân chiến sĩ nháy mắt lao vào, thập diện đồng kích!
Thái độ anh dũng thiện chiến của Orctimus để Trọng Lâu đánh giá rất cao, thích hợp đảm nhiệm vai trò tướng quân cho q·uân đ·ội của hắn.
Một đao lạnh lẽo đi qua, đàn Orc bay mất ba cái đầu, máu tươi bắn ra như n·úi l·ửa p·hun t·rào.
“Vì sao? Đây là đòn mạnh nhất của ta, vì sao?”
Ngay khi Orctimus nhận lời, thanh âm của hệ thống vang lên bên tai Trọng Lâu.
- Ngươi sẽ tên là Orctimus Prime!
Quả nhiên, nghe hắn nói vậy, Orctimus mở to mắt hoảng sợ, nhưng lập tức cười trêu tức:
Tiếng thịt bị xiên đồng loạt vang lên, mang theo máu đỏ văng ra khỏi màn khói bụi.
Trận chiến kéo dài không được bao lâu, Orctimus đã không thể trụ vững được nữa, hắn quỳ một chân trên đất, tay chống đại chuỳ, miệng thở ra máu hồng hộc, nhưng ánh mắt vẫn như cũ - kiên định, huyết hồng. Gã thở dốc, dè chừng nhìn đám Long Nhân xung quanh.
Chương 11: Orctimus Prime
Trọng Lâu vừa lòng gật đầu, từ tốn nói:
Orctimus sau khi tuyên thệ xong, một sức mạnh cuồng bạo bỗng dâng trào trong cơ thể hắn, luồng khí đỏ quanh người nương theo đó bùng phát, khí thế hung bạo của Orctimus cấp tốc gia tăng.
Một chuỳ hung hãn này đập gã Long Nhân bay nhanh như đánh một trái bóng bàn.
BANGGG!
Mặt đất nứt toác, gã Long Nhân bị một chuỳ hung mãnh vùi chôn.
- Oraaa!
Một tổ Long Nhân đứng quanh Orctimus không kịp trở tay b·ị đ·ánh văng theo gió lộng, bay theo đó là rất nhiều huyết tinh của chính hắn. Hình ảnh này r·úng đ·ộng lòng người, chỉ thấy thân thể Orctimus lúc này có tám thanh đao cắm chặt, máu thẫm chảy ra không ngừng.
Orctimus chậm rãi đứng lên, hắn nheo mắt, cảm thấy rất có lý. Tuy nhiên vẫn chưa tin tưởng hỏi lại:
- Cảm ơn Bệ hạ ban tên.
Cho dù được Orctimus cổ vũ sĩ khí, nhưng sự thật lại rất tàn khốc, dưới một sức mạnh áp đáo, chút ý chí liều c·hết của con thuyền nhỏ cũng không đủ sức bơi ngược lại với cơn sóng dữ, cuối cùng vẫn bị sóng cuốn cho tan tành.
Vù!
Orctimus nổi điên rồi. Trong tầm mắt hắn chứng kiến, toàn bộ tộc nhân Orc đã gần như c·hết sạch, chỉ còn một số Orc non trẻ bị đối phương bắt giữ.
- Ngươi rất bản lĩnh, ta cho ngươi một cơ hội, thuần phục ta, có muốn hay không?
Tộc Orc vốn dĩ chỉ còn năm trăm nhân thủ, cuộc t·hảm s·át diễn ra không tới một giờ sau đó, thây Orc nằm rải rác khắp cánh rừng, phát ra mùi máu tanh rai mũi.
Bốp một tiếng dòn vang, đòn lên gối của Long Nhân đó khiến Orctimus hơi choáng ngã người về sau. Chỉ chờ có thể, hai Long Nhân khác thay thế Long Nhân này từ đằng sau bay lên, kết hợp thành song cước đá mạnh lên đầu hắn, cước lực mạnh mẽ trong chớp mắt đè Orctimus xuống đất sâu.
- Thuần phục ta!
Là giữ lại danh dự mà không phải báo thù, Orctimus hiểu rằng, thế giới này có c·hiến t·ranh là vì lợi ích, ai cũng là kẻ ác, hắn yếu, hắn thua, không có gì phải oán trách. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối diện với một chuỳ hung bạo cuối cùng của Orctimus dán xuống, Trọng Lâu nhếch mép cười tươi. Quả nhiên anh dũng!
Mạng cũng khó bảo toàn.
- Ta cho ngươi suy nghĩ kỹ lần nữa, thuần phục ta, ta sẽ thực hiện tham vọng của ngươi.
Mặc dù vậy, ánh mắt của Orctimus vẫn như cũ, kiên cường, bất khuất.
Đùng!
Hệ thống miêu tả rất đúng về Orctimus, anh dũng thiện chiến! Nếu có một mỹ từ nào để nói về hắn thì phải dùng hai từ bất khuất!
Thanh âm đạm mạc của Trọng Lâu kéo Orctimus ra khỏi thẩn thờ, đồng thời cũng khiến hắn nổi điên lên.
Xoạt! -740 -690 -710
Suy nghĩ một lát, Trọng Lâu quyết định nói:
- Từ hôm nay, ngươi sẽ trở thành vị tướng quân đầu tiên trong quân đoàn của ta. Cái tên Orctimus cũng nên thay đổi một chút.
Sặc!
- Được, tộc Orc ta sẽ thuần phục!
Hình ảnh cuối cùng dừng lại, đại chuỳ của Orctimus run rẩy ở giữa không trung, một bước cũng không thể tiến tới, Trọng Lâu đưa một tay vững vàng đỡ lấy nó. Orctimus mở to mắt đỏ, không cách nào hình dung kinh ngạc và hoảng hốt trong lòng.
Ngay lập tức, bảy Long Nhân còn lại mang theo Lôi đao cùng Hoả đao dũng mãnh lao vào, chúng cùng lúc vận toàn lực đâm xuống thân hắn.
Tuy nhiên, dưới sự đề phòng của Orctimus, quần Long chỉ đứng tại chỗ, bủa vây xung quanh hắn mà không có ý định t·ấn c·ông.
- Haaaa!
Long Nhân này không ai khác chính là Trọng Lâu.
Orctimus cắn răng, được rồi, mặc kệ đối phương có ý định thế nào, hắn vẫn đang chờ!
Từ trên cao nhìn xuống, chỉ còn một con Orc cao to hơn hết thảy vẫn còn vùng vẩy trong vòng vây những Long Nhân tàn bạo.
Một công ty càng nhiều nhân lực giỏi, kinh doanh đa nghành nghề, chắc chắn sẽ thu lợi nhiều hơn mấy lần công ty một thành viên, tự ôm đồm hết thảy công việc nhưng phạm vi năng lực không nhiều, cuối cùng tự ăn một mình thật, nhưng ăn không nhiều.
- G·i·ế·t ngươi chẳng qua là chuyện của một đấm, nhưng ta vì sao phải nói nhiều với ngươi, vì ta chắc chắn có cách giúp tộc Orc của ngươi phục hưng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Orctimus dũng mạnh để cho Trọng Lâu rất bất ngờ, một mình Orctimus đã giải quyết được 70 Long Nhân Trung Cấp Binh của hắn, mặc dù không thể cầm cự được nữa nhưng Trọng Lâu rất muốn thu phục gã về dưới trướng.
ĐÙNG!
Orctimus huyết nhãn mở to quan sát hết thảy chuyển động, gã cắn răng, bắp thịt phồng to. Sau đó điên cuồng gầm thét:
Nói rồi, gã muốn dùng lực một lần nữa. Nhưng lần này Trọng Lâu ra tay trước. Trọng Lâu kích hoạt Long Uy.
Một chuỳ này vừa đắc thủ, một chuỗi tiến công mới của Long Nhân khiến hắn hoa mắt. Chỉ thấy có kẻ phóng lôi đao hướng về đầu hắn, Orctimus vừa nghiêng đầu né được liền thấy một Long Nhân khác lên gối dán tới trước mặt, căn bản né không kịp.
Đùng!
Orctimus khịt khịt mũi, nhìn Trọng Lâu thần thái tự tin và uy vũ, lại nhìn xung quanh vây kín Long Nhân chiến sĩ, rồi hắn nhìn tộc nhân b·ị b·ắt sống của mình.
Chẳng lẽ!
- Nói.
Hắn vui vẻ gật đầu. Sau đó nói:
Orc khổng lồ cùng thanh đại chuỳ tung nhảy giữa chiến trường, hàng trăm Long Nhân chiến sĩ tuỳ thời bủa vây lấy hắn, đây là một trận ác chiến của các pha hành động mạnh mẽ và nhanh chóng cực kỳ đã mắt. Quanh cơ thể gã Orc có một lớp khí đỏ bao phủ, không ngừng cung cấp sức lực gần như không biết mệt mỏi, giúp cho hắn có thể tả xung hữu đột giữa chiến trường.
- Orc bất diệt!
- Haaaa!
Orctimus trong lòng đắng chát, tổ tiên để lại di nguyện ngàn năm, tới đời hắn xem như mất hết hy vọng. Orctimus thề, cho dù có c·hết, hắn cũng phải kéo theo càng nhiều tên Long Nhân c·hết cùng, tế bái các huynh đệ đã hy sinh.
Đúng lúc đó, Orctimus trông thấy đám Long Nhân bỗng nhiên quỳ một gối, cung kính bái chào mình. Gã nheo mày, gã sẽ không tin rằng bọn chúng muốn dành chút kính trọng cho kẻ thù trước khi kết liễu.
- Tốt!
Orctimus to lớn lao ra khỏi mờ, chụp lấy đại chuỳ, tiếp tục vung một chiêu xoay vòng dũng mãnh.
Xoạt! -239 -192 -211
Orctimus nheo mắt khó hiểu. Đổi lại nếu hắn là những Long Nhân này, khi thấy đối phương đã gục ngã như thế, hắn chắc chắn sẽ tranh thủ cơ hội kết liễu đối phương.
Khói bụi bốc lên.
Orctimus vừa kết thúc công kích, ba Long Nhân khác đã nhanh như thiểm điện chém hắn ba lần.
Đại chuỳ nhắc lên, máu tươi lấm tấm chảy xuống.
Đang lúc chúng Long Nhân tập trung quan sát, bên trong màn khói bụi vốn đã yên tĩnh bỗng nhiên vù một tiếng gió cuốn, đại chuỳ dài 3m xuyên phá khói mờ bắn ra, chớp mắt dán lên thân một Long Nhân gần đó, hung hăng đem hắn đánh văng.
Đại chuỳ nặng một tấn lập tức xé gió tung ra, giống như cầm trên tay một khúc củi mục. Chỉ số sức mạnh trong đó đã đạt tới 2.000!
Cho dù một Nhị giai Vương giả như Orctimus chỉ cần có chút sơ xuất cũng phải trả giá đắc.
Gã quát to:
Kẻ khác thì thích chơi một mình một giang sơn, đề phòng thuộc hạ tranh giành quyền lực của mình. Trọng Lâu thì khác, hắn rất thích dùng người, dùng người càng lợi hại càng mang lại nhiều chỗ tốt.
- Bằng cách nào?
Trọng Lâu giải trừ Long Uy, hắn bật cười, bình tĩnh đáp:
- Ta thà c·hết không hàng!
Đáng tiếc.
Chương 11: Orctimus Prime
Orctimus vẫn kiên cường đứng vững, hai mắt huyết hồng, miệng đầy máu tươi, trông thấy xung quanh vẫn còn đếm không hết Long Nhân bao vây không một lối thoát, Orctimus thét gào: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ngươi đã g·iết sạch tộc nhân của ta, còn muốn nói phục hưng tộc Orc ta? Muốn g·iết thì g·iết đi, đừng nói nhiều!
Huyết khí quanh thân Orctimus chậm rãi tiêu tán, hắn nói:
Lời này vừa dứt, Orctimus gầm thét, tại chỗ dẫm chân một cái, thân thể hắn bắn tới trước mặt Trọng Lâu, đại chuỳ vận dụng tất cả sức lực còn lại nện xuống!
- Ngươi chẳng phải muốn phục hưng tộc Orc sao? Ngươi không muốn tộc Orc của mình lần nữa thống trị lục địa sao? Thuần phục ta, ta sẽ ban nó cho ngươi.
[Kỹ năng: Địa Chấn] !
ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!
“Hắn cũng là Nhị giai, nhưng… thật mạnh!”
“Chúc mừng bạn chinh phục được Nhị giai Vương giả lãnh địa tộc Orc, ban thưởng Bạch Ngân Bảo Rương x1, 50.000 Vàng”
Đến mức Long Nhân binh sĩ chỉ kịp liếc mắt nhìn thấy đại chuỳ từ trong khói bụi bay ra, đánh tên Long Nhân kia văng đi, đại chuỳ ở lại tại chỗ, còn chưa kịp rơi xuống đất thì Orctimus đã phi ra nắm lấy nó xoay tròn.
Cứ ngỡ Orctimus sau một kích này sẽ gục ngã, nào ngờ gã mở to mắt gầm thét, vực dậy tinh thần lần nữa, không biết mệt mỏi tiếp tục chiến đấu, một bên vừa đánh một bên vừa rút các cây đao ra khỏi người.
Orctimus thở dài. Không biết đối phương có nói thật hay không, nhưng bây giờ giữ mạng cho tộc nhân quan trọng hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trọng Lâu bình thản đáp.
- Long Vương, ta có một lời muốn nói với ngươi.
Trọng Lâu không có trả lời mà nhấn mạnh vấn đề.
Orctimus vẫn chừa sức lực để vung một kích cuối cùng chính là chờ khoảng khắc này, hắn muốn g·iết thủ lĩnh của đối phương, kẻ này c·hết thì quần long vô chủ, các thế lực khác sẽ dễ dàng đem chúng phanh thây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Orctimus bây giờ cực kỳ chật vật, lúc đầu Long Nhân chỉ cử một tổ ra chiến đấu với hắn, nhưng sau khi tộc đàn Orc c·hết sạch, toàn bộ Long Nhân gần năm trăm nhân thủ tập hợp lại đối phó hắn, không một kẻ hở, thế công liên tục.
Orctimus mở mắt, đôi huyết nhãn phun trào đấu chí ngập trời và lửa gian trùng thiên, một miệng đầy máu, hắn nói ra kẻ răng:
Trọng Lâu sở dĩ mạnh miệng như vậy vì hắn tin chắc rằng chỉ cần chinh phục được tộc Orc, hắn sẽ nhận được ban thưởng Orc tế đàn. Lúc đó không lo không thực hiện được lời nói.
Orctimus quát to:
Hoả diễm cháy sáng một gốc rừng, lôi điện thỉnh thoảng chớp giật. Long Nhân Trung Cấp Binh với hình thể cường tráng uy vũ, bọn chúng nắm trên tay đại đao không ngừng vung chém, lấy thế không thể đỡ xâm nhập đội hình đàn Orc, một nhóm mười Long Nhân lao vào giữa giống như lang nhập bầy dê.
Bảy Long Nhân sau khi đắc thủ liền từ bỏ đại đao nhảy lui về sau, cùng các Long Nhân khác vây xung quanh chờ xem kết quả.
Orctimus không trả lời Trọng Lâu mà khó hiểu nói. Chỉ thấy hắn nhắm chặt mắt, thở ra một hơi. Tỉ mỉ nhìn kỹ sẽ thấy các mạch máu trên người hắn đang chậm rãi phình to.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.