Anime Dị Giới Lữ Hành Gia
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Người được gọi là Goblin Slayer
Dù thực lực trong phàm nhân miễn cương xem như khá mạnh, nhưng so với ưu thế sức mạnh của nguyên một chủng tộc, mình hắn lẻ loi là như vậy... bất lực.
Dựa theo thuyết pháp của Alan,
Trong nhiều năm tới, trong phạm vi của biên giới thị trấn và vùng lân cận, số lượng Goblin khẳng định sẽ suy giảm trên diện rộng, thậm chí là... tuyệt diệt.
Goblin Slayer im lặng ngồi xuống đối diện Alan, lúc này là tới phiên hai người bọn họ gác đêm.
Dựa vào góc tường quen thuộc để nghỉ ngơi, trong không khí còn có chút ẩm ướt vì vừa trải qua một trận mưa.
Nông trại vẫn tiếp tục hoạt động nhưng sẽ thuê những nông dân khác kinh doanh. Lâu lâu đi ra nhìn một đợt là được. Sản phẩm như sữa thì sẽ được vận chuyển về thị trấn để chế tác phô mai.
Nhớ tới lúc đầu khi làm quen với đoàn người của Dwarf pháp sư, Elf nữ cung thủ, và Lizard tư tế. Rồi gần đây lại thêm Alan, nam tử trẻ tuổi có vài điểm tương tự với hắn, rồi đi cùng là thiếu nữ tư tế ngây thơ hiền lành... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Âm thanh quen thuộc khi hít thở thông qua lớp mũ giáp, trong hoàn cảnh tối tăm yên tĩnh là vô cùng rõ ràng, người khác có lẽ không quen, nhưng Goblin Slayer... khứu giác từ lâu đã gần như mất đi đối với mùi vị từ kim loại.
Hắn sợ hãi không phải là khả năng mình phải c·hết ở trên tay Goblin. Làm mạo hiểm giả, tuổi thơ còn trải qua huấn luyện khắc nghiệt nhất từ một vị nhà lữ hành tộc Rhea, Goblin Slayer hoàn toàn ngờ tới mình sẽ có một ngày c·hết bên trong chiến đấu.
Nhìn nam nhân đối diện lại trở nên trầm mặc, Alan sảng khoái thừa nhận mình thật sự có tư tâm. Tuy mục tiêu của hắn là hàng cao cấp 【Năng Lượng Vận Mệnh】 mà không phải thứ gì đó phàm tục như danh lợi.
Về phần lúc trước Alan làm thế nào du thuyết, còn phải hỏi sao. Lý do khiến cho Goblin Slayer do dự, chỉ có thể là vấn đề liên quan tới Goblin thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dùng luôn mồm nói phải “g·iết sạch lũ Goblin” nhưng bản thân Goblin Slayer vẫn luôn tự biết rõ, cho dù mình may mắn ‘c·hết già’ được thì Goblin trên thế giới này chắc chắn cũng không thể nào tiêu thất, có khi còn là ngày một tăng.
Dưới lớp áo giáp lạnh băng, hắn cảm giác được rất rõ ràng, là trái tim nóng đang nhảy lên hừng hực.
Tỷ như... treo thưởng chinh phạt Goblin, không tới nỗi 1 đồng vàng 1 con, nhưng ít ra tổng thể thù lao chinh phạt một ổ Goblin cũng phải tương đương với ma vật bậc trung. Và chắc chắn rằng sẽ có rất nhiều mạo hiểm giả thực lực mạnh nguyện ý tiếp lấy.
“Này...” Hắn bỗng nhiên dẫn đầu lên tiếng.
Kế hoạch nếu thành công, 《bách khoa ma vật》 được phổ biến, mọi mạo hiểm giả và dân chúng đều sẽ hiểu rõ tính nguy hiểm của Goblin, bọn da xanh xấu xí đó chỉ có thể bị người chinh phạt ngày càng nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho nên một mạo hiểm giả Rank Silver, người được gọi là Goblin Slayer, luôn biểu hiện trầm mặc, thích đơn độc hành động, cũng không cố ý muốn kết giao đồng đội hay bằng hữu.
Nghĩ tới đây, đôi tay Goblin Slayer xiết thật chặt đến nỗi trắng bệch.
Từng đi theo một vị ‘đại pháp sư’ tóc vàng nghiên cứu, hắn khắc sâu hiểu được Goblin, loại ma vật này quật khởi đã là... không cách nào tránh khỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hằng ngày phải sống trong sợ hãi, căng thẳng làm cơ thể lẫn tinh thần vô cùng mệt mỏi, duy chỉ có chút lòng thù hận đối với Goblin là thứ duy trì hắn sống tiếp. Tất nhiên, có lẽ còn có thêm một thân ảnh thiếu nữ nào đó.
Một trang trại gần biên giới thị trấn,
(*Rhea: Một chủng tộc cũng có đôi tai dài nhọn, hình như là họ hàng với tộc Elf, có điều vóc người khá nhỏ con. )
Đây, vốn dĩ là cuộc sống mà hắn lựa chọn .
Tiền không phải là vạn năng, nhưng có tiền thì nhiều chuyện rất dễ giải quyết.
Hơi nở nụ cười, Alan biết nam nhân trước mắt tính nói cái gì.
Quả thật không tệ!
Người là ích kỷ, đâu phải mạo hiểm giả nào cũng sẵn sàng đánh đổi thời gian tiền đồ của mình, mất công chuyên đi g·iết Goblin chỉ vì thu lấy một chút thù lao chả đáng kể, để rồi hàng ngày ăn uống cần kiệm.
Cái cảm giác yên tâm khi tin cậy người khác... và được người tin cậy...
Alan còn từng đảm bảo với Goblin Slayer: “Trong hành trình, gặp ủy thác về Goblin là sẽ tiếp lấy toàn bộ. ”
Tất cả chỉ là hắn ước muốn đơn phương mà thôi.
Mặc dù nếu thiếu đi một đồng bạn đáng tin cậy như Goblin Slayer, hắn sẽ cảm thấy thật đáng tiếc. Mời người khác vào thì nhan trị nam tính trung bình của đội ngũ có lẽ giảm xuống một chút, nhưng cũng đành chấp nhận vậy.
Lặng lẽ dùng bữa tối, tuy thức ăn đã nguội, nguyên liệu cũng đơn giản chẳng đặc sắc gì, nhưng vẫn làm cho Goblin Slayer cảm thấy rất có vị. Bởi vì đây chính là do ‘bằng hữu’ từ nhỏ của chính hắn chế tác.
“Ngươi chân chính muốn, là đích thân tiêu diệt Goblin, hay là Goblin bị tiêu diệt?” Nam nhân có bề ngoài so với hắn còn trẻ vài tuổi, từng là như thế nhẹ giọng chất vấn.
Nói tới hiệu suất làm việc của đoàn đội, Goblin Slayer phải công nhận là so với một mình hắn đơn độc hành động cao hơn quá nhiều. Hơn nữa, sau khi hoàn thành kế hoạch, bọn họ chắc chắn sẽ đạt được một con số tiền thưởng kếch xù từ vương thất, giáo hội, và Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả.
Chương 56: Người được gọi là Goblin Slayer
Trải qua nhiều năm mạo hiểm, Goblin Slayer hiểu rằng bây giờ tiếp tục tự lừa mình dối người là chẳng có ích gì. Cũng như dù cố gắng thế nào, người chị gái mến yêu của hắn vốn sẽ không có khả năng sống lại, một dạng như thế.
...
Dù có nhiều người lòng mang chính nghĩa, như trong cuộc chiến mới đây. Nhưng mà, một lần hai lần nhờ cậy còn được, muốn bọn họ từ nay luôn đi chinh phạt Goblin thì không quá thực tế.
Từ lúc kết thúc lần trước mạo hiểm đã qua một ngày,
Thế giới này không phải chỉ có mỗi Goblin là mối nguy hiểm. Trước giờ, một thân một mình hắn điên cuồng tàn sát Goblin cũng bởi do chưa có lựa chọn nào khác.
Khả năng sinh sản nhanh, thích ứng cao. Bắt được giống cái các sinh vật khác, chỉ cần chưa tới một tháng thì đã có thể cho ra đời Goblin mới. Đặc biệt là sự tồn tại của nhiều cá thể đột biến với năng lực học tập rất mạnh.
“Không cần phải gấp gáp, sau lễ hội thu hoạch mùa thu cho ta câu trả lời là được. ”
Alan còn hào phóng dùng 200 đồng vàng đầu tư cho họ mở một tiệm bánh mì trên thị trấn, kinh doanh các sản phẩm nông nghiệp. Thỏa thỏa cách mà nhà tư bản hiện đại tư duy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong thời gian gần đây, Goblin Slayer suy nghĩ rất nhiều về lời đề nghị của Alan.
Vốn có sẵn một số tích cóp, ông chú của bò sữa nữ sau khi suy xét kỹ càng cũng đã hạ được quyết định. Qua việc Goblin tiến công lần trước, và cả trong quá khứ, hắn thật sâu cảm giác được sống ở nơi nông thôn hẻo lánh là dường nào thiếu an toàn.
Nhận thấy Goblin Slayer vẫn còn do dự, hắn cũng tỏ vẻ thông cảm. Goblin Slayer sinh sống tại thị trấn này đã nhiều năm, tuy ít nhưng ở đây vẫn có người mà hắn quan tâm.
Trong bóng đêm, ánh lửa trại chập chờn. Trong không khí vẫn thoáng có hương thơm dư vị từ bữa khuya .
Nhưng mà hiện tại, vận mệnh dường như lại mở ra một con đường khác biệt.
“Nếu như ta đáp ứng tham gia... Số Goblin bị chinh phạt trong tương lai thật sự có thể... là sẽ tăng lên.”
“Dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn là bằng hữu. Ta tôn trọng lựa chọn của ngươi. ” Cặp mắt biến thành nghiêm túc mấy phần, Alan chân thành đối với Goblin Slayer lên tiếng.
Hắn chân chính sợ hãi... là khả năng lại phải trải nghiệm nỗi đau mất đi người trọng yếu thêm lần nữa.
“... rất nhiều.” Giọng nói Goblin Slayer có chút khàn khàn.
...
Goblin Slayer không dám nghĩ về việc trong lúc hắn nghỉ ngơi tại đây, đang có bao nhiêu người dân vô tội ở các nơi khác bị Goblin s·át h·ại, và tương lai có thể còn nhiều hơn nữa.
“Ngươi không cần phải cảm thấy áy náy, mỗi người đều có con đường của mình. Hành trình này, ta cũng sở hữu mục đích riêng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.