Anh Thật Đáng Sợ Mà - Thất Thất
Thất Thất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Chương 6
“Anh là đồ xấu xa, mau trả lại tôi đây”
Chương 6 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khó khăn lắm Vũ Đình mới vào được giấc ngủ, trong mơ màng cô thấy mình trở về năm 6 tuổi, cô đang ở nhà ông ngoại.
Vũ Đình ngây thơ không biết rằng người ta đang ghét bỏ mình, cô vô tư chạy lại phía căn nhà nhỏ, thấy tay anh trai nhỏ đang cầm cây diều của mình, mắt cô sáng lên.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
Cô giật mình anh này thật quá đáng, sao lại đòi thứ không phải của mình chứ, Vũ Đình nhớ lại lời ba dặn, những việc làm như vậy là sai trái cần phải lên án.
Cậu bé bị đau cố vùng vẫy, hất mạnh cô ngã xuống đất, cô ngồi dưới đất tay vẫn còn có một ít tóc vừa giật được, anh trai này yếu xìu, cô bò dậy thấy cậu bé kia vẫn đang dùng tay ôm đầu đau đớn.
Vũ Đình nhìn chiếc diều ông tặng bị vứt dưới đất, lại còn bị chê bai là xấu xí béo ú, cô nhảy lên chiếc ghế đứng lên ngang hàng cậu bé kia, dùng tay nắm tóc giật mạnh, tay còn lại liên tục đánh lên đầu cậu.
“Có, có cháu muốn đi, ông ơi chúng ta mau đi thôi”
Một bà cô cứng tuổi nghe tiếng khóc vội chạy ra, thấy tình hình trước mắt bế cô bé bên trên qua một bên, đỡ cậu bé kia dậy.
Nhìn những chú cá bơi lại trong hồ, Vũ Đình thích thú ngắm chúng, cô quên mất luôn cả việc tìm chiếc diều của mình.
Cô cười khúc khích vui vẻ, hai ông cháu chơi được một lúc có người từ xa tiến tới, vẫy tay chào ông cô, ông quay lại đi lên chào hỏi người nọ, cả hai người họ tập chung nói chuyện không để ý đến cô.
“Đây là diều của em, ông em tự làm trên đó còn có tên em nữa”
“Trời ơi cậu chủ Lục, cậu có sao không”
Vui mừng nhảy lên, cô chui qua lỗ đó vào căn nhà lớn, bên trong gian nhà rất lớn có cả một hồ cá to, rất nhiều hòn non bộ, quang cảnh như trong những căn thủ phủ ở phim cổ trang, mà cô hay xem với mẹ mình vậy.
Vũ Đình dùng sức nhảy bổ lên cao đè cậu bé xuống đất, cú va đập làm cả hai ngã ra, mặt hai người đập vào nhau, môi cô cũng đập mạnh vào môi cậu bé, thấy thời cơ đến cô cắn mạnh vào môi cậu ta cho bõ ghét.
Vũ Đình bị dẫn đến một gian phòng khác, một người đàn ông trung niên đang ngồi uống trà, bên cạnh có một người phụ nữ rất xinh đẹp đang pha trà cho ông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu bé khinh khỉnh nhìn cô, tay giơ cây diều lên nói.
Này thì dám nói lời chê bai người khác, cô cắn xong nha môi ra, thấy m.á.u chảy xuống, òa khóc lớn, cậu bé kia bị cắn cũng khóc, nhưng không có sức nên không hất cô xuống khỏi người được.
“Kia là ai, sao lại vào đây”
“Không trả đó, mày làm gì được tao, đúng là đồ béo ú xấu xí” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cháu xem bay cao chưa này”
“Tiểu Đình cháu có muốn đi thả diều với ông không”
Vũ Đình ghét nhất bị gọi là thằng bé, do từ nhỏ mẹ cô hay cắt cho cô đầu đinh, để tránh cô bị lây chấy từ bạn học, mặt cô lại mũm mĩm nên toàn hay bị nhận nhầm là con trai.
Một giọng nói khó chịu vang lên, giọng nói đó phát ra từ một cậu bé trai rất gầy gò, da trắng nhợt đang ngồi ở căn nhà giữa hồ, cậu bé nhìn cô nét mặt không vui.
Chân cô nhỏ xíu chạy lon ton đi về phía căn nhà to phía xa, gần đến nơi cô phát hiện nhà quá kín không thể chui vào lấy diều được, cô đi vòng ra xung quanh thấy một lỗ c·h·ó.
Cậu bé trai không chịu thua kém, lớn tiếng nạt nộ lại.
“Sao thế này, sao lại bị như vậy” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả hai vẫn khóc lớn không chịu nói, không còn cách nào khác, bà cô đành dẫn cả hai đến cửa lớn gặp ông chủ Lục để giải quyết.
“Ai nói của mày chứ, rơi tại nhà tao thì là của tao”
“Thì sao, giờ nó trong tay tao, mày tính làm gì hả thằng oắt con”
“Thưa ông chủ, vừa rồi cậu chủ và cô bé này xảy ra tranh chấp, dẫn đến đánh nhau chảy cả máu, ông xem”
Khi cả hai bước vào nhìn rất lôi thôi, đầu tóc thì bù xù, áo của cô còn dính cả máu, trông rõ thảm hơn cậu bé kia.
Chương 6: Chương 6
Ông cười cưng chiều xoa đầu cháu gái, nắm tay cháu đi ra phía sau quả đồi gần nhà, trời hôm đó gió rất lớn lại có nhiều mây, ông cô nhìn ra khu đất trống tay kéo dây diều cùng cô.
Người phụ nữ nhìn thấy vậy vội chạy lại ôm cậu bé x** n*n toàn thân, kiểm tra mọi thứ.
Ngay từ lúc bị bạn bè lớp trêu chọc, cô đã ý thức được sự xấu đẹp, nên tỏ ra bài xích bất kỳ ai gọi nhầm giới tính của cô.
“A đây rồi, anh sao lại tìm được diều của em vậy”
Vũ Đình nhìn theo cánh diều trên cao, nó đang có dấu hiệu hạ thấp dần, rồi rơi xuống phía gần một ngồi nhà, cô định chạy lên tìm ông cô để lấy, nhưng thấy ông cô đang bận nói chuyện, Vũ Đình tự ý đi lấy lại diều một mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu bé đặt chiếc diều qua một bên, chiếc diều rơi dưới chân, còn bị cậu dẫm mạnh lên, mặc cô đang rưng rưng nước mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.