Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Phép Thuật Sấm Sét
— (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 8: Phép Thuật Sấm Sét
Xẹt xẹt!
Tại sao… tại sao một Vampire lại có thể cầm thứ v·ũ k·hí kinh khủng kia?
Điện giật xuyên qua cơ bắp, cố gắng khống chế anh.
"Hi vọng cuối cùng…?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
—
Mũi t·ên l·ửa lao tới!
"Không thể nào! Thứ v·ũ k·hí quỷ quái đó là gì vậy?"
—
Một t·iếng n·ổ kinh hoàng.
Hắn thông minh hơn, khôn ngoan hơn, và quan trọng nhất—
Hắn là thủ lĩnh của nhóm, một Vampire cấp cao hơn so với bọn còn lại.
"Hắn… hắn đã g·iết cậu ấy!"
—
Khoảnh khắc đau đớn… nhưng cũng là khoảnh khắc giải thoát.
Không… đây không phải ánh sáng bình thường.
"Hừm…"
Đầu hắn bay lên không trung.
Lần này, chúng chắc chắn sẽ hạ gục Jack!
Mira trợn tròn mắt.
Không còn cách nào khác, họ chạy về phía Jack, tìm kiếm sự bảo vệ duy nhất còn lại.
Tên Vampire thủ lĩnh—kẻ mặc vest quý tộc—đưa tay lên, niệm chú.
XOẸT!
—
Nó ấm áp, mạnh mẽ, tuyệt đẹp đến lạ kỳ.
—
Mất đi hai đồng đội, bọn Vampire gào lên căm hận.
Cả bốn tên đồng loạt ra đòn! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Người mang v·ũ k·hí nguyền rủa, đi khắp tận thế…?"
Uỳnh!!!
"Sấm Trói Buộc!" (Lightning Bind!)
Mũi tên trong tay tên cung thủ bỗng chốc bốc lửa, hừng hực nhiệt lượng, có thể xuyên thủng sắt thép trong nháy mắt.
ẦM!
Jack gồng người, bẻ căng cơ bắp, XÉ TOẠC xích sét trong nháy mắt!
Mira không nói gì nữa.
Tại sao hắn lại cảm thấy thứ ánh sáng đó thiêu đốt linh hồn mình?
Cô không tin vào những gì mình đang chứng kiến.
Hắn không thể hiểu được.
Cảm giác sức mạnh tràn đầy trong cơ thể, dòng năng lượng vàng rực từ thanh kiếm chảy khắp huyết quản, khiến anh chưa bao giờ cảm thấy thật sự là chính mình như lúc này.
"…Vậy truyền thuyết về ông là thật sao?"
John và Mira nhìn thấy luồng sét khổng lồ đang lao tới.
—
Jack lao v·út tới như một tia sáng vàng!
Nếu là trước đây, cô chắc chắn sẽ không tin.
—
Một tình huống ngàn cân treo sợi tóc.
Từng tia lửa điện tung tóe, bị thổi bay như những sợi chỉ vụn.
"Mira, cô có thấy không? Đó chính là hi vọng cuối cùng của nhân loại."
—
Tên cầm rìu bật nhảy lên không trung, cơ bắp căng cứng, tích tụ sức mạnh cho một cú bổ khủng kh·iếp từ trên cao xuống!
Chỉ một cú vung nhẹ như không khí, mũi tên bị tách làm hai, rơi xuống đất và b·ốc c·háy thành tro bụi.
Hắn sắp bổ rìu xuống đâu.
"Thanh kiếm đã chọn cậu ta."
"Không thể nào…!"
"Chậm quá."
Anh giống như mặt trời.
Bọn Vampire kinh hãi, nhưng chúng chưa kịp phản ứng—
Jack—một Vampire—đã cứu cô?
Cơ thể hắn b·ốc c·háy, cháy rụi thành tro bụi trong nháy mắt!
"Cường Hóa Hỏa Tiễn!" (Flaming Arrow Boost!)
XOẸT!
Nhưng—
Jack vẫn còn ngỡ ngàng trước mọi thứ vừa xảy ra.
Nếu họ dính đòn này, chắc chắn sẽ c·hết.
Ở lại đây đối mặt với Jack?
Nhưng Jack—
"…Sớm thôi, chúng ta sẽ có bình minh."
Cô cảm nhận thứ ánh sáng vàng rực đang bao phủ lấy anh.
Ông nhìn Jack, nhìn thanh kiếm trong tay anh, rồi lẩm bẩm như đang nói với chính mình:
Chúng đã chiến đấu cùng nhau rất lâu, hiểu rõ nhịp độ và cách hỗ trợ nhau.
"Ánh sáng ấy… nó thật đẹp…"
Cô trầm xuống, giọng nói khẽ đi:
XOẸT!
Tên Vampire hỗ trợ giương cây gậy phép lên, một luồng năng lượng ma thuật bắn thẳng về phía tên cung thủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Jack nghiêng người, lách qua cú bổ một cách nhẹ nhàng, thanh thoát như cơn gió.
Jack cảm nhận mọi thứ đang chậm lại.
Nhưng—
Nỗi sợ hãi tuyệt đối.
Chính anh, kẻ được mệnh danh là Đồ Tể, kẻ từng g·iết không biết bao nhiêu người, lại đứng trước mặt cô lúc này… bảo vệ cô khỏi đồng loại của mình?
—
Nhưng Jack không quan tâm đến những tiếng la hét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vút!
Không kịp suy nghĩ—
—
Nhưng ngay lúc này, khi đứng trước Jack, khi tận mắt chứng kiến ánh sáng đó, cô cảm thấy có điều gì đó rất khác.
"ÔNG GIÀ! MIRA! NẤP SAU TA NGAY!!!"
Cảm giác này… giống hệt Jack đã từng cảm nhận khi đứng trước John.
Anh cảm nhận được điều gì đó.
Nhanh đến mức bọn Vampire còn lại không kịp phản ứng—
Từ tay hắn, một sợi xích bằng sét lao ra, quấn chặt lấy cơ thể Jack!
Tên Vampire pháp sư bắt đầu tứa mồ hôi.
Luồng điện mạnh mẽ như một cơn bão giận dữ, quét sạch mọi thứ trên đường đi.
Hắn không ngu.
Anh nắm chặt thanh kiếm, cơ bắp căng lên, đôi mắt vàng cam sắc bén như lưỡi dao.
Hắn niệm tất cả ma lực còn lại để tung ra một đòn Shock Điện khổng lồ.
Hai tên xấu số bị sét đánh trúng, toàn thân cháy đen, cơ thể co giật một lúc rồi gục xuống—c·hết ngay lập tức.
Mira cau mày.
"…Rồi con gái ông… rồi tận thế?"
Mũi tên đang bay tới theo góc nào.
Một luồng sát khí cực mạnh.
—
"Còn ai muốn thử nữa không?"
—
Jack mỉm cười, vung Last Light!
—
Cô chỉ lặng lẽ quan sát, đôi mắt ánh lên một tia hi vọng mà chính cô cũng không nhận ra.
Anh cắm mạnh thanh kiếm xuống nền đất, gồng mình chống chịu đòn đánh.
John và Mira đang ngay gần đó.
"…Nhưng rồi sẽ có một ngày, cô sẽ hiểu tất cả."
John chậm rãi bước đến, đôi mắt ông ánh lên cảm xúc phức tạp.
Tốc độ của anh quá nhanh—
"Bạc cũng không thể g·iết Vampire nhanh đến thế…"
—
Dòng điện của sợi xích di chuyển ra sao.
Jack ý thức được nguy hiểm ngay lập tức.
Jack lao tới họ với tốc độ cao.
Không đời nào.
Cả hành lang chìm trong sự im lặng c·hết chóc.
"…Cô không hiểu đâu, Mira."
Giác quan anh được cường hóa, từng chi tiết nhỏ nhất trong trận chiến hiện lên rõ ràng trong đầu.
Anh chợt nhớ lại khoảnh khắc John đâm thanh kiếm vào ngực anh.
—
John khẽ nhắm mắt, nét mặt trầm ngâm như đang nhớ lại điều gì đó rất xa xăm.
Chuyện gì đã thực sự xảy ra?
Jack… bây giờ đã khác.
Jack nhíu mày, nhưng không có thời gian để nghĩ tiếp.
—
—
Tên cầm rìu giáng một đòn xuống, nhưng—
Mira chưa từng thấy một Vampire nào lại mang theo thứ ánh sáng như vậy.
Trước đây, cô nghĩ rằng tất cả Vampire đều chỉ có một màu đen của bóng tối.
Ngay lúc đó—
Jack nhấc thanh kiếm lên, ánh mắt sắc bén.
Tên support thậm chí chưa kịp nâng gậy phép thì—
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.