Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Cô Gái Lạ
Không một ai sẽ sống sót. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Jack sững sờ.
Ông không còn lặng thinh nữa.
"Không còn nhiều thời gian nữa."
"Họ sẽ không hiểu đâu."
Đây là lần đầu tiên—
Một nét đẹp đơn giản, nhưng lại có gì đó mạnh mẽ bên trong.
"Đúng đấy! Nếu đầu hàng, ít ra chúng ta còn có cơ hội sống!"
Căn hầm chìm trong sự tĩnh lặng.
Họ không tin hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giờ đây khác biệt hoàn toàn.
Một cô gái bỏ chiếc khăn trùm đầu, bước lên phía trước.
"Hay chúng là đồng bọn!?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông lão đặt tay lên vai Jack, kéo hắn lại.
"Tôi thà ở đây còn hơn ra ngoài đó!"
Có một con người không sợ hắn.
Nỗi tuyệt vọng khi hắn nhớ ra vợ con mình đang gặp nguy hiểm.
Rồi những tiếng xì xầm vang lên.
"Tôi đi cùng."
Ông lão nhìn cô gái, rồi khẽ gật đầu.
Cô chỉ nhìn thẳng vào Jack, ánh mắt không hề dao động.
Nhưng lúc này—
Ông đứng dậy, hít một hơi sâu, rồi dõng dạc nói với tất cả những con người còn lại trong căn hầm:
Jack cắn răng, cố gắng nói thêm một lần nữa:
Ông chỉ khẽ quay lưng, giọng nói trầm ổn nhưng đầy kiên quyết.
Một thứ khác cũng đang thay đổi.
"MỌI NGƯỜI!!!" Jack hét lên, giọng khẩn thiết.
Hắn càng hét lớn—
Nhưng Jack biết rõ—
Một kẻ từng tàn sát họ ngay trước mắt.
Họ càng co cụm lại.
Tóc nâu dài ngang vai, ánh mắt có phần lạnh lùng… nhưng vẫn toát lên vẻ dịu dàng của một thiếu nữ tròn đôi mươi.
Nhưng cô gái không bận tâm.
Hắn vẫn là một Vampire trong mắt họ.
Tiếng bàn tán vang lên.
"Đi thôi, chàng trai."
Jack ngẩng đầu lên, nhìn vào những người xung quanh.
"Tôi không đi."
Như thể hắn là một con quái vật.
Hắn hiểu rõ Vampire sẽ không bao giờ thương xót.
Jack nắm chặt tay, ánh mắt tràn đầy sự bất lực.
"Chúng ta phải rời đi ngay bây giờ, trước khi nơi này sụp đổ!"
Chương 5: Cô Gái Lạ
Từ một kẻ khát máu vô nhân tính, giờ đây hắn cảm nhận được cảm xúc.
Nhưng…
Không ai biết ông đã chịu đựng những lời này bao nhiêu lần trong suốt cuộc đời.
Mà là ông lão.
Cả căn hầm nín lặng.
Họ không tin ông lão.
Jack đứng tựa lưng vào vách đá lạnh lẽo, đầu cúi thấp, như thể đang cố gắng xâu chuỗi những mảnh vỡ trong tâm trí.
Người đàn ông trầm lặng, vô cảm, luôn che giấu bản thân trước mọi thứ…
Không phải Jack.
Hắn đã từng là bọn chúng.
Những hình ảnh chém g·iết ám ảnh trong đầu hắn.
"Gì chứ? Đi theo ông?? Cùng với một con vampire?"
"Đi thôi."
Chỉ có một ánh mắt buồn dần…
Ông không nổi giận.
Tiếng vải rơi xuống đất.
Nếu họ ở lại, họ sẽ c·hết.
Tội lỗi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những lời nói như m·ũi d·ao sắc lạnh, nhưng ông lão không phản bác.
Sự sợ hãi.
Mà là sự nghi ngờ.
"Mọi người! Ta biết một đường hầm dẫn chúng ta ra khỏi pháo đài này!"
Ông không còn lẩn tránh nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tôi không tin ông già đó… Truyền thuyết có thật… nơi nào ông ta đến, nơi đó có khổ đau!"
Hắn có thể thấy được sự hoảng sợ trong mắt họ.
"Đi theo Vampire… Lạy Chúa!"
"Đi thôi, anh bạn."
Giọng cô bình tĩnh, nhưng lại có một sức mạnh kỳ lạ.
Không ai biết tại sao cô lại quyết định đi cùng họ.
Họ thậm chí sẽ không có suất để tới trại máu.
—XOẸT!
"Cô ta điên à!?"
"Mọi người, làm ơn…"
Và hơn hết…
"Đằng nào cũng c·hết… Tôi muốn c·hết khi đã cố gắng hết sức."
Cô ấy rất trẻ.
Không ai biết cô đang nghĩ gì.
Không phải sự vui mừng.
"Không có hy vọng nào đâu! Làm ơn, hãy tin tôi! Hãy nghe ông ấy! Đây là cơ hội duy nhất!"
Vô ích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.