Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10


- Ông bớt giận đi dù sao nó cũng là con ruột của ông, ông không thể đối sử với nó như vậy.

- Mày tha cho tao đi. Thanh xuân của tao không thể chôn vùi cùng mày được- Trí Hoàng làm vẻ sợ hãi ôm lấy ngực.

- Buông ra! - anh hất tay Hoàng ra gọi phục vụ rót ly mới.

Chương 10

- Vậy cũng tốt có nó về trợ giúp, ba mẹ cũng đỡ vất vả hơn, cũng tới lúc tôi với bà cần nghỉ ngơi rồi- papa nó nhẹ nhàng nhấp chén trà.

- Mặc kệ tao. Mày về trước đi- anh vừa nói xong liền gục xuống bàn không biết trời đất gì nữa. Trí Hoàng lắc đầu chỉ đành đưa anh tới khách sạn của gia đình mình.

- Hay tao với mày yêu nhau đi Hoàng- đoạn anh nằm bò trên giường ưỡn ẹo lăn về phía Trí Hoàng.

- Nghiêm túc đi. Giờ tao hỏi mày tính thế nào?

- Ông đánh tôi.....? Ông có cái quyền đánh tôi sao.....? - anh với hai mắt ngập tràn sự thù hận nhìn thẳng người đối diện mà lên tiếng.

Trí Hoàng đứng dậy bước ra về. Trời đêm nay sáng và nhiều sao, cuộc sống về đêm vẫn thật nhộn nhịp, ở đâu đó có hai con người đang ngồi ngắm sao với bộn bề suy nghĩ.

- Thưa ông bà cơm tối đã chuẩn bị xong mời mọi người vào ăn tối- bác quản gia

- Hay mày về nhà tao đi?

-Mày với ông già lại cãi nhau sao? Chuyện cũng qua lâu rồi tao nghĩ mày cũng nên quên đi- Trí Hoàng nhàn nhạt ngồi xuống chiếc ghế cạnh anh uống cạn ly rượu vừa lấy từ anh.

Khách sạn

- Mày là thằng bất hiếu. Tao không cần đứa con như mày.... Cút.... Cút khỏi mắt tao...!

- Tao gọi mày ra đây uống rượu hay dạy đời tao? Không uống thì về!

- Lớn rồi mà như trẻ con, tuổi này ngày xưa người ta lấy chồng sinh con hết rồi đó con ạ!

* * * (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Trường mới thế nào con gái? Có quen chưa? - baba nó

Gia đình ba người ngồi ăn cơm vui vẻ nó nói cười luyên thuyên suốt bữa ăn. Nhưng ở đâu đó lại không được hạnh phúc như vậy.

- Bà này con nó vẫn còn nhỏ chồng con cái gì này. Thời trẻ bây giờ khác chúng ta hồi xưa lắm rồi.

- Tao không muốn nghĩ nữa, mày về đi tao muốn ở một mình.

- Địa điểm? Ok?- Trí Hoàng- người bạn thân duy nhất của anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Yêu ba nhất luôn. Sau này con không lấy chồng đâu ở đây với ba mẹ hoài luôn.- mami nó cốc đầu nó một cái hai phụ huynh không giấu được ý cười trên mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nguyễn gia

10 phút sau

- Thưa ba mẹ con mới về- nó tí tởn chạy vào nhà, phải gọi là chưa thấy người đã thấy tiếng.

- Ông... Bình tĩnh....hít thở đều... Bác sĩ nói ông phải hạn chế tức giận- cô Mi vừa lo lắng cho ba anh vừa ân cần lấy thuốc cho ông.

- Chưa nghĩ tới. Tao không muốn về cái nhà đó nữa.

Anh chỉ nhếch môi bước ra khỏi cánh cửa trên chiếc môtô lao đi trong đêm tối. Cô Mi chạy theo anh nhưng không kịp, quay lại thì thấy ba anh đang ôm ngực khó thở

- Trường rộng và đẹp lắm ba mẹ ạ, con quen được một bạn dễ thương lắm. Hôm nay hai đứa con còn đi chơi nữa- nó hí hửng kể về những chuyện vui vừa trải qua.

- Biết dậy rồi sao? Uống cái này cho giải rượu. Đừng nhìn tao với ánh mắt đó là mẹ tao làm đấy. Không c·h·ế·t đâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Mày đang ở đâu? Bar không? - anh vừa cầm ly rượu vừa nghe điện thoại

Trí Hoàng thừa hiểu tính anh đành im lặng ngồi uống rượu cùng anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Cả đêm Hiếu không về rồi tôi lo quá ông ạ! - cô Mi chốc chốc lại đi ra cửa ngó xem anh đã về chưa.

- Chiều tao đi- anh vẫn sấn lại gần.

- Mày say rồi- Trí Hoàng giật phăng ly rượu đang cận kề môi anh.

* * *

- Uống đủ chưa? Về thôi! - Trí Hoàng nhìn anh như vậy thật không thể nhịn được nữa.

Bốp.....

12h đêm

* * *

- Kệ nó. Thằng con như nó tôi không cần!

- À! Pa mi ơi anh Gia Hưng nói cuối tuần này sẽ về!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10