Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1175: Người không có khái niệm ranh giới (1)
Con bé lớn rất nhanh trong nửa năm nay.
Thẩm Nghiên ôm con gái hôn một cái thật kĩ, sau đó Lục Tuân nhận lấy con bé, vốn tưởng Thẩm Nghiên sẽ ôm anh một cái thật thân mật.
Đợi đến cuối cùng mới ôm anh.
Không có chút khái niệm ranh giới nào, hoàn toàn coi như không thấy sự từ chối của người khác.
Thật ra cũng không phải là người quen thân, Thẩm Nghiên cũng không định giới thiệu cho mấy người.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Nghiên như thể không biết cảm xúc tủi thân của người đàn ông này, vẫn cứ làm theo ý mình.
"Mẹ." Tuế Tuế cũng rất ngoan ngoãn, trực tiếp đưa tay về phía Thẩm Nghiên, ra vẻ muốn Thẩm Nghiên ôm.
Vốn dĩ mấy người kia còn định đợi Thẩm Nghiên giới thiệu.
Chính là loại người có thể nhận ra ngay trong đám đông.
Người đến đón thật nhiều! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Khụ khụ! Tuế Tuế, đây là mẹ, con phải gọi mẹ."
Người thu hút sự chú ý nhất vẫn là người đàn ông kia, người đàn ông cao lớn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, khí thế này, trông có vẻ khó gần, nhưng đẹp trai cũng là thật! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cứ thế cười cho qua chuyện.
"Được rồi, mẹ ôm."
Không ngờ Thẩm Nghiên lại làm như không thấy, qua loa vài câu liền định rời đi.
Chương 1175: Người không có khái niệm ranh giới (1)
Vừa hay nhìn về phía anh em Thẩm Trường An. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ôm vào lòng có thể cảm nhận rõ ràng sự nặng trĩu.
Thẩm Nghiên cười gượng, qua loa giới thiệu: "Ha ha~ Đây là chồng tôi, đây là hai anh trai tôi, còn có bạn bè của tôi, không có việc gì thì chúng tôi đi trước nhé."
Ánh mắt cô ta không khỏi nhìn về phía mấy người phía sau.
Bạn học cùng đi làm sinh viên trao đổi với Thẩm Nghiên nhìn thấy nhiều người như vậy, không khỏi có chút hâm mộ.
Lục Tuân: !!!
Nhưng không ngờ, sau khi con bé được bế đi, Thẩm Nghiên lần lượt ôm những người khác, chỉ là không ôm Lục Tuân.
"Tiểu Nghiên, người nhà cậu đều đến đón cậu sao?"
Nhìn chằm chằm hai người, như thể đang nhìn con mồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này Lục Tuân mới hài lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Nghiên gật đầu: "Đúng vậy, là người nhà tôi đến đón, vậy tôi về trước nhé, gặp lại ở trường."
Thẩm Nghiên ôm con bé vào lòng: "Tuế Tuế nhà chúng ta lớn như vậy rồi sao?"
Bây giờ cô không muốn ở cùng người này thêm một phút nào nữa.
Vẫn là Khâu Vân đi tới, sau đó trực tiếp hỏi với giọng điệu chất vấn mà không hề biết giữ ý tứ: "Tiểu Nghiên? Cậu không định giới thiệu cho chúng tôi sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.