Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 45

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45


Nhìnanhthận trọng dè dặt như vậy, Điền Mật Nhi ở trong lòng cười thầm một tiếng, nhưng cũng không muốn nói rõ. Thật ra thì sau khi bọn họ kết hôn không muốn có con ngaynên cô đã đến bệnh viện đặt vòng rồi, chuyện như vậy không thể dựa vào đàn ông được . Cô cũng không muốn thôi học, cũng không muốn vì đó mà bỏ đi cốt nhục của mình, không bằng phòng tránh từ lúc chưa xảy ra thìtốthơn.

Tuy nói Điền Mật Nhi có chút lười, nhưng luônlàngườicó thể đưa ra nhiều ý kiến quan trọng. Lý Kiều Dương cũng oán giận thời gian rỗi của Điền Dã quá ít, luôn phải chịu nhiều áp lực, nhưnganhluôn nói giữ vững sự nghiệplàđiều hết sức khó khăn, phải đi lên từ cái khó mới biết quý trọng.

Mặc kệngườiphụ nữ có địa vị cao bao nhiêu, thì đề tài cũng không thể không xoay quanh gia đình,chồngvà con cái. Hôm nay có thể nói về mặt gia đình cũng không kém ai, nói vềchồngthì quan hệ cũng không tệ, không thể nóingườinào cách chứcngườinào, chỉ còn vấn đề về con cái mà thôi. Nói về con thì so với mọingườiở đây thì chỉ có Triệu Phương Nghịlàcó tiền đồ nhất, ba mươi tuổi đã lên đến chức Trung tá, so với những đứa trẻ của nhà khác cũng cao hơn một tầng rồi. Vậy thấy con không so được rồi, thìngườita sẽ lấy đời sau để so, so cháu nội của mình với nhau (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ như thế, cũng muốn đem cô đến giúp đỡ trông coi, hiện tại công ty phát triển không ngừng, nghiệp vụ cũng phong phú, có nhiều thứ cần phải quản lý hơn. Không bằng nhiều tuyển mộ thêm quản lý cao cấp, đem quyền lợi phân tán bớt đi, như vậy không chỉ giảm bớt gánh nặng cho Điền Dã màanhcũng có thời gian để làm chuyện mình muốn rồi. Đây cũnglàkhuynh huớng phát triển sau này của công ty, mọi chuyện đều đến tay thì chỉ qps dụng được lúc công ty mới phát triển mà thôi.

"Ừ, lão Tôn, cám ơn nhiều, chuyện này đừng nói vớingườikhác nhé!"

"Không tránh ! Mà sao nó vẫn không có thai." Bà Phương Di liền nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng màanhmộtngườiđàn ông từng trải, nói không thể rời bỏ vợ thì cũng cảm thấy xấu hổ cực kỳ. Cũng may vợanhnghe lời,anhđến đâu thì cùng đi đến đó, đoán chừnglàcũng không thể rời bỏanhđược, khiến cho một đám vợchồngcác chiến hữu đã kết hôn nhưng vẫnngườinam kẻ bắc đỏ mắt không thôi.

Triệu Phương Nghị cũng yêu thương cô như vậy, đi theoanhhối hả ngược xuôi cũng thấy xót nhưng nếu để cô một mình ở bên ngoài, vừa không yên lòng lại vừa không muốn.Anhvốn ích kỷ, muốn thời thời khắc khắc có thể nhìn thấy vợ, ngày ngày ăn cơm cô nấu, hàng đêm ôm cô thơm mềm ngủ. Có như vậy lòng củaanhmới cảm thấy bình tĩnh, mới cảm giác được hạnh phúc đang ở bên mình. Haingườiđều không phảilàngườinghengườikhác nói mấy câu liền đi uất ứcngườicủa mình, đã nhận định rằng phải đi nên không vì chuyện cũ mà hối hận.

Điền Dã liền vung tay lên, cùng em gái đóng góp cho trường học một khoản để xây nhà thể d·ụ·c thể thao, để các tài tử giai nhân ngoài học tập cũng không quên vận động. Có rảnh rỗi thì nên chuyên cần rèn luyện thân thể.

Đám binhlínhngheanhnói vậy thấy thật cao hứng, thật ra thì trong lòng đều nghĩ, đổi lạilàai cưới đượcngườivợtốtnhư vậy sao có thể mang ra giáo huấn được, có khi ngậm trong miệng còn sợ tan rồi, nâng niu trong tay lại sợ vỡ đấy chứ. Nói khoác, đây tuyệt đối chínhlànói khoác! ——

Tạm biệt lão Tôn, Triệu Phương Nghị ra khỏi bệnh viện liền đem tờ xét nghiệm kia xé nát ném vào thùng rác. Cứ theo sinh hoạt bình thường ở trong đoàn huấn luyện, buổi tối trở về đoàn xây dựng chế độ cho nhà dành chongườithân, đến ngày nghỉ liền cùng Điền Mật Nhi lái xe trở về thăm cha mẹ mình và cha mẹ vợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhà bộ trưởng Triệu cũng giống vậy, kết thân với nhà có gia thế, hai đứa con không ai nhường ai, bên ngoài đều cóngườitình cả,thậtlàvô cùng mất mặt. Hiện tại trong số nhữngngườinày không ai không hâm mộ bà thật tinh mắt, chọn được con dâu như thế, muốn bàgiới thiệu cho nhiều đối tượng vì tin bà có mắt nhìnngười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Điền Mật Nhi cũng không nói gì, vẫn rất phối hợp, để mặc Triệu Phương Nghị muốn làm gì thì làm. Chắc cũng cảm thấy Điền Mật Nhi đã biết được chuyện gì rồi, đoán chừnglàcũng rất sốt ruột thôi. Vừa đúng thời gian này trong đoàn đang chiêu mộ tân binh,anhcũng tìm đếnngườiquen kiểm tra sức khoẻ một chút, nhưng sau khi làm kiểm tra xét nghiệm thì thấy các chỉ tiêu đều bình thường.

Cái này làm cho bà Phương Di liền tắt điện rồi, nhìn xem nhàngườita, cùng tuổi với con nhà mình mà con của chúng đã lên tiểu học hết rồi. Rồi lại nhìn vào bụng của Điền Mật Nhi, vẫn phẳng lỳ một chút tin tức cũng không có. Lại nói tuy đã có cháu ngoại! Nhưng đólàcháu nhàngườita , không phải họ Triệu, không cùng hộ khẩu của nhà mình thì chínhlàngườingoài rồi.

Thuyền theo lái, gái theochồng, gả cho quân nhân thì phải đi theo tổ chức. Cóngườicòn bất bình thay cho cô, không hiểu côlàngườinhư thế nào nữa??!? Làmngườiđúnglàphải nên như vậy! An cư rồi mới lạc ngiệp được. Núi vàng núi bạc, tài tử phong lưu nếu lấy làmchồngtốtthìtốt, nhưng cũng không phảilàđồ ăn của cô, ăn không thơm cũng không đúng khẩu vị.

Bọn họlàchủ nhà, phải nhiệt tình lễ độ, Điền Mật Nhi đi theo bên cạnh Phương Di, để bà dẫn đi chào hỏi các vị phu nhân kia. Mấyngườinày đều cóchồnglàm ở chung một chỗ được mấy năm, nhà ai như thế nào căn bản cũng hiểu rõ, đối với tình huống của Điền Mật Nhicũng có biết sơ qua. Nếu côlàvẫnlàngườixuất thân từ nông thôn thì có lẽ mọingườisẽ dùngvẻ mặt lạnh lùng để nhìn cô, mặc kệ cô có cố gắng thế nào, cũng sẽ rất khó để lấy được sự đồng cảm của nhữngngườinày. Nhưng hiện tại cô đã gả vào Phương gia,tốtnghiệp ở trường đại học nổi tiếng nhất nước,chồngcô còn có tiền đồ vô lượng,anhtrai cũng đã mở công ty riêng.Anhhùng không hỏi xuất xứ, hiện tại mọingườichỉ biết dùng ánh mắt bội phục để nhìn cô mà thôi!

Điền Mật Nhi cũng tự nhiên bình thản, lịch sự thân thiết, khiến bà Phương Di cảm thấy rất có mặt mũi. Nhìn con dâu của bà, trẻ tuổi xinh đẹp trình độ học vấn cũng cao, nhìn vợ của cục trưởng Hồ bên cạnh, nhìn mặt mày hớn hở vậy thôi, thật ra thì trong lòng không biết đang chua xót thế nào. Con trai của họ cưới về một tiểu minh tinh, cả ngày đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, lại còn một đống lớnxì căng đan, hiện tại thành chuyện cười sau lưng củangườikhác.

Triệu Phương Nghị không nhịn được nữa, liền trả lời : "Con nào biết! Không có thìtốthơn, Điền Mật Nhi vẫn chưa học xong nếu có con thì không được tiện lắm."

Ánh mắt của Triệu Phương Nghị lóe lên một cái, bác sĩ kiểm tra cũnglàbạn bè cũcủaanhliền khuyên nhủ: "Bảo em dâu cũng tới kiểm tra một chút, nếu thật bị cái gì cũng kịp thờichữa trị, hiện tại cũng có nhiều trường hợp như thế. Tôi biết một đôi kết hôn hơn mười năm cũng không con, tìm đến một vị Trung Y để bốc thuốc, thế mà sang năm liền sinh được một đứa bé mập mạp."

Hành động lần này khiến cho tất cả đều vui vẻ, đôi bên cùng có lợi! Điền Dã cũng thỏa mãn được ước nguyện nên càng thêm hăng hái.

Triệu Phương Nghị thăng chứclàchuyện lớn, Triệu gia cũnglàngườitrong chốn quan trường, giao thiệp cũng không ít, dù sao cũng phải liên hoan mấy bữa để chúc mừng. Ở thành phố Triệu Quốc Đống cũnglànhân vật có tiếng, cũng không phảilàngườinịnh bợ, liền đặtmột bàntốtở Dung Phủ, mời vàingườithân cận đến chia vui. Lý gia và bọn họ cũng coi nhưlànửangườithân rồi, mấy năm này lại cùng nhau trông coi, nhất địnhlàkhông thiếu được.

"Hỏi một chút hai chúng ta khi nào muốn sinh con. Chuyện này không cần vội, tùy duyên thôi." Triệu Phương Nghị cholàhaingườichưa từng ngừa thai, mặc dù vẫn tin hai vợchồnghọ không tật xấu, nhưng mấy năm vẫn không có con chỉ sợ trong lòng Điền Mật Nhi không được thoải mái.

Triệu Phương Nghị không muốn để cho bà đoán mò, nếu rảnh rỗi như vậy thì đến trông con cho Triệu Phương Mỹ đi, chẳng phải sắp sinh rồi sao.

Yến tiệc rất hoàn hảo tuy nhiên chỉ có một điểm không thoải mái mà thôi, chỉlàbà Phương Di cũnglàmột bà mẹchồngtốttrở về cũng không làm khó điền Mật Nhi, hoặclàra ám hiệu cho con dâu.

Được cái trong nhà cũng không đề cập chuyện này, chỉlàcô biết bà Phương Di khẳng định đang tạo áp lực cho Triệu Phương Nghị, bình thường khi xong chuyệnanhsẽ hút một điếu thuốc, hiện tại thì sẽ luôn để cho bọn họ dính với nhau một lát mới bỏ ra. Muốn để cái cứng rắn kia chặn lại hoàn toàn, khiến cho những tinh hoa nóng bỏng kia bị vây ở trong động.

Cũng không biếtlàbởi vì đã đem tinh lực đặt lên trên sự nghiệp, haylàcònlàthế nào nữa mà Điền Dã và Lý Kiều Dương vẫn cứ không mặn không nhạt như vậy . Không có gì lớn xảy ra, cũng không có yêu hận rối rắm, tựa như vợchồnggià đã sống với nhau nhiều năm vậy, bình thản lại tự nhiên. Theo tuổi của bọn họ, tự nhiên cũng phải bàn đên chuyện hôn sự, nhớ tới ước định ban đầu của bọn họ thì hình như cũng không có ai thích hợp hơn, vậy thì không bằng cứ tiếp tục như thế! Bình bình đạm đạm, ấm áp thơm tho thật ra thì cũng không tồi. Đơn giản cử hành nghi thức đính hôn, chờ đến khi nào Điền Dãtốtnghiệp đại học sẽ cử hành hôn lễ. Sự nghiệp, gia đình, hiện tại duy chỉ có việc họclàchưa dứt mộng thôi.

Triệu Phương Nghị liền cau mày, dùlàmẹ ruột nhưng vấn đề này cũng quá lúng túng rồi..., đành nói: "Mẹ hỏi cái này làm gì!"

Triệu Phương Nghị vừa trở về phòng Điền Mật Nhi liền hỏi: "Mẹ tìmanhcó chuyện gì không?" Không phải cố ý giám thịngườinào, thấy Triệu Phương Nghị đi ra ngoài uống nước, sợanhbuổi tối ăn chưa no nên đi ra ngoài hỏi một chút xem có cần gì hay không. Thật ra thìcô cũng có thể được haingườinói đến cái gì?? Hôm nay mẹchồngnghengườikhác nói cháu trai thế này, cháu gái thế kia mặt cũng không nén được giận rồi.

Bà Phương Di muốn con trai thành thật trả lời, Triệu Phương Nghị cũng không muốn để ý đến bà, uống nước xong còn phải trở về nhà nhưng lại bị bà Phương Di ngăn ở trong bếp, ngầm thể hiện rằng nếu như không nói rõ thì không thể rời khỏi đây (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngườigià thêm một chút, hình như ai cũng đều có tật xấu này, bà Phương Di giao thiệp rộng, quen biết cũng nhiều, thật đúnglàmộtngườivợ tiêu chuẩn. Vợchồngson sống với nhau cũng không tệ, làm chongườita càng tin phục bà hơn, mà bà đối với chuyện này cũng rất tự đắc. Dù saongườimà bà giới thiệu chongườita điều kiện cũng rấttốt,ngườimà bà mai mối đềulàchỗ quen biết thân tình, lại còn giúp Triệu Quốc Đống kéo theo không ít quan hệ, đây cũnglàmột hình thức giao tiếp khác của các bà vợ.

Công việc của Điền Mật Nhi cũng nhẹ nhàng, một tuần chỉ dạy có mấy tiết, Điền Dã cũng muốn cô đi đến công ty giúpanhmột tay. Sản nghiệp của mình, cũng không thể vứt chongườikhác, vừa đúng lúc Điền Mật Nhi về đây,anhcũng có thể rút ra chút thời gian hoàn thành việc học. Không được học hết đại học, vẫnlàđiều tiếc nuối trong lònganh, coi như không thể trở lại *****, thì đem hồ sơ quay về thành phố cũng được.

Nghe nói Điền Mật Nhi nói được tám thứ tiếng, không ít sinh viên ồn ào yêu cầu đọc một đoạn, Điền Mật Nhi có lúc cũng thuận theo tùy ý đọc chậm một đoạn. Nếu bây giờ không phải theo quân, nhà ở đơn vị cách chỗ này khá xa. Thì không ít giáo viên cũng tính toán nhờ cô dạy cho con nhà mình, họ cảm thấy cô có năng lực có thểlàmột giáo viên rấttốt. ChỉlàĐiền Mật Nhi cũng không thiếu tiền, nếu muốn kiếm tiền thì cô cũng không thể tới trường học làm giáo viên rồi, may nhờ có cái cớ này nếu không thì cùng nơi công tác thật đúnglàkhông tiện mở miệng cự tuyệt.

Vì vậy Triệu Phương Nghị đành phải hạ giọng nói: "Không có tránh." Căn bản cũng không nhớ rõ lắm, lúc haingườiđụng vào nhau thì cứ như Thiên Lôi gặp phải địa hỏa vậy, nào có lý trí đi để ý cái khác nữa.

Điền Mật Nhi bây giờ đã bắt đầu lên lớp dạy học rồi, tuy không phảilàmôn chuyên ngành của cô nhưng cũnglàdạy tiếngAnh. Điền Mật Nhi trẻ tuổi xinh đẹp, mang đến lớp học không khí tích cực, được nhiều học sinh quý mến. Học đại học vốn tự hơn do hơn trung học,cúp cua không phảilàít, nhưng lớp của Điền Mật Nhi lại có không ít sinh viên của lớp khác cũng tới nghe.

Đàn ông mà, phải có cái sức quyến rũ này, ngay cả vợ cũng không bảo được thì làm sao dẫn binh đi đánh giặc được! Làm quân nhân phương tiện giải trí rất ít, một đám quân nhân ngồi cùng nhau còn có thể làm gì được, chínhlàngồi nói khoác, chínhlàtán gẫu, chưa kết hôn thì nghĩ đến chuyện lấy vợ, kết hôn rồi cũng muốn nói về vợ. Vợ của Triệu Phương Nghị vừa đẹp lại vừa hiền huệ, quả thật chínhlàtấm gương cho đám binhlínhchưa cưới bọn họ. Lúc Triệu Phương Nghị cao hứng cũnglàlúc miệng rộng nhất, cũng bình luận mấy câu. Nàolàở nhà chínhlàlão thái gia, không phải làm gì, cơm bưng nước rót tới tận mồm. Nếu làm khôngtốt, không hài lòng thì phải dùng gia pháp giam giữ lại.

Điền Dã trở về trường học muốn chuyển học tịch, hiện tại cũng đã trở thành tấm gương thanh niên tiêu biểu tự thân lập nghiệp mở được công ty riêng. Trường học vốn thanh cao, cũng muốn tạo cho mình danh tiếng. Liền bảo lưu lại học tịch cho Điền Dã, chỉ cần đến kì thitham gialàđược, như vậy không chỉ hoàn thành mơ ước của Điền Dã mà còn tăng thêm vinh dự cho trường học, sổ sách bên trên cũng lại thêm được một khoản.

"Thì cũng bắt đầu thực tập rồi, có cái gì mà không tiện, hiện tại con cũng ở gần đây rồi, có mẹ trông giúp cho còn lo gì nữa! Chỉlàcác con kết hôn nhiều năm như vậy không có tránh thai mà vẫn còn chưa có con vậy có phải bị cái gì rồi hay không!" bà Phương Di liền nói.

ChỉlàĐiền Mật Nhi không có ý định nói cho Triệu Phương Nghị biết, muốn xem xemanhcó thể duy trì tới trình độ nào, cô cũng thừa nhậnlàmình đang làm kiêu. Nhưng cái nàylàbệnh chung của phụ nữ, mặc dù biết trong lònganhcó cô, nhưng cũng muốn biết đến cùnganhquan tâm đến mình ở mức độ nào.

Lén lút hỏi đi hỏi con trai: "Từ khi kết hôn tới nay bọn con vẫn ngừa thai à?"

Chương 45

Ngườinào có bệnh chứ!Anhá! Ai dám nóianhcó vấn đề,anhchínhlàngựa chiến, có dùng năm mươi năm thì mã lực vẫn cứ dồi dào. Vợanh? Phì, vợanhchínhlàmềm mại như nước xuân trong giếng ngọc vừa nhìn liền thấy sức sống bừng bừng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45