Anh Lính Là Người Chồng Tốt
Túy Tiểu Tiên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38
Haingườilui tới tạm thời không có đặt ở trên mặt nổi, dù sao cũng lấy kết hônlàđiều kiện tiên quyết, suy tính cũng nhiều hơn một chút, muốn chờ có tiến triển mới thông báo chongườitrong nhà. Tránh cho ngày sau bởi vì chuyện của bọn trẻ mà các trưởng bối của ba nhà trở nên lúng túng. Thật ra thì haingườibọn họ không nói, mọingườitrong lòng cũng đều biết, đã xác định Lý Kiều Dương tựa như hoa hướng dương chỉ đón ánh mặt trời, ai có thể có ảnh hưởng lớn đối với cô được, trừ Điền Dã ra thì còn ai vào đây nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nào có chuyện vẹn toàn cả đôi bên như vậy,anhđừng có chút tiền đã không biết họ của mìnhlàgì, nếu bây giờanhđang ở trong thôn đào đất, cuối cùng còn không phảilàtìm một co gái nông thôn lấy làm vợ, chẳng lẽ đó chínhlàngườimàanhyêu sao! Còn không phải hiện tại tầm mắt đã mở rộng, lo lắng cũng đủ rồi, tâm cũng lớn lên theo! Ạnh à,ngườikhông bao giờ hiểu biết được đủ cả, thành công rồi phải biết nhớ ơn, không thể ở cùngngườimình yêu tất nhiênlàthật đáng buồn, có thể tìm đượcngườiyêu mình thì đời này đãlàmột hạnh phúc rồi.Anhxác định rằng nhất định có thể tìm được một nửa kia mà không muốn nhìnngườiluôn ở bên cạnhanhbây giờ! Chân tình cùng giả vờ, rốt cuộc bên nào khinh bên nào trọng! Không nên bị mặt ngoàisáng rỡ làm mờ mắt."
Sau này Điền Mật Nhi nói lại với Triệu Phương Nghị rằng Vương Văn Tĩnh muốn tặng cho cô mấy cái váy, Triệu Phương Nghị cũng thấy phản cảm nói: " Đồ này của cô ta nhất địnhlàcủangườiđàn ông trước kia mua cho, chúng ta chỉ mặc đồ mình mua, không cho mặc đồ của tên đàn ông đó! Dương Dực thậtlàquá nhu nhược rồi, vợ của mình cũng không quản được, đã ăn cơm thừa lại còn giữ lại đồ của chủ cũ, muốn thời khắc nhắc nhở nồi cơm còn rất thơm hay sao."
Triệu gia đầu tư vào đó cũng coi nhưlàcho vợchồngson bọn họ, mặc dù lợi nhuận vẫn đem đầu tư để phát triển kỹ thuật mới, nhưng có thể thấy trị giá trên thị trường bây giờ đãlàmột khoản không nhỏ.
Ngay cảlàcủaanhtrai của cô cũng thật sự rất đáng giận, làm chongườita không thể tha thứ được. Điền Mật Nhi chỉ vào mũi củaanh, nửa ngày không nói ra lời nói, nếu đổi lạilàngườikhác nhất định cô sẽ hung hăng cho hắn ta hai bạt tai. Nhưng bao che khuyết điểm cũnglàlẽ thường, đãlàmáu mủ ruột già rõ ràng làm ra chuyện không thể tha thứ nhưng đáy lòng cũng sẽ tự động cho giảm bớt một nửa tội choanhcủa mình.
Nhưnganhlàmộtngườiđàn ông, thô kệch không tinh tế, có lúc vợ củaanhcòn phải nhân nhượng, nghĩ đến đâyanhcảm giác mình thật CMN không có chút lôi cuốn nào.
Đổi lại nếu cóngườiở phương diện sinh hoạt cá nhân của mình bị vung tay múa chân, có thể dễ dàng bỏ qua hay không. Thật ra thì trong tiềm thức của Điền Dã đã sớm đón nhận Lý Kiều Dương rồi, chỉlàtrong lòng còn chưa có nhận thức rõ mà thôi. Hiện tại haingườiđã nói ra, trải qua cọ sát, tin rằng sẽ càng ngày càngtốtlên .
Ai biết được Lý Kiều Dương lại sâu kín nói: "Điền Dã nói muốn cùng mình tìm hiểu thử xem sao!"
Điền Mật Nhi kinh ngạc, cũng cảm thấy rốt cuộc đã không nhìn lầm Điền Dã, mặc kệ như thế nào, trong lònganhvẫn giữ được cái chất phác mạnh hơn trách nhiệm của mộtngườianhtốt.
Triệu Phương Nghị ngồi ở một bên nghe, vì tuổi lớn hơn một chút nên tính tình và suy nghĩ cũng chín chắn hơn, hình như nhìn cũng hiểu chút vấn đề ở trong đó.
Cái gì? ! ! ! Thì ralàcái gì cũng hiểu nhưng lại giả bộ hồ đồ! Vậy còn Lý Kiều Dương thì sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điền Dã nửa ngày cũng không nói, cô cũng biết việc làm cho tâm của mộtngườichợt thay đổi nhận thức so với trước kia thật không phảilàchuyện dễ dàng. Cô đã đem lợi hại phân tích rõ ràng choanh, hiện tại phải nhìnanhcó hiểu cái gì gọilàbỏ được hay không, còn có lương tâm hay không.
Điền Mật Nhi sợ vạch trần nỗi đau của cô ấy, mặc kệ cô ấy cố ý giấu giếm hay có khả năng bị Điền Dã cự tuyệt thì cô đều không mở miệng được.
Triệu Phương Nghị liền nói cô cứ quan tâm thái quá, nếu Điền Dã một chút ý định cũng không có, làm sao có thể để Lý Kiều Dương ở bên cạnh nhiều năm như vậy. Lý kiều dương từ trước đến giờ đã quen bá đạo, Điền Dã sau khi kiếm được tiền cũng có không ítngườiđặt tâm tư lên đó, nhưng tất cả đều bị cô ấy hoặc ở ngoài sáng hoặc ở trong tối xử lý, còn thỉnh thoảngđi bộ một vòng quanh công ty bọn họ, âm thầm tuyên cáo quyền sở hữu.
Nhìn ýanhgiống như không mua thì không thể, không mua thì không được nên Điền Mật Nhi vội nói: "Anhcảm thấy em mặc màu sắc rực rỡ thì đẹp haylàcứ như bây giờ thì đẹp hơn! Không mua không phảilàvì tiết kiệm tiền, chẳng qualàem cảm thấy không thích hợp với mình mà thôi. Lại nói chúng ta cũng không phảilàthiếu tiền, công ty hiện tại hoạt động cũng không tệ, có thể kiếm được bao nhiêu trong lònganhvẫn chưa rõ hay sao."
Điền Mật Nhi bình thường cũng rất ít khi đi dạo phố, mua sắm đều theo thói quen, thật sựlàbây giờ quần áo của cô có ít cái nhìn không thuận mắt. Mặc dù tủ treo quần áo không khả quan như của Vương Văn Tĩnh, nhưng lấy ra mấy bộ đều phù hợp với thân hình và khí chất ôn hòa của cô, tôn chỉ của côlàkhông cần nhiều chỉ cần tinh tếlàđược.
"Ngày nghỉ củaanhrất ít, cũng không còn thời gian đi mua sắm với em, thỉnh thoảng em nên đi mua sắm với bạn bè, thích gì thì cứ mua, tiền lương củaanhcũng không phảilàkhông đủ dùng!"
Điền Dã cầm cốc cúi đầu nhấp một ngụm trà, thì thầm nói: "Anhcũng không biết,anhchỉ biết rằng không muốn làm cho cô ấy tổn thương."
Toát mồ hôi hột, thậtlàtư tưởng thật sự khác nhau, ý tưởng căn bản không ở trên cùng một vạch xuất phát. Bất quá nếu thiếu tá đại nhân mà bá đạo hơn một chút thì những đàn ông làm nghề cắt may không biết còn tồn tại được không.
Thật giống như cũng nhìn thấu được tâm tư của cô, Lý Kiều Dương vui mừng nói: "Mình rất vui mừng! Yêu lâu như vậy, mệt mỏi đến mức sắp buông tay rồi, không ngờ nhận được kết quảtốtnhư vậy! Thật ra thì mình đã sớm biết được suy nghĩ củaanhấy, chỉlàkhông cam lòng cũng không muốn c·h·ế·t tâm mà thôi, sự thật chứng minh mình kiên trìlàrất đúng đắn! Không cần lo lắng cho mình,anhấy khẳng định cũng sẽ yêu mình thôi, mình đối với bản thân rất có lòng tin! Vẫn giống như trước đây, sẽ cố gắng hết sức!"
"Vậy cũng không nên tiết kiệm quá, tiền này cũng để cho em mua quần áo mà!" Vợ mà ăn mặc đẹp thìchồngcũng được nở mày nở mặt. Tuy nhiên lúc đi học mộc mạc một chút cũngtốt, vẫn đanglàhọc sinh. . . . . .Anhcũng không có ý gì khác, không phảilàsợngườiđể ý thương thầm nhớ trộm, mà chỉ sợ Điền Mật Nhi đem tâm tư đặt hết lên những chuyện này sẽ ảnh hưởng đến học tập! Khụ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điền Mật Nhi nhìn vẻ mặt cô ấy quật cường như vậy không kìm được ch** n**c mắt, nha đầu ngốc này, thậtlàlàm chongườita đau lòng.
Lúc trở về nói với Triệu Phương Nghị chuyện này, Điền Mật Nhi có chút lo lắng, sợ một bên lạnh một bên nóng, nếu chỉ mình Lý Kiều Dương bỏ ra thì không đủ để duy trì tình cảm của haingười.
Kể từ khi công ty quảng cáo các sản phẩm của bọn họ trên các phương tiện truyền thông thì số lượng các sản phẩm ăn liền tiêu thụ cũng không tệ. Bây giờ bọn họ ở thành phố mình cũng đã phải nộp thuế của nhà giàu, năm nay Điền Dã càng đẩy mạnh mảng tuyên truyền trên xe lửa, nhà ga , bến xe, trên radio và truyền hình cũng có thể nghe được tên công ty của bọn họ. Mì gói ăn liền, mì bát ăn liền có thể dùng để ăn sáng, ăn trưa,.. rất tiện lợi khi ăn có thể ăn kèm với dưa muối. Bởi vì giá tiền rất phải chăng, nên rất đượcngườitiêu dùng hoan nghênh, hiện tại khi bọn nhỏ cứ nói đến đồ ăn vặt đến thì mì tôm lúc nào cũng đứng đầu bảng cùng với chân gà và cánh gà.
Điền Mật Nhi không buộc Điền Dã thể hiện lòng mình, dù sao đây cũng chínhlàchuyện củaanh, vấn đề mấu chốt phải do chínhanhquyết định. Đâylàvấn đề cả đời củaanh, nếubuộcanhra quyết định, về sau hạnh phúc hay bất hạnh cũng khó thoát được oán giận. Từ ngày đó về sau Điền Dã vẫn luôn ở trong nhà máy không về nhà, Vương Tứ Nhi cholàcon trai đã xảy ra chuyện gì, liền gọi điện thoại cho con gái để trở lại xemanhtrai thế nào, đứa nhỏ này trong đầu có chuyện buồn bực cũng không nói với ai một câu.
Điền Mật Nhi bảo mẹ mình đừng lo lắng, mấy ngày nữalàtốtthôi, thật ra thì trong lòng cô cũng đang lo lắng, thật lòng hi vọnganhmình và Lý Kiều Dương có thể có kết quả, nếu không một bênlàanhtrai, một bênlàbạntốtvề sau cũng không có cách nào đối mặt với bất kỳ bên nào. Bọn họ lúc gần đi, Lý Kiều Dương tới tiến cô,ngườivẫn bình thường không có tim không có phổi mà lại hành động như vậy, khiến lòng của Điền Mật Nhi rất hồi hộp.
Điền Mật Nhi ngẫm lại cũng cảm giác được có thể trong lòng Lý Kiều Dương cũng có cân nhắc, nếu không rõ ràng với cá tính mạnh mẽ không thích dây dưa lại vì một câu nói mà dậm chân tại chỗ lâu như vậy. Chínhlàbởi vì thật sự thích, sợ bị tổn thương, cho nên mới trốn tránh mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Kiều Dương mỉm cười hỏi: "Nghĩ gì thế, nhìn như có ai thiếu nợ cậu vậy, mặt cũng sắp thành bánh bao rồi."
Điền Dã xuất phát từ nông thôn, nhảy một cái bây giờ liến trở thành giám đốc của công ty, ai có thể nghĩ tới ban đầu lúc mới lên đại học thiếu chút nữa không kham nổi. Lý Vĩ bây giờ đối với tình cảm của Lý Diều Dương cũng coi nhưlàđồng ý một nửa, nhưng Điền Dã vẫn không thông suốt, haingườibọn họ cứ dây dưa như vậy. Nhữngngườibên cạnh nhìn thấy cũng gấp gáp thay bọn họ, nhưng mộtngườithì không nhận thức được, mộtngườithì cho tới bây giờ cũng không hề dè dặt chút nào, cứ như vậy dậm chân tại chỗ, một điểm cũng không có tiến triển.
"Cũng chit tốn thời gian ..., rót đầy một bụng gió tây bắc, ăn uống còn không có nói gì đến việc làm đỏm!"
Vì Triệu Phương Nghị được nghỉ phép nên haingườiliền trở về thành phố thămngườithân, em gái và em rể trở lại thìanhvợ đương nhiênlàphải khoản đãi rồi. Thiết đãi ở một nhà hàng lớn nhất trong thành phố, sau khi đưa các vị tiền bối trong nhà trở về, bangườilại đi đến nhà tắm hơi mới mở để thư giãn. Điền Dã uống cũng không ít..., cảngườiđều giống như lâng lâng, cũng không biếtlàrượu vào lời ra hay cònlàhồ ngôn loạn ngữ, ánh mắtanhdần mơ hồ nói líu cả lưỡi, không rõ ràng chút nào.
Điền Mật Nhi lại hỏi Điền Dã: "Anhcó cẩn thận nghĩ tới tại saoanhlại sợ cô ấy bị tổn thương, bị khó chịu, hay thật ralàanhđã rất quan tâm tới cô ấy hay không! Vậyanhmuốn lấyngườianhkhông thươnglàLý Kiều Dương sống cả đời haylànguyện ý cướingườianhthật lòng yêu, nhưng lại khiến cho Lý Kiều Dương đau lòng khổ sở, tinh thần chán nản."
Điền Dã vừa nghe liền vội nói: "Anhkhông muốn để cho cô ấy khổ sở."
Lúc mới bắt đầu Điền Mật Nhi còn thay bọn họ gấp gáp, ở bên cạnh làm một ít tác động, nhưng cũng không thấy khả thi, thời gian càng lâu cô cũng mất hết kiên nhẫn, bọn họ vốnlànhư vậy đổi thành kiểu khác ngược lại lại làm chongườita cảm thấy kỳ quái. Chỉlà, sau một lần kia, Điền Mật Nhi mới biết mình và mọingườiđều nghĩ sai rồi.
"Nhưng bây giờanhđã tổn thương cô ấy rồi! Cô ấylàngườiphóng khoáng tiêu sái nhưng vẫn cố chấp ở chỗ này làm một công việc nhỏ như vậy,anhnghĩ trong lòng cô ấy có thể không hiểu không." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói đến quần áo, Triệu Phương Nghị cũng phát hiện vợ của mình bình thường quá mức mộc mạc, chưa bao giờ thấy cô mặc những loại quần áo đẹp đẽ đa dạng. Điền Mật Nhi thông minh xinh đẹp, lại tâm cam tình nguyện giặt quần áo nấu cơm choanhmà chưa từng có câu câu oán hận nào.Ngườiphụ nữ như Vương Văn Tĩnh thì lại đều cảm thấy tiếc khi phải gả cho quân nhân trong khi đó trong mắt vợ củaanhtừ lúc gặp cho tới bây giờ đềulàtin tưởng lẫn không muốn xa rời.
"Chuyện củaanhmọingườikhông cần quan tâm! ~ em cũng nên khuyên ba mẹ nhiều vào, đừng có vội vàng sốt ruột chuyện củaanh.Anhbiết trong lòng mọingườinghĩ cái gì, cácngườiđều cho rằng đầu gỗ, thật ra thì cái gìanhcũng đều hiểu. Lý Kiều Dương đối vớianhnhư thế nào cũng đều hiểu, chỉlàanhđối với cô ấy thật không có cái tâm tư kia, nhưnganhlại không đành lòng cự tuyệt, làm cô ấy tổn thương, cũng không muốn thấy khổ sở, bất đắc dĩ mới giả vờ như cái gì cũng không biết."
"Ha ha, về sau Điền Dã thảm rồi, phía trước bị vây phía sau còn châm lửa, sớm muộn gì mà không rơi vào trong túi của mình!" Lý Kiều Dương lại khôi phục lại tự tin kiêu ngạo thường ngày của mình.
"Anhấy nói bây giờ chỉ xem mình như em gái, nhưng vẫn muốn cho nhau một cơ hội, nếu đến tuổi kết hôn mà mình không thay đổi tâm ý thìanhấy sẽ lấy mình." Lý Kiều Dương bây giờ nhìn không ra vui mừng, cũng nhìn không ra khổ sở, Điền Mật Nhi cũng không hiểu rõrốt cuộclàcô ấy đang nghĩ cái gì.
"Vậyanhđịnh làm như thế nào! Đừng có nói với emlàsẽ tiếp tục như vậy, được hay không đượcanhcũng phải cho ý kiến! Nếuanhkhông phảilàanhtrai của em,ngườiđàn ông không dám chịu trách nhiệm như vậy em thật sự sẽ tát choanhmấy cái!" Điền Mật Nhi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nghĩ rằng Điền Dã rốt cuộc trong thời gian dài sẽ trưởng thành hơn, như thế nào lại trở thànhngườicó tính tình đà điểu như thế.
Triệu Phương Nghị cũng nói: "Mộtngườiđàn ông sống trên đời này cái đầu tiên phải có chínhlàtrách nhiệm và gánh vác. Chỉ lo bản thân có chịu được hay không, nếu đểngườithân của mình đau lòng khổ sở, vậy thì không xứng với làm đàn ông rồi.Anhphải thấy rõ được vấn đề và cách giải quyết vấn đề mới được."
Lại nói đối với tính khí của Lý Kiều Dương, nếu không phải thật lòng bao dung thì thật không có mấyngườichịu được. Đối vớingườicô ấy thích thì có thể đào tim móc phổi ra cho, nhưng họa gây ra cũng đủ để chongườita nhức đầu, có một điểmtốtlànha đầu này chưa bao giờ chịu thua thiệt,ngườita chưa kịp đánh vào má trái thì đã lôingườitar a dữ dội dần cho một trận, nếu không thả ra ngoài thật đúnglàkhiến chongườilo lắng!
Chương 38
"Đúng vậy, Điền Dã tínhlàcái gì, làm sao màlàđối thủ của Lý đại *****, quả thậtlàdễ như trở bàn tay. Chỉlànếu như về sau cậu không thíchanhấy nữa thì hãy nói với mình, ***** khác không thiếu, tài tử phong lưu thì có rất nhiều đến lúc đó sẽ giới thiệu cho cậu mộtngườitốthơn."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.