Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 21

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21


Vợ củaanhthích sạch sẽ, ngày ngày luôn nhắcanhtắm rửa, áo lót và quần áo mùa hè ướt đẫm mồ hôi ngày nào cũng phải thay.Anhlàquân nhân lấy đâu thời gian chú ý nhiều như vậy, cả ngày từ trong núi đến đầm lầy, có lúc vào núi huấn luyện một tháng đều không tắm không thay quần áo. Khi từ trong núi đi ra quần trênngườiđều bị bùn đất bám chặt trênngười, trông nhưngườilàm từ đất nung vậy.

"Trở về thì ngủ không được!" Cô không thuận theo vùng vằng trênngườianhbỗng nhiên có cảm giác phía dưới có gì đó không đúng, nơi bắp đùi có một v*t c*ng tì vào.

Thật ra thì hành động của Triệu Phương Nghị như vậy cũng dễ hiểu vì nếp sống của conngườiở xã hội thời bấy giờ chínhlànhư vậy, hai vợchồngở bên ngoài mà hơi tình cảm một tí cũng bịngườita nói thành không nghiêm chỉnh. Thiếu tángườita từ nhỏ chínhlàcọc gỗ, lại trải qua bao nhiêu lần gọt giũa huấn luyện trong quân đội, giống như hoá thạch trong thời đại ngày nay, đạo đức phẩm chất kia tuyệt đốilàmột kiểu mẫu trong đội quân danh dự. Đóng cửa ở nhà cùng với ra khỏi phònglàhai khái niệm hoàn toàn khác nhau, ở trong phòng thì côlàcô dâu nhỏ đểanhcó thể yêu thương cưng chiều, cô làm nũng thân mật như thế nào cũng đều được. Nhưng khi ra cửa thìanhlàchồng, côlàvợ,ngườiđàn ông này lúc nào cũng phải uy nghiêm,làtrụ cột trong gia đình, có thể nói cá tính củaanhcó phần hơi thâm trầm một chút. Nhưng nhữngngườinhư thế không thể nàothông suốt tư tưởng được, nếu mở bung ra mà nói tuyệt đối sẽ làm chongườita không chịu nổi. Đừng nhìn hiện tại Điền Mật Nhi đang hả hê vui mừng trêu chọcanh, đợi đến sau này khingườita đã nếm quen tư vị ngon ngọt kia rồi thì làm sao có thể chịu được.

Giường mềm này để dành cho haingườibọn họ, nghĩ tới chuyện sau khi đến thủ đô đoán chừng sẽ không gặp được nhau nữa, Điền Mật Nhi liền muốn thừa dịp haingườiở chung một chỗ dính với Triệu Phương Nghị nhiều thêm một chút. Ai biết đượcanhlại thể hiện ra dáng vẻ cương trực liêm chính như thế, ngồi thẳng lưng như khúc gỗ sau đó liếc mắt một cái liền đem Điền Mật Nhi đang định dựa đầu vào mình để cô ngồi ngay ngắn lại. Điền Mật Nhi uất ức sắp c·h·ế·t rồi, nắm ở trong góc giường bĩu môi hờn dỗi, thật đúnglàcọc gỗ không hiểu phong tình!

Mật Nhi cũng ăn một cái bánh bao, đồ còn dư lại đều vào bụng của Triệu Phương Nghị, chỉ để lại dưa muối và rau ngâm. Sáng sớm ngày mai ở trên tàumua chút cháo loãng ăn với bánh bao cũng đủ cho bữa điểm tâm rồi.

Toát mồ hôi. Không cần phải bẩn thỉu như vậy, nguyên lý gì đây chứ, không cần cũng phải bảo vệ chotốtchuẩn bị đến lúc cần dùng đến! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa nghĩ đến cái này thì trong đầu lại nảy sinh ra ý định buôn bán, nhưng bây giờ mục đích hàng đầu của cô chínhlàhọc tập thậttốt, cô cũng không cầu đại phú đại quý gì, chỉ muốn được cùng Triệu Phương Nghị sống những ngày bình yên, cả đời sống trong sự bảo vệ và thương yêu củaanh. Về phần gây dựng sự nghiệp hay làm giàu gì đó đợi lúc rãnh rỗi lại tiếp tục tính toán. Phải phân biệt được rõ ràng thứ nào nặng thứ nào nhẹ, làm gì cũng phải bằng hai tay mới nắm chặt được, cô không muốn đã đánh mất dưa hấu lại còn phải đi nhặt vừng đâu.

"Nhắm mắtlàđược!" Vì không ngủ trên giường của nhà mình nên Triệu Phương Nghị vẫn rất tỉnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Phương Nghịngượng ngùng, muốn cậy mạnh để cho cô phải đi vào khuôn khổ nhưng cô sao có thể nghe theo được, đâylàtình thú giữa hai vợchồng, cũng giống như trong lònganhcó hoa nhưng lại không dám nở ra như vậy sẽ có nhiều ảnh hưởng đến tình cảm vợchồngbọn họ.

Hai vợchồngcũng không phân biệt lẫn nhau, cái gì cũng đã xem qua, đoán chừnganhcũng sẽ không ghét bỏ mình, vì thế đem cái khăn mặt ra đưa cho Triệu Phương Nghị.

Lời vừa nói xong thì bàn tay nhỏ bé đã đưa vào trong áo sơ mi củaanh, ở trên những bắp thịt lồi lõm củaanhkhẽ mân mê, Triệu Phương Nghị dù ngoài miệng đã nóilàcô đừng có mà ‘ đắc chí ’, nhưng tay đặt ở trên eo đã bắt đầu ngứa ngáy muốn x** n*n rồi. Hơn hai mươi tuổi vẫn cònlàxử nam, mà hàng năm lại không thể ăn thức ăn mặn,ngườivợ hợp pháp lại động lòngngườinhư vậy muốn trêu chọc thì sao có thể cưỡng lại được đây.

Triệu Phương Nghị vẫn thích ăn thịt, liền cắt bánh bao ra làm đôi gắp một miếng thịt cùng với cải bẹ thái sợi cải thìa và hành tây., cho vào làm thành một cái Hamburger của Trung Quốc, cắn vài miếng đã hết. Điền Mật Nhi cũng cuốn choanhđậu hũ ăn kèm với hành tây. Triệu Phương Nghị có thói quen ở bên ngoài phải luôn giữ vững tỉnh táo nên không uống nhiều, uống được một nửa liền trả lại cho cô chai rượu trắng mà cô vừa đưa.

"Anh! ~ hôm nay để cho em phục vụanhnhé!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Anh! Em không ngủ được! Thậtlàồn ào!"cô làm nũng nói.

Điền Mật Nhi không có định lực như Triệu Phương Nghị ở trong điều kiện nào cũng có thể ăn có thể ngủ được, nằm ở đó lăn qua lộn lại giống như bánh nướng bị áp chảo nhưng cũng không ngủ được. Ở nhà đã quen yên tĩnh, mà trong nhà cũng muốn tạo điều kiện cho cô học tập chỉ còn kém nhón chân lên đi bộ, trời vừa tối vì muốn cô ngủ được say, Tivi hay radio cũng không thấy mở lên.

Cảm giác như bị khiêu chiến quyền uy, lại còn có chút ngượng ngùng, Triệu Phương Nghị liền nâng cao âm lượng lên: "Lên mặt phải không!"

Triệu Phương Nghị không trấn định được nữa, đem cô gạt qua một bên sau đó quần kéo lên nói: " Thối được rồi, ở bên ngoài đừng chú trọng nhiều như vậy làm gì!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Uống ít một chút cho đỡ mệt, ở giường trên xem ra không cóngườirồi, một lát nữa liền khóa cửa ngủ thôi." Triệu Phương Nghị cũng cố gắng khuyên , ăn món ngon uống được hơn phân nửa, thấy miệng rất ngọt nhưng cũng không dám uống nhiều, sợ lúc ngủ không được thanh tỉnh.

"Toànlàmùi dưa muối thôi, cũng không cầnanhphải động tay cứ chuyên tâm hưởng thụlàđược!" Điền Mật Nhiứng phó vớianhngay.

Thức ăn cho bữa ăn tối đã được Điền Mật Nhi chuẩn bị từ ở nhà, trên xe lửalàđồ ăn không ngon lại còn đắt nữa, hiện tại thức ăn nhanh cũng không phổ biến mấy, hộp mì ăn liền, xúc xích, chân gà móng heo cũng đềulàmây bay gió thoảng.

Cô chu môi lên, đúnglàđồ cọc gỗ thối không hiểu phong tình, núi không tới dựa ta, thì ta liền dựa núi vậy. Điền Mật Nhi đứng dậy nhìn ra cửa phòng thấy đã bị khóa, đi tới nằm úp sấp lên trênngườicủa Triệu Phương Nghị, ômanhnhư vậy cảm giác khá hơn nhiều, đã thấy một chút buồn ngủ.

Chương 21 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Phương Nghị liền đỏ mặt, trong tư tưởng củaanhnếu hai vợchồngmuốn thân mật thì phải về nhà đóng cửa phòng mới làm được, phải về nơi có cảm giác an toàn mới có thể nói chuyện yêu đương được! Điền Mật Nhi đúnglàchẳng phân biệt được tình huống, cũng chẳng phân biệt được thời điểm luôn gần gũianhnhư vậy, để cho timanhlúc nào cũng đập thình thịch, còn mặt thì đỏ lên mang đầy vẻ lúng túng.

Tay của Điền Mật Nhi dần dần hướng lên, v**t v* cơ ngực trơn bóng bởi vìđổ mồ hôi nên có chút trơn, bàn tay nhỏ bé đi lòng vòng ở tâm điểm không ngừng m*n tr*n. Nghe thấyanhdần dần th* d*c, Điền Mật Nhi liền ngậm chặt □ củaanh, không ngừng m*t vào, lại dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn cắn, hoặc lấy đầu lưỡi trêu đùa, dần dần hạt đậu đỏ càng trở nên cứng rắn. Triệu Phương Nghị muốn lậtngườiđè cô xuống thân, những suy nghĩ kia cũng đã lên não rồi, cũng không để ýlàđang ở chỗ nào nữa. Triệu Phương Nghị nào biết giữa vợchồngcòn có muôn vàn kiểu khác nhau, theo thói quen luôn luôn cường mãnh muốn vùng lên đấu tranhanhdũng.

Điền Mật Nhi muốn mang theo đồ ăn rất phong phú, nhưng vì phải ăn trên xe lửa mà bây giờ trời lại quá nóng nên sự lựa chọn cũng không nhiều lắm. Chỉ có rau ngâm bát bảo, cải bẹ thái sợi xào thịt, trứng gà rán rắc hạt tiêu, mặt trên phủ một lớp dầu mỏng, dưa chuột, hành tây, rau thơm, cải thìa, cà chua cùng với đậu hũ. Gà xào cay, cơm cháy rắc ruốc, còn có một hộp cơm lớn, mấy cái bánh bao, không dám chuẩn bị quá nhiều chỉ đủ dùng cho một bữa, sợ không để được, còn ngày mai sẽ ăn thức ăn ở trên tàu.

"Nằm sang bên cạnh ngủ đi!"

Xe lửa đến buổi chiều mới rời ga, phải ngồi hết một đêm sang chiều hôm sau sẽ đến. Tính Điền Mật Nhi sạch sẽ đã quen, trước khi ngủ phải rắm rửa sạch sẽ mới chịu được, nếu không thì cảm thấy rất khó chịu tựa như có con gì bò khắpngườivậy. Ở trong phòng vệ sinh rửa tay rửa mặt, sau đó dùng một cái khăn ướtlau khắpngười. Mặc dù không được tắm rửa thoải mái nhưng mà có chút ít còn hơn không. Sau khi rửa sạch sẽ cất khăn xong, nghĩ đến Triệu Phương Nghị toàn thân đầy mồ hôi đoán chừng mùi vị cũng khôngtốt.

Điền Mật Nhi mang theo không ít sách,Anhvăn cũng tương đối nhiều, Triệu Phương Nghị cũng đãtốtnghiệp trung học nhưng lúc ấy bọn họ cũng chỉ học tiếng Nga nên căn bản có nhìn cũng không hiểu. Tuy vậyanhcũng biết tầm quan trọng của tiếngAnhcho nên bớt chút thời gian cùng Điền Mật Nhi học thêm một lát, bây giờ khi xem đã có thể hiểu phiên âm rồi. Lúc nàyanhđang ngồi ở trước cái bàn nhỏ cần mẫn xem những cuốn sách giáo khoa tiếngAnhtrước kia của cô.

Nhìnanhcầm khăn tay đưa vào đáy quần qua quýt lau hai cái coi như đã xong nhiệm vụ thì tính ưa sạch sẽ của Điền Mật Nhi lại nổi lên, phải làm choanhsạch sẽ hơn nữa. Triệu Phương Nghị khẽ trừng mắt, Điền Mật Nhi cũng yên phận lại, thật ra không phải cô sợanhchẳng qualàcảm thấy đây cũnglàmột đạo khi ở chung của vợchồng, cái này vừa mất thì cái kia lại mọc ra.

"Em giặt sạch sẽ rồi."

Lại xem sách một lát sau đó liền tắt đèn rồi đi ngủ, haingườibọn họ nằm ở giường dưới. Hiện tại trời nóng, tuy đã mặc ít nhưng còn vì đề phòng cướp nên liền khóa cửa toa xe lại, chỉlàmuốn có một chút gió bên ngoài nên đành phải quay kính của toa xe xuống, vốnlàtạp âm đã lớn, hiện tại lại càng thêm ồn ào.

Nhưng mà nếu muốn trước tiên phải có kế hoạch đợi đến lúc thiên thời địa lợi rồi cũng không đến nỗi bị lừa gạt được. Có được cuộc sốngtốtđẹp muốn kiếm tiền cũng không muộn, cuộc sống vợchồngmà nghèo hèn thì lại hay dẫn đến bi kịch, cái đạo lý này cô hiểu rất rõ. Nhưng bây giờ tạm thời không nghĩ đến nữa, cô không muốn nóng vội, tiền bạc muốn có bao nhiêu cũng không đủ nếu có thời gian sẽ lại nghĩ đến. Cô phải nắm chặt thời gian ông trời đã cho mình để quan tâm đến tất cả nhữngngườimà mình yêu thương, làm sao cho xứng với Triệu Phương Nghị mớilàmục tiêu hàng đầu bây giờ. Đợi cuộc sống ổn định, sau khi học hành thành đạt lúc đó lại đi kiếm tiền cũng không muộn.

Bà Phương Di định cho vợchồngson nằm giường mềm, trong toa xe có hai cái giường, đầu năm nayngườicó thể nằm giường mềm nếu không phảilàngườilàm quan thì cũng phảilàngườicó tiền có quan hệ. Có lúc thà để trống cũng không mù quáng mà bán vé ra. Nếu tàu đã đi được mấy trạm mà cũng không thấy hai cái giường trên cóngườiđến thì đoán chừnglàkhông có ai rồi.

Điền Mật Nhi liền cười ngọt ngào, nói: "Anh! ~ miệng và tâmanhthật không giống nhau tí nào! ~ căn bản cũng không muốnngườita trở về đúng không!"

Nhưng lại đi ra ngoài giặt sạch khăn sau đó cho vào trong quần củaanhlau chùi qua một lần. Lượng vận động củaanhrất lớn, mồ hôi ra nhiều, buổi sáng mới vừa tắm giặt nhưng lúc này đã có mùi mặn mặn rồi. Khi Vừa mới bắt đầu thì Triệu Phương Nghị còn rất trấn định, nhưng lão nhị lại mang tâm tư củaanhra bán đứng khi nhìn thấy nữ chủ nhân liền lập tức đứng dậy chào!

Thời tiết nóng mà tâm lại phiền, một thân toànlàmồ hôi khiến Điền Mật Nhi phiền não ngồi dậy. Nhìn sangngườibên cạnh đang ngủ rất yên tĩnh thấy thật phiền chán, ngủ được ngon lạnh như vậy thậtlàthấy ghen tị mà.

Không để ýanh, càng để ý đếnanhthì càng phải mạnh hơn, cũng không biết giả bộ cho ai nhìn, không phải lúc đó còn cầu xin cô gọi tênanh, nắm lấy cái mông củaanhrồi cắn lỗ tai củaanh, muốn qua sông rút cầu có phải hay không! ?

Điền Mật Nhi nhiệt tình l**m láp hai viên đậu đỏ kia củaanhsau đó mới lại đemanháp đảo, rồi lấy bàn tay nhỏ bé che cặp mắt sáng lấp lánh củaanhlại, ghé sát vào bên taianhnhẹ nhàng nói: "Anh, hôm nay liền ngoan ngoãn nghe theo em đi! ~Anhcứ nhắm mắt lại hưởng thụ thậttốtlàđược."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21