Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 78

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78


Nhưng đôi vợ chồng này biết rõ, trước lúc thân phận của Thẩm Tử Kiêu bị vạchtrần, Tô Linh đối với đứa con trai của bọn họ là thật lòng.

Tô Linh cười một tiếng, sau đó nghiêng đầu nói: “Bất quá Tống Cảnh Thànhđúng là dáng vẻ khiến nhiều người yêu thích, cậu. ”

TuyrằngtronglòngTôLinhkhótránhkhỏicóchúthoảngsợ,nhưngcôkhôngtrực tiếp biểu hiện ra ngoài mà chỉ duy trì nụ cười vừa phải. Trên mặt cô kiênnhẫn đợi mẹ Thẩm nói xong.

“Tống Kính Thành?”

Mẹ Thẩm ngồi trên sô pha, rũ mắt, mặc một bộ trang phục tao nhã và quý phái,thẳnglưng,chậm rãiđưatay, thổivàotách trà,sauđó nhấpmột ngụm.

Mẹ Thẩm nở nụ cười, sau đó thay đổi vị trí, hướng đến gần chỗ của Tô Linhhơn một chút: “Không phải là tôi thấy con bé giống như chú thỏ con sao, nhonhỏnhư vậy, muốn trêunó.”

Giống như ánh tia nắng lười biếng buổi chiều, nhỏ nhắn mà ấm áp.

“Liệu nó có luôn ở đó không?”“?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TrầnKhảiởtrên vòngbạnbè nhưconrệp nhảylênnhảyxuống.

CốNhưHạkhẽhừmộttiếng,sauđóchậmrãimởmiệng:“Trừphicậugiớithiệu cho mình một tiểu soái ca, bằng không tớ sẽ không tha thứ cho cậu.”

Bạn đã bao giờ nhìn thấy gió khi mùa xuân đến chưa?Tôi đã thấy nó.

Thiệu thị từ trên xuống dưới đều “ốc không mang nổi mình ốc”, mà Tô PhóThần cũng hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Thiệu Quý Phương, thế là Thiệu giahùng mạnh một thời cuối cùng cũng đi đến hồi kết.

#Không phải bạn bè, là người yêu#

Tô Linh cười khúc khích, nắm chặt lấy bàn tay Thẩm Tử Kiêu đưa ra rồi bướcđi đến bên cạnh anh.

Cảmgiácnày...Làmsaođểdiễntảnóđây?Nó giống như…

Thẩm Tử Kiêu tay chống bên đầu, lười biếng dựa vào sô pha, cười nhẹ mộttiếng.

Làmsaođểmiêutảcảmgiácnàyđây.

Mẹ Thẩm khoanh tay nói luyên thuyên không dứt, thậm chí còn ra lệnh chongười giúp việc ở một bên: “Đi gọi Thẩm Tử Kiêu đến đây cho tôi! Nó cũng tốtnhư bố nó vậy. Nếu lúc đó tôi không công khai hay ngấm ngầm ám chỉ, đoánchừng một năm sau con của ông ta còn chưa được sinh ra đâu.”

Cố Như Hạ hành động dựa trên nguyên tắc bạn thân, có thể sống cùng nhaunhưng không bao giờ c·h·ế·t cùng nhau, cô nhanh chóng và dứt khoát cúp điệnthoại, Tô Linh nghe được âm thanh *bíp bíp bíp* sắc bén từ đầu bên kia điệnthoại truyền đến, trong lòng cô liên tục chửi rủa cái tên Cố Như Hạ, chúng takhông phải đã đồng ý làm chị em thời đại đến hết đời sao?

Tô Linh sửng sốt một lát, sau đó giơ tay lên, cảm nhận được làn gió nhẹ thổiqua đầu ngón tay của mình, sau đó nhẹ nhàng lướt qua tóc của mình.

Tô Linh dừng bước chân lại, nhìn quanh bốn phía.

“Chà! Anh ấy đẹp trai quá. Anh ấy đóng vai một hiệp sĩ trẻ trong đó, và anh ấyđóng vai một hiệp sĩ phóng khoáng, cởi mở và vui vẻ đến mức hoàn hảo…”

Mẹ Thẩm bị lời nói của Tô Linh làm cho rất vui vẻ: “Con, đứa trẻ này mồm thậtngọt, đợi lát nữa mẹ liền cho con xem bức ảnh hồi nhỏ Tử Kiêu mặc đồ congái!”

Mẹ Thẩm nói, giọng điệu có phần xa cách và lạnh lùng, không ngước mắt lên,chỉ đưa tay ra, chậm rãi đặt tách trà lên bàn.

Hòa trộn giữa sự sống, sự lãng mạn cũng như một tình yêu mãnh liệt, nó lao vềphía bạn qua ngàn núi sông, rồi sẽ dang tay ôm lấy bạn, trên một cánh đồng hoacúc. Giữa hương thơm, bạn nhắm mắt lại và nghe thấy lời thì thầm xuất hiệnbên tai khi gió thổi qua.

Câu nói này đã được lan truyền nhanh chóng trong một đêm và trở thành câunói mới được các cặp tình nhân trích dẫn để thông báo.

Thiệu Thị vì sự việc kia mà đứng đầu ngọn sóng, ban đầu sau khi đối tác nghenói rằng Thẩm thị và Thiệu Thị kết thù, tất cả đều chọn cách tránh xa rắc rối đểtự bảo vệ mình, cổ phiếu của họ tụt dốc.

Bộ phim vẫn tiếp tục chiếu, đang chiếu đến đoạn nam chính ngự kiếm bay ra.

CácchitiếtvàtươngtáccủaTôLinhvàThẩmTửKiêutrongchươngtrình,dưới vô số đôi mắt như kính hiển vi của các cô gái được biên tập lại thành“tuyển tập vợ chồng Thẩm Tô phát đường”, lượt tìm kiếm rất cao trong một thờigian.

Mẹ Thẩm đặt tách trà xuống, ngước mắt lên, ánh mắt nhẹ nhàng rơi trên ngườiTô Linh.

Lúc Thẩm Tử Kiêu về đến nhà thì nhận được một cuộc điện thoại, là của phònglàm việc.

Thẩm Tử Kiêu: “?” Bức ảnh nào cơ?

CốNhưHạcũngphátlênWechatlờichúcmừngthânthiết:

Anh suy nghĩ một lúc rồi giơ tay lên, nhẹ nhàng ôm lấy lưng Tô Linh, khàngiọng nói: “Tô Linh, em có muốn về nhà với anh không?”

Đó là cặp vợ chồng đứng đầu giới tài chính, từng nắm mọi quyền lực trong giớikinh doanh, có trường hợp nào mà họ chưa gặp qua?

Cố Như Hạ khôi phục lại tâm trạng, sau đó nghĩ lại, hạ giọng chậm rãi mởmiệng nói: “Nhưng mà tớ cảm thấy cũng được, cái người tham gia chương trìnhcùngcậu ấy,Tống KínhThành, đúng mẫungười tớthích.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi đối mặt với anh, anh sẽ luôn thu lại tất cả sự tức giận, cởi bỏ bộ áo giáp sắcbén, để lại tất cả sự dịu dàng cho riêng cô.

“Ừ, nó sẽ luôn ở đó.”

Tô Linh cũng được coi như là ngậm thìa vàng sinh ra, tốt xấu gì cũng gặp quakhông ít người giàu, cảm thấy Thẩm thị có giàu có như thế nào thì bản thânmình vẫn có thể bình tĩnh đón nhận.

Tô Linh hầu như hoàn toàn không có cảm thấy được ánh mắt của anh, nghe CốNhư Hạ liên tiếp ca ngợi như vậy, sau đó cười nói: “Vậy thần tượng mới nhấtcủa cậu là Tống Kính Thành phải không?”

Thẩm Tử Kiêu: “Cảm giác tươi trẻ sao?”

“Cạch.”

“Sao lại gọi bác gái.”

Trongphútchốc,vôsốcảmxúcxẹtquatrongđầu,TôLinhchỉcụpmắtxuống,vô cùng yên tĩnh suy nghĩ.

Thẩm Tử Kiêu đứng ở trước mặt cô, giơ tay lên liền trong tầm với.

Cố Như Hạ lập tức ấp a ấp úng phủ nhận: “A, nào có!”Vừa nghe liền biết là nói dối.

[TrầnKhải]:“Từbâygiờtôikhuyênmọingườinêntôntrọngtôimộtchút,rốtcuộc thì tôi cũng coi như là bà mối, nối dây tơ hồng cho Kiêu ca!! Ai dám bắtnạt tôi, Kiêu ca nhất định sẽ không bỏ qua.”

Thẩm Tử Kiêu cụp mắt xuống, vô cùng thích thú tiếp tục lặp lại lời nói của TôLinh: “Dáng vẻ hấp dẫn?”

Tô Linh giải thích: “Nhưng em thích người thành thục.”Thẩm Tử Kiêu cười nhẹ: “Tính cách thẳng thắn cởi mở?”Tô Linh kiên trì: “Em thích trầm ổn.”

Thẩm Tử Kiêu giơ tay bắt lấy cổ tay của Tô Linh, dễ dàng đè tay cô lên tường,rũ mắt xuống, bình tĩnh nói: “Tô Linh phải đi nghỉ ngơi rồi.”

CốTiêuTiêutrảlờirấtnhanh:“???Cậutamớicùngtôikýhợpđồngmàđạica!

Do đó vườn hoa của Tô gia năm đó là do đích thân mẹ Tô Linh sắp đặt.

Nơitrướcmặtnày,lànơiconngườiởhaysao?Đâykhôngphảilàmộtđịađiểmdu lịch ngắm cảnh rộng lớn sao? Bức tượng và đài phun nước này, rốt cuộc làchuyện gì đây?

Đợi đến lúc anh cùng thư ký bàn bạc xong việc biện pháp xử lý, đại khái đã quahơn một tiếng rồi.

Tuynhiên,saukhimẹcôquađời,ngườilàmvườngiàbanđầucũngnghỉviệc,không ai chăm sóc khu vườn, khu vườn nhanh chóng mọc lên cỏ dại và cànhkhô.

Thẩm Tử Kiêu nói: “Bởi vì anh nghĩ em sẽ muốn xem.”

Anh có chút lo lắng về việc Tô Linh ở cùng ba mẹ mình, ai ngờ rằng khi từ thưphòng đi ra, liền nhìn thấy Tô Linh cùng ba mẹ mình đang ngồi trên sô phacùngxemTV,anhmộtcâutôimộtcâu,xemrarấthòahợpvớinhau.

Nhưngmộtchútyêntâmnày,ởlúcTôLinhnhìnthấytrangviêncủaThẩmgia,nhất thời khiến cô rơi vào im lặng.

Một lúc sau, Tô Linh mềm nhũn nằm trên vai Thẩm Tử Kiêu, tức giận chọc vàovaianh, sauđó nói: “Emthích kiểu ngườinhư thế này.”

MẹThẩm:“Này,đứatrẻnàylớnlênthậttuấntúnha,cườilêncũngthậtđẹp,lãoThẩm, ông nói xem đúng không?”

Cái ôm của mẹ Thẩm thật ấm áp, nháy mắt Tô Linh dường như cảm nhận đượcsựyêu thương,quan tâm từngười màđã lâu khôngthấy.

Hơnnữalúcnày,mộtvụbêbốitrốnthuếkháclạibịvạchtrần.

Anh là gió, là lửa và là mặt trời thiêu đốt.

Chóp mũi Tô Linh trong nháy mắt chua chát, cô nghiêng đầu cười nhẹ, kiềmchếnướcmắtnhưnghai giọtnướcmắtvẫnkhông thểkiềmchếmàrơi xuống.

Tô Linh từ sâu trong nội tâm nói: “Em có chút nhớ nhà rồi, hay là mình quay vềtrước đã.”

Huống hồ lần gặp mặt này không phải là gặp mặt người lớn như bình thường,mà là gặp mặt bố mẹ của Thẩm Tử Kiêu.

TôLinhnghethấycâunày,tronglòngmớicảmthấyyêntâmmộtchút.

Lúc anh gặp nguy hiểm, không do dự đỡ cho anh một viên đ·ạ·n, việc này ba mẹThẩm đều có nghe đến.

Trôngquenquen,TôLinhdừnglạinhìnxungquanh,kýứcgiốngnhưmộtcánhcửa cổ xưa, chậm rãi bị đẩy ra, trong nháy mắt đột nhiên trở nên rõ ràng.

ThẩmTửKiêu::“?”Rốtcuộcaimớilàconruộtvậy.

Thẩm Tử Kiêu thở dài, cúi xuống, giơ tay nhẹ nhàng bình tĩnh lau nước mắt choTô Linh: “Không ngờ lại làm em khóc.”

Một tiếng va chạm rõ ràng vang lên.

Tô Linh quay đầu lại, có chút cảm khái nói: “Tại sao anh lại làm điều này?”Thẩm Tử Kiêu nhìn cô, không có mở miệng nói chuyện.

Cố Như Hạ ở đầu dây bên kia nghe được tiếng cười nhẹ của Thẩm Tử Kiêu, côấy nổi trận lôi đình: “Tớ nghe thấy người đàn ông họ Thẩm kia đang cười!!!

Nóiđếnđây,mẹThẩmcườimộttrận,sauđóhướngTôLinhvươntay,nói:“Lạiđây,để mẹ nhìn conkỹ một chút.”

Ba Thẩm và mẹ Thẩm đều là người sáng suốt.

Tô Linh sửng sốt, sau đó mới mở miệng nói: “Tại sao vườn hoa này cùng

Với con mắt nhiều năm làm việc trên thương trường của họ, họ tin vào sự thậtmàmình nhìn thấy.

TôLinhsửngsốtmộtlátrồiđứngthẳngdậy,nhìnvàomắtThẩmTửKiêu.

Tô Linh: “Thật sao? Nhưng mà con thấy so với bác không lớn hơn bao nhiêu,hơn nữa con cảm thấy hình như bác còn trẻ hơn một chút đó ạ! Bác còn có mộtloại khí chất đặc biết nữa. Hôm nay con gặp bác còn rất kinh ngạc.”

Mẹ Thẩm nhẹ nhàng ôm lấy Tô Linh vào ngực, đưa tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô,sau đó thở dài: “Mấy năm nay con chịu thiệt thòi rồi, sau này nếu Thẩm TửKiêu mà bắt nạt con, con cứ nói với mẹ.”

Cố Như Hạ liên tục gật đầu: “Hơn nữa Thành Thành nhà tớ diễn cũng rất cóhồn, cậu không cảm thấy trong mắt anh ấy có chứa ánh sao sao? À, nhân tiện,cậu đã xem bộ phim truyền hình mới do Tống Kính Thành thủ vai chưa, bộphim cổ trang đó?”

!” *** Sau khi ăn cơm xong, hai người đi ra vườn hoa sau nhà đi bộ.Bầu trời đêm ở Nam Thành rất sạch sẽ, đầy sao, lộng lẫy và xinh đẹp.TôLinh đãlâu không đượcthư giãn nhưvậy.

Tô Linh im lặng ngắm nhìn trang viên rộng lớn trước mặt, trong lòng thầm tínhtoán, căn phòng ở bắc thị kia của mình có đáng giá bằng một phòng vệ sinh ởđây không.

Người ngồi bên cạnh mẹ Thẩm khẽ ho một tiếng, sau đó nói: “Ở trước mặt bọntrẻ, bà cũng đừng nhắc lại chuyện cũ của tôi nữa. Còn nữa, sao vừa rồi bà lạidọasợcon gáinhà ngườita rồi,bộ dángnhưhung thầnám sátvậy.”

ThẩmTửKiêungheđếntênngườinày,mắtlậptứchíplại.

Tô Linh ngước mắt nhìn về phía Thẩm Tử Kiêu.

Saukhiđọcđượcnhữngnhữnglờinày,TôLinhcònrấtquantâmgọiđiệnthoạitrấn an Cố Như Hạ.

Nhưng Tô Linh có thể từ ánh mắt của Thẩm Tử Kiêu nhìn thấy một đoạn tìnhcảm sâu lắng và dịu dàng như biển.

ThấyTôLinhkhẩntrươngnhưvậy,ThẩmTửKiêucườinói:“Đừngđặtnặngvấn đề quá, họ rất dễ tính.”

Cố Như Hạ nghe thấy giọng nói mang theo mấy phần trầm thấp của Thẩm TửKiêu, liền biết, nhất định là Thẩm thái tử ăn dấm của Tống Kính Thành rồi.

Gió thổi.

[ Cố Như Hạ]: “Tôi muốn g**t ch*t Tô Linh, kẻ quên bạn bè, trước đây khi tôihỏi cô ấy đang làm gì, cô ấy sẽ ngọt ngào trả lời “Đang nhớ cậu”, vừa rồi tôi lạihỏi cô ấy đang làm gì, cô ấy lại trả lời tôi “Đang cùng Thẩm Tử Kiêu yêuđương!!!”

Tô Linh năm đó tại thời điểm mà Thẩm Tử Kiêu sa sút nhất lại mang anh vềchăm sóc, chiếu cố. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngữ khí của mẹ Thẩm mang theo sự đau lòng, khó mà diễn tả được.

Tô Linh ở bên góp lời: “Bác trai bác gái nói đúng.”

Trướckhiđi,TôLinhđãđọcbốnbộtiểuthuyếtvàmộtloạtphimtruyềnhìnhnổi tiếng về mẹ chồng nàng dâu, thậm chí sáng sớm còn đắp mặt nạ và trangđiểm *kiểu hoa đào.

Ba Thẩm cũng bị mấy lời nói của Tô Linh nói đến trong lòng thoải mái: “Tiểunha đầu này miệng thật ngọt, một lát ba sẽ đem tiền tiêu vặt của Thẩm Tử Kiêucho con, con quản đi.”

Sau đó nói: “Thì ra tên nhóc Thẩm Tử Kiêu đó vẫn chưa cầu hôn con sao? Nóbị sao vậy? Chẳng phải bác đã nói rồi sao? Lần này nó ra ngoài mà không cầuhôn thành công thì đừng quay lại gặp bác sao?”

Thẩm Tử Kiêu cụp mắt, ánh mắt hơi tối lại.

Hương thơm tự nhiên tươi mát tràn ngập khu vườn, khiến mỗi lỗ chân lông củangười ta đều cảm thấy thư thái.

Thẩm Tử Kiêu nghe được câu hỏi của Tô Linh bật cười, sau đó nói: “Anh tìmđược người làm vườn năm đó đã xin nghỉ việc.”

*Kiểu trang điểm không thể thiếu khi đi gặp bố mẹ chồng, rất nổi tiếng trênweibo.

Tô Linh nghiêng đầu nghĩ lại, sau đó nháy mắt ngồi ngay ngắn lại: “Đúng nhỉ,đúng kiểu người mang lại cảm giác tươi trẻ, hơn nữa tính cách cũng rất thẳngthắn, cởi mở.”

***Việcramắtngườilớnnày,thựcsựrấtkhónóimà.

Mẹ Thẩm: “Aiz, nhìn mẹ của nữ chính này thật trẻ nha.”

Tô Linh lắc đầu, nhướng mày cười: “Đây không phải là khóc.”“Đây là hạnh phúc.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba Thẩm gật gật đầu: “Nếu Thẩm Tử Kiêu nhà ta cười lên đẹp như vậy thì tốtrồi.”

Ký ức giống như một cánh cửa cổ xưa được đẩy từ từ mở ra và trong phút chốcbỗng trở nên rõ ràng.

Tô Linh phồng má tức giận, sau đó vùng ra khỏi tay Thẩm Tử Kiêu, sau đó giơtay móc cổ anh.

Tô Linh: “Sao có thể như vậy được!! Con vừa thấy bác liền thấy giống diễnviên Hồng Kông vừa phong độ vừa thành thục!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô khẽ ngẩng đầu hôn lên môi Thẩm Tử Kiêu, Thẩm Tử Kiêu đột nhiên sửngsốt, sau đó vô thức đưa tay ra, luồn ngón tay vào tóc Tô Linh, nhẹ nhàng ôm lấysau đầu cô.

Anh nói: “Anh sẽ ở bên cạnh em.”

Bọn họ đối với yêu cầu chọn bạn đời của con trai con gái mình, từ trước tới giờđều không coi trọng gia thế, duy nhất chú trọng đó là tính cách và nhân phẩm.

HOÀN CHÍNH VĂN

ThẩmTửKiêunghevậy,ánhmắtnhìnnamdiễnviêntrênmànhìnhTV.

Tô Linh hơi sửng sốt, sau đó theo bản năng tới gần chỗ mẹ Thẩm.

..... Lại là Tống Kính Thành.

Nhờ thiên phú nghệ thuật của mẹ Tô Linh, khu vườn do bà thiết kế ngay lập tứcđược vô số người khen ngợi.

ThẩmTửKiêuquayngười,gửitinnhắnchoCốTiêuTiêu:“BaogiờthìTốngKính Thành mới rút khỏi giới giải trí?”

Ba Thẩm ở một bên xem, một bên sờ cằm nói: “Aiz, ba liền không thể so vớimấy nam minh tinh đẹp trai kia rồi.”

Bọn họ từ sâu trong lòng đã đón nhận Tô Linh.

Tô Linh nghiêng đầu, vơ vét một số người mình biết, sau đó mới ngập ngừngnói: “Quý Tự An.”

Nhưng mà Thẩm Tử Kiêu căn bản không cho Tô Linhcơ hội đổi ý, trong lúcTô Linh bị một đường dẫn đến ngồi xuống trước mặt mẹ chồng tương lai, côcòn có chút ngây ngốc.

Cố Như Hạ nghiến răng nghiến lợi: “Quý cái đầu cậu ấy mà Quý Tự An.”Tô Linh cười đến ngã trái ngã phải.

Chương 78

vườn hoa nhà em lúc nhỏ.. giống nhau như vậy?”Ba mẹ Tô Linh yêu hoa.

Một lát sau, cô chậm rãi ngẩng đầu, lông mày cong cong, nở nụ cười: “Được.”

Tô Linh: “Dựa vào tình bạn mười mấy năm của chúng ta, vậy mà cậu lại ở trênWeibotráchmóctớ??Cậucóphảicócóbạn thânkhácrồiđúngkhông.”

Giọng điệu nghe có vẻ không mấy thân thiện.

Từ lúc chuyện tình cảm của Tô Linh cùng Thẩm Tử Kiêu được tuyên bố, rấtnhiều người đều nói Tô Linh vì muốn gả vào nhà giàu mới cùng Thẩm Tử Kiêuở một chỗ.

Cậu hiển nhiên cho mình ăn cẩu lương! Tô Linh chúng ta ân đoạt nghĩa tuyệt!”Tô Linh chớp chớp mắt, mười phần vô tội mở miệng nói: “Tớ không có!”

Tô Linh nhớ lại nụ cười xuân phong ấm áp cần chuẩn bị khi gặp trưởng bối màmình vừa học được, sau đó ôn nhu nói: “Bác gái khỏe ạ.”

Tô Linh khụt khịt mũi, nhịn xuống sự chua xót, vươn tay để trên bả vai mẹThẩm: “Con cảm ơn bác.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78