Anh Là Ánh Lửa Và Mặt Trời
Chiêu Loạn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64
Lúc Tô Linh xuống lầu, Cố Như Hạ đã ở quán cà phê dưới lầu chờ cô.
Cố Tiêu Tiêu trầm mặc một lát, mở miệng nói: “Em nghĩ kỹ chưa? Tham giagameshow này đã định trước em muốn hướng tới một phương hướng phát triểnkhác, nó có thể đem lại lưu lượng cực lớn cho em, nhưng đạt được lưu lượngđồng thời cũng sẽ có bất lợi.”
Cô cũng không ngang ngược như vậy, cũng biết được dưới tình huống nàyThẩm Tử Kiêu còn lái xe rời đi, nhất định là gặp phải việc xác thực cần anh giảiquyết.
Tống Kính Thành: [!!! Cho em phương thức liên lạc của chị Tô Linh! Em muốnngay bây giờ! Nếu không em liền like weibo nữ minh tinh!]
Tô Linh hít sâu một hơi, vươn tay đè đè khóe mắt có hơi sưng đỏ của mình,xoay người tìm được chứng minh thư trong ngăn kéo, sau đó gọi chiếc xe chuẩnbịđến công ty.
Nhưng mà vừa mới tiến vào trung tâm thương mại chưa được bao lâu, đột nhiêndòng người phía trước kích động, ngay sau đó truyền đến vài giọng nữ kêu thảmthiết.
Nhưng chuyện liên quan tới Thẩm Tử Kiêu lại luôn không ngừng hiện lên trongđầu cô, cô vươn tay có hơi đau đầu mà xoa xoa huyệt thái dương, ngăn chặnnhững buồn bực tại đáy lòng.
TôLinhtừtrướcđãbiết,cậutrainàylànghệsĩduynhấtdướitayCốTiêuTiêu.
Tô Linh lớn lên quá đẹp, đặc biệt là đôi mắt, có thần lại sạch sẽ. Lúc cười lêncho dù là một cô gái cũng sẽ cảm thấy trong lòng tê dại.
Nói tới đây, Tống Kính Thành đứng dậy, giống như lên tinh thần trong nháymắt: “Nhưng mà chị gái, tôi biết chị đó! Tôi còn từng xem tranh của chị! Cómuốn xem xét một chút thêm một nhân vật đẹp trai như tôi không? Tôi có thểlàm người mẫu tham khảo cho chị!
Chương 64
Trướckhitranhchấpvớingườikhác,bạncũngphảicóquyềnlêntiếngđủcao.Tô Linh rũ mắt, cười một tiếng sau đó nhẹ nhàng nói: “Nghĩ kỹ rồi.”
Nhưng giây tiếp theo, Tô Linh thấy Cố Như Hạ đột nhiên thu hồi nụ cười trênmặt, giọng nói lạnh nhạt tạm biệt anh trai nói chuyện với mình, đứng lên kéotayTôLinhnói:“Đi,chịem,vìcậumìnhsẽtừbỏtấtcảởđây,chúngtađidạophố.”
TôLinhcóhẹnvớiCốNhưHạchonêncũngkhôngnánlạivănphòngCốTiêuTiêuquá lâu.
Người nọ đang làm tổ trên sô pha, còn bắt chéo chân làm tổ chân chính chơigame, trong miệng còn ngậm cây kẹo. Nhìn thấy có người tiến vào liền nângmắt cười tủm tỉm phất tay chào: “Hi!”
Cố Như Hạ mấy ngày này làm xong phần công việc cuối cùng, rốt cuộc xinđược mấy ngày nghỉ phép từ trong tay lãnh đạo, vốn dĩ dự định cùng Tô Linh rangoài chơi chơi thả lỏng một chút, ai ngờ Thẩm Tử Kiêu trở về vào thời điểmnày.
TôLinhbiếtngườinày,gầnđâydựavàovainamhaitrongmộtbộngôntìnhngọt ngào mà nổi tiếng, tên là Tống Kính Thành.
Tô Linh rất cảm động, nghe Cố Như Hạ ở đầu bên kia che trời lấp đất mà thổiphồng tỷ muội tình thâm, thiếu chút nữa không nhịn được ch** n**c mắt.
Sau đó hắn ta giơ tay bắt lấy người cách mình gần nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mấy tiếng trước không nhàm chán không chịu được gọi điện thoại cho Tô Linhtán gẫu, kết quả chưa nói được hai câu liền nghe được cảm xúc của Tô Linhkhông đúng.
Cố Tiêu Tiêu cảm thấy hơi đau đầu nhưng nghĩ tới cho dù mình không cho,Tống Kính Thành cũng có thể nghĩ cách có được phương thức liên lạc của TôLinh.
Mặt Tống Kính Thành như đưa đám: “Nhưng em muốn với em thích…”Đôimắt Cố TiêuTiêu híp lại.
Tống Kính Thành ngũ quan tinh xảo, rất có cảm giác thiếu niên, cười rộ lên cóhai chiếc răng nanh. Làm người khác nhìn liền cảm thấy tướng mạo dễ mến,
“Này.”
Vì thế dự định lúc đầu của Cố Như Hạ bị ngâm nước, mấy ngày này ở trong nhàcơ hồ muốn mốc meo.
Cố Tiêu Tiêu giơ tay đem văn kiện nhẹ nhàng đập vào đầu Tống Kính Thành,tức giận nói: “Ký hợp đồng xong liền đi cho tôi, đừng có nằm ỳ chỗ tôi hưởngké đồ ăn với điều hòa.”
TốngKínhThànhnghethấycâunày,nhướnglôngmày,trongmắtmangtheoýcười: “Tôi nghĩ xem…Có mẫu nhân vật sát thủ tiểu lý tàng đao* không! Muốnloại võ công cao cường g·i·ế·t người không chớp mắt lại không có tình cảm cựckỳ ngầu!”
Nhưng không đợi Tô Linh mở miệng hỏi, Cố Như Hạ hít sâu một hơi, bắt đầulải nhải nói: “Cậu nhìn thấy không? Vừa nãy móng ngón tay út của người đóvậy mà để dài một khúc!!!”
CốTiêuTiêukhôngbiếtcáchnóinàycóchínhxáckhôngnhưngnếunhưmộthai phải phân loại, Tô Linh rõ ràng thuộc về tướng mạo của minh tinh.
Tống Kính Thành làm mặt quỷ sau đó thầm thì nói với Tô Linh: “Chúng ta chờbà cô già này đi rồi nói tiếp.”
Sau đó lúc Tô Linh cảm động rớt nước mắt đến quán cà phê, vừa vào cửa liềnnhìn thấy Cô Như Hạ chống cằm, nũng nịu mà đáp lời với anh đẹp trai bàn bêncạnh, đôi mắt cô gái ngượng ngùng nũng nịu, cả người ngọt ngào giống như cóthể ch** n**c.
CốTiêuTiêunhắctới,TôLinhnhớlạiTốngKínhThànhvừanãyphatròchọccười với mình.
Tô Linh vẫn luôn nghĩ, tại sao năm đó mẹ mình có tranh luận thế nào, cũngkhông bằng vài câu nước bẩn nhẹ nhàng bâng quơ của Thiệu Quý Phương làmngười nhẹ nhàng tin phục.
Tô Linh nghe được Tống Kính Thành đang an ủi mình, cô nghiêng đầu, nghiêmtúc suy tư một chút, hỏi: “Được thôi, cậu muốn nhân vật thế nào.”
Tô Linh làm sao cũng không cảm thấy Cố Như Hạ là lương tâm phát giác ra tỷmuội tình thâm, mới từ bỏ anh đẹp trai vừa rồi ngồi chỗ đó.
Có người nói liếc mắt liền có thể nhìn thấy khác biệt giữa người bình thường,người nổi tiếng với minh tinh, bất luận là từ giá trị nhan sắc hay khí chất minhtinh đối với hai loại trước mặt đều là tuyệt đối treo lên đánh.
TôLinhnhíumày,sauđóbuôngcánhtayđangômCốNhưHạ.
Tô Linh cứ như vậy nghi hoặc đầy đầu bị Cố Như Hạ kéo ra khỏi tiệm cà phê,sau đó một đường đi tới trung tâm thương mại lớn phía đối diện.
TôLinhđươngnhiênbiếtCốTiêuTiêuchỉcáigì.Miệng đời đáng sợ.
Tống Kính Thành chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Tô Linh, cậu ta vừa nhai kẹotrongmiệngvừacười:“Nàylàđúngrồi,chịgáicườilênđẹpthếnày,đừngbuồnrầu nữa.”
SaukhiCốTiêuTiêutiễnTôLinhđi,dựavàotrướcbànlàmviệcnghĩngợimộtlát, cô ấy rũ mắt mở khung tin nhắn liền nhìn thấy Tống Kính Thành gửi tới mộthàng dấu chấm than che trời lấp đất.
CốTiêuTiêu:[Cậuđềphòngchút,cóthằngnhócconmuốncậygóctườngcủacậu].
Lần đầu tiên Tô Linh cảm thấy tình bạn giữa mình với Cố Như Hạ lại mỏngmanhnhư vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
CốTiêuTiêu“...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Linh: “Ôi, nữ nhân.”
Cố Như Hạ ở sau lưng Tô Linh cất giọng hô: “Này! Tô Linh đừng đi! Aiyanhanh quay lại! Cậu lại l* m*ng cái gì!”
Bởi vì quyền lên tiếng.
“Bốp.”
Người đàn ông nhấc chân vượt qua từ trên người người phụ nữ, sau đó quét mắtnhìn bốn phía, tựa như đang tìm đối tượng kế tiếp.
Tô Linh: “?”
Một người phụ nữ đầu tóc tán loạn nằm bên chân người đàn ông, đang che bụngkêu thảm thiết.
VìvậyTôLinhchuẩnbịđếnvănphòngCốTiêuTiêuđợicôấy.Vừa đẩy cửa ra liền phát hiện bên trong còn có một người.
***
Cố Như Hạ: “Đừng làm phiền tớ, không thấy tớ đang nói chuyện với anh đẹptrai sao.”
Tô Linh sửng sốt.
Mà tại lúc này, Tống Kính Thành không biết từ lúc nào đi đến trước mặt cô.Trênmặtcậutamangtheonụcườithiếuniênsạchsẽ,nghiêngđầuđưatớimộtcây kẹo, nói: “Muốn ăn kẹo không?”
Từ lần đầu tiên gặp Thẩm Tử Kiêu, anh giống như gánh vác rất nhiều thứ.Nhưng những điều đó, trước giờ anh đều không chia sẻ với cô.
Cậu ta thật đúng là nam sinh tính cách cởi mở, nếu tỷ lệ độ diện đủ cao, hẳn làkhông bao lâu liền trở thành lưu lượng muôn người nhìn vào.
Tô Linh thấy Tống Kính Thành chào hỏi với mình, lễ phép cười đáp lại mộtchút, sau đó liền ngồi xuống một đầu khác của sô pha lật xem hợp đồng điện tửCốTiêu Tiêu gửi tới.
Càng đứng ở chỗ cao càng dễ chọc vào thị phi.
“Còn g·i·ế·t người không chớp mắt, tôi nghe nói cậu đã xin nghỉ ốm liên tục mộtthángtrốnkhóatậpthểhình.”CốTiêuTiêuhọpxongquayvềnghethấynhữnglời này của Tống Kính Thành, lập tức trợn trắng mắt, tức giận nói: “Lần sau tôitự mình lôi cậu đi, cậu trốn tiếp thử xem?”
TôLinhhơisửngsốt,sauđóvươntaynhậnlấy,hơimỉmcườivớiTốngKínhThành: “Cảm ơn.”
Tướng mạo của Tô Linh, đặt trong giới giải trí cũng có thể xem là xuất sắc.Chỉ là…
*Tiểulýtàngđao:Bênngoàicườinóinhưngbêntrongnhamhiểmgiếtngườikhông cần đao.
CốTiêuTiêucóvẻnhưnhớtớicáigìthuậnmiệngnóimộtcâu:“Đúngrồi,tênnhóclúcnãygiốngemcũngthamgiatiếtmụcnày.Conngườicậutatrướcgiờlời vớ vẩn vô cùng nhiều, em đừng để trong lòng.”
Nhưng trong nháy mắt đó Tô Linh cảm thấy Thẩm Tử Kiêu là thích mình nhưngvị trí của bản thân mình trong lòng anh không có quá quan trọng như trongtưởng tượng.
Tô Linh từ cửa sổ trong nhà nhìn xuống.Thẩm Tử Kiêu lái xe rời đi.
Ồn ào cùng tiếng thét chói tai trong nháy mắt tuôn trào, đám người hỗn loạnchạy tới các cửa ra với cầu thang.
CốTiêuTiêuthẳngngườidậy,chậmrãiuốngmộtmiếngnước:“Khôngcógì.”
Miệng đời đáng sợ.
Tô Linh khoanh tay đứng trước bàn Cố Như Hạ, cong ngón tay gõ gõ bàn: “Đidạo phố?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bất kể là thân thế, quá khứ hay là tương lai.
Cuốicùngcũngtiễnđượctônđạiphậtnàyđi,CốTiêuTiêuthởphàonhẹnhõm,sau đó rót cho mình một ly trà ngồi xuống trước mặt Tô Linh.
Nếu như làm người khác hiểu lầm, có thể càng khó giải quyết.
Cố Như Hạ ở đầu bên kia đau đầu thương tâm nói: “Đàn ông đều là thứ làm tổnthương lòng người! Cậu chờ đó, buổi chiều hai đứa mình đi dạo phố tiêu tiềntiêu sầu, thời đại của những cô gái xinh đẹp! Mãi mãi không chia lìa!”
Tô Linh cũng không vì chuyện này mà cảm thấy Thẩm Tử Kiêu thích ngườikhác hoặc Thẩm Tử Kiêu căn bản không thích mình.
CốTiêuTiêunghevậy,nhẹnhàngcườicười,sauđóđứngdậylấymộtphầnhợpđồng trên bàn đưa cho Tô Linh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cách đó không xa, một người đàn ông mặc đồ đen cầm dao, từ mũi dao có vếtmáu chậm rãi nhỏ xuống, sau đó bắn tung tóe trên mặt đất.
Nhưng lúc ra cửa, bước chân Tống Kính Thành hơi hơi ngừng lại, sau đó thòđầu vào nói với Tô Linh: “Chị gái tôi trở lại thêm bạn tốt với chị nha!”
SaukhiCốTiêuTiêucaucómặtmàygửiphươngthứcliênlạccủaTôLinhchoTống Kính Thành, cẩn thận suy tư một lát, bấm mở khung thoại của một người.
VìvậyTôLinhcònnghihoặctạisaongườiđạidiệntrìnhđộnàynhưCốTiêuTiêulại tiếp nhận phụ tráchcông việc của mình.
*Đại nam hài: cậu bé to xác
Sau đó Tống Kính Thành liền như một con cá chép lật người ngồi thẳng người,ngoan ngoãn ký tên, ngay sau đó đứng lên làm một loại cúi chào chuồn ra khỏicửa.
Cô ấy nâng mắt, chống cằm đột nhiên áp sát vào mặt Tô Linh, tỉ mỉ đánh giámột chút.
TôLinhđươngnhiênbiếtđạolýnày,bốnchữnày,thậmchílànguyênnhâncănbản đem mẹ cô sống sờ sờ bức ra bệnh.
Cố Như Hạ ồ một tiếng, tò mò nhìn sang hướng phát ra âm thanh. Nhưng chờđến khi cô ấy thấy rõ tình hình phía trước, sắc mặt không khỏi biến đổi, trongmắt cũng mang chút sợ hãi.
hơn nữa đi thiết lập đại nam hài* sạch sẽ được yêu thích nhất, rất nhanh liền thuhút rất nhiều fan, lấy tốc độ làm người cực kỳ hâm mộ thu được nhân khí.
Nhưng một khi hướng tới phương hướng giới giải trí, lời đồn che trời lấp đấtcũng sẽ ngày càng nghiêm trọng.
Nếu như Tô Linh thành thành thật thật làm một họa sĩ truyện tranh nổi tiếngtrên mạng, mặc dù có thể danh tiếng trước sau có hạn nhưng phê bình cùngcông kích phải chịu cũng sẽ ít đi.
Ngay sau đó là một cái nháy mắt ngọt ngào.Tô Linh “...”
TôLinhnhậnlấy,sauđórútranắpbútnướcbêncạnh,cúiđầu yêntĩnhkýtên.
Nhớ tới câu “đàn ông đều là thứ làm tổn thương lòng người” Cố Như Hạ nóimấy tiếng trước, Tô Linh cảm thấy Cố Như Hạ nói chuyện quả là đang đánhrắm.
Tô Linh phát giác tinh thần của Cố Như Hạ không đúng, vì thế nâng mắt nhìntheotầm nhìn cô ấy.
Không có ai sẽ đi nghe một người không quan trọng giải thích.
Cố Như Hạ còn duỗi tay ra so chiều dài: “Tớ ghét nhất con trai để móng taydài!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.