Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 2 - Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 2 - Chương 2


Ánh mắt cô khẽ chớpmộtcái, tôi hiếm hoi nhìn thấy “ý nghĩ về sự sống” thoáng qua trong đôi mắt đó, nhưng khi cô ngoảnh đầu nhìn lên bức ảnh đặt trên bàn thì ánh mắt ấy lại mênh mông như phủmộttầng sương mỏng.

Tám năm trước, Hạ Ưu hai mươi mốt tuổi là cô gái tuyệt vời, học ở trường đại học có tiếng của tỉnh, vóc dáng xinh đẹp thanh thoát, tính cách hòa nhã dịu dàng, nỗi u buồn thỉnh thoảng vương trong đôi mắt càng khiến người ta nảy sinh lòng yêu thương. Lúc đó, có rất nhiều nam sinh thích Hạ Ưu, cố gắng theo đuổi cô, nhưng đềukhôngthành công. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai tuần sau, tôi lại đến gửi cho Hạ Ưu thuốc giảm đau, khi gặp mẹ của cô ấy thì mới hiểu vì sao Hạ Ưukhôngmuốnđến bệnh viện chữa trị.

Nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng Hạ Ưu bỗng dâng lên nỗi xúc động khó tả. Thời khắc ấy, cô rất mongmìnhcó thể biến thành chú c·h·ó nhỏ kia, để được người ta đối xử dịu dàng, ấm áp. Vì trong kỳ ức của cô, cô chưa bao giờ được cưng chiều như thế, có lẽ cũng từng có nhưng côkhôngnhớ nổi.

Thời gian trôi đi, tôi dần dần trở nên thân quen với Hạ Ưu và cũng dần dần thân quen với hàng xóm xung quanh nhà cô. Tôi đã hiểu vì sao Hạ Ưukhônglưu luyến,khôngnặng lòng và cũng biết câu chuyện giữa Hạ Ưu và Lý Điện.

Tôi nói: “Nếu chỉ là vấn đề về tiền bạc, tôi có thể lên mạng xã hội nhờ hỗ trợ, rất nhiều người hảo tâm sẽ quyên góp giúp đỡ cô.”

Sau khi chú c·h·ó nhỏ tỉnh dậy, Lý Điện chuẩn bị thanh toán và rời đi, nhưng khi rút ví tiền, vẻ mặt cậu bỗng nhiên cứng đờ, ngại ngùng mỉm cười với cô.

Trong cuộc đờimình, Hạ Ưu chỉ có hai người thân: người mẹ già yếu đau ốm liên miên và ngườiemtrai đang ở trong tù. Nhiều năm trước, cô ấy đã làm việc cật lực để nuôi bản thân, nuôi mẹ, còn phải dành ramộtkhoản tiết kiệm cho cậuemtraimộtngày nào đó được ra tù.

Cô hỏi Lý Điện vì sao nuôi nhiều c·h·ó như vậy.

Nói đến đây, nụ cười trên môi họ thoảng chút xót xa.

"Đương nhiên là được."

Từ đó về sau, cậu ấy thường xuyên đến bệnh viện thú y nơi Hạ Ưu làm thêm, lần nào cũng dẫn các loài c·h·ó khác nhau đến chữa các loại bệnh khác nhau.

Cúi đầu trầm tư hồi lâu, cuối cùng thì cô cũng lắc đầu. “Thôi ạ, sớm muộn gì thì tôi cũng c·h·ế·t mà.”

Chú mèo đáng yêu nằm trong lòng có ngọ nguậykhôngyên, cô vui mừng nhìn Lý Điện, vừa hay cậu cũng đang mỉm cười nhìn cô.

Đúng là con người ta sớm muộn gì cũng sẽ c·h·ế·t, cho dù có bệnh haykhông, cùng lắm cũng chỉ sống đến trăm tuổi. Chúng tamuốndốc hết sức lực để sống trên cõi đời này chẳng qua là vì lưu luyến, vì nặng lòng, vìkhôngnỡ bỏ lại người thân và công việc mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý Điện nói với cô: "Đó là những chú c·h·ó lang thang, chúng bị người ta bỏ rơi, bơ vơkhôngcó người nuôi dưỡng..."

Tôikhôngcòn gì để nói nữa.

Cô ấy nói với tôi: “Thời gian còn lại của tôikhôngnhiều nữa, thực sựkhôngthể suy nghĩ đến những thứ khác, bây giờ tôi chỉmuốndùng thời gian còn lại kiếm thêm chút tiền cho mẹ vàemtrai.

Cho đếnmộtbuổi tối nọ, có người lao công đemđếnmộtcon mèo hoang sắp sinh, đúng lúc ấy bác sĩ lạikhôngcó mặt nên Hạ Ưu vội vàng nhận lấy con mèo, mang nó vào phòng phẫu thuật.

"Cảm ơn! Ngày mai tan làm tôi sẽ mang trả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong quá trình bác sĩ xử lý vết thương cho chú c·h·ó, Lý Điện nhìn nó chăm chú, hai tay vỗ nhẹ lên vai nó, miệng khe khẽ an ủi. Sau khi khâu xong vết thương cho chú c·h·ó nhỏ, do tác dụng phụ của thuốc gây tê, nó nằm trên giường bệnh ngủ thiếp đi, còn cậu ấy kiên nhẫn chờ đợi và bảo vệ nó, giống như bảo vệ người mà cậu ấy yêu thương nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý Điện liền để chú c·h·ó ở đó, chạy qua giúp đỡ cô. Hạ Ưukhôngcó kinh nghiệm, con mèo lại khó sinh, quá trình đỡ đẻ cho mèo đối với cô có thể nói là cực kỳ khó khăn. Hạ Ưu toát mồ hôi vì lo lắng, càng vội vàng chân tay lại càng lóng ngóng, may mà có Lý Điện ở bên cạnh cổ vũ, cô mới có thể kiên trì giúp mèo mẹ sinh hạ năm chú mèo con đáng yêu.

Lần đầu tiên Hạ Ưu gặp Lý Điện là vàomộttối mùa hè yên tĩnh, đẹp đẽ. Lúc đó, để làm thêm kiếm tiền đóng học phí, mỗi tối Hạ Ưu đều đến bệnh viện thú y, làm trợ lý cho bác sĩ. Tối mùa hè ấy,khôngkhí nóng bức đã dịu đi dưới luồng gió mát từ chiếc điều hòa, nhưng nỗi cô đơn trong lòngkhôngbiết làm thế nào để lấp đầy. Lý Điện dắt theo chú c·h·ó bị thương đến bệnh viện thú y. Dáng người cậu ấy rất cao và gầy, làn da trắng sáng, mịn và khỏe mạnh. Đôi mắt của cậu ấy toát lên vẻ trầm tĩnh, bên trong ẩn chứa sự chân thành và nghiêm túc.

Hôm sau, cậu ấy mang tiền đến, là hai trăm ba mươi lăm tệ, vừa đủ,khôngphải trả lại.

Hạ Ưu nhìn cậu ấy chăm chú. "Tôi có thể đến xem những chú c·h·ó cậu nuôi đượckhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quyển 2 - Chương 2

Hạ Ưu thì hình như lạikhôngcó…

Hạ Ưu hiểu sự ngại ngùng của cậu ấy, mỉm cười nói: "Cậukhôngmang tiền à?Khôngsao, lần sau trả tôi cũng được."

Đêm đó thời tiết rất nóng, cô và Lý Điện ngồi dưới chiếc quạt điện tâm sự với nhau về cuộc sống.

Vì trái tim của Hạ Ưu đã để ở chỗ chàng trai Lý Điện mười tám tuổi -mộtchàng trai lớn lên trong cô nhi viện.

Trong tình cảnh như vậy, tiền phí chữa bệnh đắt đỏ đối với cô ấy làmộtcon số xa vời,khôngthể gánh vác được, mà cô ấy cũngkhôngmuốnđể người khác gánh vác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 2 - Chương 2