Ảnh Hậu Của Chàng Tổng
Giai Lạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 411: Tôi xin cô
“Lý Vỹ, có thể bắt đầu rồi.” Úc Nam hơi mất kiên nhẫn, dù sao hôm nay còn phải quay rất nhiều cảnh, không thể cứ để tiến độ chững tại chỗ này.
Hai chân Hề Mạn dường như mất đi cảm giác, cô ta thế nào cũng không ngờ chuyện sẽ phát triển đến bước này, hoảng loạn, sợ hãi tràn đầy trong tâm trí cô ta.
“Anh không sao.” Ánh mắt Lý Vỹ ngơ ngẩn nhìn xuống mặt đất, lạnh giọng nói.
Ngoại trừ ba người bọn họ, không ai trong đoàn làm phim biết chuyện này, Lý Vỹ đạp chân ga, dựa theo tuyến đường đã định trước, thể hiện kỹ thuật lái xe xuất sắc, tất cả mọi người đều đắm chìm trong tiếng hoan hô!
“Chuẩn bị, bắt đầu!” Úc Nam nói vào bộ đàm.
Hề Mạn nhìn thấy căn bản Tống Như không nhượng bộ, trong đầu trống rỗng.
“Không sao, là phanh xe bị hỏng.” Lý Vỹ trả lời.
Người của đoàn làm phim lập tức xông đến đầu tiên, may mắn Lý Vỹ không bị thương, chỉ bị dọa sợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoại trừ đánh cược một lần này, anh ta không có lựa chọn nào khác...
“Cảm ơn đạo diễn Úc.” Lý Vỹ được trợ lý và Hề Mạn dìu rời khỏi đoàn làm phim.
“Mạng của tôi thuộc về chính tôi, không phải là bàn đạp cho bất kỳ ai, nếu như anh ta làm chuyện không nên làm trước, vậy thì chịu lấy hậu quả đi.” Tống Như nói vô cùng dứt khoát: “Tôi cũng có thể nói cho chị, cho dù bây giờ anh ta quỳ xuống trước mặt tôi cầu xin, tôi cũng sẽ nhìn anh ta lái chiếc xe kia, có một số việc không thể nói một câu xin lỗi là có thể giải quyết.”
Nhân viên công tác đứng ở ven đường hô to với anh ta.
“Chị cho rằng chị có thể dùng phương pháp này để ngăn cản anh ta sao? Coi như là hôm nay thuận lợi, vậy ngày mai, ngày kia thì sao?”
“Xảy ra chuyện gì! Lý Vỹ, không sao chứ? Nhanh đi kiểm tra xem xe có vấn đề gì.” Úc Nam nôn nóng hỏi.
Hề Mạn cắn chặt cánh môi: “Chị có thể từ từ giải thích với em, nhưng thật sự chị không hy vọng bất kỳ ai trong các cô bị thương, em tin chị đi, chị xin em.”
“Lý Vỹ, có phải xe xảy ra vấn đề rồi không?”
“Vì sao không thể lái chiếc xe kia?” Tống Như hỏi ngược lại.
“Vậy thì tốt rồi, Tống Như, quả thật cô rất may mắn.”
“May mà... người không có vấn đề gì.” Hề Mạn đứng lên, ánh mắt từ từ giương lên nhìn về phía Úc Nam. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này người của đoàn làm phim đã làm xong chuẩn bị để quay phim, Úc Nam cũng đã ngồi tại vị trí của đạo diễn, thấy Hề Mạn lại ngăn cản Lý Vỹ lần nữa, bỏ tai nghe xuống hỏi: “Sao vậy? Chuyện này có gì đâu mà phải tranh cãi?”
Cô ta không có cách nào ngăn cản tất cả...
“Lập tức đi điều tra xem xảy ra chuyện gì! Người nào chịu trách nhiệm, vì sao lại xuất hiện sơ suất lớn như vậy? Các người biết nếu như người lái xe không phải là Lý Vỹ mà là Tống Như thì cuối cùng sẽ tạo nên hậu quả thế nào không?” Úc Nam nổi nóng với nhân viên công tác.
Chỉ là, đương nhiên anh ta chưa quên chuyện phanh xe bị mất tác dụng, nhưng mà anh ta không thể dừng lại, càng không thể biểu hiện ra bộ dạng sợ hãi, một khi làm như vậy, cuộc đời của anh ta sẽ bị hủy hoại.
Cô không thể trơ mắt nhìn Lý Vỹ đi mạo hiểm! Nếu như anh ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cô phải làm sao bây giờ?
Hề Mạn lảo đảo lùi về sau hai bước, trong lòng cô ta nảy ra một suy nghĩ, bây giờ có nên nói hết chuyện này ra không, sự tình cũng sẽ được giải quyết... Mặc dù cô sẽ phải dùng cả đời của mình để bù đắp cho sai lầm ngày hôm nay.
“Đạo diễn Úc, vì sao xe vẫn chưa dừng lại? Hơn nữa, hình như đang xoay quanh...” Nhân viên công tác phát hiện ra bất thường liền nói vào bộ đàm.
Tống Như hỏi lại liên tục khiến Hề Mạn hoàn toàn choáng váng.
Bởi vì, chính cô cũng có một người mà cô muốn yêu muốn bầu bạn, sinh mệnh quý giá như vậy, cô muốn sống vì người mà cô yêu.
Hề Mạn như phát điên, không để ý còn có nhiều người đang ở đây, vội vã chạy đến: “Sao rồi?”
Anh ta không thể để bất kỳ ai biết phanh xe này có vấn đề, thật không nghĩ đến, vậy mà anh ta lại thua trong tay Tống Như! Anh ta hạ cửa kính xe xuống, dùng ánh mắt ra hiệu cho Hề Mạn rời đi, khi quay đầu nhìn về phía Tống Như, trong mắt tràn đầy tức giận nguy hiểm.
“Lý Vỹ, nhảy xuống!”
Úc Nam nhìn bọn họ rời đi, sợ cảm xúc của Tống Như bị ảnh hưởng, đi đến an ủi nói: “Bị dọa rồi sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như nói Tống Như không biết gì cả, căn bản anh ta không tin! Nhưng mà sao mà cô phát hiện ra? Một bình hoa dựa vào đàn ông mà lấy được vai diễn mà thôi, có tư cách gì ở chỗ này...
Tống Như chỉ thản nhiên nhìn cô ta đáp lại một câu: “Người không phạm ta, ta không phạm người.”
“Kỳ lạ, chiếc xe này cũng không đầy xăng.” Người của đoàn làm phim đỡ Lý Vỹ từ trong xe xuống, chú ý đến đồng hồ đo.
Úc Nam lập tức nhìn chằm chằm vào màn hình, sau đó vội vàng đứng lên: “Nhanh đi xem xem đã xảy ra chuyện gì!”
Vậy mà người phụ nữ Tống Như kia có thể ác đến thế.
Hề Mạn cố gắng bình tĩnh lại tâm trạng của mình, nhìn về phía Tống Như, hy vọng cô có thể bỏ qua cho bọn họ.
“Chị đứng trước mặt em chính là bằng chứng tốt nhất! Chị định lái thử trước.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lòng bàn tay Hề Mạn đã thấm đầy mồ hôi lạnh, vì sao cô ta không chú ý sớm một chút, tất cả những thứ này đều sớm bị Tống Như nhìn thấu rồi!
“Không được, lập tức sắp xếp xe đưa Lý Vỹ đi bệnh viện, cảnh phim này để sau đi.” Mặc dù Úc Nam cũng muốn cố gắng làm theo tiến độ quay phim, nhưng chuyện gì có thể quan trọng hơn so với mạng sống của diễn viên chứ?
Anh ta tự tay bố trí cái bẫy này, lại rồi cũng chính bản thân anh ta thử nghiệm, lần giáo huấn này anh ta cảm nhận vô cùng sâu sắc, hơn nữa khi khống chế tốc độ xe đến cuối cùng xe sẽ tự ngừng lại, anh ta phát hiện chiếc xe này đã bị người ta động đến, bất kể là ai đi chiếc xe này, cuối cùng đều có thể phanh xe lại.
“Nếu như bây giờ người ngồi trên chiếc xe kia là em, chị cũng sẽ cầu xin Lý Vỹ như vậy sao?” Ánh mắt Tống Như dần dần lạnh lẽo.
Những lời này rơi vào trong tai Lý Vỹ và Hề Mạn lại là một loại cảm nhận khác, bọn họ một người chính mắt nhìn thấy tai nạn này, một người trải qua tai nạn này, quan trọng nhất là bọn họ biết rõ nguyên nhân xảy ra chuyện này!
Lý Vỹ đẩy Hề Mạn ra, trực tiếp lên xe rồi đóng cửa.
Nhưng trước khi đi, Hề Mạn thấp giọng nói với Tống Như một câu: “Tống Như, là chúng tôi thua, hy vọng chuyện này có thể đến đây là kết thúc.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bây giờ người cô có thể cầu xin cũng chỉ có Tống Như, cho nên thừa dịp tất cả mọi người đang chuẩn bị quay phim, cô kéo Tống Như đến một bên: “Tống Như, chị nói một câu đi, đừng cho Lý Vỹ lái chiếc xe kia, chuyện này là chúng tôi sai, xin em...”
“Không có gì...”
Chỉ là Tống Như nghiêng đầu nghi ngờ nói: “Đúng vậy, chị Hề Mạn, chị không cần quá lo lắng cho tôi, mặc dù đây là lần đầu tôi quay bộ phim hành động mạnh mẽ thế này, nhưng chỉ cần Lý Vỹ đi trước hướng dẫn tôi một chút, chắc là tôi sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Lý Vỹ đang cố gắng khống chế xe, chiếc ô tô men theo lan can bên phải đường rồi xông ra ngoài, sau tiếng va chạm là khói đặc mù mịt...
Chương 411: Tôi xin cô
Lý Vỹ ở trong xe xoay tay lái, muốn lợi dụng hộp số khống chế tốc độ xe, bởi vì anh ta chỉ có thể lái xe trên con đường đã kiểm soát xe cộ này, có tính giới hạn rất lớn, cũng may kỹ thuật lái xe của anh ta vững vàng, đã khống chế được tốc độ của xe rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.