Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 264: Bạch Tượng Mất Tích

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 264: Bạch Tượng Mất Tích


Ngày thứ ba thì chúng tôi thấy xuất hiện thêm xương cốt người chim.

Mọi hành động bất thường đều sẽ bị cấm để đảm bảo an toàn cho cả nhóm.

Nghe nói là chỉ khi thổi tắt được những ngọn lửa này thì chúng mới c·hết.

Nửa dưới là ngựa nửa trên là người.

Chúng tôi không thấy ở đó có gì ngoài một mô đất lớn.

Nhưng hình ảnh đó chỉ lóa lên rồi biến mất.

Bầu trời về đêm ở đây cũng vì vậy mà thay đổi.

Chúng tôi cũng mở mắt để chuẩn bị lên đường.

Đêm qua chúng ta đều ở đây mà.

Mặc dù nói vậy, chứ chính tôi còn không tin lời của mình nữa là Trưng Nữ.

Vậy là ngày hôm đó, chúng tôi cứ lặng lẽ tiến bước.

Chỉ thấy từ trong đó có vài thân hình b·ốc c·háy điên cuồng gào thét mà chạy trốn.

Trong đây thường xuyên có sinh linh bị dịch chuyển tới nơi khác như vậy."

Nhưng tên nhân mã đó trực tiếp cầm thương phi thẳng vào đó.

Nếu có Huyết Hưng ở đây thì tốt nhưng để lừa bà phù thủy rằng trái tim là của anh ta thì anh ta chỉ có thể âm thầm đi theo ở xa xa.

Dù sao năng lực truy tung của tộc ma cà rồng cũng không yếu, cộng thêm khả năng bất tử thì tôi không cần lo cho anh ta.

Bạch Tượng thậm chí còn đem mấy cái đầu lâu ra đá bóng.

Từ đó có vài tia sét đánh xuống khiến một hư ảnh lờ mờ hiện lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nó chuyển sang màu đỏ máu và có sấm xét nổ vang liên tục.

Trong đôi mắt chúng là những ngọn lửa màu tím.

Tuy nhiên không bị phát hiện không có nghĩa là chúng tôi được tự do hành động.

Cứ như vật cuộc thi tìm bảo vật của tôi và Bạch Tượng kéo dài cho tới hoàng hôn.

"Không biết nữa.

Còn lại đều bị bao bọc bởi các dãy núi đá sa mạc vô cùng cao và thẳng đứng.

Sau đó lại quay sang tôi như dò hỏi.

Những bộ xương yếu đuối kia sẽ không thể làm gì nó đâu.

Rất nhanh hắn nhìn về phía dưới một mỏm đá.

"Không sao đâu.

Ngày thứ hai mọi thứ vẫn tiếp tục diễn ra nhưng chúng tôi lờ mờ thấy được có thêm nhiều đội ngũ xung quanh.

Chúng ta cứ tiến về phía trước là sẽ thấy thôi.

Đêm đó, chúng tôi cũng tìm một mỏm đá để nghỉ ngơi.

Hắn ngửa mặt lên trời hí vang, lập tức dẫn quân đi tuần tra giống tộc người lùn.

Năng lực không gian của tôi tuy vẫn còn nhưng hạn chế rất lớn nên không thể đem vật vào viên đan tu la.

Nghe vậy thì chúng tôi đã hiểu được đại khái vấn đề.

Tôi cười khổ.

Chúng tôi tìm một chỗ bắt đầu tịnh tâm dưỡng thần chờ trời sáng rồi lại lên đường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trên tay thì cầm một cái trường thương.

Lúc này, tôi mới biết bà phù thủy muốn đêm nay chúng tôi leo lên mỏm đá là vì sao.

Một đêm dài sẽ cứ như vậy mà trôi qua.

Rất nhanh chúng rời đi, bỏ lại chúng tôi nhìn theo mà kinh hồn kh·iếp đảm.

Chẳng biết nên nói nó nhát gan hay thực sự với những thứ thuộc về n·gười c·hết thì không biết sợ.

Chúng hóa thành hình dáng xương cốt của tộc người lùn.

Tôi nhìn Trưng Nữ rồi nói,

Chỉ thấy tên đừng đầu đó va hàm răng vào nhau lạch cạch rồi phát ra âm thanh.

"Bà à, chúng cháu nghe nói là cần phải tìm một nơi thật kín đáo để tránh kẻ c·hết tìm tới mà?"

Chúng tôi ở xa chỉ có thể ngồi yên quan sát chứ cũng không dám làm gì.

"Bạch Tượng, Bạch Tượng.

Chúng ta tiếp tục lên đường thôi."

Nhưng đôi mắt màu xanh của hắn như có linh tính.

Đó là một người lùn khôi ngô anh tuấn mặc trên mình một bộ giáp cổ đồng.

Có lẽ bà ta biết tộc nhân mã rất mẫn cảm với những động tĩnh trên mặt đất.

Điều kì lạ hơn là mấy ngày nay, tôi cũng không thấy mấy kẻ đi cùng bà lão mở lời.

Bà phù thủy kia từ tốn nói.

Còn chúng ta là nguyền tử khí.

Ngày thứ ba, khi trời vừa hửng sáng thì những bộ xương tự động ngã xuống.

Nhưng chỉ dừng lại ở đó chứ không hề có gió hay mưa.

Cả người đều bốc lên một ngọn lửa xanh.

Lần này bà lão bảo chúng tôi trốn ở một hốc đá nên cũng chẳng có chuyện gì.

Có lẽ trong cuộc thiến Thăng Long cũng có sự giúp sức của yêu tinh tộc.

Chỉ cần các người ở bên cạnh ta thì sẽ không bị những kẻ c·hết kia nhìn ra là người sống.

Đôi cánh họ giờ được phủ bởi một lớp lửa đen, giúp họ có thể bay lượn.

Vì đó là hình mẫu quen thuộc của chiến binh tộc người lùn.

Em đang ở đâu?"

"Đó là những kẻ chỉ có nước thánh che khí tức.

Sau đó những con dê xương cõng những khô cốt người lùn bắt đầu phóng đi.

Hôm sau, tôi và Bạch Tượng lại tiếp tục cuộc vui tìm kho báu.

Nhìn sơ qua thì hầu hết là nhân tộc nhưng dẫn đầu trong đó là một nhân mã.

Tôi lắc đầu.

Sao sáng dậy thì không thấy Bạch Tượng đâu nữa rồi."

Bọn chúng cưỡi trên những bộ xương mà tôi đoán đó là dê núi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chuyện này cũng hết sức bình thường vì ở chiến trường Thăng Thiên này chỉ có một lối ra duy nhất.

Cứ nhặt được cái gì tốt hơn thì lại vứt cái cũ đi.

"Yên tâm đi, con bé rất mạnh.

Vì thế càng đi sẽ càng gặp được nhiều đội ngũ hơn.

Trưng Nữ thấy vậy thì nghi hoặc hỏi bà phù thủy.

Mà tên nhân mã kia thì chậm dãi đi tới cầm trường thương lên lại quét mắt khắp chiến trường.

Nhưng để dịch chuyển người sống thì không phải yêu tinh nào cũng làm được.

Nhưng chỉ chạy được vài bước thì đều hóa thành xương trắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay cả việc đi vệ sinh cũng không được phép.

Nhưng giữa xa mạc mênh mông này, nói tìm một người thì đúng là mò kim đáy biển.

Thương bay nhanh kèm theo ngọn lửa xanh như lưu tinh.

Tôi thấy Trưng Nữ có vẻ rất hoảng hốt thì cũng chỉ biết an ủi.

Nếu không tôi thề là sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì.

"Anh Đại Việt, anh thấy Bạch Tượng đâu không?"

Đêm đó chúng tôi trực tiếp ở lại ở một khu đất chống.

Chương 264: Bạch Tượng Mất Tích (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những viên đá trên xa mạc như chở thành điểm bật cho chúng đi nhanh hơn.

Hắn phải cao tới hai mét rưỡi.

"Mau, toàn quân đi tuần.

Không được để tên người sống nào được phép vào đây."

Trên tay chúng là những cái búa kim loại rỉ sét, quần áo thì rách tả tơi.

Chỉ thấy Trưng Nữ có vẻ hốt hoảng.

Vừa chạm tới mặt đất thì nổ tung.

Bà lão nở nụ cười món mém trên khuôn miệng còn một cái răng mà nói.

Nhưng ở trong không gian này thì dù có thổi tắt hôm nay thì mai chúng lại xuất hiện.

Cứ yên tâm đi."

Nhưng điều đáng sợ là đêm đó chúng tôi thấy được một đám xương cốt hình thành.

Họ cứ đi cạnh bà lão như để bảo vệ mà thôi.

Đêm đầu tiên, chúng tôi thấy được một đám xương cốt bắt đầu ghép nối lại với nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 264: Bạch Tượng Mất Tích