Ảnh Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 252: Lâm Quyền
Tên đội trưởng cũng bất ngờ nhưng sau đó là phẫn nộ.
Tôi lục trong không gian không có gì ngoài tiền liền ném một đống vàng như núi trước mặt hắn mà hét lớn.
Mũi tên nhanh chóng cắm vào giữa trán tên tinh linh đằng sau khiến hắn lập tức đi gặp tiên tổ.
Hiện tôi cần nhất là một người am hiểu rừng rậm này để dẫn đường vì thế nếu cứu được thiếu niên kia thì đó sẽ là một việc tốt.
"Như vậy có nguy hiểm quá không.
Tôi đi theo xem sao?"
Thấy tôi nói hợp lí thì Trưng Nữ cũng gật đầu.
"Hắn quá mạnh, chúng ta vây g·iết nhiều lần mà vẫn để hắn trốn thoát."
Sau đó là tiếng của vài tinh linh.
Việc dùng không gian định hướng của tôi giờ cũng khá tốt.
Các người có biết ta chính là Lâm Quyền.
Lập tức một mũi tên xuyên qua bả vai của hắn.
Tên đội trưởng kia từ ba quây một giờ rơi vào tình trạng bị tôi và Lâm Quyền vây công nên bắt đầu lo lắng.
Rất nhanh ba tên này đều rút tên ra, cài tên cung.
Một tên ra lệnh.
Rồi tôi và Trưng Nữ từ một chỗ kín tiến nhập rừng Trường Sơn.
Tôi không phải con người, có lẽ tinh linh sẽ không t·ấn c·ông tôi.
Ba tiên kia không để ý nhiều mà lập tức lao tới chỗ thanh niên.
Giờ tôi mới chú ý thanh niên kia có chút chật vật.
Xong đó ném dao về phía hắn.
Một tên bị đẩy ra ngã vào bụi rậm khiến tôi thấy được cơ hội.
Giống như những kị sĩ này, họ liệu có còn mạng về hay không khi phải đối mặt với một chủng tộc mạnh mẽ là tinh linh.
Cung của tinh linh tộc khá đặc biệt khi bên ngoài cánh cung đều gắn thêm lưỡi kiếm.
Sau đó một lúc thì bọn chúng lại rời đi.
Nhưng kết quả không có gì xảy ra.
Hắn không lao tới mà rút tên lên dây.
Thấy vậy tôi cởi áo choàng ra vứt cho Trưng Nữ.
Hắn khó nhọc mà nói.
Chỉ cần khiến hắn không thể trở về kịp lúc là được rồi."
Dù sao hiệp ước đình chiến giữa các chủng tộc vẫn còn đó."
"Các người là ai.
"Nhanh, không được để hắn thoát."
Chương 252: Lâm Quyền
"Không cần g·iết c·hết.
Rồi hắn phất tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quả thật với hai người không có năng lực chiến đấu thì tôi vẫn còn có thể dùng dịch chuyển không gian.
Hắn đang b·ị t·hương nặng nên không có khả năng tránh né.
"Vậy giờ chúng ta là sao?"
Tôi nhanh chóng sử dụng dày phi phong đuổi theo đám tinh linh vừa rồi.
Kì thật trước đó tôi đã âm thầm ra ám hiệu cho Lâm Quyền khi hắn xoay người b·ắn c·hết tên phía sau.
"Ra tay."
Đang mệt mỏi ngồi nghỉ thì có mấy tiếng rì rào trên cây.
Khi thấy Lâm Quyền xoay lưng về phía bụi cây thì tên đội trưởng kia hô lớn.
Vậy là tôi vơ vội một cành cây dưới đất rồi ném thẳng về hướng đám tinh linh đang nhắm bắn.
Lâm Quyền đắc thủ thì cũng nhanh chóng lùi ra xa tên đội trưởng kia.
Sau khi chật vật đẩy được hai tên ra ngoài thì Lâm Quyền xoay người toan chạy.
"Cô ở lại đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thứ tiền được tạo bởi Diệt Thần giáo chưa chắc đã bị thu hồi, người tạo ra chúng chưa chắc là sẽ không lợi dụng nó để sai khiến, hà h·iếp người khác.
Liên tục bị áp chế vô cùng chật vật.
"Tìm thấy hắn chưa?
Động tác vừa nhanh vừa khó khiến những xạ thủ kì cựu cũng không tin rằng có thể nhắm chính xác.
Thấy tôi thở dài thì Trưng Nữ cũng lo lắng.
Lâm Quyền cũng không phải chỉ ăn chay.
Nhưng ở phía sau tên đội trưởng đã cười lạnh, đứng đó từ bao giờ.
Chứ Trưng Nữ nếu gặp kẻ địch thì chỉ có con đường c·hết vì vậy tôi không yên tâm mà mang đi áo choàng bóng tối.
Chúng đang đứng quan sát một tinh linh đang đốt lửa nghỉ ngơi ở một mảnh đất trống.
Tôi cười lạnh rồi lại dịch chuyển ra một chỗ sau hắn.
Tôi thở dài chán nản.
Hai tên thuộc hạ nhanh chóng lao tới vây g·iết Lâm Quyền.
"Tiền rơi kìa."
Lúc đó hắn đã thấy tôi ra dấu nên hiểu ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rất nhanh tôi đã thấy được bóng dáng của chúng.
Không ngờ tới thế giới này cũng có chỗ bị đồng tiền chi phối.
Hay người như hai xạ thủ mà lên tên nhắm tới nhau.
Nếu chưa thấy thì chúng ta sẽ phải c·hết đó."
Điều đặc biệt là chúng nhảy qua các cành cây vô cùng điêu luyện như đi trên mặt đất.
Cả hai di chuyển vòng vòng nhằm tìm ra sơ hở của đối phương.
"Cô mặc cái áo này vào.
Ngoài việc bắn từ xa thì họ vẫn có thể đánh cận chiến.
Suy nghĩ trong tôi cấp tốc tính toán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không cần đâu, cô cần nó hơn tôi."
Âm thanh bọn tinh linh này thì thào như tiếng lá cây trong gió nhưng chúng tôi ở ngay dưới nên nghe rất rõ ràng.
Tên đội trưởng thấy vậy thì coi thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi nhanh chóng lệnh tên phu xe và hiệp sĩ kia rời đi và quên hết chuyện vừa xảy ra.
Trưng Nữ thấy vậy liền cởi áo choàng bóng tối ra đưa tôi.
Biết nếu còn ở lại sẽ c·hết, hắn tức chạy trốn.
Tại sao lại phải đuổi cùng g·iết tận hả.
Dù sao hiện hai bên đang có xung đột."
Hắn phải đưa cây cung mình lên đỡ, sau đó hắn dùng sức bình sinh đẩy hai người ra để tìm đường chạy thoát.
Một tên khác lại nói thêm.
Quá bất ngờ và kinh hãi, cũng may tên đội trưởng kịp thời nhảy sang bên né tránh nhưng đồng thời mũi tên của hắn cũng bắn trượt.
Nhưng ở thế giới này thì khác.
Tôi đưa mắt nhìn ra xa rồi đáp.
Vì biết mới tới g·iết ngươi đó."
Tôi mỉm cười đáp lại.
Chúng tôi cứ vậy băng rừng vượt núi, đến tận chiều tối thì mới tìm một nơi nghỉ chân.
Hắn chỉ giương cung nhằm chuẩn Lâm Quyền mà không hề di chuyển nữa.
Hắn biết lần này khó thoát thì lập tức cài tên rồi giả vờ lao lên cận chiến.
Một tên tay sai còn lại thì nhanh chóng đứng dậy đuổi tới.
Trưng Nữ nghĩ một chút rồi mở miệng.
Ba mũi tên lập tức cắm xuống đất nơi thanh niên vừa đứng.
Là đại hoàng tử tinh linh tộc không hả."
Nhưng sự thật thì Lâm Quyền lại làm được.
"Haha, đương nhiên là chúng ta biết rồi.
Tôi lập tực dịch chuyển ra đó rồi lấy dao găm cắt thẳng yết hầu hắn khi hắn còn bối rối.
Mặc dù chẳng có uy h·iếp gì nhưng dưới góc độ tinh thần đã ép hắn phải né tránh.
Một tên nhếch mép cười.
Khi chúng rời đi, tôi mới nói với Trưng Nữ.
Khi hắn động thì lập tức có sơ hở.
Mà Lâm Quyền lại nhân lúc hắn hô lớn mà xuất tên.
"Yên tâm."
Ngay lúc này Lâm Quyền xoay người bắn tên.
Có lẽ đã b·ị t·hương từ trước.
Hai tên còn lại lập tức vây quanh thanh niên kia.
"Hiện chỗ này đều là bọn dị giáo, chúng ta không tiện ở lại.
Âm thanh lạ phát ra làm ba lên kia giật mình phóng tên, mà thanh niên kia cũng cảnh giác lập tức lao qua một bên né tránh.
Hai tên kia lấy cung chém về phía Lâm Quyền.
Chúng ta tìm một nơi không người rồi trực tiếp tiến vào Trường Sơn thôi."
Tôi thấy vậy thì khá cảm động nhưng cũng xua tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.