Anh Đến Cùng Rạng Đông
Mạch Ngôn Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64
Trong thời gian chờ bên ngoài giao, điện thoại di động vang lên.
Tần Đườngkhôngnhúc nhích, dán vào phía sau, ôm lấy vòng eoanh, Tưởng Xuyên dừng tay lại, nở nụ cười.
Viên cảnh sátđiqua cửa nhìn tới, có chút kinh ngạc:" A, phòng nàyđãcó người ở rồi sao?"
Tưởng Xuyên mím môi, giải thích:" Tên củaanhlàthậtđó."
Lúcanhtrở về rất thận trọng, xác địnhkhôngcó người theo dõi mới qua đường quốc lộ,đivề cổng lớn khu chung cư.
"khôngcó." Tưởng Xuyên đáp
Tần Đường buông lỏng khớp hàm, môi trắng bệch, " Tôi biết rồi."
Tưởng Xuyênnói:" Tốt quá rồi."
Tần Đường bình tĩnhnói:" Tôikhôngthíchcô, chứkhôngcó coi thườngcô, đường là do tự mình chọn, cuối cùngcôvẫn phải trả giá thôi."
Tưởng Xuyên đổ mì vào trong tô,đãđặc vô cùng,anhcũngkhôngđể ý, hỏi:" Emthìsao?"
..........
Tần Đường vùi mìnhtrênghế sô phanhỏ, Tưởng Xuyên mở ti vi chocô,trênti vi chiếu cái gìcôkhônghứng thú cho lắm, Tưởng Xuyên ngồi xuống cạnhcô,côngả đầu lên vaianh, khẽ hỏi:" Vụ án kết thúc,anhcó thể quay vềkhông?"
" Phòng này bỏ trống trống nhiều năm lắm rồi đó, lần đầu tiên nhìn thấy có người ở, lại làmộtcôgái, có phải là....."
" A?"côcó chút kinh ngạc.
Có mấy lần tặng đồ dùng vào vùng núi, lúcđiqua cũng chỉ nhìn từ xa xa.
Tần Đường đặt phần ăn bên ngoài.
Tần Đường ngây ra nhìn điện thoại di độngmộtlúc, rồi lập tức nhấn số điện thoại của Tưởng Xuyên, tắt máy.
Tào Thịnh im lặng mấy giâu,nói:" Vụ ánđãcó manh mối rồi,côđừng lo lắng, đêm nay cậu ấysẽquay về."
Tưởng Xuyên ngây người, Tần Đường ngẩng đầu nhìnanh, hỏi:"khôngmuốn hả?"
Ngay chỗ ngoặt cổng lớn khu chung cư,mộtbóng đen lén lút đột nhiên lóe lên trong góc.
Sao có thểkhôngmuốn chứ.
Tình cảm tốt lắm.
Chợt có người gõ cửa, Tần Đường đột nhiên run lên, rất nhanh trấn tĩnh lại,côđiđến phía sau cửa, hỏi:" Ai?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Đường hỏi:" Vì Lâm Hạo sao?"
Tần Đường ôm chặtanh:" Vậy chaanhđâu?"
Tần Đường bò xuống giườngđira phòng khách, nhìn thầymộttờ giấytrênbàn,anhcó việcđãđira ngoài, kêucôđặt đồ ăn bên ngoài.
Tần Đườngkhôngdo dự, lập tức bắt máy,giọng điệu bình tĩnh:" Lộ Toa."
Tần Đường mở nắp tô mì lạnh ra, mặttrênđềuđãbị đóng đặc lại, mì lạnh căn bảnđãtrở thành rau trộn, vẫn có thể ăn được.
Edit: Michellevn
Cả đời này củaanh.........
" Cái nàykhôngthểnói."
hiệngiờ Tưởng Xuyênđangở vào hoàn cảnh nguy hiểm nhất.
Tưởng Xuyên cúi đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn đăm đắm gương mặtcô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tào Thịnhnói:" Làm nhiệm vụ rồi."
Tưởng Xuyên cúi đầu nhìncô," Ừm."
Tần Đường lãnh đạm gật đầu, đóng cửa lại.
côquay về phòng lấy điện thoại di động, nghĩ nghĩ, vẫn là quênđi.
Tưởng Xuyên ngồi xuống, kéo tô mì đến trước mặt,"khôngcần, cứ ăn cái này là được rồi."
Tần Đường nhoẻn cười:" Em cómộtem trai,nhỏhơn em bốn tuổi,đangdu học ở nước ngoài, nó gọi là Tần Dược."
.............
.........
Tần Đường nhíu mày, giành cái tô lại," Em hâm nóng choanh."
Bỗng dưng Tần Đường khổ sở thay cho Tưởng Xuyên.
Lộ Toa hừ lạnh:" Người đàn ông Tưởng Xuyên này,côcó muốn cũng đừng hòng."
Tần Đường hơi ngẩn ngơ,côcòn chưa trông thấy bộ dạng Tưởng Xuyên mặc đồng phục bao giờ, chắc chắn rất đẹp.
Tần Đường cuống lên:"điđâu thế?"
Tưởng Xuyên quay đầu lại nhìncô:" Ra ngoài đợianh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Toàn bộ nhiệt huyết đều muốn tiêu haotrênngườicô.
mộtngười đàn ông như thế, cho dù biếtrõnguy hiểm, vẫnkhônghề lùi bước.
Lần này hành động hết sức thuận lợi.
khôngphảikhôngmuốn quay về, mà làkhôngcó cách nào trở về.
" Saoanhlạikhôngở nơi này?"côhỏi
Nét mặt Tần Đườngkhôngthay đổi," Làcôquá ngây thơ thôi."
Phòng bếp rấtnhỏ, Tần Đườngđitheo vào, hai người cùng nhau chen chúc.
"Tôi đắc ý cái gì?" Tần Đường nhàn nhạt hỏi.
" Đắc ý khi tôi bị cảnh sát truy đuổi, tôi có thể thấy rằngcôghét tôi, thậm chí coi thường tôi." ThanhâmLộ Toan lạnh lùng," Nhưngcôkhôngnên đắc ý,khôngdễ dàng bắt được tôi như vậy đâu."
Nhiều năm như vậy,anhcó cảm thấycôđộckhông?
Tần Đường híp mắt nhìn qua lỗ quan sáttrêncánh cửa, quảthậtlà giao đồ bên ngoài,cômở cửa ra, nhận lấy đồ ăn.
Tần Đường hòi:" Lâm Hạo cũng là tên giả hả?"
Tần Đường ôm chặt cổanh.
Tưởng Xuyênnóichuyện điện thoại xongđitới, Tần Đường chỉ chỉ tô mì:" Muốn mua bát nữakhông?"
" Đồ ăncôđặt bên ngoài đến đây."
anhlấy từ trong ngăn tủ ramộtcái nồi, mới tinh.
Tưởng Xuyên vàmộtcảnh sát mặc thường phục khác bước ra từ phiên giao dịch mới nhất của Tập đoàn Khôn Luân, trong túi quần nhétmộtđống tài liệu.
"Còn."
"khôngbiết nữa, rất nhiều năm chưa gặp qua."
Tần Đường nhíu mày,côtakhônghảiđãtrốn chạy sao? Sao có thể gọi điện thoại chocôđược?
"khônghề gì."
Tưởng Xuyên đổ mì vào trong nồi, bật bếp." Mẹanhkhó sinh khi sinhanh, trước kia nhà nghèo, vẫn chưa có điều kiện y tế vệ sinh, sau khi sinhanhthìsức khẻ vẫn luôn kémđi, chaanhmuốn có thêmmộtđứa bé nữa cũng hết cách, nămanhmười tuổithìmẹanhđãkhôngcòn nữa."
Tưởng Xuyên trầm mặc vài giây," Ở quê, sau khi bị hủy cảch tịchanhvẫn chưa về lần nào, Lữ An vớianhlà đồng hương, cậu ta thường xuyên trở về giúpanhchăm nom."
Lộ Toa bật cười:"côngây thơ quá rồi đó."
Liếc nhìn, vậy mà lại là Lộ Toa.
Tần Đường ôm lấy cổanh, ngửa đầu phối hợp với nụ hôn củaanh.
Nhiều năm như vậy, nhàkhôngvề, phòng cũngkhôngở.
" Ở đâykhôngtiện lắm."
Sẩm tối Tần Đường tỉnh lại, Tưởng Xuyênđãkhôngở bên nữa.
Tần Đườngnóimộtcách tự nhiên:" Vậy em về cùnganh."
mộtlúc lâu, Tưởng Xuyên ôm người lên,đivào phòng ngủ.
Thời điểm Lâm Hạo mới qua đờithìlo bị người ta điều tra, về sau lại quen ở lại Nghĩa Trạm luôn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
HồinhỏTưởng Xuyên sống ở khe núi ven sông, vậy chắc cóanhchị em.
"Em biết, Tào Thịnhnóimẹanhhọ Tưởng." Tần Đường siết chặt tấm lưng rắn chắc củaanh, hỏianh:"anhcóanhem chị em gìkhông?"
Tưởng Xuyên ngẩn người, cười:" Đểanhlàm."anhbưng tô mì lênđivào phòng bếp.
Tần Đường ngắt điện thoại, ngồi ngẩn người trước bàn ăn, tay siết chặt điện thoại di động,côbiết vụ ánđãđiđến giai đoạn cuối cùng, trước kia Tưởng Xuyênthìnằm vùng bên cạnh Triệu Kiền Hòa, nếu thân phận củaanhbị bại lộ, bất luận là Triệu Kiền Hòa hay Khương Khôn, cũngsẽkhôngbỏ qua choanh.
".................Còn ở Tây Ankhông?"
Hầu hết các trẻ em ở các vùng núi cóanhchị em, có nơi càng nghèo càng đẻ, càng đẻ càng nghèo.
Tưởng Xuyên nắm cẳmcô, cúi đầu hôn lên môicônồng nàn, giọngnóimơ hồ:" Vui c·h·ế·t được."
Hai người giải quyết xong cơm trưa, thời gianđãlà buổi chiều.
Tưởng Xuyên đáp:" Lúc vừa mớithìđúng là vậy, sau đó ở lại Nghĩa Trạm thành thói quen, đàn ông nhưanhsống ở đâu cũng vậy, chỉ làmộtchỗ ngủ mà thôi."
Ánh mắt Tưởng Xuyên lạnh xuống, nhanh chóng đuổi theo sau.
Lộ Toa im lặng vài giây, đột nhiên cười lạnh:" Tần Đường,hiệngiờ có phảicôrất đắc ýkhông?"
" Ừm."
Tần Đườngnói:" Lộ Toađãgọi điện thoại cho,anhthử xem có trợ giúp gì cho cácanhkhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên ngoài có điểm tiếp ứng.
Ngoài cửa có cảnh sát vừa tan tầm, mặc đồ đồng phục, chính trựcanhtuấn.
" Phòng nàykhôngphảiđãbán hay sao?"
Tào Thịnh nghe xongcônóivậy, lập tức kêu ngườiđitra xét bản ghiâmcuộc điện thoại của Lộ Toa.
côhơi hoảng hốt, sau đó lại bình tĩnh ngay, gọi điện thoại cho Tào Thịnh, lần này điện thoại được kết nối ngay lập tức, Tần Đường hỏi hấp tấp:" Tưởng Xuyên đâu?"
Chương 64
Tưởng Xuyên bưng mìđi, Tần Đường liếc nhìn:" Vẫn đặc vậy."
nóixong câu đó, điện thoại bị cắt đứt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.