Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Thật kỳ lạ, nhìn thêm một lần nữa
Chỉ là, với vai trò là pháo hôi nữ phụ, cô hẳn là không thích nữ chính lắm nhỉ?
Trong phòng đã có hai người ngồi trên ghế sofa, một là ngôi sao lưu lượng mới nổi Hứa Tuấn Triết, người còn lại chính là nữ chính Bạch Lê.
Khí chất lạnh lùng, quyền uy của anh quá mạnh mẽ, khiến mọi người đều không dám thở mạnh.
[Cảm giác ngượng ngùng này đúng là thứ tôi muốn xem!]
[Chị em ơi, tôi hiểu cảm giác của các bạn!!]
Buổi livestream mở được một lúc, càng ngày càng có nhiều người vào xem, bình luận cũng dần nhiều lên những lời chửi cô, chỉ là mấy câu như kẻ ngốc, leo lên giường, cộng thêm mấy tin đồn về cuộc hẹn hò với kim chủ.
Ôn Thời nhếch miệng, đi đến cốp xe lấy ra chiếc vali, kéo nó về phía trước.
Nhưng Ôn Thời tự cho là đã hoàn thành nhiệm vụ, sau đó thong thả kéo hành lý vào biệt thự, đi qua khu vườn phía trước đẩy cửa bước vào.
Ôn Thời thản nhiên đáp: "Hay là chúng ta cứ đứng đây nói chuyện đi, coi như để chào đón những người phía sau luôn cho tiện."
"Chào Ôn lão sư."
Ôn Thời cũng gật đầu với hai người: "Không cần khách sáo thế, cứ gọi tôi là Tiểu Ôn hoặc Tiểu Thời đều được."
[Xin đoàn đạo diễn nhất định phải phát sóng trực tiếp, tôi muốn xem!]
Ôn Thời đi một lúc vẫn không thấy bóng dáng biệt thự, cô không khỏi quay đầu nhìn đạo diễn quay đang đi theo: "Các anh tìm một con đường nhỏ dài như vậy đến biệt thự cũng không dễ nhỉ, tiếc là tôi mang ít hành lý quá, không thể giúp các anh tạo hiệu ứng chương trình nhiều lắm. Hay là tôi diễn một chút?"
[Thậm chí còn bắt được câu bông đùa của diễn viên tấu hài nữa, đúng là thiên tài!]
Lúc này, Ôn Thời mới ngẩng lên quan sát xung quanh, biệt thự ba tầng, trang trí khá tinh tế. Tầng một là phòng khách và bếp rộng rãi, có vẻ như không có phòng ngủ.
Giang Trì Ấp vừa xuất hiện, mọi người liền trở nên nghiêm túc hơn, ngay cả Kim Nguyên Thanh và Hồ Tiểu Ngọc cũng không ngoại lệ.
Chương 11: Thật kỳ lạ, nhìn thêm một lần nữa
Giang Trì Ấp thì không nhận ra điều này, vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, gật đầu chào mọi người, cuối cùng ánh mắt anh dừng lại trên mặt của Ôn Thời: "Ôn lão sư."
"Cảm ơn." Giang Trì Ấp mỉm cười ôn nhu nhìn cô ấy.
Khu vực này là một địa điểm nghỉ dưỡng, ngoài những biệt thự ở xa, còn có khu cắm trại xe lưu động, xa hơn nữa, loáng thoáng có thể thấy một hồ nước, môi trường rất đẹp.
Ôn Thời không thể nhìn thấy những điều này, cô đang bị phong cảnh xung quanh thu hút sự chú ý.
[Xong rồi, người độc miệng nhất đã đến!]
Đã bị gọi tên, Ôn Thời chỉ đành mở lời: "Thế thì tôi không cần tự giới thiệu nữa, mọi người cũng tự giác giới thiệu bản thân đi."
Còn nữ chính thì không cần nói nữa, dung mạo tinh tế sạch sẽ, khí chất dịu dàng, nụ cười mềm mại, nhìn thoáng qua đã khiến người ta sinh thiện cảm.
[Thật lạ, nhìn lại một lần nữa xem.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ nghe anh gọi mình là "lão sư", Ôn Thời đã cảm thấy ngượng ngùng không hiểu sao, thầm nghiến răng, nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi: "Giang lão sư khách sáo rồi."
May mà Kim Nguyên Thanh là người nói nhiều, không khiến bầu không khí quá ngượng ngập.
Cô kín đáo quan sát hai người, Hứa Tuấn Triết quả không hổ danh là ngôi sao lưu lượng mới nổi, gương mặt tuấn tú đẹp trai, cười lên trông thật rạng rỡ, tràn đầy năng lượng, trông giống chú c·h·ó Samoyed.
[Hứa Tuấn Triết: Tôi thật sự sẽ khóc mất!]
[Ấp ca, Ấp ca cuối cùng cũng đến rồi!!]
"Sao thế?" Đột nhiên phía sau vài người có tiếng nói vang lên: "Mấy người đang xem phim kinh dị à?"
"Ôi, g·i·ế·t tôi đi!" Hứa Tuấn Triết r.ên rỉ.
"Sao cô mang ít hành lý thế?" Hứa Tuấn Triết kêu lên: "Chẳng lẽ chỉ có mình tôi bị đoàn chương trình chơi xỏ thôi sao?"
Cô diễn quá không có tâm, bình luận lại một lần nữa cười nổ trời.
Đạo diễn theo quay im lặng khó nói, bình luận thì tập thể cười nghiêng ngả.
"Không đâu, đó là vinh dự của tôi."
Ôn Thời liếc nhìn bốn cái vali ở góc phòng, không giấu được vẻ hả hê: "Đừng vội, cô còn có cơ hội thấy anh ấy kéo bốn cái vali quay về đấy."
Chưa đợi lâu, những người khác cũng đến, là một nữ idol - Hồ Tiểu Ngọc.
"Chào Giang lão sư." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người nghe câu nói của cô cũng cười lên, đón Kim Nguyên Thanh vào, rồi ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách.
[Ấp ca lại gọi Ôn Thời là "lão sư", thật kỳ lạ quá!]
Mọi người lần lượt tự giới thiệu. Đến lượt Bạch Lê, dòng bình luận lại ngập tràn những lời khen ngợi và "chúc mừng Bạch Lê đu idol thành công".
Hai người đang vui vẻ trò chuyện gì đó, khi thấy cô bước vào thì lập tức dừng lại, đứng dậy chào đón cô.
...
Nữ chính bên cạnh mỉm cười nhẹ, giải thích với Ôn Thời: "Anh ấy mang theo bốn cái vali lớn khi đến, tôi cũng không biết anh ấy kéo nó qua đây bằng cách nào nữa."
[Fan của "Bình Hoa" đúng là có vấn đề, uống chút thuốc trị bệnh não đi!]
Giang Trì Ấp nói xong lại nhìn Ôn Thời một cái, với người khác, anh cảm thấy đó là vinh dự, nhưng với cô thì lại không.
[Không phải một mình bạn muốn biết đâu!]
[Cái gì cũng ăn được, khiến tôi dinh dưỡng đầy đủ quá!]
[Có gì phải tranh cãi, là mỹ nhân không xinh, hay cp không đáng yêu…]
[Chắc chắn là fan của Bạch Lê, thật không hiểu tại sao fan của cô ấy lại thích gây sự thế này.]
[Đoàn đạo diễn: Thật sự không cần phải thế!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chiếc xe vừa dừng hẳn, buổi livestream đã bắt đầu.
Khuôn mặt của Bạch Lê càng đỏ hơn, lúng túng nói: "Giang lão sư không thấy em đường đột là tốt rồi."
Bọn họ có thể mong đợi gì? Quả nhiên là mong chờ khoảnh khắc Ôn Thời và Giang Trì Ấp gặp nhau. Không hiểu sao, mỗi khi hai người này gặp mặt là không khí xung quanh lại trở nên kỳ lạ, khiến người ta vừa hồi hộp vừa không thể ngừng xem.
Đạo diễn livestream lắc đầu, nhưng không tiết lộ thêm thông tin gì.
[Chỉ có một chiếc vali nhỏ, cô ấy mang hành lý thật ít.]
[Xông vào phòng phát trực tiếp của người khác cắn bậy, chắc đầu bạn có bệnh, fan nhà bạn không có phòng phát sóng à?]
[Ha ha ha, sao chưa từng phát hiện ra "Bình Hoa" lại biết nói đùa như vậy!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô không có ấn tượng xấu về nữ chính, cốt truyện trong sách, về cơ bản đều là do cô tự làm trò, chẳng liên quan gì đến nữ chính.
[Tôi nghi ngờ bạn đang ám chỉ Hứa Tuấn Triết...]
[Khoảnh khắc tôi mong đợi, cuối cùng cũng đến!]
[Có thể giải thích chuyện hôm qua được không! Rất muốn biết kim chủ là ai!]
Đi thêm một lúc nữa, cuối cùng cũng thấy biệt thự ở cuối con đường, Ôn Thời làm bộ lau mồ hôi trên trán: "Cuối cùng cũng đến."
[Cô ấy hiểu cách tạo hiệu ứng chương trình mà!]
[Bình Hoa cuối cùng cũng đến rồi!]
[Đoàn đạo diễn: Bạn có thể diễn, nhưng không cần nói ra đâu!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Bạch Lê biểu đạt lòng mến mộ mà anh lại nhìn Ôn Thời, anh làm vậy tôi sẽ hiểu lầm đấy!]
Mọi người đều không quen thuộc nhau lắm, không thể cứ im lặng mãi, nên phải gượng gạo trò chuyện.
Bạch Lê cũng không ngờ Ôn Thời sẽ nói như vậy, nhất thời cười cong cả mày, lộ ra vài phần hả hê theo.
[Hahaha, c·h·ế·t cười! [Cười ra nước mắt] [Cười ra nước mắt]]
[Haha, ai lại mang đến bốn cái vali khổng lồ chứ!]
Người đến cuối cùng tất nhiên là Giang Trì Ấp, không biết có phải chương trình cố ý sắp xếp để anh xuất hiện cuối cùng hay không.
Bạch Lê đứng trước mặt Giang Trì Ấp, mặt đỏ bừng: "Giang... Giang lão sư, em là Bạch Lê, là fan của anh!"
"Đứng hết đó làm gì vậy?" Kim Nguyên Thanh rất tự nhiên hỏi: "Không phải đang chào đón tôi đấy chứ?"
[Anh ấy thực sự đẹp trai quá, tôi yêu mất rồi!]
Một tiếng sau, Ôn Thời đến đúng giờ.
Ôn Thời bước ra khỏi xe, liền nhìn thấy đạo diễn theo quay, cô hỏi: "Tôi không phải người cuối cùng đến chứ?"
Vừa nói, người đó đã đi đến trước mặt họ, dáng người không cao lắm, ngoại hình cũng không có gì nổi bật, là một diễn viên hài thế hệ mới rất nổi tiếng gần đây, Kim Nguyên Thanh.
Giang Trì Ấp có chút bất ngờ, không nhịn được nhìn thoáng qua Ôn Thời: gần đây anh có khá nhiều fan.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.