Âm Quan Minh Thê
Tam Độ Xuân Thu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 54: Người gỗ g·i·ế·t người
rối,dù gì tôi chỉ là cảm kích với Chu thế cung,nên muốn giúp đỡ ông ta
có quan hệ gì với con ma kia
tự mình rời đi,trên đường rời đi,trong miệng ông ta thỉnh thoảng còn
đang nổi trên mặt nước,bị c·h·ế·t đuối trong giếng
lên,hai tay của nó dơ ra về phía Trần đạo trưởng,dường như là đang tóm
Tôi lập tức đờ người,con rối gỗ này là một vật vô tri vô giác,nó làm sao có thể đẩy Trần đạo sĩ vào trong giếng,sau đó lại không có sự giúp đỡ
quê người”
Đối với điểm này,tôi vô cùng khó hiểu,dân thôn xung quanh sau khi nhìn
Cái vali này,để đầy các lại bùa cùng với chuông đồng,pháp khí… trong
tiếp thì Trần đạo sĩ đã nói: “ Đỗ Minh,tôi biết cậu có chút bản
‘ xuỵt,đừng nói lung tung..”
nắm chặt trong tay ông ta
Mang theo suy nghĩ đó,tôi một lần nữa quay lại Chương gia,con ma thần bí mà Trần đạo sĩ nói,có lẽ có liên quan đến con rối gỗ lúc nãy Chương Lâm chỉ
Tôi cứ cảm thấy trong lời nói của ông ta có uẩn khúc,nhưng chưa kịp hỏi
Nơi Trần đạo sĩ rơi xuống giếng,cách Chương gia không đến 500m,lúc đó
Gió lạnh mùa đông rét buốt thổi qua mặt tôi,tay chân con rối gỗ này lập
lấy cổ ông ta
lập tức tràn vào trong bùa chu sa trên trán ông ta,không bao lâu,Trần
nhất khuôn mặt tái mét,toàn thân ông Ta bắt đầu run rẩy kịch liệt: “
dương đi vào âm gian,còn có thể lưu lại trong dương gian,phần lớn là lúc sống còn có quá nhiều chấp niệm
chí bị dọa cho ngã ra đất
Ánh mắt của ông ta trừng lên,miệng hé ra,biểu cảm trên mặt méo mó,dường
“ ma?”
khi ông ta nhìn thấy,cũng đã xuất hiện trong mắt
Con rối gỗ này,trên mặt vẽ hai màu đen trắng đan xen nhau,ở cằm còn treo một chùm râu dài,rõ ràng là một vai diễn thường thấy trong kinh kịch (đọc tại Nhiều Truyện.com)
con ma trốn trong bóng tối đó,tránh rước họa vào thân,c·h·ế·t ở đất khách
như trước khi c·h·ế·t,đã nhìn thấy thứ gì đó vô cùng kinh khủng
c·h·ế·t thôn này,tất cả những người đã từng hại c·h·ế·t hắn…”
thấy cảnh này,cũng lần lượt tái xanh mặt,mấy người phụ nữ nhát gan thậm
Người nhà họ Chương không nói gì,vẫn đối với ông ta cung kính lễ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tục ngữ nói,người c·h·ế·t trong mắt còn hình ảnh,thực tế,chúng ta không có
cách nào nhìn được trong mắt người c·h·ế·t hình ảnh cuối cùng trước khi
“ đạo trưởng,ông có phải sớm đã biết Chương Lâm c·h·ế·t không phải là do sự cố?”
Những người trong thôn giúp đỡ ở Chương gia xì xào,ào ạt chạy ra khỏi
một chùm lông dài,hoàn toàn giống với con xuất hiện trong mắt Trần đạo
cậu chuyện này đều là vì tôt cho cậu,cậu nhất định phải nghe..”
lại đập vỡ bát cơm của người trong ngành
đạo sĩ trong mắt từ từ xuất hiện hai màu đen trắng,thứ cuối cùng trước
ra,tôi không hề nhận thấy xung quanh có âm khí khác tồn tại
hắn,ngay cả nhìn thấy còn không nhìn được,vì vậy có rất nhiều chuyện tôi rõ ràng biết rõ,nhưng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở,chính là sợ không cẩn
sĩ
Vừa mới lúc nãy thôi,Trần đạo trưởng còn nói chuyện với tôi,bây giờ thời gian chưa trôi qua có bao lâu,ông ta sao chớp mắt đã c·h·ế·t đuối rồi chứ
Trong mắt của Trần đạo sĩ,tôi nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt một con rối gỗ
“ đây..một người đang yên đang lành,sao đột nhiên lại nhảy giếng c·h·ế·t chứ?”, “ lẽ nào ông ấy bị ma dụ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
sự cho người c·h·ế·t trong mấy thôn xung quanh,cũng thường giúp người ta
“cậu trẻ tuổi sung sức,làm việc khó tránh xúc động,nhưng tôi nói với
Tôi có chút đau đầu nghĩ ngợi,tôi đã nhìn khuôn mặt cực kì méo mó của
ngừng chui vào trong phòng,cơ thể của nó bắt đầu lắc lư,một khuôn mặt
c·h·ế·t người c·h·ế·t nhìn thấy một lần nữa hiện lên trong mắt
tình cướp chuyện làm ăn của ông ta,vì vậy ông ta biết điều thu dọn đồ
từ bên ngoài,quay về lại trong vali,còn khóa cả vali lại
lên,đồng thời còn nghi ngờ bản thân liệu có phải đã nghe nhầm không
Sau đó,toi cầm một hộp chu sa,dùng ngón tay chấm một ít,vẽ một lá bùa trên trán Trần đạo sĩ
Chỉ có điều,Trần đạo sĩ chắc cũng sẽ không nói chuyện suông,tôi hỏi ông
Sau lưng con rối hề này,tôi nhìn thấy những sợi chỉ được nhấc cao
hề nhìn tôi,trông vô cùng quái dị
từ lúc nào đã được mở ra,ông ta nhìn một cái,thì phát hiện Trần đạo sĩ
Toàn thân tôi không kìm được run rẩy,da gà a vịt không ngừng nổi
thận lại rước họa vào thân,đó là một con ma rất ghê gớm,hắn muốn hại
Toàn thân tôi lạnh cầm cập,tôi nhìn cái vali trong tay Trần đạo sĩ,sau đó nhận ra được điều gì đó,vội vàng mở vali ra
Nhìn thấy dáng vẻ ngượng ngùng của Trần đạo sĩ,trong lòng tôi cũng bối
trần đạo sĩ cười khổ: “ bởi vì đạo hành của tôi,đừng nói là tóm được
dừng lại,quay đầu nhìn tôi: “ cậu là Đỗ minh nhỉ? Cậu tiễn tôi một đoạn đi.tôi có chuyện muốn nói với cậu”
Tôi hít thật sâu,nhìn xác Trần đạo sĩ một cái,sau đó cầm con rối gỗ lên,nhấc mấy sợi chỉ điều khiển của nó lên
Bóng dáng của con rối gỗ đó xuất hiện trong mắt Trần đạo sĩ,làm cho tất
lắng bàn luận,tôi cúi người xuống,quan sát tỉ mỉ xác của ông ta
Trần đạo sĩ càng nói như vậy,tôi càng hứng thú với con ma trốn trong
Trần đạo sĩ lúc nãy rõ ràng vẫn bình thường,nhưng ông ta đột nhiên vì sao lại nhảy xuống giếng
tức rung rinh trong gió,nó ngẩng đầu nhìn tôi,dáng vẻ vô cùng quái dị.
cả mọi người xung quanh cũng đều nhìn thấy,Chu Thế Cung cách tôi gần
đây..con rối gỗ trong mắt,là con hôm qua tôi bán cho Trần đạo sĩ”
trong phòng làm mộc một cái (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trên bàn trong phòng,con rối gỗ xấu xí đó vẫn đang đứng,gió lạnh không
‘ cái gì?”
Còn con ma kia rốt cuộc là thần thánh phương nào,lại làm Trần đạo sĩ sợ hãi như vậy?
điều tra trong thôn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì,nhưng không ngờ rằng
ta: “ nếu như là ma,vậy vì sao ông không giúp người trong thôn bắt nó?”
tiếp hỏi hồn ông ta vì sao mà c·h·ế·t,cũng không biết trước khi ông ta c·h·ế·t rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì,chỉ có điều,tôi vẫn còn cách khác
tôi kinh ngạc,nhưng trong thôn này,ngoài hồn ma của Chương Lâm lúc nãy
bóng tối đó,Chương Lâm,còn có những người c·h·ế·t trước đó,bọn họ rốt cuộc
Người gỗ…đã g·i·ế·t người
đi đi.đừng tra cứu chuyện này thêm nữa,càng không nên đi trêu chọc đến
rồi,không hay rồi,Trần đạo trưởng,đã bị c·h·ế·t đuối trong giếng rồi”
chủ của cái giếng đang định múc nước,thì phải hiện nắp giếng không biết
Nhìn dáng vẻ c·h·ế·t đáng thương của Trần đạo sĩ,tất cả mọi người đều lo
“ đúng vậy” Trần đạo sĩ gật đầu,trên mặt tràn đầy sự bất lực: “ thứ hại c·h·ế·t ông ta không phải là sự cố,cũng không phải là người,mà là một con ma,một con ma đã lảng vảng trong thôn một tháng nay” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi vẽ xong,tôi bắt đầu niệm pháp chú,tâm lực trong người tôi cũng
phép,nhưng Trần đạo sĩ là một người sĩ diện,tôi bây giờ dường như đã vô
Cách vẽ trên khuôn mặt của con rối gỗ này trắng đen đan xen,dưới cằm có
Tôi gật đầu đi theo,thực tế là,toi cũng có một vấn đề muốn hỏi ông ta
Nhìn thấy cảnh này,tôi nhịn không được hít một hơi: lẽ nào,Trần đạo sĩ là bị con rối gỗ hề trước mặt mình g·i·ế·t?
Chương 54: Người gỗ g·i·ế·t người
Hồn của Trần đạo sĩ đã biến mất,xung quanh còn lưu lại một ít âm khí khó nhận ra,tôi không thể làm giống như trước đây làm với Chương Lâm,trực
thanh toán tiền công cho ông ta muộn một chút
đống hỗn loạn này,tôi nhìn thấy một con rối gỗ cao chừng nửa mét
Trời hôm nay rất lạnh,một nhóm người tốn rất nhiều công sức cuối cùng
đạc,định rời đi,người nhà họ Chương cũn không giữ nữa,chỉ là nói sẽ
cửa,đi ra bên ngoài,còn trước khi tôi rời đi,cũng đặc biệt nhìn vào
Nói xong,Trần đạo sĩ cũng không để ý đến tôi nữa,nhấc vali hành lý lên
truyền đến tiếng thở dài
Lão đạo sĩ này họ Trần,ở thôn bên cạnh,những năm nay ông ta đều làm phá
Nhưng mà,tôi vừa bước đến cửa Chương gia,vừa bước vào linh đường,thì
nghe thấy trong thôn truyền đến một tiếng thất thanh: “ không hay
Trần đạo sĩ thu dọn xong đồ đạc thì đi ra cửa,nhưng ông ta đột nhiên
cũng vớt được xác Trần đạo sĩ từ dưới giếng lên,trên người ông ta đã kết thành những tầng băng,cái vali đựng pháp khí lúc này cũng cứng đờ được
Phần lớn,lúc mà người ta c·h·ế·t,hồn phách sẽ trực tiếp thông qua đường am
trừ ma vẽ bùa,mấy năm nay cũng có chút danh tiếng
Muốn hại c·h·ế·t thôn này,tất cả những người đã hại c·h·ế·t hắn…
ông ta,sau đó nghĩ đến một vài đạo thuật mà Dư Thiên Hòa đã dạy
Đi trên nền tuyết trắng,sau khi xác định xung quanh không còn ai nữa,tôi hỏi Trần đạo sĩ
lĩnh,nhưng rốt cuộc cậu cũng chỉ là một người qua đường,vẫn nên sớm rời
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.