Âm Quan Minh Thê
Tam Độ Xuân Thu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Chín mạng của mèo
không dấu vết,Giang Hoài bước đến nhặt chiếc đèn lồng đã bị cháy đen
Ngọn lửa mạnh mẽ lập tức bao trùm lấy cơ thể của quỷ miêu,nó không ngừng giãy dụa,lấy móng vuốt cào giấy của đèn lồng,nhưng lớp giấy mỏng của (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Con c·h·ó đen này rất dữ,trong thôn đã cắn không ít người,vừa vào phòng nhìn thấy Giang Hoài,thì nhe răng nhếch méo sủa rất hung hãn,lập tức bị cha tôi mắng cho hai tiếng,lúc này mới dừng sủa
Cha tôi vội vàng gật đầu,sau đó bắt đầu thực hiện,còn Giang Hoài thì đi đến nhà chứa củi,lôi ra một bó rơm,tết thành bù nhìn
nổi sởn gai ốc
tôi là được rồi
con,mà có 7 con
Giang Hoài nói xong,thì nhìn về phía cha tôi nói “ lão Đỗ,hàng xóm nhà
Quỷ miêu lập tức chui vào trong đèn lồng,hét lên một trận thảm thiết
Giang Hoài sắc mặt nặng nề gật đầu
Cha hoảng hốt tinh thần,vội vàng bước lên trước,bảo vệ mẹ và tôi ra đàng sau lưng,đồng thời không quên nhìn Giang Hoài một cái
Mẹ thì bưng đến một bát gạo nếp,cũng được Giang Hoài dùng HgS nhuộm thành màu đỏ,nhét vào trong s·ú·n·g săn cùng với thuốc s·ú·n·g
Sau khi làm xong,cha cũng dắt con c·h·ó đen của hàng xóm về (đọc tại Nhiều Truyện.com)
rồi”
như thế nào,đều không bị rách
Tôi gật đầu,vội vàng đuổi theo bước chân của Giang Hoài,nhưng hai chân
Sau khi an ủi cha mẹ một lúc,Giang Hoài đưa tôi ra cửa
Một con mèo đen toàn thân lúc này đang đi trong rừng cây cách tôi không
Cơ thể của tôi bắt đầu run rẩy,tôi chỉ vào con mèo hoang đang đi song song với tôi trong rừng cây,trong lòng vô cùng sợ hãi
Giang Hoài bình tĩnh nói,nhưng dọa người nhà của tôi hết hồn, lúc này ông ta đốt chiếc đèn lồng màu đỏ lên
Giang Hoài lắc đầu nói: “ mèo có 9 cái mạng,bây giờ chỉ g·i·ế·t nó được
đx di đến bên cạnh cây hòe trước đây con mèo hoang c·h·ế·t,rừng cây bên sau cây hòe,tôi thấp thoáng nhìn thấy một bóng đen
Màn đêm sao đầy trời,đồng ruộng khắp nơi truyền đến tiếng côn trùng
rồi sao?” vừa mới nhẹ nhõm một chút,lúc này cha lại căng thẳng
Lúc con quỷ miêu kia chuẩn bị xông lên người tôi,Giang Hoài vứt chiếc
được dán bùa lên,nói “ mèo có 9 cái mạng,trừ phi tôi có thể g·i·ế·t nó 9
một lần mà thôi,nếu như tôi đoán không nhầm,đợi lát nữa nhất định nó sẽ
Đ·ạ·n giống như bắn vào không khí,xuyên qua cơ thể của nó,làm chiếc bàn
kêu,nhưng càng như vậy,càng hiện ra sự hiu quạnh,khiến tôi không kiềm
Lửa trong đèn lồng đã tắt,con mèo vốn dĩ bị nhốt trong đó cũng biến mất
kinh hoàng phát hiện,trong rừng cây tối mịt,quỷ miêu không chỉ có một
Xào xạc (đọc tại Nhiều Truyện.com)
mèo đó cướp mất cái mạng của con trai tôi” cha vừa nói,vừa nắm chặt lấy
“ tôi chứng kiến cậu trưởng thành,bây giờ tôi đã ở đây,đương nhiên sẽ không để con mèo đó đến hại cậu”
sao?” cha hoảng hốt
“ Vậy..chúng ta bây giờ phải làm thế nào? Cung không thể đứng nhìn con
bùa,vứt vào trong chiếc đèn lồng đỏ,tờ giấy này sau khi bắt lửa,lập tức
“ chỉ đáng tiếc,lần này đến nhà của các ông,chủ yếu là vì hóa bùa nước
“ Giang đạo trưởng,bây giờ phải làm thế nào?” cha hỏi
Nhưng mà,đây không phải là một con mèo thật sự,mà là một con quỷ miêu
đèn lồng giống như là một bức tường sắt vậy,cho dù con mèo kia có cào
cho Đỗ Minh,trên người không mang bao nhiêu pháp khí, chiếc đèn lồng duy nhất vừa nãy cũng đã bị rách rồi” Giang Hoài vứt chiếc đèn lồng đã cháy đen sang một bên,thở dài một hơi
Xào xạc,xào xạc
lần đã suýt thoát khỏi tay tôi rồi
Sắc mặt của Giang Hoài tái mét,lắc đầu nói “ đừng nhìn nó,tiếp tục đi”
Con mèo hoang này,chính là con mèo lúc nãy tấn công tôi,sưới ánh đèn,cơ thể của nó đang tỏa ra một làn khói đen,rú lên âm thanh chói tai,nhảy
đến người nhà tôi,vì vậy Giang Hoài chỉ cần chăm sóc tốt sự an toàn của
Giang hoài vừa nói,vừa vác s·ú·n·g săn lên vai,đồng thời xách con bù nhìn
Oan có đầu nợ có chủ,quỷ miêu muốn hại tôi,tạm thời vẫn không liên lụy
Bùm (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ ngài nói là,thi thể của con quỷ miêu này bây giờ đang ở Nghiêm gia?” cha căng thẳng nói
Tôi đột nhiên nhớ ra gì đó,hỏi “ Giang gia gia,ông nói,con mèo hoang đó đã biến thành ma,ban sáng nó hại c·h·ế·t Nghiêm Khoan trước,bây giờ lại
thoáng nhìn thấy một con mèo hoang đang ngồi ở đó,hai con ngươi nhìn
“ tôi không chắc lắm,nhưng theo lí luận là như thế”
từ trên chiếc bàn xuống,ông về phía tôi
đến tìm cháu?”
‘ vì vậy tôi mới cần chuẩn bị những thứ này”
Tiieesng xào xạc của lá cây đang lay động,lúc này đang truyền đến rất rõ ràng bên tai tôi,tôi bất chợt quay đầu,thì nhìn thấy tôi và Giang Hoài
Chương 4: Chín mạng của mèo
“ vậy bây giờ phải làm thế nào?” trong lòng tôi vô cùng hoảng sợ,vội vàng hỏi
Tiếng bước chân trong rừng cây lúc này bắt đầu trở nên càng dồn dập,tôi
Sắc mặt của Giang Hoài bình lặng không gợn sóng,ông ta cầm một lá
Sau đó,Giang Hoài cầm một con dao cứa vào ngón tay của tôi,trộn máu tươi của tôi và HgS vào với nhau,sau đó vẽ lên một lá bùa,dán lên trên bù
“ con quỷ miêu đó dường như có oan niệm rất sâu sắc với Đỗ Minh,nó lại tìm đến rồi”
xa,ánh mắt màu xanh của nó lúc này đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Giang Hoài không trả lời,nhìn tôi nói “ Đỗ Minh,hai ngày hôm nay cậu có nhìn thấy thứ gì không sạch sẽ không?”
lần,bằng không nó sẽ không buông tha cho Đỗ Minh,muốn hoàn toàn loại trừ nó,phải tìm được thi thể nó trước đã”
Lúc nãy thời gian cũng đã hơn 10h tối,Giang Hoài xách bù nhìn,vác s·ú·n·g săn,tôi thì dắt con c·h·ó đen,đi đến nhà Nghiêm Khoan
ông chẳng phải có một con c·h·ó đen sao,ông giúp tôi mượn nó về đây”
Giang Hoài nói “ cây Hòe hút âm,những đạo gia như chúng tôi còn gọi là
“ Giang đạo trưởng,chuyện..chuyện này là sao?”
Sau khi nhìn thấy dấu chân mèo xuất hiện,cha lập tức căng thẳng,cầm chiếc s·ú·n·g tự chế đã vứt sang một bên một lần nữa,lên nòng
nhìn
biến thành một ngọn lửa cao 1m ở trong lồng đèn,cả chiếc lồng đèn cũng
Một tiếng nổ,cha hoảng hốt bóp cò,hơn trăm viên đ·ạ·n được b*n r* từ nòng s·ú·n·g,dồn dập bắn lên người con mèo đó
Trong ngọn đèn màu đỏ tối tăm,trên chiếc bàn đựng đồ trang tri tôi thấp
lần,sau đó bị thiêu c·h·ế·t một lần ở nhà tôi,còn bây giờ,nó chỉ còn lại 9
đèn lồng đã bén lửa ra,vừa hay trúng vào trên người của con mèo
lên,một nhúm lông mèo màu đen bay từ trong chiếc đèn lồng ra
“ Giang đạo trưởng,sao vậy? con quỷ miêu này chẳng phải đã bị loại bỏ
Giang Hoài nhìn tôi một cái,nói “ bây giờ tôi và Đỗ Minh sẽ đi một chuyến đến nhà của Nghiêm Khoan”
“ vì..vì sao?” tôi khó hiểu
nát bét,còn con mèo hoang thì không hề tổn hại gì vẫn xông về phía tôi
Không bao lâu,tiếng kêu thảm thiết của con mèo từ từ lụi dần,một thit hể màu đen phát ra mùi hôi thối chảy ra từ trong đèn lồng
cái mạng,đều đã biến thành quỷ,xuất hiện ở đây
“ Giang…Giang gia gia,con quỷ miêu đó…nó”
chằm chằm vào tôi
tay tôi,sức của ông ấy rất mạnh,làm tôi có chút đau đớn
Nghe vậy Giang Hoài chau mày,thở dài “ xem ra,con quỷ miêu này cũng không phải vô duyên vô cớ tìm đến cậu”
hơi,nhưng Giang Hoài vẫn chau chặt mày, “ tiếp theo e rằng phiền phức
đến nữa”
dangđợi hại Đỗ Minh đấy,lúc này đi ra ngoài chẳng phải tìm cái c·h·ế·t
răng sủa vào con mèo trong rừng cây,nếu không phải tôi giữ chặt nó,mấy
Giang hoài nói xong,bảo cha đưa con c·h·ó đã được buộc xích cho tôi,nói “ cho dù như thế nào,lần này cũng phải mạo hiểm”
Nghe vậy,toàn thân tôi không kiềm chế được run rẩy,cảm giác như con mèo này vì tôi,nên mới biến thành ma
Mèo co 9 mạng,hôm qua lúc trên đường con mèo đó bị xe máy đâm c·h·ế·t một
bị đốt cháy
mềm nhũn,con c·h·ó đen bên cạnh dường như cũng đã phát hiện ra gì đó,nhe
“ cái gì? Nửa đêm rồi còn đến nhà Nghiêm Khoan? Quỷ miêu bên ngoài còn
Tôi lập tức nhớ lại,nói “ sáng sớm hôm qua,cháu gặp một con mèo hoang c·h·ế·t bên đường” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
cây chiêu hồn,mà âm khí trên người của mèo rất nặng,cho dù c·h·ế·t rồi cũng không thể chôn vào đất,chỉ có thể treo trên cây,cậu lại vứt nó dưới gốc cây hòe,nó chẳng nhẽ không biến thành ma đến tìm cậu sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.