Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 63: Tiến cung diện thánh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63: Tiến cung diện thánh


ThuanhĐào thấyhắngiả vờkhôngbiết mình, nàng cũngkhôngnghĩ nhiều, nguyên lai Quế công công là tổng quan bên người Hoàng Thượng, vậyhắnvà Mộ Giai Nam như thế nào thông đồng? Mộ Giai Nam là vì tìm kiếm tung tích cha mẹ mới đạo bảo, chẳng lẽ những bảo vậtkhôngcần đến đều đưa cho Quế công công bán lấy tiền sao?

Hoàng Thượng liếc ThuanhĐàomộtcái,đithẳng vào vấn đềnói:

“Cònnóinhững lời cay độc, Hoàng Thượng cũngkhôngthể lãnh huyết vô tình như thế…”

“Bổn vương quảnkhôngđược.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lao đầu và thị vệ đương nhiênkhôngdám công kích ThuanhĐào, dù sao nàng cũng là nương tử của Thất vương gia, lúc này may mắn là quản gia của Tống Hàn Nho tới kịp lúc, nếukhôngThuanhĐàothậttính giữa ban ngày ban mặt đem Ngưu cha ra khỏi nhà giam.

“Ngưu tiêu đầu g·i·ế·t người làkhôngđúng, bất luận là nguyên do gì cũng nên báo quan phủ điều tra, việc nàykhôngthể nào tranh cãi.”

Nàng quỳ xuống hành lễ:

ThuanhĐào ở lão quản gia ngăn trở mới tạm thời dừng tay, nàng giữ chặt tay Ngưu Đại Ngưu, kiên quyếtnói:

hắnvỗ mạnh xuống mặt bàn, nổi giận chất vấn:

“Hoàng thượng trước xin bớt giận, tiểu nha đầukhônghiểu chuyện, Hoàng thượng đừng cùng nàng so đo.”

…”Ngươi làm sao vậy? Làđangtức giận ta cùng Hoàng Thượng lý luận sao? Nếuđãlàm ngươi khó xử, ta xin lỗi.”

Tống Hàn Nho theo sauđira ngự thư phòng, kéo cổ tay ThuanhĐào hướng bên ngoài hoàng thànhđiđến, ThuanhĐào cảm thấy lực đạo trong tayhắnkhôngnhỏ, nàng muốn giãy dụa nhưng lại thấyhắnđangtức giận, chỉ đành ngoan ngoãn đuổi theo.

Hoàng Thượng tức giận đến tức sùi bọt mép, quốcsựđãphiềnhắnsứt đầu mẻ trán, cư nhiên còn có chuyện vớ vẩn này, nữ tử nàykhônglấy chồng chỉ vì cha nàng bị tử hình mà bất mãn, muốn chống lại thánh chỉ, tưởng là dựa vào Tống Hàn Nho sủng ái buộchắnphải đồng ý sao?hắnthân là cửu chí tôn chẳng lẽkhôngnhìn thấu lòng người sao?Hư! mơ tưởng!

Tất cả mọi người nhìn hoàng đế lão nhânđangtức giận, Ngưu Nữu Nữu ở trong mắt Hoàng Thượng trong mắt bất quá chỉ làmộtthảo dân, nhưng vì củng cố địa vị hoàng thất trong lòng dân chúng, chứng minh hoàng đế đối với nữ nhi của phạm nhân khoan dung rộng lượng. Hoàng đế bỗng nhiên vỗ bàn hạ chỉ:

Tống Hàn Nho nao nao, tức khắc dò hỏi:

Hai người bọn họhiệntại vẫn còn trong hoàng cung, Tống Hàn Nho làm động tác im lặng,hắnnắm tay ThuanhĐào, như trước là dắt tay, lại ôn nhu rất nhiều. Tống Hàn Nho bất đắc dĩ thở dài, Ngưu Nữu Nữu lo cho an nguy của gia phụkhôngcó gì đáng trách, có lẽ làhắnquá nhạy cảm, cố tình đem mọi chuyện đặt nặng vấn đề tình cảm.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“…” ThuanhĐào nghe qua có chút hồ đồ, Tống Hàn Nho lạimộtbộ dáng khó mở miệng. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía hoàng đế lão nhânkhôngphânrõphải trái:

Hoàng cung to lớn huy hoàng, trong im lặng lộ ra uy nghiêm.mộtgã tiểu thái giám mang nàngđivào hậu cung, khi nàng bước vào, đầu tiên nàng nhìn thấy Quế công công.

“Thỉnh Hoàng Thượng bớt giận, dân nữkhôngdám coi rẻ hoàng uy, gia phụ dân nữ mặc dù xúc phạm vương pháp, nhưng bên trong còn có nguyên nhân…”

“điđi, cha còn sống là vì con, c·h·ế·t vì nương của con, vậy là công bằng rồi.”

Hoàng Thượng giơ tay ngăn lại, Quế công công tức khắc tiến lên thay Hoàng Thượng phụng trà thuận khí:

…”Vì giúp ta trị bệnh,hắnlên núi hái thuốc… Trụy nhai.”

Ngưu Đại Ngưu mãnh liệt kêu, nhưng ThuanhĐào chính là hướnghắnnháy mắt mấy cái: lão cha, tasẽcứu ngươi, đừng theo ta lải nhải nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được rồi, có những lời này của con, cha mặc dù bị chém đầu cũngsẽmỉm cười nơi chín suối, đừng ép buộc chính mình…”

“Trừ phi tìm được thi thể củahắn, nếukhôngtasẽvẫn chờ.”

Thông qua tầng tầng kiểm tra, ThuanhĐào rốt cục cũng tiến vào hoàng cung. Nhưng sau khi vào cửa cung, trừ bỏ hoàng đế có thể ngồi kiệu, những người còn lại chỉ có thểđibộ. Tường cao nguy nga đứng vững, cung điện quen thuộc lại xa lạ, cũng ở nơi này trãi qua bao đời triều đại.

“Nơi đâykhôngphải là chỗnóichuyện, lão nôsẽđitìm ngươi.”

“Mộ Giai Nam ở đâu? Sao ba tháng rồikhôngthấyhắnxuấthiện. Lão nô biết ngươi là ách nữ, lắc đầu hay gật đầu cũng được rồi”

Như thế nhất nháo, phụ hoàng tức giận, mặc dùhắncó lòng muốn cứu Ngưu Đại Ngưu, nhưng trọng điểmkhôngở chỗ này, mà ở chỗ thái độ liều chếtkhôngtheo của Ngưu Nữu Nữu.hắnlần này tiến cung diện thánh chính là vì chuyện Ngưu Nữu Nữu, làm conhắnđương nhiên hiểu tính tình phụ hoàng, cho nên chỉnóiramộtcâu lùi lại hôn kỳ, lại dẫn tới phụ hoàng giận dữ,khôngchỉ như thế, phụ hoàng muốn đích thân chất vấn Ngưu Nữu Nữu. Tống Hàn Nho trong đầu nghĩ đến tất cả đều là làm sao bảo toàn Ngưu Nữu Nữu. Mà nàng đâu,khônglo lắnghắnkhó xử, cũngkhôngbận tâm phần tâm ý củahắn!… Nàng liền như vậykhôngmuốn gả chohắnsao?

ThuanhĐào như thế nào cũngkhôngnghĩ tới hoàng đế lão nhân là ngườikhôngphânrõphải trái như vậy, nàng cõi lòng đầy khát khao đến cáo trạng, lại nghe mắngmộttrận. Có lý nàokhôngcho người ta giải oan, nếunóiđáng c·h·ế·t, lão gia hỏa này đáng c·h·ế·t hơn ai hết, a phi!

hắnlại dặn dònói:


Quế công công thần sắc kinh hãi, cảm xúc có chút kích động,hắntay ôm ngực tựa vào bên cạnh bàn:

“Ta… Lòng ta có người khác… Tuy rằng Mộ Giai Nam bặt vôâmtín, nhưng takhôngthể phản bộihắn.”

“Trẫm nhớrõngươiđãtừng cứu Hàn Nho, dựa vào gia thế của ngươi căn bảnkhôngxứng với hoàng tử, bất quá trẫm niệm tình ngươi đối với Nho nhi có ân, mới đặc biệt đáp ứng việc hôn nhân, ngươi cư nhiênkhôngbiết tốt xấu muốn từ hôn?!”

ThuanhĐào được lão quản gia dẫn dắtđilênmộtcái kiệunhỏ, nghenói, Hoàng Thượng muốn gặp nàng, tới sớmkhôngbằng tới khéo, nàng vừa vặn có chuyện muốn gặp hoàng đế lão nhân, đem Ngưu cha oan tình hết thảynóira.

“Thứ dân Ngưu Nữu Nữu, thỉnh an Hoàng Thượng”

ThuanhĐào nhớ tới những lời của Hoàng Thượng, ngày xử trảm cha cũng là ngày nàng xuất giá, cũng chỉ có lão b**n th** mới nghĩ ra. Nàng cũng xác minhmộtsựkiện, ở cổ đại, dân chúng căn bảnkhôngcó địa vị, hoàng đế lão nhân muốn g·i·ế·t aithìgiết.

Quế công công vững vàng đứng lặngmộtbên, đợi khikhôngthấy tên nô tài nàođiqua mới lặng yên đẩy đẩy bả vai ThuanhĐào:

Quế công công trong thần sắc mang theo xa cách:

“khôngcó, nghenóingười nọ cũng mở tiêu cục, thuốc của là tổ truyền bí phương, bằng chứng năm đó ông chủ tiệm thuốc và Lỗ gia cấu kết cũng tìmkhôngthấy.”

Đây là do Quế công công dạy nàng, sau khi dập đầukhôngthể ngẩng đầu.

“Cha yên tâmđi, tasẽkhôngở trước mộ họ Lỗ cười to đâu, nhiều nhất chỉ chohắnvài ngụm nước miếng, ha ha.”

ThuanhĐào dừng chân sửng sốt:

ThuanhĐào gật gật đầu: “Đúng,khôngcó việc gì, ta tin tưởng.”

“Hoàng tử nguyện ý cưới ngươiđãlà phước phần của ngươi, ngươi muốn cùng trẫm đối nghịch sao?!”

Hoàng Thượng là vuakhôngnóihai lời, thử hỏi ai lại dám cùng Hoàng Thượng chống đối. Lời này vừanóira chấn động, cả phòng lặng ngắt như tờ, Tống Hàn Nho và Quế công công lo âu liếc mắt nhìn nhau, xúc phạm long uy cửu tử nhất sinh,khôngkhỏi vì ThuanhĐào đổ mồ hôi lạnh. Hoàng Thượngkhônggiận ngược lại còn cười lạnh:

Tống Hàn Nhothậtlâukhôngnóigi, yên lặng bướcđi. Nếu Mộ Giai Namđãchết, nàngsẽvìhắnchôn cùng sao? … Tống Hàn Nhokhôngdám lạiđigiả thiết chuyện gì,hắnchỉ cảm thấy tâm tình càng nặng nề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Sau này hãy cùng Thất vương gia cho sống tốt…”

Ông đột nhiên nhớ tới mới vừa rồi trong lúcnóichuyện với nhau, Nữu Nữu có nhắc tênmộtngười, nhất thời đứng lên:

“Cha ta có lý nhưngkhôngthểnói, cha ngươi lạikhôngphânrõphải trái…”

ThuanhĐào thấy Ngưu Đại Ngưu đối mặt với cái c·h·ế·t lại thong dong như vậy, nhưng nàng vẫn nhìn ra được đáy lòng ông vẫn có chútkhôngcam lòng, ông ấy làm bộ nhưkhôngsao cả,thậtsựnguyện ýđitìm c·h·ế·t sao? Hẳn là vẫn còn nhiều vướng bận, lão nhân gia đây là muồn làm cái gì,thậtkhônggiống như thường ngày…

“Hảomộttiểu nữ tử mạnh mẽ, trẫm là cửu ngũ chí tôn nhất ngôn cửu đỉnh,khôngphải ngươi muốn phản đối là được, ngươi lấy tư cách gì phản đối, lui ra.”

“Ngưu tiêu đầu trong tay có vật chứngkhông?”

“Người bức tamộtbên nhìn phụ thân bị chém đầu,mộtbên lên kiệu hoa sao?! Ngàinóiđúng, dân nữ chính làkhônglấy chồng!”

Mộ Giai Nam là ân nhân cứu mạng củahắn, tin dữ này giống như sét đánh ngang tai.

Ngưu Đại Ngưu chua sót khẽ cười:

ThuanhĐào đương nhiênkhôngthể hiểu ích lợi giai cấp và thế cục thay đổi là cùngmộttầng, nàng thầm nghĩ cứu Ngưu cha, chẳng sợ ngày saukhôngcó tiêu cục, nàng còn có sức lực, có thể cố gắng kiếm tiền nuôi sống Ngưu cha.

ThuanhĐào thấy lão thái giám là người quan tâm Mộ Giai Nam, nàngkhôngmuốn giấusựthật, còn là ăn ngaynóithẳng, nàng bị tưởng niệm tra tấn chếtđisống lại, cómộtsố việckhôngphải do nàng quyết định.

ThuanhĐàođãhỏi qua Ngưu Đại Ngưu, nhưng kết quả là tàn khốc:

“Con câm mồm! Trẫm chỉ muốn hỏi nữ tử này tâm có bao nhiêu cao!”

“Trẫm mặc kệ ngươi suy nghĩ cái gì, ngày thành hôn, liền định vào ngày cha ngươi xử trảm!”

“hắncũngkhôngphải cha mẹ ta dựa vào cái gì an bài hônsựcủa ta? … Ngô…”

“Chờ cha c·h·ế·t rồi, Ngưu thị tiêu cụcsẽgiải tán, con còn nhớ vị trí cất chủy thủkhông? Ngân phiếu đều cất ở đó, hãy phân phát cho đám tiêu sư, đều tự tìm kế sinh nhai thôi…”

Quế công công lau lau khóe mắt, làmmộtlão thái giám lâu năm,hắnluôn đề phòng động tĩnh bốn phía, cho nên trong khoảnh khắchắnđãkhôi phục thái độ bình thường:

Tống Hàn Nho tức khắc đánh gãy lời nàng,điphía trước ThuanhĐào, ngữ điệu bình tĩnh như nước.

Tống Hàn Nho thủy chungkhôngcó dũng khí nhìn Ngưu Nữu Nữu,hắnđangtự trách bản thân năng lựckhôngđủ lớn.

ThuanhĐào còn muốn phản bác, lại bị Quế công công vội vàng ngăn lại,hắnche ở trước người ThuanhĐào, mạnh mẽ đem ThuanhĐào túm ra ngự thư phòng:

ThuanhĐào ra vẻ cợt nhả.

ThuanhĐào bịmộtbụng oan uổng khí, lúc này Tống Hàn Nho cũng lờinóilạnh nhạt, nàng đến cuối cùngđãlàm sai cái gì?

“Thiên Tử phạm pháp tội như thứ dân! Trẫmkhôngnghe muốn nghe lời biện minh!”

Quế công côngmộtphen che miệng ThuanhĐào:

“Ngưu tiểu thư mời ngồi, Hoàng Thượngđangcùng Thất hoàng tử thương nghị quốcsự.”

“… Nếu phải gả cho ta, nàngsẽhận takhông?”

Tống Hàn Nho có chút suy nghĩ nhíu mày,nóinhư thế, Ngưu tiêu đầu quảthậtbị c·h·ế·t oan uổng, nhưngkhôngcó bằng chứng làm sao lật lại bản án? Còn có Hoàng Thượng, tựa hồ đối với việc này cực kì bất mãn, mặc dù có vật chứng, chỉ có thể chứng minh quan phủ trắng đen chẳng phân biệt, bởi vậy suy luận càngsẽkhôngbỏ qua cho Ngưu tiêu đầu.

“Đừng chống đối Hoàng Thượng, nha đầu ngươikhôngmuốn sống nữa à?!”

ThuanhĐào đồng ý, theo Quế công côngđivào ngự thư phòng… Hoàng đế quần áo long bào thúy sức, ổn tọa ngồitrênlong ỷ, khí phách mười phần, nhìn như là vị lão giả nghiêm khắc. Tống Hàn Nhomộtthân triều phục hoa lệ, ngồi ởmộtbênkhônglên tiếng, cũngkhônghướng ThuanhĐào chào hỏi, hình như hai người bọn họ vừa mới cãi nhau xong.

Ngưu Đại Ngưu vất vả dựng nên Ngưu thị tiêu cục,mộtđêm hóa thành hư ảo,hắncũng đau lòng, nhưng so với thù g·i·ế·t vợ, những vật ngoài thân đó trở nên bénhỏkhôngđáng kể.

“Nếu bổn vươngkhôngthể cứu được Ngưu tiêu đầu, nàng có hận ta haykhông?”

ThuanhĐào quả thựckhôngthể tin vào tai mình nữa, nàng từng thấy qua hỗn đản, nhưng chưa thấy qua loại s·ú·c sinh như vậy, nàngkhôngthể nhịn được nữa đứng lên:

ThuanhĐào hút hấp cái mũi,khôngnhẹkhôngnặngnói:

“Phụ hoàng…”

“Này nàykhôngcó khả năng,hắnkhinh công tốt như vậy,không, tuyệt đốikhôngcó việc gì…”

“Mộ Giai Nam với con có quan hệ gì? Vì sao sinh tử củahắncon lại để ý? … Con quay lại cho ta, Nữu Nữu! …”

“Cha ta g·i·ế·t người là vì năm đóhắnhại c·h·ế·t nương của ta, ta bị ách tật cũng bởi vì người đó, dohắnđãđộng tay động chân trong thuốc dưỡng thai của nương ta, cha takhôngnên vì cái loại người này mà hy sinh,khôngđáng.”

“Được rồi được rồi, có thể gả cho Thất vương gia ngươi còn cókhôngthấy đủ sao? Ta cũngkhônghiểu ngươi, về trướcđi.”

“Tống Hàn Nho, cha ta g·i·ế·t người…”

“Tại sao phải hận ngươi? Vốnkhôngliên quan đến ngươi, còn liên lụy ngươi bị phạt bị mắng, tađãrất khó xử rồi.”

ThuanhĐào có thể nghe ra ý tứ trong lờinói, Tống Hàn Nho mặc kệ, chỉ trơ mắt nhìn Ngưu cha bị chém đầu. Nhưng vô luận như thế nào, nàng phải kiệt lực cứu lại… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nếuhắnvĩnh viễnkhôngtrở về…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cha, con nhất địnhsẽcứu người ra ngoài,sẽkhôngđể cha c·h·ế·t oan uổng.”

Chương 63: Tiến cung diện thánh

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63: Tiến cung diện thánh