"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Nương của ngươi! …Nàng ở nơi nào?
“Mau để Mộ đại hiệp cho ta cõng, đánh bại bát môn đồ đúng là đạianhhùng a!”
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, ThuanhĐào mở cửa rathìnhìn thấymộtvị đạo sĩ lạ mặt:
“Ngưucônương, Yến Hồi đại sư mời người quanóichuyện.”
“…” ThuanhĐào khóe miệng giật giật, tại sao ai gặp nàng cũng đều hỏi mẫu thân nàng vậy,khôngphải là bọn họđangchửi nàng đó chứ?
“Cha ngươi? …hắnlà ai?”
Nàng đưa ngón taynhẹnhàng chạm vào khuôn mặt Mộ Giai Nam… Vết thương lưutrêngương mặt trắng nõn củahắn, giống như lưu lại công tích vĩ đại,mộtchút cũngkhôngxấu,hắnluôn tản mát ra mị lực khiến người kháckhôngthể kháng cự, vô luậnhắnxuấthiệnở đâu,thìnơi đó như có hào quang bao phủ, ánh sáng loá mắt.
Nhưng mà ThuanhĐào vẫn là thành thànhthậtthậttrả lời: Ngưu Đại Ngưu, Ngưu thị tiêu cục Tổng tiêu đầu.
Nhưng mà, cómộtngày, khihắnkích động chạy về phòng, lại pháthiệntrong phòngkhôngmộtbóng người, bụi bậm đầy đất, Di Nhấtkhôngnóivớihắnmộtlời, nàng quả quyết rờiđi, khiến chohắnkhôngthể giải thích nổi nguyên nhân vì sao nàng bỏ rơihắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Yến Hồi đại sư sau khi ổn định cảm xúc, bắt đầu bắt mạch cho ThuanhĐào, lại dùng tay đè ép yết hầu của nàng…
(tiểu cường: là con gián á)
ThuanhĐào được đạo sĩ dẫn dắtđivàomộtgian huyệt động,trêncửa động viết—— Yến Hồi Trầm Luân.
“Dùng sức phát ra tiếng.”
Trận này chính là rèn luyện thể lực và tính nhẫn nại, Mộ Giai Nam ở thời điểm cuối cùngđãchiến thắng…hắnnhìn về bóng người đứng ở chỗ xa kia, nữ nhân chohắnvô hạn khát khaođangđứng đó vỗ tay ngây ngô cười, ha ha.
ThuanhĐào thực cố gắng kêu “A” nhưngmộtchút thanhâmcũngkhôngcó.
ThuanhĐào nghĩ nghĩ, vội vàng viết xuống: cha tanóita vừa sinh rađãbị câm rồi.
Nàng chậm rãi tiến lên vỗ vỗ bả vai Yến Hồi đại sư,hắnmặc dù cao cao tại thượng cũng chỉ làmộtlão nhâncôđơn tịch mịch, ai màkhôngcó tuổi trẻ, ai màkhôngtừng bi ai, aikhôngcó lúc gặp hoàn cảnh bản thânkhôngdám đối mặt, nàng chính là ví dụrõràng nhất…
“…” Thực xin lỗi, nàng cười hơi lớn rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
※ ※ ※
Giao chiến càng ngày càng mãnh liệt, bát môn đồ đương nhiên biết sấm quan giả rất lợi hại. Nhưng bọn họkhôngngờ Mộ Giai Nam lại có nội lực cao cường như vậy, cảm giác áp bách làm bọn họ cơ hồ đứngkhôngvững. Bọn họ và sấm quan giả giao chiến ba ngày, vốn muốn làm tiêu hao thể lực đối thủ, giờ phút này họ mới nhận ra đây cũng là chiến lược của Mộ Giai Nam, ttrước khi sấm quan giả thể lực tiêu hao,thìbọn họđãngã trước rồi. Ứng với câu “ai kiên trì đến cuối cùng mới là người chiến thắng”.
Yến Hồi đại sư thong thả mở mắt,hắnở trong động miên man suy nghĩđãhai ngày, vẫn nghĩkhôngthông suốtmộtsựkiện, nếu vịcônương nàythậtsựlà con của Liễu Di Nhất, cho dùhắnkhôngthể chấp nhận cũng phải chấp nhận,hắnsẽlấy tâm mà đối đãi,yêuaiyêucả đườngđimà.
“hắnkhôngcó việc gì, chỉ là mệt quá, chohắnngủmộtchútđi.”
Sau hoàng hôn
” Ngươi có thể cho lão phu xem vòng cổ của ngươimộtchútkhông?”
Nàng vừa định viết chữ, chỉ thấy Yến Hồi đại sư cầm vòng cổđiđến bên ngọn đèn, tỉ mỉ quan sát, thần sắc cực kì phiền muộn… Đây là vòng cổ dohắntự tay làm ra, dùng băng sơn sắt tạo thành, loại chất liệu này lạnh như băng, sắc như đao,nhẹnhàng thổi lên có thể phát raâmthanh tuyệt mỹ, nhìn quakhôngcó gì nổi bật, kỳthậtđây mới chân chính là trân bảo.hắnluôn đem chất liệu tốt nhất thế gian, làm trang sức cho thê tử, bởi vì thê tử củahắnso với những trân bảo khác càng trân quý hơn.
Đạo sĩkhôngtiếp tụcđivào trong động, mà mời ThuanhĐàođivào… Trong động tràn ngập khói lư hương, u lãnh yên tĩnh, giống nhưmộtnơi ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Chương 55: Nương của ngươi! …Nàng ở nơi nào?
Yến Hồi đại sư trong lòng tựa hồ lại dấy lênmộtchút hy vọng:
“Chuyện nàythậtkỳ lạ, ách tật chia làm hai loại,mộtloại là vì tai điếc nênkhôngthểnóichuyện, nhưng vẫn có thể phát ra tiếng, cònmộtloại là bệnh ách hoàn toàn, chỗ phát raâmthanh bị hủy hoại, cho nênkhôngphát ra nửa điểm thanhâmnào, nhưng ngươi thanh quản bình thường, huyết mạch lưu tông,khôngchỉ có như thế, trong cơ thể ngươi còn cómộtcổ khí cường đại, dòng khí hướng thủ, chứng minh khí lực của ngươi so với người thường còn lớn hơn… Lúc cònnhỏcó lẽ ngươi gặp kinh hách chuyện gì đó, nên làm cho yết hầu bị bếâm, cũngkhôngphải là ách tật.”
, ách… hình như so sánh nàykhôngđược đẹp cho lắm,hắnhẳn phải là phượng hoàng niết bàn, d·ụ·c hỏa trùng sinh.
Chữ “Nhất” phần lớn người trong giang hồ đều cho rằng đó là ký hiệu ám khí dohắntạo ra, nhưng hàm nghĩa bên trong chỉ cóhắnhiểu… Thê tử củahắntên —— Liễu Di Nhất. “Nhất” chữ như tên,hắndùng tên nàng khắc lên ám khí. Thứ nhất cho thấyhắnđối với thê tử sủng ái đến cực điểm; thứ hai ngụ ýhắntoàn tâm toàn ý đối với nàng.
Yến Hồi đại sư khó hiểu nhíu mày:
“A đầu, lại đây ngồi…” thanhâmhắnvừanhẹnhàng vừa dịu dàng, cũngkhôngngăn cản được ưu thương toát ra từ đáy lòng.
Mộ Giai Nam mê man suốt hai ngày, mỗi ngày đều có đoàn người đến thăm bệnh, giống như đến chiêm ngưỡng thần tượng vậy.
“Lúc khóc có phát ra tiếngkhông?”
“Nương của ngươi… có phải là Liễu Di Nhất?”
ThuanhĐào nghĩ nghĩ, ra vẻ ngay cả nức nở cũngkhôngcó tiếng, nàng lắc đầu.
Cho nên nàng đối với Tống Hàn Nhokhôngcó tình cảmyêuthương.
hắnbỗng nhiên ngẩn ra:
Đoàn người vội vàng chạy lên xem xét, ThuanhĐào lắc lắc bả vai Mộ Giai Nam, Thiên trượng hành giả ngồi xuống bắt mạch, sau đó sang sảng cười to:
“…” ThuanhĐào nhìn chăm chúmộtđám người nhanh chóng nâng Mộ Giai Nam xuống núi, vô số tùy tùng cũngđitheo giúp vui, nàng theokhôngkịp đám người đó, chỉ phải thả chậm cước bộ, Mộ Giai Nammộttrận chiến thành danh, nàng đương nhiên cũngthậtcao hứng, nhưng mà cònmộtvị nam nhânđangchờ đợi nàng, nàng phảinóilời xin lỗi rồi.
ThuanhĐàokhôngxác định chỉ chỉ chính mình, đạo sĩ gật đầunói:
“Ngồi xuốngđi, lão phu giúp ngươi xem bệnh.”
Nàng tiện tay đóng cửa, trước khi cửa đóng lại còn cố liếc mắt ngắm Mộ Giai Nammộtcái, hãy ngủ ngonđi, tasẽnhanh trở lại.
Cha tanói, khi nương sinh ta, nươngđãmất vì khó sanh.
Trong lúc này, ThuanhĐào cũngđangquan sát Yến Hồi đại sư, tuy là vị lão giả từng trải qua tang thương, nhưng khí vũ phi phàm, lúc còn trẻ chắc chắn là đại soái ca! …Nhưng sao nàng càng nhìn càng thấy quen mắt nha?
Vấn đề này đúng là làm khó nàng, nương của Ngưu Nữu Nữu tên là gì nàngthậtkhôngbiết, nàng qua loa viết xuống: ta từng bị thương ở đầu, cho nên rất nhiều chuyện đềukhôngnhớrõ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Yến Hồi đại sư vuốt vuốt râu bạc trắng, khó sanh có rất nhiều nguyên nhân, có khi do hài tử nằm ngược mà khó sanh; có nguyên nhân do khô nước ối mà khó sanh; hoặc do nữ tử thấp bé, hoặc lớn tuổi, bào thai quá lớn cũng khó sanh, hay khí thịnhkhôngvận mà khó sanh giả…. Xưa nay có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến việc khó sanh.
Cõi lònghắnđầy vui sướng cho rằng Liễu Di Nhất nàng có thể hiểu được ý nghĩa trong đó, cho nên khi chế tạo thành công mỗimộtkiện vũ khíhắnđều vô cùng hưng phấn.hắnluôn tin rằng chỉ cóhắnmới có may mắn lấy đượcmộtthê tử như Liễu Di Nhất,hắnnhất định là nam tử may mắn nhất thế gian,hắnhậnkhôngthểnóivới toàn thiên hạsựmay mắn này. Nhưng tínhhắnvốn hướng nội, nênkhôngđithổ lộ bên ngoài, chỉ có thể đem tìnhyêuvới nàng đặt vào mỗi kiện vũ khí,hắnluôn cho ra những thành phẩm thượng đẳng nhất.
(đoạn này ta chém).
“Mọisựđều có nguyên do, nếu ngươithậtsựlà vừa ra sinhđãách, vậy khả năng lúc ngươi còn trong bụng mẹđãbị tác động nào đó từ bên ngoài, hoặc là nương của ngươi…uống nhầm thuốc, ví dụ như trúng độc…”
“Cha của ngươikhôngnóivới ngươi về nương tử củahắnsao?”
Theo như Thiên trượng hành giảnói, Mộ Giai Nam tuy chiến đấu ba ngày, vết thương nhìn có vẻ khá nặng nhưng cũngkhôngtổn thương đến gân cốt, cả thân thể chỉ là những vết thương nhonhỏngoài da,thậtlà kỳ tích. ThuanhĐào thấy Thiên trượng hành giảnóinhư vậy, tâm của nàng lúc này mới buông xuống.
đãqua đời.
Yến Hồi đại sư cố nén lòng mình,hắntựa hồ hạ quyết tâm rất lớn mới dám trực tiếp đối mặt tiểucônương này… Nàng cómộtđôi mắt sáng trong suốt, tươi cười hồn nhiền giống thê tử củahắn.
ThuanhĐào mở hộp văn chương, nhưng ngón tay lại dừng lạimộtchút… Mỗi khi nhìn đến vật này nàng lại thấy áy náy. Nhưng mà tình cảm của người cổ đại chắc làsẽkhôngmù quáng cưỡng cầu? Có rất nhiều cặp kết hôn màkhôngcó tìnhyêu!Đúng vậy!
“Phù phù!”mộttiếng, Mộ Giai Nam bị thương rất nặng, trước mắt tối xầm thẳng tắp ngã xuống đất, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra tươi cười thắng lợi.
ThuanhĐào thấy Yến Hồi đại sư thương tâm bất lực, nhất thời nàngkhôngbiết có nênnóirõmọi chuyện haykhông, xem biểu tình này, chắckhôngphải là kẻ thù của phụ mẫu Mộ Giai Nam chứ?
Mà trong những vật do tự tayhắnlàm ra, chỉ có Ngân Liễu Diệp này làkhôngcó khắc chữ “Nhất”.
… Chuyện cũ nghĩ lại mà đau lòng, Yến Hồi đại sư ý chí tịch mịch, tưởng niệm làmhắnmộtlần lạimộtlần vạch trần vết sẹo,hắntay vịn mặt bàn chậm rãi ngồi xuống, ngón tay che mắt lại,mộtgiọt lệ rơi xuống…hắnđem những ám khí có chữ “Nhất” toàn bộ thu hồi, huyên náo cả võ lâm, nhưng vẫnkhôngthể khiến thê tửhiệnthân,hắnđợi nàng lâu như vậy, đến cuối cùngthìnàngđangở nơi nào…
Yến Hồi đại sư tựa hồ nhận thấy được bản thân quá cảm xúc rồi,hắnhướng ThuanhĐào khẽ cười:
Mộ Giai Nam huy đao như gió, lấy khí thếkhôngthể đỡ đánh tan tầng tầng khó khăn… Ánh tà dương dần lui bước,hắnđãđem bát môn đồ toàn bộ đánh nằm dưới đất, trong đó có ba người bị thương khá nặng, ngồi cũngkhôngngồi dậy được, mấy người còn lại cũng bị thươngkhôngnhẹ.
Từ đủ loại dấu hiệu nhìn lại, Ngưu Nữu Nữukhôngthểnóichuyệnkhôngphải do tật bệnh, chuyện nàykhôngcó đầu mốirõràng rất khó giải quyết, chỉ cómộtphương pháp duy nhất, là phải lấy được Lam thảo linh chi hóa giải trăm độc, nhất định thuốc đến bệnh trừ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng là muốn chữa bệnh cho nàng sao?! ThuanhĐào nhất thời mở lớn hai mắt, nàng rất muốn mở miệngnóichuyện nha, ha ha ha!
ThuanhĐàokhôngcho là đúng ngồi xuống bồ đoàn, nàng hướng Yến Hồi đại sư đưa tay chào hỏi.
… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ThuanhĐào sau khi nhìn quanhmộtvòng,thìthấymộtvị lão giả, lão giả bóng dáng thẳng thắn, khoanh chân tĩnh toạ, trong miệngkhôngphát ra tiếng động, phật châu cũngkhôngđộng.
ThuanhĐào tức khắc tháo Ngân Liễu Diệp xuống, đưa cho Yến Hồi đại sư, đồng thời nàng rốt cục cũng hiểu đượcmộtchuyện! Huyền khí hộ pháp và Yến Hồi đại sư đều chú ý vòng cổ và nương của nàng? … Chẳng lẽ… Bọn họ biết nương của Mộ Giai Nam là ai?!
“Vâng, là Ngưucônương.”
Mặc dù Mộ Giai Nam chỉnóimộtcâu vui đùa, nàng cũngsẽthậtsựđể ý.
Mặc dù mỗi câunóicủa Tống Hàn Nho đềuthậttìnhthậtý, nhưng nàng cũngkhôngcó cảm giác tim đập thình thịch.
Yến Hồi đại sư thần sắc chợt mất mác:
“khôngcần mở miệng lớn như vậy.”
Yến Hồi đại sư tựa hồkhôngmuốn đề cập đến người này.
“Khó sanh? …”
Hảo thê lương a, aiđangchờ ai lá rụng về cội sao?
Vừa rồihắnđãcảm nhận trong cơ thể ThuanhĐào tồn tại dòng khí kỳ lạ, có lẽ nguyên nhân trúng độc hoặc uống nhầm thuốc dưỡng thai là có khả năng lớn nhất.
Vài vị tiểu sư đệ tranh nhau cõng Mộ Giai Nam xuống núi:
Yến Hồi đại sưkhôngsuy nghĩ chỉ gật đầu, nếuthậtsựlà cốt nhục của Liễu Di Nhấthắnchắc chắn toàn lực cứu trợ, chỉ mongkhôngphải, bởi vìhắnkhôngmuốn nhận cái tin dữ nàngđãmất kia,hắnhy vọng trong đây cósựlầm lẫn…
Nàng cảm thấy Mộ Giai Nam giống như tiểu cường đánh mãikhôngchết
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.