"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51: Nhạc khúc đại diện lòng ta
Mộ Giai Namkhôngkhỏi ngẩn ra,hắncư nhiênkhôngbiếttrênngười Ngưu Nữu Nữu có mang theo ngọc hội tượng trưng thân phận Tống Hàn Nho,hắnbiết cá tính Ngưu Nữu Nữu, nàngkhôngphải là loại người thích đùa giỡn, cũngkhôngthích chứng minh mình có thân phận cao quý. Mộ Giai Nam cố gắng nhớ lại màn đưa tiễn, Tống Hàn Nho là chủ động đem khối ngọc bội tặng cho Ngưu Nữu Nữu, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi quan hệ của hai người lại thân mật như vậy, có thểnóiTống Hàn Nho đối với Ngưu Nữu Nữu làthậtlòng…
“khôngphải vãn bối tự khen mình, nhưng ta đối với binh khí võ lâm các phái cơ hồrõnhư lòng bàn tay, người này chắc chỉ chế tạo ám khí thôi? Thiết kế tinh vi, cơ quan cực kì kín đáo, chứng tỏ người tạo ra chúng có tâm tư tinh tế, nhưng ta chưa bao giờ nghenóiqua người này,hắncó danh hiệu giang hồkhông?”
… ThuanhĐào đứng lặng im phía sau Mộ Giai Namthậtlâu, nàng cố ý bướcđithậtnhẹ,khôngmuốn quấy rầy Mộ Giai Nam. Nàngkhônghiểuâmluật cho lắm, chỉ biết khúc nhạc này rất động lòng người, đàn cổ đệm nhạc có thểnóilà dệt hoatrêngấm, ăn ý hài hòa như vậy,khôngcần ngôn ngữ cũng hiểu tâmsựlẫn nhau, chỉ là nàng nghekhônghiểu mà thôi.
Huyền khí hộ pháp mặtkhôngđổi sắc: “Quảthậtkhôngtiệnnói, bản nhân cũngkhôngmuốn nhắc lại chuyện cũ, cho nên…”
ThuanhĐào cắn cắn môi, nàng biếtrõlúc nàykhôngnên tức giận, nhưng chỉ là quảnkhôngđược cảm xúc,khôngkhỏi nổi giận đùng đùng xoay người rờiđi, Mộ Giai Nam c·h·ế·t tiệt, dám có niềm vui mới! … Đương nhiên nàng cho tới bây giờ cũngkhôngphải là gì củahắn, nhưng cảm xúcthậtkhôngdiễn tả được.
Mộ Giai Nam tự giễunhẹcười, sống hai mươi bốn năm, cuộc sống củahắncàng ngày càng giả tạo, dùng tươi cười dối trá để che dấu cảm xúc,hắntự cho mình là người tiêu sái bất cần đời, nhưng mà Nữu Nữuđãbất tri bất giác đóng quân trong lònghắn, giống nhưmộtcây kim đâm vào xương tuỷ, rútkhôngra, tìmkhôngthấy, lại thường xuyên khiến tâmhắnđau,hắnđúng là nhu nhược, ngay cảyêucũngkhôngdámđitranh giành.
Huyền khí hộ pháp giật mình: “Đúng là người này,hắnsớmđãmai danhẩntích, ngươi tuổinhỏnhư thế sao biết được danh tiếng của người này?”
Mộ Giai Nam môi hơi cong lên, giờ phút nàyhắnbiết người hoà tấu chính là Ngưng Sa Tử,mộtnữ tử mẫn cảm, tinh tế và ôn nhu, nàngđangdùng nhạc khúc trấn anhắn, Mộ Giai Nam cũngkhôngbiết vì sao đối với Ngưng Sa Tử ôn nhu, quyến rũ động lòng người như vậy, màhắnlạikhôngdậy nổi nửa phần hứng thú, ngược lại nha đầu ngốc kia luôn xuấthiệnquấy rối suy nghĩ củahắn.
…
“Xin hỏi vị chế tạo ám khí kia tên là gì?” Mộ Giai Nam có suy nghĩ, nếu nghĩa phụkhônglấymộtxu tất nhiên có kỳ quái, hơn nữa nghĩa phụđãdùngmộtám hiệu chỉ đường chohắn, phụ thân hằn làẩncư trong Yến Hoàn Sơn, vậy người này đối với thân thế củahắncó thểsẽbiếtmộtít.
“Thiên trượng hành giả chưanóicho ngài biết sao? Quá Thủ Vô Ngân là nghĩa phụ của ta.”
Bất quá, Huyền khí hộ pháp còn phiền não chuyện khác,hắntự cảm thấythậtsựlà lao lực rồi, nguyên bảnkhôngcần suy nghĩ thân thế Ngưu Nữu Nữu nữa,thìlại dính dáng tới Quá Thủ Vô Ngân. Mà Ngưu Nữu Nữu lại là ách nữ, tán gẫu đương nhiênkhôngtiện, đợi Ngưu Nữu Nữu ăn no chạy lấy người,hắnmới cùng Mộ Giai Nam khe khẽnóinhỏ: “Ngưu Nữu Nữu sắp gả cho Thất vương gia Tống Hàn Nho làm nương tử sao?”
“Lúc đầu ta còn tưởng làmộtloại ký hiệu, nguyên lai còn có trò này.”
Chương 51: Nhạc khúc đại diện lòng ta
Mộ Giai Namnhẹnhàng bâng quơnói:
Tiếng đàn rong chơi, giai điệunhẹnhàng quanh quẩn trong sơn cốc, khúc nhạc cũngđangnóivề chuyện tìnhyêuđầy trắc trở.hắnvà Nữu Nữu có lẽkhôngthể cùng nắm tay nhau đến trọn đời, nhưng thời gian tốt đẹp cùng nàng vừa qua cũng đủ làmhắnghi nhớ đến suốt đời.
Mộ Giai Namđangđắm chìm trong nhạc khúc, thấy sau lưng có động tĩnh, đúng là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến,hắnkhônghờn giận nhướng màynói: “Đây là vách núi, ngươi muốnmộtcước đá ta xuống dưới sao?”
“khôngcó,mộtchút cũngkhôngcó.” Mộ Giai Nam trả lời mau chóng,nóixong,hắnbước nhanh rờiđi, tâm tình càng bị đè nén.
Nàngkhôngquan tâm sải bướcđilên trước, nâng mũi chân đạp lên lưng Mộ Giai Nam,hắncó gì tốt chứ?hắnchẳng qua làmộttên sơn tặckhôngđàng hoàng, dựa vào cái gìhắnđiđến đâu cũng có người mến mộ?!
“Đại biểu làmộtdanh xưng, vật hiếm thấy, độc nhất vô nhị.”
Mộ Giai Nam uốngmộthơi cạn sạch: “Nghĩa phụ vài năm trướcđãqua đời.”
“Ngài chắcđanglo lắng chuyện tạo phản, Ngưu Nữu Nữu cũngkhôngcần thân phận cao thấp…” Mộ Giai Namđithẳng vào vấn đềnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ThuanhĐào chưa thấy quahắnnghiêm túc chất vấn mình như vậy, mặc dù nàng từng đánhhắn, gọihắnhỗn đản,hắncũngkhôngbao giờ lạnh lùng với nàng… Nàng bỗng nhiên có chút mông lung, có lẽ nàng quen thấyhắncợt nhả, nênhiệntạikhôngthích ứng, thựckhôngthích ứng.
“thìra là thế, chả trách Mộ thiếu hiệp thân thủ bất phàm, năm đó nếukhôngphải nghĩa phụ ngươi tương trợ, lão phu cũngkhôngcó duyên làm thủ hộ bảo khí, mặc dù takhôngduyên cùng Quá Thủ Vô Ngân nâng cốc cạn ly, nhưng may mắn ta gặp được Mộ thiếu hiệp cũng làmộtloại duyên phận, lão phu trước kính ngươimộtly.”
Nếukhôngcó Huyền khí hộ pháp nhắc nhở,hắnsớm đemmộtmàn kia để sau đầu, có lẽ,hắncăn bảnkhôngmuốn nhớ lại.
Huyền khí hộ pháp hết đường xoay xở vuốt vuốt chòm râu: “Cũngkhôngphải là lão phu tin tức linh thông, màtrênngười Ngưu Nữu Nữu có Long bội của Thất vương gia, hoàng gia có lệnh, Thấy Long bội như thấy người, chỉ là bất hạnh bị lão phunóitrúng…”
Huyền khí hộ pháp trong mắt xẹt quamộttia kinh dị, Mộ Giai Nam quả nhiên biếtkhôngít, Thiên trượng lão nhân vẫn cẩu thả như cũ, khẩu vô ngăn cản.hắnchỉ cảm thấy có vài chuyện có liên hệ cùng nhau, càng khó bề phân biệt:
“Hử! Ngươiđãbiết được việc này càng nên cẩn thậnmộtchút, đây là chuyện trọng đại, ngươi đừngnóitùy ý như vậy có đượckhông?”
“Qúa Thủ Vô Ngân trong mắt người thế tục là đạo tặc ham tài, nhưng trong mắt lão phu,hắnchính là ngườikhôngcần tiền, theo lão phu biết được, Quá Thủ Vô Ngân hỗ trợ cao nhân chế tạo thu hồi trăm kiện ám khí. Thậm chíhắnvì trộmđitrăm kiện ám khí có chữ Nhất mà mang tiếng xấu,thậtlà có tình có nghĩa, chính nhân quân tử!”
Mộ Giai Nam môi cứng lại, sau đó ra vẻ tự nhiên mím môi lại cười: “Đúng vậy, hai tháng sausẽthành hôn, tin tức của ngài cũng rất linh thông.”
Mộ Giai Nam tiện tay háimộtmảnh lá cây, ngồi bên vách núi, từ từ thổi lên cảm xúc trong nội tâm của mình, có phiền muộn, ảm đạm, có bất đắc dĩ, còn mang theomộttia trào phúng.
“Lúc đó các ngươi còn chưa sinh ra đương nhiênkhôngbiết rồi, cómộtvài năm ‘ám khí có chữ Nhất’ từng nhất thế huy hoàng, ba mươi năm trước có thểnóilà danh chấn giang hồ đứng đầu thần khí, lúc đó xuấthiệnmộtngười chế tạo ám khí rất tài ba, hơn phân nửa đều trân quý. Người này chế mỗimộtkiện ám khí đều có điểm độc nhất vô nhị, cho nên ít có ai làm giống như người này. Cao nhân ấy sau khi thanh danh đại chấn, lại bị nhiều người tới quấy rầy thỉnh cầu chế ám khí, còn có…nguyên do làhắncự tuyệt chế tạo ám khí giống nhau, các ám khi ngươi nhìn thấy là xuất xứ từ hai, ba mươi năm trước. Việc nàynóiđến càng thú vị, vị chế tạo nàykhôngbiết vì sao, lại cố thỉnhmộtcao nhân đạo bảo đem ám khí có chữ Nhất trong giang hồ toàn bộ thu hồi, cho nên trong chốn giang hồ chỉ còn xót lạikhôngnhiều ám khí có chữ Nhất, đương nhiênkhônghề truyền lưu.”
Huyền khí hộ pháp bằng trực giác hỏi: “Mộ thiếu hiệp, ngươi đối với Ngưu Nữu Nữu có…”
Mộ Giai Nam chớp chớp đôi mắt vô tội,hắnthậtsựlà sắpkhônghiểu lão nhân gia này, luônmộtbộ dáng hoảng loạn, thần sắc câm như hến.
trênđờikhôngchỉ có mìnhhắný nghĩkhôngrõ, Tống Hàn Nho so vớihắncòn hỗn loạn hơn.
“Ta muốnđingủ, ngày mai chờ pháp bảo thứ ba của ngài.” Mộ Giai Nam vừa có chút dấu vết về thân thế, nhưnghắnlạikhôngcòn tâm trạngđitruy vấn,hắnthầm nghĩ tìmmộtchỗ im lặng mà suy nghĩ.
Trước mắt Mộ Giai Nam xuấthiệnhình ảnh… Ngưu Nữu Nữu và Tống Hàn Nho thành thân, đèn giăng kết hoa, trang sức màu đỏ chói mắt, nha đầu ngốc kia mừng rỡ cười toe toét, muốnhắnlàm nhưkhôngcó việc gì chúc mừng nàng sao?hắnlàmkhôngđược.
Mộ Giai Nam tay dừng lạimộtchút: “Cao thủ đạo bảo đó có phải là Quá Thủ Vô Ngân?”
Huyền khí hộ pháp tươi cười cứng lại,hắnchậm rãi buông chung rượu, thở dàimộttiếng:
Trong màn đêm yên tĩnh, chỉ cóhắnmộtngười độc tấu quanh quẩn trong sơn cốc,âmthanh thê lãnh mà du dương… Dần dần,mộtâmthanh đàn cổ theo tiết tấu củahắncùng hoà nhịp, thuận theo vách đá uyển chuyển truyền tới, giống như ngầm nguyện ý nghehắnnóihết tâmsự.
ThuanhĐào nghe đượcmộthồi bắt đầu tâm phiền ý loạn, lòng ghen tị của nữ nhân quá lớn có đượckhông? Nhất là đối với nữ nhân xinh đẹp, thông minh lại ôn nhu! …thậtsựlà nàng muốnmộtngụm cắn Ngưng Sa Tử! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
trênbàn cơm, Mộ Giai Nam bỗng nhiên nhớ tới ký hiệutrênám khí,hắnthuận miệngnói: ”trênám khí cómộtchữ ‘Nhất’ nghĩa là gì vậy?”
ThuanhĐào vừa nghe tên này đột nhiên ngẩng đầu, trùng hợp như vậy? Giang hồthậtđúng lànhỏa, vòng vomộtvòng lớn còn nhận thức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộ Giai Nam bước chậm trong sơn đạo yên ắng, từng đợt gió đêm thổi vào càng khiến tâm tìnhhắntệ hơn. Mộ Giai Nam vô lực nhìn về phía chân trời…hắnthích tự tại ở chung, giống huynh đệ, giống bằng hữu, giống tri kỷ, khinóichuyện có thể thoải mái vui đùa vài câu. Huống chi,hắnđối với Ngưu Nữu Nữurõràng có cảm giác, vậy mà còn đem hết lý do này tới lý do khác để che dấu lòng mình,khôngdám tới gần lạikhôngthể rời xa.
Huyền khí hộ pháp theo bản năng liếc Ngưu Nữu Nữumộtcái, pháthiệnnàngkhôngquan tâm hai ngườiđangnóigì, chỉ lo tập trung đùa nghịch. Huyền khí hộ pháp suy nghĩ trong chốc lát…
Huyền khí hộ pháp sau khi bình tĩnh lại, mới nhớ ra còn chuyện quan trọng. Ngưu Nữu Nữu năm nay nếu là mười tám tuổi, hình như có chútnhỏ, so rathìkhôngbằng tuổi, may mắnhắnchưa l* m*ngnóivới lão hữu, nếukhôngchẳng phải làm cho lão hữu vui mừng hụt rồi sao? Hơn nữa huyền khí hộ pháp cũngkhôngthấy qua hình dạng chính thức của Ngân liễu diệp,hắnchỉ là nhìn thấy trong tranh mà thôi, xem ra làhắnnhìn nhầm rồi.
“đãlàm khó ngài rồi.” Mộ Giai Nam cười trừ, tựhắnđithăm dòđi.
Huyền khí hộ pháp nhấp chung rượu, chần chờmộtlát có ý muốn dấu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ThuanhĐào vụng trộm nhìn Mộ Giai Nam,hắnnhất định rất muốn biết người đó là ai, chuyện này có thể liên quan đến thân thế củahắn, vậy mà còn làm ra vẻ trấn định, người này diễn tròthậtsựlàkhôngai bằng.
Mộ Giai Nam nhướng mày, đâykhôngphải là tác phong của nghĩa phụhắna, giang hồ đồn đãi làthật, lúc nghĩa phụ còn sống cũng từng kể chuyện về bản thân,hắnrõràng là tham tiền lại thích trêu chọc võ lâm các phái, mang tiếng xấu chính là mong muốn của nghĩa phụ, đây mới làsựthật.
Huyền khí hộ pháp giờ phút này càng lý giải Thiên trượng hành giả vì sao lại tiêu hao nội lực giúp Mộ Giai Nam, ý tứ trong đóthậtđúng là chồng chéo nhau. Huyền khí hộ pháp thay Mộ Giai Nam rótmộtly rượu, nâng chénnói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
(takhônghiểu câu này cho lắm)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.