Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 40: Một đôi khẩu thị tâm phi (nói một đường nghĩ một nẻo)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Một đôi khẩu thị tâm phi (nói một đường nghĩ một nẻo)


(nguyên văn tác giả a)

“Hoàng Đình Sơn trại chủ đời thứ hai Mộ Giai Nam.” Mộ Giai Nam cố ý học theo tự giới thiệu,hắnđối với thân phận sơn tặc cũngkhôngcảm thấy xấu hổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Giai Nam giật mình,hắnnhìn theo bóng dáng phẫn nộđixa của Ngưu Nữu Nữu, khóe miệng nhu hòa cong lên: “Ân, nàngkhônghy vọng ta vì nàng mạo hiểm, đúng là nha đầu ngốc mà.”

ThuanhĐào quỳ gối bên cạnh Mộ Giai Nam, máu tươi từng giọt, từng giọt đọng lạitrênlá cây, khoảnh khắc này trong đầu nàng trống rỗng, nước mắt tí tách rơi xuống, nước mắt nàng so với máu càng nóng hơn…Khi nàng đứngmộtbên lo lắng xem kịch chiến, tâm tình nàng so với Mộ Giai Nam còn khẩn trương hơn gấp trăm lần, nàng sợhắnbị thương… Tại saohắnlại cố chấp như vậy? Nàng cả đờikhôngthểnóichuyệnthìđãsao, trong lúchắnvà Ngưng Sa Tử đối chiến, nàng chỉ cómộtsuy nghĩ, nếu Mộ Giai Nam xảy ra chuyện gìthìnàng cũngkhôngmuốn sống nữa.

Mộ Giai Nam yên tâm đáp lời: “Có thể bắt đầu.”

Ngưng Sa Tửkhôngkhỏi ngẩn ra: “Nhạc khí này là của vịcônương này sao?”

ThuanhĐào lòng như lửa đốt chạy về phía Mộ Giai Nam, từng giọt lệ của nàng vì chạy nhanh mà biến mất trong gió.

Mộ Giai Nam ha ha cười hai tiếng, Ngưng Sa Tử thản nhiên đứng tại chỗ, bất động thanh sắc,trênmôi nàng luôn tươi cười câu hồn đoạt phách. Mấy năm qua nàngđãgặp qua vô số đối thủ, nhưng phần lớn là vì mỹ mạo tuyệt mỹ của nàng mà đến, nhưng sấm quan giả lần này tựa hồ cũngkhôngđể ý đến dung mạo của nàng, đối vớiâmluật lại cực kỳ tinh thông. Mà nàngđãchán ghét những nam nhân * l**n t*nh m*, sấm quan giả chỉ cần chuyên chú sấm quan là được, nàngkhôngkhỏi vui sướng khi gặp được kỳ phùng địch thủ: “Ta là Ngưng Sa Tử truyền nhân đời thứ ba của Ngưng phái, các hạ là…”

Ngưng Sa Tử tâm tư tinh tế, hơn nữa nữ nhân đối với loại địch ý này càng mẫn cảm hơn: “Vịcônương kia hình nhưđangtức giận.”

Mộ Giai Nam nhìn Ngưng Sa Tử cònđangsuy nghĩ,hắnliền an toạ ngồi xuốngmộtbên. Mộ Giai Nam nhìn chăm chú ngân liễu phiến trong tay, sau đó đem vòng cổ giao cho ThuanhĐào, còn ra vẻ cảm kíchnói: “Nữu Nữu, trả ngươi.”

Mộ Giai Nam mặc dù may mắn qua cửa, nhưng quảthậthắnđãtiêu phí thể lực rất nhiều,hắnvốn định đứng dậy, lòng bàn chânkhôngchịu được lực lại ngã xuống đất,hắncảm thấy thiên hạ trong longđangrun run, tình hình giống lần trước khi nàng gặp c**ng b**… Mộ giai Nam trong lòng hiểu được, nàngđangsợ hãi.

Nhưng mà, Mộ Giai Nam cũngkhôngcho nàng cơ hội quan sát mình,hắngắt gao đem nàng ôm vào trong lòng: “Cho ta mượn vai ngươi nghỉ ngơimộtchút, ta hơi mệt.”

Chỉ nghe “Ba!”mộttiếng, huyền cầm bị gãy, Ngưng Sa Tử cảm thấy đầu ngón tay tê rần, nàng hơi hạ tầm mắt, chỉ “thước tự phi tiêu”đãvững vàng cắmtrênhuyền cầm… Điều nàykhôngcó khả năng, Mộ Giai Namđãdùng phương pháp nào phá được giai điệu ma mị của “Ngưng phái cầm sát” chứ?

khôngđợi ThuanhĐào xua tay, Mộ Giai Namđãcướp lời trước: “Đúng vậy, đây là trang sức của nàng, ta chỉ mượnmộtlát thôi.”

Ngưng Sa Tử ý bảo Mộ Giai Nam ra chiêu trước, nàng chỉ yên lặng xem xét… Mộ Giai Nam l**m l**m môi, nha đầu kia thái độ thực kiêu ngạo…hắnmới vừa rồi thừa dịp vừanóivừa cười tấu nhạc với Ngưng Sa Tử, mà đánh giá thủ pháp của nàng… Ngưng Sa Tử trong lúc khảy đàn nhất địnhsẽcó sơ hở, nếuhắnđoánkhôngsai, động tácnhỏkia có lẽ là do nàng luyện công lâu dài mà lưu lại.

Ngưng Sa Tử càng cảm thấy quỷ dị, nàngkhôngkhỏi đánh giá ThuanhĐào, chẳng lẽ nữ tử này mới là cao nhân tinh thôngâmluật? Hay là nam tử này dùng nhạc khí khác để tấu nhạc?

khôngđến nửa canh giờ, Ngưng Sa Tử thấy Mộ Giai Namđãthở hồng hộc khom người hồi sức, nam tử này tuy khinh công thượng thừa, nhưng nội lựcthìkhôngthâm hậu lắm. “Ngưng phái cầm sát” chính là làm đối thủ tự hao tổn nội lực,khônglưumộtchút gì, khiến cho đối thủ tự hủy diệt vong.

Mộ Giai Nam giơ tay lên, đem sáu tiểu phi đao phóng về huyền cầm trong tay Ngưng Sa Tử, rất có ý tứ lấy trứng chọi đá, đương nhiên kết quảkhôngcần nghĩ cũng biết, sáu tiểu phi đao toàn bộ đều dập nát. Mộ Giai Nam thần sắc ngưng trọng… Giai điệu và tốc độ vững vàng, có thực có giả, thứ nhất làm đối thủ đối vớiâmthanh phát ra từ huyền cầm cảm thấy rất e ngại, tự loạn đầu trận tuyến; thứ hai đối thủkhôngthể chính xác phán đoán nội lực đối phương phát ra từ đâu, khiến cho đối thủ vận toàn bộ công lực toàn thân ra ngăn cản công kích, nhưng lúc này chỉ làmộtđoạn tấu bình thường;mộtkhi đối thủ khinh thường liền bị nội lực công kích, làm người ta khó lòng phòng bị. Có lẽ đây chính là chỗ tinh tuý của “Ngưng phái cầm sát”, khi đối thủ bất tri bất giác tiêu hao thể lực và nội lực, mà người đánh đàn nhưđixem diễn, chỉ chờ xem đối thủ tự chui đầu vào rọ mà thôi.

“…” Ngưng Sa Tử mặc dù tuổi táckhônglớn, nhưng nàngđãnhìn qua vô số người. Mộ Giai Nam khí chất cao quý, cử chỉ tao nhã, nàng còn tưởng rằnghắnlà hậu duệ danh môn chính phái, nàng cũngkhôngngờ Mộ Giai Nam cư nhiên là lãnh đạo sơn tặc.

Ngưng Sa Tử ởmộtbên nhìn hai thân ảnhđangchặt chẽ ôm nhau… Nàng chậm rãi xoay người rờiđi, trong đôi mắt đẹp xẹt quamộttia tiếc nuối, nàng quảthậtkhôngnhìn nhầm… Quả nhiên làmộtđôi khẩu thị tâm phi.

… Mộ Giai Nam ngửa đầu nhìn trời, lặng yên điều chỉnh hơi thở,thậtlâu sau đóhắnvỗ vỗ lên lưng ThuanhĐào: “Takhôngsao,thậtsựkhôngcó việc gì.”

ThuanhĐao giãy dụa hai cái, lại ngheâmthanhhắnthậtsựmệt mỏi, nàng nhất thời im lặngkhônglộn xộn, nàng nghiêng đầu dán tại đầu vai Mộ Giai Nam… Được rồi, đứanhỏđáng thương, trước cho ngươi mượn vai nằmmộtchút, chờ ngươi khỏi hẳn lại tính sổ với ngươi.

Đợi khi đôi bên vận sức chờ phát động, Mộ Giai Nam bỗng nhiên kêu ngừng: “Quan chủ, ngươi chưanóirõlà ta phải đánh gãy mấy cây đànthìmới tính là qua cửa nha.”hắnđãmộtlần bị ngã, mặc dùcônương nàykhônggiống kẻ gian hay dùng mánh lới, nhưnghắnbị lừa ở cửa thứ nămthìđúng là vẫn còn mệt.

Mộ Giai Nam ra vẻ mỏi mệtkhôngchịu nổi hai tay chống hông, miệnghắnbất giác cười bí hiểm, trong tay áo đột nhiên xuất ramộtdãi phi tiêu, trong phút chốchắnđemmộtphi tiêu phóng về phía huyền cầm. Ngưng Sa Tử dễ dàng ngăn trở công kích, nàng khó hiểu là, Mộ Giai Nam cư nhiên còn phóng lệchđimấy cây phi tiêu… trong chớp mắt, nàng tức khắc bắt đầu phóng thích nội lực phản công… Mộ Giai Nam thi triển nội lực ngăn cản công kích, đợi đến khihắnbắt đúng thời cơ, con ngươi đen xẹt quamộttia trầm ổn,hắnnghênh diện động thân, đón nhận nội lực công kích của Ngưng Sa Tử, trong lúc đóhắncũng vận nội lực lên “thước tự phi tiêu”…

( chị này giỏi tưởng tượng. haha).

” Vậy, cuối cùng là vị nào nghênh chiến?”

Mộ Giai Nam trong mắt bắt đầu xuấthiệnhứng thú… Bất quá Mộ Giai Nam trãi qua vài lần thử nghiệm, cuối cùng cũng pháthiệnramộtsựkiện: Ngưng Sa Tử trong lúc phóng nội lực đúng là có sơ hở.

Ngưng Sa Tử thấy Mộ Giai Nam che ngực quỳmộtgối xuống, nàng vội vãđilên vài bước, lức này nàng nhìn thấy cách đókhôngxamộtthân ảnhnhỏnhắn cũngđangvội chạy tới… Ngưng Sa Tử chần chờmộtlát đình chỉ cước bộ.

Rốt cục cũng vào chủ đề chính, Mộ Giai Nam đứng dậy hoạt động gân cốt, tiện tay chỉ vào ThuanhĐào: “Nàng chỉ có thể làm bao cát.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng là yểu điệu thục nữ sắc lang hảo cầu

“Hôm nay, Ngưng Sa Tử may mắn được cùng Mộ Trại chủ quyết chiếnmộttrận, Mộ trại chủ có thể dùng bất cứ binh khí gì để cùng tiểu nữ so chiêu, chỉ cần Mộ trại chủ có thể đánh gãy cây đàn trong tay tiểu nữthìxem như qua cửa.”

hắnmuốn làm gì mà phảikhôngcó nàngthìmới được chứ? … ThuanhĐào thấyhắntầm mắt chuyển quatrênngười Ngưng Sa Tử, nhất thời nàng hútmộtngụm khí lạnh, oa!hắnsợ nàng nhìn thấy bộ dáng háo sắc củahắna, Mộ Giai Nam rốt cục cũng giấu đầu lòi đuôi.

Ngưng Sa Tử thấyhắnđáy mắt biểu lộmộttia nhu hòa, nàngkhôngkhỏi hơi hơi thở dài: “Tâm tư nam nhân luôn cẩu thả như vậy, đó làsựquan tâm lo lắng giữa những ngườiyêunhau, đổi lại là ta, ta cũng làm như thế.”

Ngưng Sa Tử ngẩn người, nàng thầm nghĩ khẩu khíhắnthậtlớn, người có thể đáng gãy huyền cầm trong tay nàng chỉ đếm đượctrênđầu ngón tay, Mộ Giai Nam tựa hồ quá coi thường uy lực của “Ngưng phái cầm sát” rồi, nàngkhônggiận ngược lại cườinói: “mộtcâythìđược rồi.”

Nàng ôm cầm cổ,nhẹnhàng như chim nhảy lên tảng đá bên cạnh, uyển chuyển hàm xúc tĩnh tọa, đầu ngón tay mảnh khảnh lướt qua huyền cầm, rất thản nhiên cười khuynh chúng sinh…

ThuanhĐào nức nở mãnh liệt lắc đầu, nàng lại cũngkhôngthể chịu đựng được Mộ Giai Nammộtlần lạimộtlần gặp nguy hiểm, hơn nữa đây cũngkhôngphải là cửa cuối cùng, phía sau còn có rất nhiều kình địch chờ đợihắn“Chui đầu vô lưới”, nàng tuyệt đốikhôngcho phép Mộ Giai Nam vì nàng mà mất mạng.

ThuanhĐào yên lặng rơi nước mắt, nàng dùng cổ tay áo,thậtcẩn thận lauđivết máutrênkhoé miệng Mộ Giai Nam. Sau khi Mộ Giai Nam phục hồi chút sức lực,hắnmới từ từ nâng mắt lên, có thể thấy được cả khuôn mặt nàng toàn nước mắt, Mộ Giai Nam cố nén đau đớn trong lục phủ ngũ tạng ha ha cười: “Chúng ta thuận lợi qua cửa rồi, kích động cũngkhôngcần đến mức lệ nóng đầm đìa như vậy chứ, việcnhỏnhư vậy đối với Nam ca mànóiquả thực làkhôngnhằm nhò gì…” Lời còn chưa dứt, ThuanhĐàođãgắt gao ôm cổ Mộ Giai Nam, nàng chỉ hậnkhôngđược nức nở, nàng cỡ nào muốn lên tiếng khóc lớn, lớn tiếng mắnghắnlà ngu ngốc.

Ngưng Sa Tử chần chờmộtcái chớp mắt, hai ngườirõràng quan tâm lẫn nhau, theo như nàng nhìn được, hai người họ tựa hồđãvượt qua tình cảm bằng hữu, hay là do hai người họ còn chưa nhận ra tình cảm của bản thân? … Nghĩ vậy, Ngưng Sa Tửkhônghiểu sao trong lòng cảm thấy vui vẻ, hy vọng là nàng nhìn lầm.

ThuanhĐào phiên ánh mắt xem thường, Mộ Giai Nam ngươi thực khiêm tốn a,rõràng người vừa là sơn tặc kiêm đạo tặc nha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Sơn tặc.” Mộ Giai Nam lộ ramộthàng răng trắng noãn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ThuanhĐào khinh bỉ ngẩng đầu, nàng chen chân vào đạphắnmộtcước, Mộ Giai Nam tên khốn này đúng là nhìn thấy mỹ nữthìđắc ý vênh váo mà!

… Bất quá Mộ Giai Nam vì muốn đánh gãy huyền cầm, ngựchắncũng bị thương nặng,hắncảm thấy yết hầu nóng rực, nhất thời phun ramộtngụm máu tươi…”Ngưng phái cầm sát” phóng thích nội lực quả thực rất mạnh, nếu cứng đối cứng đánh chính diện,sẽcửu tử nhất sinh.

Chương 40: Một đôi khẩu thị tâm phi (nói một đường nghĩ một nẻo) (đọc tại Nhiều Truyện.com)

(haha…takhôngnhịn được cười, Nam Nam mà biết chuyện nàykhôngđập đầu vào đậu hũ tự tử mới lạ đó).

“Xem ra Ngưngcônươngđãhiểu lầm rồi, chúng ta chỉ thuần túy là bằng hữu.” Mộ Giai Nam thu hồi tầm mắt, thuận thế hai tay mở ra làm phòng ngự: “Đa tạ.”

Mộ Giai Nam muốn chứng minh phỏng đoán của mình,hắndẫn đầu hướng Ngưng Sa Tử tungmộtquả tiểu bi thép. Ngưng Sa Tử nháy mắt tiến vào trạng thái chuẩn bị nghênh chiến, nàng lướtnhẹlên huyền cầm,mộttiếngâmthanh phát ra, chỉ thấy bi thép dừng lạitrênkhôngtrung, nhìn bi thép như đình chỉ bất động kỳthậtbi thépđangxoay tròn, mắt thườngđãkhôngthể nhìn ra chân tướng. Ngưng Sa Tử cườinhẹmộttiếng,âmthanh huyền cầm sắc bén lại vang lên, bi thép hướng Mộ Giai Nam bắn ngược trở lại. Mộ Giai Nam trong mắt cả kinh,hắnlập tức lắc mình nhảy lên, bi thép nhất thời cấm chặt vào thân cây, làm cho thân cây thô dàyhiệnramộtrãnh sâu. Mà Mộ Giai Nam pháthiệnbi thép cư nhiên vẫn còn xoay tròn… Ngưng Sa Tử quả nhiên có thực tài để tự tin, nàng dựa vào huyền cầm điều khiển ý muốn, trong nháy mắt cư nhiên phóng thích nội lực kinh người như thế, chỉ cần nàng đánh đàn, bốn phía xung quanh nàng xem như có những thiết chướng vô hình bảo hộ, muốn dùng ám khí đánh gãy huyền cầm của nàng khó càng thêm khó.

ThuanhĐào tựa hồ càng ngày càng hiểu biết phương pháp làm người của Mộ Giai Nam,hắndùng lờinóidối hết bài này đến bài khác đúng là kẻ lừa đảo mà,hắnkhônglàm ra vẻ kiên cườngthìkhôngđược chắc? … ThuanhĐào buông tay nhìn thẳng gương mặt Mộ Giai Nam, nàng nhìnkhôngra vẻ mặt củahắnnhư thế nào mới lànóithật,nóigiả, bởi vì tên nàythậtsựrất giảo hoạt.

Mặc dù nàngkhôngthểnói, nhưng Mộ Giai Nam hiểu được nàng muốn biểu đạt ý gì,hắnmuốnnóinhưng lờinóilại bị ngăn ở yết hầu, chỉ đành đem ThuanhĐào gắt gao ôm vào trong ngực,hắnlàm nhưkhôngcó việc gìnói: “Cònkhôngđau bằng ngươi lúc này đánh tamộtquyền đâu,thậtsự.”

“Sơn trại chủ? … Hay ngươi là…”

,hắnmuốn làm lưu manh đùa giỡngáinhà lànhthìcũngkhôngliên quan đến nàng. ThuanhĐào đột nhiên đứng dậy, nàng cũngkhôngquay đầu lại, chạy về phía rừng câynhỏ… Ta cho ngươimộtgiờ đồng hồ, mau mau giải quyết nhu cầu sinh lýđi!


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Một đôi khẩu thị tâm phi (nói một đường nghĩ một nẻo)