Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 37: Quay cuồng quá long

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Quay cuồng quá long


Nam tử đầu tiên là ngẩn ra, khó trách nữ tử nàykhôngkêukhônggọi,hắnmới đầu còn trong lòng khen ngợi nữ tử này gan dạ sáng suốt hơn người, nguyên lai là vị ách nữ,hắnchi tiếtnói:đangkhảo nghiệm qua cửa, chỉ có thuận lợi tìm đượccônươngthìmới xem là qua cửa, thời hạn làmộtnén nhang.”

Cùng lúc đó, Mộ Giai Namđangquan sát xung quanh,mộtkhắc khi Ngưu Nữu Nữu rơi vào cạm bẫy, Mộ Giai Namđãhiểu ý tứ trong lờinóicủa Cốc Mộng, nhưng muốn cứu Nữu Nữu cũngkhôngkịp.

… Mà Mộ Giai Nam nghe bên tai truyền đếnmộtchuỗiâmthanh th* d*c của dã thú!hắnẩnẩnsuy tính,thậtra bốn phía trong động đều thông suốt, mà bên trong có dã thú, ít nhất cũng hơn mười con dã thúđangchờ dịp phát động.


ThuanhĐào lòng nóng như lửa đốt cũngkhôngcử động được, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Giai Nam, sư tử a, chỉ cách Mộ Giai Nammộtbức tường mà thôi, cẩn thận a.

Dã thú sợ lửa, Mộ Giai Nam đốt hơn mười cây đuốc, đột nhiênhắnđem những cây đuốc ném vào các góc bên trong động, theo ánh lửa bayđi, chỉ nghe trong động nhất thời truyền ra liên tiếp tiếng tê hô và tiếng phá rào cản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cả đời làm trộm của Nghĩa phụ chưa bao giờ thất thủ. Mà lạc thú của nghĩa phụkhôngphải là trộm bảo vật, mà là đem các gia bảo giấu kín, sau đó lưu lại dấu vết cho người bị mất trộm biết, nếu người bị mất bảo vậtkhôngtìm được trong kỳ hạn,thìphải lấy bạc đến chuộc, nếu vì mặt mũi mà cự tuyệt giao dịch, nghĩa phụsẽhủy bảo vật, sau đó lại đem bảo vật bị hủy trả lại cho người mất. Rất thú vịđi? …” Mộ Giai Nam hiển nhiên tán gẫu hưng trí bừng bừng: “A đúng rồi, cha ngươi từng đề cập ‘Nguyệt nhi loan loan, quá thủy lưu ngân’ ýnóiđó là Minh Nguyệt loan đao, nhưng đó cũng là do Minh Nguyệt đạo trưởng bỏ ra số tiền lớn chuộc về từ trong tay nghĩa phụ, nhưngkhôngbiết là do miệng lưỡi thế gian, hay là Minh Nguyệt đạo trưởng tự cảm thấykhôngcòn mặt mũi cho nên mới luiẩngiang hồđi, ha ha.”

“Ba tuổi.” Mộ Giai Nam biết nàng tò mò,nóicho nàng nghe cũngkhôngsao,hắnhai tay vòng trước ngực bước dài về phía trước: “Sư phụ ta cũng là nghĩa phụ của ta, là phụ thân của Nguyễn Linh Nhi, hai mươi mấy năm trước, nghĩa phụ ta từng là người mà giang hồ nghe tinđãsợ mất mật, tiếng xấu giang dương đại đạo,—— Thủ Vô Ngân

.

“…” Mộ Giai Nam mâu trung cả kinh, c·h·ế·t tiệt cái tên thiết kế ra quy luật này,thậtsựlà ngay cả thở cũngkhôngcho, hơn nữakhônghề nhân tính, cư nhiên tìmkhôngthấy ngườisẽcấp dã thú làm đồ ăn, huống chi Nữu Nữukhôngthể khóc kêu càngkhôngthểnóicài gì làm ám chỉ! Nhưng giờ phút nàykhôngphải là lúc cãi lại, nhangđãđốt, mạng người quan trọng, Mộ Giai Nam nhảy thân bay qua thềm đá… Nữu Nữu đừng sợ, mọi việcđãcó Nam ca.

Nam tử b·ắ·t· ·c·ó·c ThuanhĐào cũngkhôngcó trói nàng lại, vẫn là nho nhã lễ độ dẫn nàngđivàomộtgian thạch động, ThuanhĐào nhìnkhôngra mình ở nơi nào, nhưng nàng giờ phút này lo lắng an nguy của Mộ Giai Nam, nàng mở ra hộp văn chương hỏi: bạn đồng hành của ta đâu?

“…” ThuanhĐào cảm thấy nam nhân này có tố chất thần kinh, nếu dám đặt cạm bẫy bắt nàng như thế, sao lạikhôngdám nhìn nàng chứ? Nàng quần áo ướt sũng, lúc này mới pháthiệnquần áo ẩm ướt, cho nên cái yếm màu đỏ chợt hiển lộ. ThuanhĐào hútmộtngụm khí lạnh, ngay sau đó đạp hạ mí mắt… Cũngkhôngcó hở gì nhiều mà, cũngkhôngcó gì nha, nam nhân này phản ứng kịch liệt như vậy để làm gì chứ? Đúng là bệnh thần kinh.

“khôngcần xin tội, xin đứng lênđi.”mộtđạoâmthanh nhu hòa xâm nhập vào tai, ThuanhĐào nhìn đếnmộtđôi hài màu xám, sau đó từ từ ngẩng đầu lên, nàng chỉ thấymộtvị nam tử trẻ tuổi khoàng hai mươi tuồi, thần sắc mang theo mỉm cười.

(giúp đỡ ta cái biệt hiệu cho sư phụanhNam cái tên hay hay tíđicác nàng, ta chịu, bản cover là “Qua tay Vô Ngân”)

Nàng tiếp tục viết: vậy ngươi vì sao lạiđitrộm đồ? Tính kế thừa “Y bát” của nghĩa phụ ngươi, muốn đùa giỡn người kiếm tiền hả? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam tử có chút ngoài ý muốn, nàngkhônghỏi bản thân có nguy hiểmkhông, mà lạiđiquan tâm tình cảnh nam tử. Tin tức từ bốn cửa truyền về cũngkhôngcónóirõquan hệ hai người, nhưng điều này cũngkhôngtrọng yếu, nếu đồng hành tất nhiên tồn tại nào đó liên hệ mới quyết định lên Yến Hoàn Sơn. Đương nhiên, cũng cókhôngít võ lâm cao thủ liên thủ muốn qua cửa, nhưng vừa nghe có sư tử trong động liền buông tha chuyện qua cửa, còn có người bị nhốt giao tìnhkhôngsâu với người vượt cửa, cho nênkhôngmuốn vì đồng bạn mạo hiểm, cũng chứng minh người vượt của là người ích kỷ, quan niệm giang hồ đạo nghĩa nông cạn.

Bên tai là tiếng rống đinh tai nhức óc, c·h·ó cùng rứt giậu, Sư tửđãphá gãy rào cản. ThuanhĐào cả kinh thấy mấy con sư tửđãcắn rào chắn mà chạy ra, nàng khẩn trương tay chân lạnh lẽo…hắnđiên rồi sao?

Hai ngườiđitrong sơn đạoâmu, ThuanhĐào bỗng nhiên nhớ tới vấn đề vị cao nhânkhônglộ diện kia hỏi, mà Mộ Giai Namkhôngtrả lời, nàng mở ra hôp văn chương vừađivừa viết: ngươi từ mấy tuổiđãbắt đầu luyện công?

(ta thích nhất câu này)

k*ch th*ch trong nháy mắt quađi, nàng lạimộtlần nữa bám chặt mặt cỏ, ThuanhĐàokhôngdám lộn xộn, tay nắm chặt lấy đám cỏ,khôngbiết qua bao lâu, nàng như trước vẫnkhôngnhúc nhích chỉ ngồi yên tại chỗ.

Nàngkhôngchữa bệnh nữa,khôngchữa nữa, Mộ Giai Nam, ngươi ngu ngốc mau chạyđia! Câm điếcthìnhư thế nào?hắncăn bảnkhôngcần vì nàng mà mất mạng

Mộ Giai Nam sắc mặt chợt lạnh chớp mắtmộtcái, khóe miệng vi liễm…khôngchút để ý nhíu mày: “nóihếtmộtlần ngày saukhôngcó gì đểnói, lần sau tanóitiếp cho ngươi nghe.”

“cônương đừng lo lắng, đồng hành của ngươi rất bình tĩnh…” Nam tử đôi mắt hẹp dài xẹt qua đỉnh đầu Mộ Giai Nam, pháthiệnhắnkhôngcó sợ hãi mà tự loạn trận tuyến, bời vìhắnđãđốt đuốc.

Nàng cười tủm tỉm viết xuống:hắnlà nam nhân kêu ngạo nhất ta từng gặp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn họđiqua sơn đạo, mặc dù hoa thơm, chim bay lượn, nhưng Mộ Giai Nam cũngkhôngbuông lỏng cảnh giác,hắnnhớ tới lời dặn dò của Cốc Mộng Vũ, nhưng nàng chỉ mớinóimộtnửađãbị đại sư huynh ngăn cản, nàng muốn Ngưu Nữu Nữu cẩn thận chuyện gì? …”Nữu Nữu, tới gần ta.”

.

ThuanhĐào bán tín bán nghi lại viết xuống: vậy nghĩa phụ ngươithậtsựchưa thất thủ lần nào sao?

“Người đó võ công có lợi hạikhông?” Nam tử ngẩng đầu, pháthiệnThuanhĐào dường nhưkhôngcó việc gì vẽ loạntrêngiấy.

ThuanhĐào trơ mắt nhìn Mộ Giai Nam gặp nguy hiểm, mà nàng ngay cảmộtcâu cổ vũ cũngkhôngnóiđược, nàng khẩn trương cơ hồ muốn ngấtđi,mộtkhi cây đuốc trong tay Mộ Giai Nam bị tắt, đám sư tử tất nhiênsẽcắnhắnthành từng mảnhnhỏ… Nước mắt nàng tí tách tí tách rơi xuống.

ThuanhĐào khóe miệng giật giật, Mộ Giai Nam tham tiền như vậy, tám chín phần mười là bị nàngnóitrúng nên ngượng ngùngkhôngmuốn thừa nhận chứ gì.


Mà cửa này là kiểm tra phẩm hạnh người sấm quan. Cửa thứ năm—— đồng lòng, thoát khỏi miệng sư tử. Bởi vì mục đích khảo nghiệm là muốn biết được quyết tâm của người muốn lên núi, thứ nhất bắt người đồng hành là muốn xem đạo nghĩa của người vượt cửa, là cái gọi là đồng tâm hiệp lực cùng cửa ải khó khăn, thứ hai lợi dụng phép khích tướng kích phát võ công thực lực của người vượt cửa.

Trượt trong chốc lát, nàng liền giống nhưmộtloại thức ăn khó ăn, bị đạiyêuquáimộtngụm phun ra, mông nàng ngã ngồitrênmặt cỏ, nhưng nàng còn chưa kịp đứng dậy, chỉ thấy mặt cỏ lại sụp xuống, người rơi xuống quá nhanh, giống nhưđitàu siêu tốc, cũngkhôngcó dây an toàn a, nàng bụm mặt muốn thét chói tai lại kêukhôngra tiếng, khi mông nàng lại hạtrênmặt đất rồi lại trượt xuốngmộtlần nữa, nàng chỉ đành mặc cho số phận.

ThuanhĐào rất muốn đứng lên, nhưng nàng mới trãi qua kinh sợ và xóc nảy làm cho hai chân như nhũn ra, nàng lắc lư lại té ngã, nam tử vội vàng nắm cánh tay nàng, sau khi nam tử thấy nàng có thể đứng vững, ánh mắt lơ đãng dừng trước ngực nàng, nhất thời mâu trung cả kinh vội vàng lui ra ba bước phía sau xoay người tạ lỗi: “Thất lễ, thất lễ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Giai Nam nhìn xa xamộtđoạn chặn lại đườngđisơn mạch, núi đá có to cónhỏ, có mấy chục hang động…hắnthần sắc hơi phiền muộn: “Nếu tìmkhôngthấy, nha đầu kiasẽcó nguy hiểm sao?”

Trong mắt nam tử thêm mấy phần lo lắng, chỉnói: “Vậy là tốt rồi, chỉ monghắndũng mãnh như lời ngươinói.”hắnđứng dậy chỉ tay vềmộtđịa phương trống rỗng: “Muốn tới xem cuộc chiếnkhông? Nơi này xem rấtrõràng.”nóixong,hắnnhẹnhàng kéo sợi dây thừngtrênthành động,mộtcon sư tử chậm rãiđira khỏi nhà giam ——

hắnchỉ đành tìm kiếm xung quanh rừng rậm: “Mời người bắt đầu thử thách sấm quan, trongmộtnén nhang nếu tìm được bạn đồng bạn liền tính là qua cửa.”

Sáu con sư tử tụ lại cùngmộtchỗ, trong cổ họng bọn chúng xuấthiệnhơi thở nghiến răng nghiến lợi, làm người takhôngkhỏi kinh hãi khiếp đảm, đám sư tử đề thấp thân hình chuẩn bị tấn công, nhưng trong tay Mộ Giai Nam vẫn còn cầm đuốc, bọn chúng cũngkhôngdám lao vào, chỉ thấy đám sư tử đồng thời giương vuốt sắc bén bao vây Mộ Giai Nam ——

ThuanhĐào cất hộp văn chương đuổi theo Mộ Giai Nam, vừa bướcđivài bước, dưới chân nàng đột nhiên trầm xuống, thân thể nàngnhẹnhàng rơi xuống dưới… Nàng nghĩ nàng nhất địnhsẽbị ngã c·h·ế·t, nhưng rất nhanh nàngđãrơi xuống nước, hắc ám địa hạ tầng ẩm ướt, cả người nàng theo dòng nướcmộtđường trôiđi, cái loại cảm giác này giông như nàngđichơi công viên nước, ngồitrênthuyền mà trượt xuống thác vậy, nhưng tâm tình lúc nàythìkhôngvui vẻ gì.

mộtnén nhang chưa tìm được bạn đồng hành,thìbạn đồng hànhsẽlàm mồi cho sư tử, chỉ là chiến thuật tâm lý làm người nghe kinh sợ, mặc dùthậtsựtàn nén nhang cũngsẽkhôngthả sư tử cắn người, nhưng mười tám huyệt động có mãnh thú làsựthật, mà người vượt cửa chỉ cần g·i·ế·t ba dã thúthìđược xem là có quyết tâm, coi như là qua cửa thành công, chỉ là người qua cửakhôngbiết chân tướng mà thôi.

“hắnmuốn làm gì? Sư tử trong hoảng sợsẽtrở nên dũng mãnh hơn,hắnlàm như thế chẳng phải là tự chui đầu vào rọ sao?” Nam tử khó hiểu sờ sờ cằm, chẳng lẽ người này ngay cả chuyện đơn giản vậy mà cũngkhôngbiết sao? … Mà trong lúchắncònđangsuy nghĩ, Mộ Giai Nam lại tung ra vô số cây đuốc, khơi mào k*ch th*ch đối với đàn sư tử.

ThuanhĐào gật gật đầu, cũng giống như rất nhiều đại minh tinhđangnổi tiếng mà từ giã nghệ thuật vậy, lưu lại trong lòng mọi ngườimộthình tượng hoàn mỹ nhất, bất quá nghĩa phụhắnlưu cho thế nhân chỉ sợ là sợ hãi mà thôi, lão nhân nàythậtđúng làkhôngtốt mà.

ThuanhĐào ngẩn ra, nàng vội vàngđilên vài bước rồi ngồi xuống, lúc này nàng mới pháthiệnbản thânđangởtrênMộ Giai Nammộttầng. Theo như lời nam tửnói, huyệt động được chia thành ba mươi sáu cửa, nhưng toàn bộ huyệt động đều thông nhau, cho nênnóitrắng ra là, Mộ Giai Nam vô luậnđivào huyệt động nào đềusẽgặp được… A! ThuanhĐào theo bản năng muốn la lên, nhưng nam tửđãđiểm trụ huyệt đạo của nàng…mộtcon sư tử sắp cùng Mộ Giai Nam đối mặt “Chào hỏi”, ô ô, nàng phải làm sao bây giờ a —— (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Giai Nam trong mắt xẹt quamộttia ngưỡng mộ: “đãnóilà nghĩa phụ ta có chỗ hơn người.khôngbiết là do người hiểu được tác dụng của giã từsựnghiệp khiđangtrênđỉnh vinh quang, hay là do ngườiđãđùa giỡn chán rồi, cho nên trongmộtđêm ngườiđãmai danhẩntích trong chốn võ lâm, có người đồn đãi nghĩa phụđãbị lương tâm khiển trách, cuối cùng tự nhận lỗi tự sát, kỳthậtnghĩa phụ tìmmộtchỗ gần kinh thành, lập ra Nhất Sơn Mạch làm sơn trại chủ, đứng ở chỗ cao nhìn xa thế gian.”

“…” ThuanhĐào nghe vậythìcứng lưỡi,thìra Mộ Giai Nam thíchđiăn trộm như vậy, nguyên lai là chịu ảnh hưởng từ lờinóivà việc làm của nghĩa phụ, xem bộ dáng đắc ý của Mộ Giai Nam kìa,hắnkhôngnghĩ đến việc ăn trộm củahắnlà gì sao,nóitrắng ra là toàn gia đều là tặc.

Mọi người đều biết, vào Yến Hoàn Sơn hơn phân nửa là vì muốn tầm sư học nghệ, Yến Hồi đại sư càng coi trọng phẩm hạnh của người học y, do dó thiết tríthậtmạnh những cửa khảo nghiệm. Nếu người qua cửa thuận lợi thông qua cửa này liền có thể gặp được Yến Hồi đại sư.

“Ngươiđãthấy rồi đó, huyệt động này tổng cộng có ba mươi sáu chỗ, mà vị nữ tử kia bị giam giữ ởmộttrong những nơi đó, mà ba mươi sáu huyệt động, có mười tám huyệt động có dã thú thường lui tới, nếu ngươi trongmộtnén nhang cònkhôngtìm được vị nữ tử kia… Huyệt độngsẽthả vàomộtđàn sư tử đói khátđãlâu, được rồi, vượt cửa bắt đầu…” Vừa dứt lời,mộtnén nhangđãvững vàng cắmtrênmặt đất ——

ThuanhĐàokhôngbiết võ công của Mộ Giai Nam có cao haykhông, nhưnghắnba tuổiđãluyện công chắc là cũng được xem là võ công cao cườngđi?

Chương 37: Quay cuồng quá long

ThuanhĐào như trút được gánh nặng gật gật đầu: nếu qua cửa thất bạihắncó bị nguy hiểmkhông?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Quay cuồng quá long