Bát Long Quy Nguyên Truyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 652: Bội Ước
Phát Chính Nam không dám lại gần, nhưng nhìn thấy Nguyễn Thư Dung b·ị t·hương nặng như thế hắn cũng không thể không làm gì.
Không quản ngại bản thân đang b·ị t·hương, Phát Chính Nam liền chạy đến, xem tình cảnh của Nguyễn Thư Dung hiện tại như như thế nào rồi.
Hơn nữa thương thế trong người của nàng nàng là hiểu rõ hơn ai hết, muốn trong một sớm một chiều khỏi hẳn là không có khả năng đâu, dù có Đan Dược trị thương tốt đến thế nào cũng vậy thôi.
Phát Chính Nam hắn là chỗ dựa phía sau của Trần Vân Thanh, ngoài sáng dường như không có người nào dám đi đắc tội với lại Trần Vân Thanh, vì đắc tội với Trần Vân Thanh là không cho Phát Chính Nam hắn mặt mũi, cũng là khiêu chiến với hắn.
Chương 652: Bội Ước
Bình ổn lại khí tức cuồng bạo bên trong cơ thể một chút, mở ánh mắt đi ra, nhìn trước mắt của mình xuất hiện một người đàn ông trung niên lạ mặt, Nguyễn Thư Dung không có ngạc nhiên cho lắm.
Thế nhưng người đưa Trần Vân Thanh vào con đường c·hết lại là Nguyễn Thư Dung, điều này nói rõ là Nguyễn Thư Dung muốn đối phó với lại hắn, người mà Nguyễn Thư Dung muốn nhắm vào là hắn, thằng nhóc Trần Vân Thanh kia chỉ là một vật tế thần.
Không thấy Nguyễn Thư Dung sau khi nghe Phát Chính Nam nhắc đến tên Trần Vân Thanh liền ngay lập tức trở mặt không nhận người, ra tay quá mức là tàn bạo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đan Dược!
Trên đường đi, nàng nghĩ mãi cũng là nghĩ không ra vì sao Nguyễn Thư Dung lại tức giận với lại Vân Thanh đại ca của nàng như thế kia.
Đối với những người như thế hắn chỉ có thể cười nhạt khinh thường, hắn yêu Nguyễn Thư Dung còn hơn cả cái mạng của mình, đời nào lại đi cùng Nguyễn Thư Dung chống lại.
Lệnh trục khách đã được đưa ra, dù có muốn ở lại chiếu cố Nguyễn Thư Dung đến đâu, Phát Chính Nam cũng chỉ có thể ngậm ngùi từ bỏ.
"Phốc..!".
"Được..! Ta không đến ..! Ta không đến..!"
Tình hình hiện tại vẫn là phải chờ cho Nguyễn Thư Dung nguôi giận cái đã, sau đó mới trở lại điều tra xem là có chuyện gì xảy ra sau.
Nguyễn Thư Dung ho khan liên tục, tuy nhiên đối với lại sắp đến đỡ nàng dậy Phát Chính Nam là cực lực lên tiếng phản đối, nàng là không hề muốn Phát Chính Nam chạm đến thân thể của nàng một dạng.
"Rầm..! Phốc..!".
Thái độ cùng phản ứng kia, dường như Nguyễn Thư Dung này ra mệnh lệnh kia là để đối phó với lại Vân Thanh đại ca của nàng mà không phải là lợi dụng Vân Thanh đại ca để đối phó với lại Phát Chính Nam trưởng lão a.
Hiện tại bên trong Mân Việt Học Viện các thế lực đang mở sòng bạc với nhau, cược xem trận chiến giữa bên hắn cùng bên Nguyễn Thư Dung người nào sẽ dành chiến thắng sau cùng.
Nhưng nhìn đến thảm trạng của Nguyễn Thư Dung hiện tại, hắn chỉ có thể đổi lời hỏi thăm, dù nói cái gì trước đây hai người bọn họ quan hệ vẫn rất là tốt đẹp.
Khó hiểu quá, nên nhớ trước đó không lâu Nguyễn Thư Dung này còn khen ngợi Vân Thanh đại ca của nàng là thiên tài hiếm có a.
Nguyễn Thư Dung lắc đầu, dùng Chân Nguyên đưa lọ thuốc trở lại trong tay của Phát Chính Nam, sau đó liền từ Nhẫn Trữ Vật của mình lấy ra một viên màu hồng Đan Dược uống đi vào.
Xảy ra chuyện như vậy, cũng là tại mười mấy ngày gần đây, cụ thể là từ trận chiến với lại Đao Bạch Mã trở về, kể từ ngày đó đến nay Nguyễn Thư Dung như thay đổi hoàn toàn giống hai người khác nhau.
Không biết trong khoảng thời gian kia xảy ra chuyện gì, vì sao Nguyễn Thư Dung lại biến đổi lớn như thế.
Rõ ràng không lâu trước đây cô ta còn sinh long hoạt hổ, đánh cho hắn b·ị t·hương không nhẹ, nhưng là sao bây giờ thần sắc lại khó xem thế kia, nhìn như b·ị t·hương không hề nhẹ một chút nào cả.
"Đi thôi..!"
Phát Chính Nam tiếp tục ho ra một ngụm máu tươi, đưa ánh mắt hết sức kinh ngạc nhìn lên Nguyễn Thư Dung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như mà muốn hắn c·hết, Nguyễn Thư Dung chỉ cần nói một câu, cái mạng của hắn khi nào cũng có thể đưa ra cho Nguyễn Thư Dung mà.
Bên ngoài cửa vốn muốn đi vào xin Nguyễn Thư Dung bỏ qua cho Trần Vân Thanh một lần Dương Tư Tư cùng Lăng Tĩnh Y nhìn đến tình cảnh kia liền khựng người lại, không ai dám đi vào bên trong nữa bước.
"Khụ..! Khụ..!".
Người con gái này vẫn luôn luôn bảo thủ như vậy, kể từ khi đến Mân Việt Học Viện nơi đây, dường như chưa bao giờ cho phép bất kỳ nam nhân nào chạm qua mình, dù là bắt tay xã giao cũng là như thế, hắn nên hiểu ra từ trước mới phải.
Hắn cảm nhận được, thực lực của Nguyễn Thư Dung vừa rồi là giảm sút một cách cực kỳ nghiêm trọng, như là chỉ tầm Yêu Sư cửu trọng trên dưới mà thôi.
"Dừng lại..! Không cần qua đây..!"
Lăng Tĩnh Y rời đi không lâu, Dương Tư Tư cũng ngay lập tức rời đi theo.
Vốn hắn muốn đến đây hỏi cho ra lẽ lý do vì sao Nguyễn Thư Dung đi bội ước, muốn đưa con trai của hắn vào chỗ c·hết.
Nguyễn Thư Dung hiểu Phát Chính Nam là hiểu nhầm ý của nàng muốn ra tay đối phó với lại y, nhưng nàng cũng không có đi giải thích cái gì. Chuyện này làm sao có thể giải thích cho được, càng nói sẽ làm chuyện càng lớn thêm mà thôi.
Đây là có chuyện gì kia chứ..?
"Viện Trưởng..! Ngài không có sao chứ..?"
Đứng mũi chịu sào đầu tiên là Phát Chính Nam, trước khí tức bộc phát một cách bất ngờ của Nguyễn Thư Dung, hắn không kịp phản ứng lại, cũng không có vận dụng chân nguyên phòng thân, kết quả đã b·ị đ·ánh bay ra khá xa.
"Thư Dung..! Không nghĩ đến cô b·ị t·hương nặng như vậy..!" Trần Thiêm Tâm thở dài một tiếng.
Hắn quen biết Nguyễn Thư Dung mười mấy năm nay, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Nguyễn Thư Dung nỗi giận lớn đến như thế này, cũng là lần đầu tiên Nguyễn Thư Dung ra tay đánh hắn.
"Câm miệng..! Không được nhắc cái tên này trước mặt của ta..!"
"Phốc..!".
...
Lọ đan Dược vừa rồi hắn đưa cho Nguyễn Thư Dung là Tứ Giai Trung Phẩm trị thương Đan Dược, giá trị liên thành, từ trước đến nay hắn dù có b·ị t·hương cũng là không có nỡ dùng, chính là chờ đến ngày hôm nay có thể đưa nó cho Nguyễn Thư Dung.
Ân..! Không đúng.
Vốn đang tâm bình khí hòa Nguyễn Thư Dung, đột nhiên nghe Phát Chính Nam nói ra ba chữ Trần Vân Thanh, ngọc nhan nỗi giận đùng đùng, khí tức dâng lên cực cao, như muốn đem tòa thư phòng này hủy đi một dạng.
Lăng Tĩnh Y gật đầu bước đi, tuy nhiên con đường mà nàng đi không phải là thư phòng của Nguyễn Thư Dung, mà là con đường trở lại biệt viện của Trần Vân Thanh.
"Được..! Ta biết rồi..! Viện Trưởng ngài hãy nghĩ ngơi trước đi.!"
"Đại Trưởng Lão..! Ngài hãy đem nó thu hồi lại đi..!"
Xuất thân từ Nguyễn Gia như nàng thật không hiếm lạ gì, bên trong có không ít, không nhất thiết phải là nhận lấy ân tình của Phát Chính Nam làm cái gì.
Bên trong Mân Việt Học Viện này người không hiểu biết quan hệ chân chính của hắn cũng Trần Vân Thanh, đều cho là Trần Vân Thanh là đệ tử của hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Kỳ lạ..! Vân Thanh đại ca làm gì đắc tội với lại Nguyễn Thư Dung này vậy kìa.?"
Đi vào xin Nguyễn Thư Dung bỏ qua cho Trần Vân Thanh vào thời điểm này, họa may đầu óc vào nước mới đi làm chuyện ngu xuẩn như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khá là đau lòng, tuy nhiên Phát Chính Nam cũng không có dám vi phạm lời nói của Nguyễn Thư Dung.
"Viện Trưởng..! Chuyện này...?"
Xem ra phải về hỏi thăm lại xem Vân Thanh đại ca của nàng là đã đắc tội với Nguyễn Thư Dung này nơi nào thì mới được.
Hắn nhớ rõ ràng trước đây Nguyễn Thư Dung gặp bất kỳ chuyện gì cũng bình tĩnh giải quyết, có giận cũng là để trong lòng, tuyệt nhiên không có bộc lộ ra bên ngoài như thế này.
...
Vốn hắn còn muốn hỏi thêm về chuyện của Trần Vân Thanh một chút, xem cô ta có bỏ qua cho Trần Vân Thanh hay không, chí ít cũng là có thể biết được chuyện gì đang xảy ra, đáng tiếc là không thể nào được rồi.
"Tĩnh Y sư tỷ..! Chị vào bên trong khuyên sư phụ một câu đi..!"
Nhìn thái độ của Nguyễn Thư Dung khi hắn nhắc đến Trần Vân Thanh liền có thể biết, Nguyễn Thư Dung hoàn toàn không hề có một chút hảo cảm gì với lại Trần Vân Thanh, còn cố hỏi mà nói, chỉ sợ hắn liền phải rời khỏi Mân Việt Học Viện thật sự rồi.
Như mình đi vào bên trong, hậu quả còn nghiêm trọng hơn Phát Chính Nam rất nhiều, nên nhớ mình chỉ là Yêu Sư sơ kỳ cảnh giới, mà không phải là Yêu Tông cảnh giới như Phát Chính Nam, ăn trọn một kích của Nguyễn Thư Dung, bảo đảm mình không có đường sống.
"Ông đến đây để làm cái gì..?"
"Đại Trưởng Lão..! Ngài hãy trở lại đi, lá đơn từ chức kia ta xem như chưa hề thấy qua, Học Viện còn rất nhiều chuyện cần đến Đại Trưởng Lão ngài ra tay xử lý..!"
"Viện Trưởng..! Nơi đây tôi có một viên trị thương Đan Dược, ngài hãy dùng đi..!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.