Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1 + 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1 + 2


Kèm theo đó là hàng tá những video liên quan được quay chụp từ nhiều góc độ khác nhau, khiến cho Trần Long muốn không tin cũng không được.

Em gái hắn tên là Trần Mai Linh. Đời trước nàng mặc dù sống sót, nhưng phần đời còn lại chỉ có thể nằm trên giường bệnh, và duy trì sinh mệnh bằng dịch dinh dưỡng.

Mặc dù rất khó tin nhưng có vẻ như hắn đã trùng sinh.

Đây cũng chính là thời kỳ khó khăn nhất trong đời Trần Long, vì vài năm trước cha mẹ cùng em gái hắn gặp phải tai nạn giao thông, hai người lớn đã không qua khỏi để lại cho hắn một khoản nợ kếch xù, cùng một cô em gái nằm liệt giường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở đời trước có lẽ phần nào nguyên nhân Mai Linh từ bỏ cuộc sống cũng là do hắn đã quá chăm chăm vào kiếm tiền, không có thời gian quan tâm, trò chuyện cùng nên dẫn đến tinh thần nàng bị trầm cảm.

Trần Long đắm chìm trong không gian tăm tối vô tận, hắn muốn mở mắt ra, lấy tay xua tan đi bóng tối nhưng cảm giác lại cực kỳ vô lực.

"Hừ thật là hoài niệm quá đi".

Mai Linh nhẹ nhàng bằng giọng nài nỉ nói.

Trần Long chỉ phải bán đi căn nhà để có tiền trả nợ cũng như tiền viện phí cho em gái, hắn chỉ có thể thuê một căn phòng trọ giá rẻ ở Hà Nội để sống tạm.

Chỉ thấy đập vào mắt Trần Long là hàng loạt các nội dung không thể tưởng tượng nổi như:

Mai Linh cũng một mặt đầy khó hiểu nhìn hắn nói.

Trần long lo lằng đáp.

"Em không cần phải lo, hôm nay anh xin phép nghỉ sớm để đến thăm Bống".

"Anh đang làm gì vậy?".

Bống bống chính là tên gọi thường ngày của Mai Linh, tên này được người thân trong nhà dùng gọi nàng.

Trần Long thấy vậy, vội vàng lại gần cầm lấy tay nàng quan tâm nói.

Mãi một lúc lâu sau Trần Long mới buông điện thoại xuống, trong lòng một mảnh bàng hoàng.

Khuôn mặt non nớt có chút tái nhợt, nhưng cũng không thể che giấu đi vẻ đẹp dịu dàng khả ái.

"Quái vật hình dạng khủng long xuất hiện ở Bình Dương, 101 người thiệt mạng".

Vừa nghĩ đến đây, Trần Long lại nhớ đến nỗi đau xé gan, xé thịt lúc đó hắn trực tiếp trong lòng phủ nhận kết luận này.

Một lúc sau khi chuẩn bị xong hết thảy, Trần Long cũng bước ra ngoài, mục tiêu của hắn chính là bệnh viện nơi em gái hắn điều trị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Định thần lại nhìn xung quanh một lúc lâu sau, cuối cùng Trần Long cũng có đáp án trong lòng.

"Anh, em muốn ngồi dậy một chút".

Vừa mở ra internet Trần Long cũng không bình tĩnh được nữa, trong lòng hắn nhấc lên thao thiên cự lãng.

Làm người tốt nhất cũng đừng quá tham lam, dù sao việc trùng sinh trở về làm lại cuộc đời cũng đã là một kỳ ngộ to lớn, hơn nữa hắn vẫn còn có em gái đâu.

"Nhóm của siêu phàm giả cấp hoàng kim Trương Tấn An lãnh đạo vừa xử lý khe nứt có độ dài hơn ba mươi mét".

Chương 1 + 2

Mình vậy mà đã trở về 10 năm trước.

Trên giường bệnh Mai Linh cũng nghe thấy tiếng của Trần Long, nàng khó khăn quay đầu lại nhìn về phía hắn, ánh mắt tràn đầy sự vui mừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Bống bống ngoan, anh ở đây".

Và hàng trăm những nội dung khác nữa, chúng đều viết về các khe nứt, quái vật và người siêu phàm.

Cái này...Đây ... Đây là nơi nào?

"Hừ, có mà đầu óc anh mới là có vấn đề, chẳng lẽ anh còn không nhớ nguyên nhân cái c·h·ế·t của cha mẹ chúng ta hay sao".

Trần Long bây giờ mới để ý đến những điều bất thường khi hắn trên đường từ nhà tới đây.

Trần Long vội từ trong túi rút ra điện thoại, hai ngón tay thao tác liên tục, trực tiếp truy cập vào internet.

Nghĩ đến em gái Trần Long cũng không chần chờ nữa, hắn trực tiếp đứng dậy lao vào tắm rửa sạch sẽ.

Mai Linh giọng nhỏ bé hô, thân thể nhẹ nhàng nhúc nhích như muốn ngồi dậy.

Trần Long cũng không hề mất kiên nhẫn mà vui vẻ trò chuyện với em gái.

Chẳng lẽ tất cả chỉ là một giấc mộng, hay là mình vẫn chưa c·h·ế·t.

"Giá như không có lũ quái vật từ khe nứt đó thì ba mẹ chúng ta vẫn còn sống, và em cũng sẽ có nhân sinh thú vị giống anh trai".

Chương 1: Trở về.

Màn hình vụt sáng, đập vào mắt Trần Long là thời gian và ngày tháng, chỉ thấy trên đó ghi ngày 6 tháng 5 năm 2015.

Trần Long đứng uống nước bên cạnh, nghe vậy thân thể có chút cứng đờ, xong hắn vội vàng đặt cốc nước xuống, tay đặt lên trán em gái, hắn hoài nghi do nàng nằm quá lâu nên đầu óc có chút vấn đề.

Mai Linh nhìn thấy ánh mắt yêu thương, trìu mến, kèm theo vô tận áy náy của hắn, trong lòng nàng có chút khó hiểu, xong cũng vui vẻ mỉm cười.

Thậm chí lúc nhìn qua cửa sổ trên xe bus, hắn còn thấy có người mặc giáp trụ toàn thân nghênh ngang đi giữa đường.

Hoài nghi nhìn hắn một chút sau Mai Linh lại tiếp tục nói.

Trong lòng suy nghĩ, giá như bản thân trùng sinh vào khoảng thời gian sớm hơn, thì hắn đã có thể cứu cả cha mẹ.

Chương 2: Thế giới khác.

Mai Linh cảm giác như anh trai mình có gì đó không đúng, dường như hắn quan tâm nàng nhiều hơn ngày bình thường, nhưng rồi nàng cũng vứt suy nghĩ đó ra sau đầu, dù sao người thân yêu thương quan tâm mình nhiều hơn cũng đâu phải truyện gì xấu.

Trên đường đi Trần Long cũng ẩn ẩn cảm thấy thế giới này có gì đó sai sai, bầu không khí xung quanh cũng rất khác so với những gì hắn nhớ.

Một hồi sau cuối cùng Trần Long cũng bình tĩnh trở lại, hắn cũng nghĩ thông.

Rốt cục, trong màn đêm từ từ mở ra một khe hở.

Mai Linh nghe vậy sắc mặt cũng có chút tức giận, trực tiếp ngoảnh mặt sang bên khác không thèm để ý đến hắn.

"Thấy Anh sinh hoạt phong phú như vậy em cũng cảm thấy rất vui".

Lẽ, lẽ nào.

"Với lại hôm nay em cũng thấy anh lạ lắm, khác với thường ngày, lẽ nào hôm nay đầu anh bị đụng vào đâu đó rồi à".

Trần Long cảm khái nói.

Ánh sáng từ bên ngoài chiếu thẳng vào mí mắt.

Nghe thấy giọng điệu quan tâm lo lắng Trần Long cũng trìu mến đáp.

Trần Long sững sờ nhìn một lúc lâu, thân ảnh ấy vẫn như thế, nhiều năm cách biệt lại phảng phất như ngày hôm qua một dạng.

Trần Long lấy tay mò mẫm xung quanh, cuối cùng tại đầu giường hắn cũng tìm được điện thoại di động của mình.

Nghĩ đến đây Trần Long lại cảm thấy có chút không cam lòng, hắn mím chặt môi kìm chế cảm xúc.

Trần Long trong lòng nhớ lại, đây chính là thời điểm hắn sắp sửa học xong cấp ba, chuẩn bị thi trung học phổ thông quốc gia.

"Bống bống, đầu óc em có phải đang không được bình thường hay không, sao lại nói gì mà quái vật hay khe nứt gì đó."

Đời này hắn quyết sẽ không phạm phải sai lầm đó nữa.

Điều làm Trần Long ân hận nhất, chính là vài năm sau đó nàng đã tự kết liễu cuộc đời mình, có lẽ do không muốn sống, cũng có lẽ là do không muốn trở thành gánh nặng của hắn.

Mãi hơn một tiếng đồng hồ sau Trần Long cảm thấy cổ họng có chút khát khô, hắn cũng bèn ngừng lại, tay với về chiếc bàn cạnh giường bệnh, rót cốc nước uống.

Nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt trẻ trung non nớt, có chút đẹp trai, thiếu đi vẻ tang thương của 10 năm cuộc đời.

"Bống, em chắc chắn là không bị gì chứ". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ ngày phụ mẫu mất đi thì nàng chỉ còn Trần Long là người thân, và cũng là người duy nhất còn gọi nàng với tên thân mật, dù sao Mai Linh hiện tại chỉ là một bé gái 10 tuổi, lại còn gặp biến cố lớn như vậy, trong lòng khát vọng được quan tâm cũng là chuyện bình thường.

"Anh".

Cửa mở ra, rơi vào mắt Trần Long là một thân hình nhỏ nhắn, kiều tiểu, đang yên bình nằm trên giường bệnh nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trên thân nàng đầy những đường ống trong suốt dùng để truyền dịch và oxi.

Nhìn thái độ của Mai Linh, cùng bàn tay truyền đến nhiệt độ Trần Long cũng cảm thấy nàng đang rất bình thường.

Một lúc sau cuối cùng Trần Long cũng tới được bệnh viện.

Sự vui mừng bùng lên trong đầu Trần Long, miệng hắn không tự chủ ngoác lên đường cong, ánh mắt hắn sáng rực hơn bao giờ hết.

Mai Linh cũng biết hắn nói nãy giờ cũng đã rất mệt, nàng vội tiếp lời.

" Linh anh đến thăm em đây".

Vừa ngồi dậy Mai Linh vội thắc mắc hỏi.

Mình không phải đã bị ô tô đâm c·h·ế·t rồi sao?

Xong ngôn ngữ của nàng biến đổi trở nên bi thương kèm theo chút hoài niệm nói.

Trần Long kết hợp ký ức của kiếp trước lẫn kiếp này, rồi biến tấu nó thành những câu chuyện thú vị kể cho nàng nghe, dù sao thì với cuộc sống sinh hoạt như một đường thẳng, lặp đi lặp lại của hắn thì lấy đâu ra nhiều truyện để mà kể.

"Anh, sao hôm nay anh lại tới sớm như vậy, không phải anh vẫn còn đang đi học sao?".

Hai tay nhẹ nhàng, kiên định đẩy ra cửa phòng bệnh, trong lòng Trần Long âm thầm quyết tâm, thề rằng đời này sẽ không để bi kịch xảy ra nữa.

"Khe nứt dài hơn một trăm mét tại Lào Cai".

Nhưng dù là vì lý do gì đi nữa, thì điều này đối với Trần Long cũng là một đả kích khổng lồ, khiến cho ý chí của hắn suy sụp trong một thời gian rất dài.

Mặc dù hắn không đăng ký mạng di động, nhưng cũng may ở bệnh viện có Wifi miễn phí.

Đứng trước cửa phòng bệnh trong lòng Trần Long thấp thỏm không yên, suy nghĩ trong đầu vô cùng phức tạp, có mong đợi, có áy náy, có hối hận...

Xong trong lòng hắn có chút hoài nghi nhân sinh lên, đột nhiên một tia sáng loé lên trong đầu hắn.

Mai Linh vội vàng cầu Trần Long kể chuyện của hắn cho nàng nghe.

Mặc dù cảm thấy không đúng lắm, nhưng do nỗi lòng vội vàng đi gặp em gái sau bao năm xa cách, khiến hắn bỏ qua những chi tiết nhỏ nhặt này.

Kiềm chế cảm xúc không để nước mắt chảy ra, Trần Long trong miệng chỉ nhẹ nhàng phun ra một câu.

Trần Long nghe vậy cũng hiểu ý, tay ấn vào công tắc cạnh giường, khiến nó nâng lên phần thân trên của nàng, điều chỉnh cho nàng tư thế thoải mái nhất sau Trần Long mới dừng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn hiểu rồi, thế giới này rõ ràng là một thế giới khác a!

Vừa tỉnh hồn, Trần Long đã nhìn thấy một khung cảnh xa lạ nhưng cũng rất quen thuộc, một căn phòng nhỏ hẹp, bẩn thỉu, chứa đầy rác thải cá nhân cùng đồ dùng hằng ngày.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1 + 2