Tự Tại Tiêu Dao
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42:Đại yêu nghiệt với nhất đại thiên kiêu
- Chẳng lẽ là chênh lệch thời gian?
Không kịp để Cơ Thanh Thanh phản ứng, Đoàn Bình An xoay người lại, hai ngón tay chứa đầy tia điện từ đạo ngân Lôi đạo lao đến. Lại...chọc léc nàng...
"Vút" một thân ảnh nữ tử bay đến, một thân y phục màu tím nhạt, mái tóc đen tuyền dày được thắt gọn lên, khuôn mặt thanh tú lại có một chút trẻ con. Cơ Thanh Thanh trong lòng vẫn chưa bình phục được từ cơn sốc kia, nhưng nàng có chút cảm tình với Đoàn Bình An nên vẫn xem hắn là bạn, vẫn không sợ hãi.
Đoàn Bình An đánh ra tám đoàn, tương ứng với tám mươi đại thủ ấn, ba cái đánh về phía Cơ Thiên Hạo là còn bảy mươi bảy đại thủ ấn. Triệt tiêu thì còn hai mươi ba cái Hư Không đại thủ ấn. Thế là hắn chạy, chạy về hướng Cơ Thiên Hạo.
Cơ Thiên Hạo hứng trọn một quyền liền văng ra xa, tuy vậy ngay lập tức liền định thân lại, ngược lại lao đến Đoàn Bình An. Thanh kiếm chớp nhoáng hiện trên tay Cơ Thiên Hạo, mơ hồ có thể cảm nhận được đạo ngân Không Gian đạo bên trên thanh kiếm. Giờ đây Cơ Thiên Hạo đã không xem Đoàn Bình An là tu sĩ bình thường nữa mà xem hắn như thiên kiêu cùng thế hệ với bản thân. Đủ tư cách cùng tranh Đế lộ.
"Vút" Đoàn Bình An nghiêng người nháy mắt đã đứng trước mặt của Cơ Thiên Hạo, tung quyền đánh ra. Hư Không chiến giáp lại hiện lên nhưng Nghịch Thiên Mẫu Kim ngăn cản lại, quyền của Đoàn Bình An trực tiếp đấm vào bụng của Cơ Thiên Hạo.
- Được, ngươi đủ tư cách thấy công pháp Cơ gia ta!
Cơ Thiên Hạo trừng mắt nhìn, hắn không ngờ được Đoàn Bình An lại đuổi theo hắn, bộ dáng có c·hết thì c·hết chung. Nếu hắn biết Đoàn Bình An đến Thiên Đạo còn chẳng xem ra gì thì chắc sẽ không kinh hãi nữa.
Chiến mâu trên tay, Đoàn Bình An dùng lực ném ra, tốc độ cực nhanh lao đến chỗ Cơ Thiên Hạo. Hư Không chiến giáp bậc lên, khi mũi mâu cách một khoảng cách liền dịch chuyển nó ra phía sau. Ánh mắt của Đoàn Bình An chớp động, hắn liền nhanh chóng ghi nhớ đặc điểm này. Cũng như từ nãy đến giờ là đang tìm hiểu.
- Tên đó sao? Ta thay thế hắn!
Cây chiến mâu trên phía thiên ngoại rơi xuống, mũi nó đã không còn, trước đó do hăng quá, Đoàn Bình An đã ném nó lên trên, lực quá mạnh lại va vào bức tường kia làm cho mũi cây chiến mâu bị gãy. Hắn ngồi dậy, tuy vẫyn còn loạn choạng nhưng vẫn ổn. Cầm cây chiến mâu lên, Đoàn Bình An than nhẹ.
Cơ Thiên Hạo nói xong nhảy một cái trên không lui ra vài trượng, tay bấm ấn, miệng khẽ niệm chú pháp.
- Các ngươi bảo vệ tiểu thư cho tốt.
- Chẳng lẽ kết thúc...
Cơ Thanh Thanh ấp úng một hồi đáp.
Nghe được từ "hai tháng" khiến hắn chấn động, rõ ràng hắn cảm nhận được thời gian bên trong Hư Vô giới kia là hai năm, nhưng trong miệng của Cơ Thiên Hạo lại là hai tháng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Bình An khẽ động tâm, kim sắc đại thủ ấn kia tan biến.
Chiến mâu được triệu lại, cầm trên tay mà lao đến, hai binh khí va vào nhau tạo ra âm thanh chói tai. Cây chiến mâu được Nghịch Thiên Mẫu Kim gia cố nên phải nói là rất cứng và dẻo, đối chiến với thanh kiếm của Cơ Thiên Hạo.
Hắn chỉ là tu sĩ tầng thấp nhất, tuy không hiểu rõ hệ thống tu hành nhưng móc nối với những thông tin cơ bản thì từ Phàm cảnh đến Thánh nhân là khoảng cách hai cảnh, vượt qua cả Thiên cảnh và hơn cả Bán Thánh.
Hắn đang do dự thì trên cao một vết nứt hiện ra, vết nứt ngày càng lớn. Rồi một nam tử y phục màu tím giống với Cơ Thanh Thanh bước ra. Là Cơ Thiên Hạo, hắn nhìn tiểu muội của mình hiền hòa nhưng liếc qua Đoàn Bình An thì là một luồng khó chịu, lại sinh ra một chút sát ý.
- Bắt tiểu muội ta hai tháng, ngươi mau đền tội đi!
Nhất thời hắn chửi, chửi cả tông ti họ hàng họ Cơ, hắn ngước nhìn.
- Cơ huynh thấy không? Ta giúp huynh rồi đấy, mau thu lại mấy cái kia đi a!
Cơ Thiên Hạo nhìn Đoàn Bình An rời đi, hắn vô tình cảm nhận được sự áp chế có trên Đoàn Bình An, cũng như là cảm giác có kẻ cùng đẳng cấp.
Đạo ngân này Đoàn Bình An đã khu trừ đi khí tức Thiên Đạo, bây giờ chỉ là tia lôi điện mà thôi. Sau một tràng cười đến mệt mỏi, Đoàn Bình An cũng thôi. Cơ Thanh Thanh cũng ngồi trên một tảng đá mà ôm bụng thở, tràng cười khi nãy nếu không dừng thì chắc sẽ c·hết cười mất.
Đoàn Bình An nói xong dậm chân, tận dụng đạo ngân Lôi đạo còn sót lại trên thân thể mà chạy, tốc độ lại ngang thuấn di nhưng chỉ là trong mười hơi thở.
Cơ Thiên Hạo nhanh đã tiếp cận, Hư Không đại thủ ấn liền đánh ra, du nhập vào không gian rồi hiện ra trước mắt của Đoàn Bình An.
Dứt lời Cơ Thiên Hạo tạo ra một khe nứt không gian khác rồi bước vào. Hắn hiện là Thượng Đạo đỉnh phong, mơ hồ cảm nhận được khí tức Thiên cảnh trên người.
Đoàn Bình An bỗng đổi giọng.
Một tia Nghịch Thiên Mẫu Kim truyền vào, nó nhanh chóng bao lấy cả cây chiến mâu, sau một lúc phần đầu nhọn hoàn toàn khôi phục.
Đoàn Bình An làm gì có mặt mũi? Bây giờ hắn đang móc nối quanh hệ với Cơ Thiên Hạo.
- Ngươi...không sao chứ?
- Chạy?
- Họ chắc sắp đến rồi.
Cơ Thanh Thanh nhìn thân ảnh Cơ Thiên Hạo bước vào vết nứt liền tự hỏi. Nàng cũng chẳng muốn ai thắng. Cơ Thiên Hạo là ca ca của nàng, Đoàn Bình An lại là bạn tốt của nàng.
Trên không trung, phía ngoài tinh không vũ trụ, một trăm Hư Không đại thủ ấn hiện ra, nó giáng xuống, cách bức tường vô hình kia không xa. Đây là lúc chiêu thứ hai phát tác dụng, Dung Thiên Đại Hư, một vết nứt không gian mở ra từ hai phía trong ngoài và liên kết với nhau.
Đoàn Bình An nói.
Cơ Thiên Hạo có chút khựng lại, suy nghĩ kỹ càng, hắn cũng không muốn đối chiến với tên yêu nghiệt này, cũng như theo lời Đoàn Bình An thì là hắn có chút giao tình với Cơ Thanh Thanh.
- À mà ngươi đừng đi, tiểu mỹ tử, ta sẽ nói với ca ca của ta ngươi là người tốt.
- Cơ huynh, ta cùng với Cơ Thanh Thanh là bạn thân, xem là cũng coi như là huynh đệ, mà huynh đệ thì là cùng vào sinh ra tử, mau giúp ta a! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Bình An chưa chạy mà chăm chú nhìn, hắn muốn biết chiêu thức này là gì cũng như tính tò mò của bản thân muốn biết.
Đoàn Bình An tự hỏi xong lại liên tưởng đến Động Thiên của Giao Long Vương kia.
Nhanh chóng Đoàn Bình An đánh ra chiêu thức của bản thân, Tháng Long Tụ hiện ra xuất ra đại thủ ấn kim sắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cơ Thiên Hạo hô to.
Đoàn Bình An không còn đạo ngân Lôi đạo nữa nên không đến kịp, chỉ có thể nhìn Cơ Thiên Hạo bước vào rồi biến mất.
Đoàn Bình An vừa giao chiến vừa quan sát, mắt nhìn của Đoàn Bình An vừa chiến vừa quan sát rồi phân tích, nhất tâm nhị dụng được thi triển ra, có thể nói hắn rất giỏi trong chuyện này. Đoàn Bình An không chỉ vung chiến mâu mà hai tay cũng tùy thời mà vung quyền, gây một ít q·uấy n·hiễu cho Cơ Thiên Hạo.
- Ha ha, đừng mà...oa oa...ha ha...đủ rồi...ngươi còn vậy nữa ta nói với ca ca ta...haha...đánh ngươi...haha...
Chương 42:Đại yêu nghiệt với nhất đại thiên kiêu
Bầu trời bị chiêu thứ hai làm cho chuyển sang màu tím, đạo ngân Hư Không đạo càng lúc càng dày đặc.
Thanh kiếm của Cơ Thiên Hạo sáng lên, chốc cùng với Cơ Thiên Hạo biến mất, nháy mắt liền xuất hiện phía sau lưng Đoàn Bình An, một cảm nhận nguy hiểm hiện lên, hắn xoay người lại tiếp tục giao chiến.
Đoàn Bình An suy nghĩ.
"Ầm ầm" đại thủ ấn va vào nhau, lại tạo nên chấn động. Cơ Thiên Hạo nhìn cảnh tượng này liền kinh ngạc, hắn nhùn Đoàn Bình An thì chỉ là một Thượng Đạo trung kỳ, chênh lệch hai tiểu cảnh nhưng lại có chiến lực ngang cơ bản thân. Cơ Thiên Hạo không biết rằng Đoàn Bình An tu theo một lối đi nghịch thiên, tuy chưa chân chính nhưng vẫn là nghịch thiên. Hắn cắn nuốt lôi kiếp để đột phá rồi tán công, liên tục lặp đi lặp lại như vậy nên tu vi tuy chỉ là Thượng Đạo trung kỳ nhưng có thể chiến với tu sĩ Thiên cảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Bình An đứng đấy hỏi.
- Hư Không Bách Thủ Ấn! Dung Thiên Đại Hư!
- Đại yêu nghiệt với nhất đại thiên kiêu, ai sẽ thắng đây?
- Có duyên sẽ gặp...
- Tuy chỉ lộ ra phần cứng cáp bất khả xâm nhưng cũng đủ. Sau này có điều kiện cho nó độ kiếp nữa là có thể hoàn toàn bộc lộ.
"Vù vù" Hư Không Bách Thủ Ấn lao xuống, nhìn thì chậm nhưng lại rất nhanh, nháy mắt liền cách một khoảng cách dài.
Mọi thứ chỉ là trong nháy mắt, hiện tại Hư Không đại thủ ấn kia đang tiếp cận lấy Đoàn Bình An, trong mê mang thì một cảm giác nguy hiểm kéo hắn lại.
Cơ Thanh Thanh tuy run rẩy nhưng vẫn lại gần.
Đoàn Bình An nhíu mày. Hắn quả thật không muốn có rắc rối, hắn hiện tại chỉ muốn an nhàn tu luyện, rồi một ngày đủ thực lực để quay về cố hương. Nếu được thì giải quyết xong chuyện ở cố hương rồi hẳn trêu chọc.
- Xin lỗi nha, ta không thu lại được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cơ Thanh Thanh cười rồi khóc rồi cười.
Thần thức và khí tức của chủ cũ đã bị hắn xóa đi, lại hứng chịu thiên kiếp, tuy chỉ một vài hơi thở nhưng đã hoàn toàn trở thành vật vô chủ. Được Đoàn Bình An cho thần thức vào, chỉ đợi thời gian làm nhiễm khí tức của hắn thì đương nhiên là vật của hắn.
Hắn không tung hết sức vì chưa muốn g·iết Cơ Thiên Hạo này. Theo Cơ Thanh Thanh nói ca ca của nàng ta là nhất đại thiên kiêu Cơ gia, nếu hắn bỏ mạng hay xảy ra chuyện gì thì Thánh nhân của gia tộc sẽ sẵn sàng bỏ qua áp chế thiên địa mà săn g·iết Đoàn Bình An.
"Thập Thủ"
- Báo cho tộc nhân của cô chưa?
Chưa dứt câu thì một cái thông đạo mở ra, một bàn tay kéo Đoàn Bình An vào, vừa lúc Hư Không đại thủ ấn đánh xuống.
Cơ Thiên Hạo đáp. Vừa lúc linh lực khôi phục một phần, hắn liền mở ra vết nứt không gian rồi bay vào.
Đoàn Bình An đứng im như tượng, vết đạo ngân Lôi đạo vẫn còn nên hiện ra là vài tia điện từ người hắn mà phát ra.
"Thập Thủ" Đoàn Bình An liền liên tục tung ra thập thủ lên không trung, vài cái hắn cố ý đánh sang phía Cơ Thiên Hạo.
Cơ Thanh Thanh đáp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.