Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7 anh cọp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7 anh cọp


Nói hắn quay sang nhìn mấy người theo sau nói:" Từ đây về sau thằng này là đệ tao, tụi mày chiếu cố tý."


Tô Đại Giang trả lời: "Tôi kiếm anh cọp bàn chuyện làm ăn."

Thằng nhóc gặp hắn thì chạy sâu vô trong hẻm rồi quẹo vô một một ngôi nhà, phía trước có một thùng kính đựng mấy cái vỏ thuốc lá.

Tô Đại Giang cầm ly bia uống một hơi cạn sạch, anh cọp vỗ vỗ tay:" Đi tụi bây" mấy người dẫn Tô Đại Giang đi vào một quán bida sâu trong hẻm nhỏ, anh cọp chỉ chỉ bàn bida nói:

Tô Đại Giang nghĩ nghĩ nói:" Con ra nhà thằng Luân."

Nửa tiếng trôi qua anh cọp kêu hắn dừng lại, rồi hỏi: " Mày muốn tao làm gì?"

Tô Đại Giang đi theo sau ông hắn cũng lại ôm một ôm hỏi:

Mấy tên đàn em nghi hoặc hỏi:" Thằng nhóc cấp ba thôi mà anh?"

Tô Đại Giang vẫn giữ nguyên tư thế dẫn chiếc xe nhưng không bước, hắn đang chờ.

Tô Đại Giang " cám ơn" một tiếng rồi đi, nhìn hắn đi rồi anh cọp quay sang nói với tụi đàn em: "Đừng ai chọc thằng này, nó không đơn giản đâu."

Lúc này có thằng nhỏ chạy vào nói: "Chú cọp đằng trước có cái anh kia mặc đồng phục học sinh, nhìn lạ mặt lắm, đi vô hẻm nhà mình á"

Tới nhà anh cọp thì thanh niên tóc vàng chạy lại nói nhỏ gì đó, anh cọp gật đầu nhìn Tô Đại Giang hỏi: " Lấy hàng?"

Anh cọp nghĩ hoặc hỏi:" Mày biết đánh bida?"

Anh cọp hít sâu một hơi đây là thù cỡ nào:" Ác như vậy?"

"Cha ra ông tư làm gì?"

Tô Đại Giang cười hắc hắc:" Cám ơn cha."

Cúi đầu nhìn một chút cơ bụng, lại soi soi một chút gương, phải dưỡng một chút biết đâu sau này phải dựa vào mặt ăn cơm, nghỉ như vậy hắn lấy áo dài tay đi ruộng quần dài mặt vô, lại lấy cái khẩu trang mang vào, đội vào cái nón bo, hắn cúi đầu nhìn xem vũ trang đầy đủ hắn âm thầm gật đầu bước ra cửa, nhưng vừa bước ra hắn sửng sốt.

" Về, đi nhậu."

Anh cọp lắc đầu:"Nguyên tắc của anh, không quản."

Anh cọp gật gật đầu: " Biết, mấy thằng này đi đâu học được mấy môn hay dụ mấy thằng ngu đánh bida gạt tiền."

Ông Tính môi giật giật, một lát sau ông thở dài vỗ vỗ bả vai hắn nói:

Tô Đại Giang đá chống dựng xe rồi đi theo thanh niên tóc vàng.

Tỉ mỉ xem, chà chà thì ra mình đẹp trai từ nhỏ, chỉ là da này, ừm là hơi đen.

Nhớ tới lúc nãy anh cọp ôm bả vai Tô Đại Giang thì bừng tỉnh, anh cọp lớn tiếng nói:


Tô Đại Giang mắt loé hàn quang cắn răng nói:"Tán gia bại sản càng tốt."

Ông Tính cũng biết thằng Luân, nó vô cũng vô nhà mấy lần, thằng này lễ phép lại biết nói chuyện, vô đây mấy lần toàn rủ Tô Đại Giang đọc sách nói chuyện tào lao, không rủ hắn đi chơi bời gì nên ông tính với bà Mai ấn tượng không tệ, ông phất phất tay: " Ừm, mày lớn rồi muốn làm gì làm."

Nghe thằng nhỏ nói vậy thì quay sang nói với một người khác:" Mày ra coi sao!"

Người kia đáp một tiếng rồi kêu thằng nhỏ dẫn đường.

Ông Tính quăng mớ tầm vông trong tay xuống kênh trước nhà nói: " Còn sao nữa tao đặt một thiên rưỡi, người ta nói cuối tuần này có mày coi chủ nhật thức sớm phụ tao trồng."

Tô Đại Giang bước lại gần thì anh cọp đưa ly bia cho hắn:" Uống cạn ly này đi đánh cho tao coi."

Chương 7 anh cọp

Mẹ nó mình là trai tân a, hai đời cộng lại gần bốn chục năm trai tân.

Cha hắn ôm là mấy cây cuối cũng Tô Đại Giang chạy vô nhà ôm mấy cái mùng cha hắn làm xong nói:"Thôi được rồi, vậy thứ bảy làm cũng được mà chắc thứ bảy con về hơi trễ nghe cha?"

Rồi phất phất tay: " Tao không bán cho học sinh, về đi."

Anh cọp thản nhiên nói:" Buông tay làm, có người bên ngoài tìm mày gây phiền phức gọi cho anh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong nhà trên ghế bàn dài có sáu bảy người ngồi nhậu, cạnh bên còn đặt mấy kết bia chai đã rỗng toét.

Mọi việc bàn xong Tô Đại Giang xin phép đi về, trước khi đi hắn quay lại hỏi:"Đúng rồi anh! chuyện trong trường học anh có quản không?"

Lại hỏi:" Làm sao? Có phiền phức à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sao lại có cái ý nghĩ này, hắn đứng ở cửa khi thì nhíu mày khi thì cười lên hắc hắc, vừa lúc ông Tính từ ngoài ruộng vô thấy cảnh này hỏi: " Mày cười cái gì vậy?"

Tô Đại Giang không thèm để ý nói: " Anh biết ông Hải, ông Lý với ông Tâm không?"

Con nhà nông nên làn da màu mạch, hắn cũng rất lâu không có soi gương, mở cái ngăn kéo nhỏ lấy ra cái gương nhỏ cở miệng chén, hắn tỉ mỉ soi mặt mình:"Mắt hai mí này."

"Haizz, cha mày vô dụng từng tuổi này còn không có bằng lái xe máy, vẫn là con trai tao có tiền đồ."

Tô Đại Giang lắc đầu: "Em không tới lấy hàng, em tới bàn chuyện làm ăn với anh."

"Đi ra ngoài ông tư."

Ừm, là một ý kiến rất không tệ, nhưng sao đó hắn lắc đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn đưa tay nhéo nhéo mũi:" Cái mũi cao này."

Tô Đại Giang tự tin nói:" Bida băng một cơ không dưới hai trăm, bida lỗ không đánh cơ thứ hai."

Hắn chạy đi thay quần áo, chỉ mặt quần sọt, đễ trần cúi đầu nhìn cơ bụng ẩn hiện.

...

Tô Đại Giang gật đầu đeo lên bao tay, lấy một cây cơ lăn nhẹ trên bàn tiếp theo hắn lấy lơ thỏa nhẹ đầu cơ, anh cọp gật đầu khen ngợi:

Tô Đại Giang đi theo cũng quăng mớ tầm vông trong tay xuống kênh gật đầu nhưng rất nhanh hắn kịp phản ứng nói:"A cuối tuần này? Cuối tuần này không được."

Một lát sau hắn đứng trước một đầu hẻm nhỏ, hắn thấy có một thằng nhóc khoảng 12-13 tuổi đang ngồi ngậm kẹo que.

Tô Đại Giang không nói gì mà chuyên tâm đánh.

Tô Đại Giang nói: " Anh cho em mấy người theo trấn tràng là được, xong việc anh cho người cầm giấy nợ đi đòi, tiền em với anh chia đôi."

Ông Tính cũng không nhắc lại chuyện lúc nãy ông đi qua bụi tầm vông ôm mấy cây tầm vông vót mới vót tùy ý nói nói:

Tô Đại Giang cười cười: " Không gọi là phiền phức, chỉ sợ mấy anh có em út gì học trong đó em vô tình mạo phạm."

" Đánh đi."

Hắn lên xe đạp đi nhưng không phải về nhà mà chạy ngược lên chợ.

Anh cọp liếc mắt:" Nó có nghề đó! mười thằng như mày nó xử trong năm phút."

" Có bài bản đó."

" Đi đâu về vậy cha?"

Thanh niên tóc vàng nhìn hắn từ đầu tới chân rồi từ chân lên đầu gọi: " Đi theo tao, bỏ xe thằng nhỏ giữ cho, khu này không ai dám lấy đâu."

Quả nhiên anh cọp lên hứng thú ngoắt ngoắt tay:" Mày lại đây!"

Tô Đại Giang lời nói không thông qua đại não:

Moá tao vừa nghĩ cái gì? Dựa vào mặt ăn cơm, tỉ mỉ nghĩ lại.

Có một nhóm trứng đã chuyển thành màu đen.

Tô Đại Giang đen mặt nhưng vẫn là gật đầu:" Em nhìn mấy ông này không quen mắt, em muốn hố mấy ổng một trận."

Bóp bóp cái miệng:" Môi cũng mỏng này."

Tô Đại Giang gật đầu, cha hắn mặc dù hiếu thắng, quyết đoán nhưng không phải là người làm việc lỗ mãng, hắn hỏi tiếp:" Vậy cha tính sao rồi?"

"Mày đi làm gì?"

Nhưng rất nhanh hắn ôm bả vai Tô Đại Giang cười nói:" Bất quá tao thích."

Tô Đại Giang lấy điện thoại ra nhấn số anh Cọp nhá máy qua, nhưng hắn cũng không có lưu lại, anh Cọp nhìn ở trong mắt nhưng không nói gì.

Tô Đại Giang về tới nhà thì đã gần hai giờ chiều hắn cất balo chạy ra kiểm tra mấy cái trứng ốc thấy độ ẩm còn đủ.

Mấy người ứng một tiếng, anh Cọp quay sang nhìn Tô Đại Giang nói:"Lấy số điện thoại anh, khi nào làm gọi anh một tiếng, anh cho người chạy qua."

Chú cọp trong miệng thằng bé tuổi chừng ba mươi để trần trên lưng, cánh tay xăm kín hình xăm.

" Con đang nghĩ có nên đi lái máy bay không đây."

Anh cọp nhiều hứng thú hỏi:" Làm ăn? Mày thằng con nít vắt mũi chưa sạch tìm tao làm ăn?"

Ông Tính nổi da gà, ghét bỏ liếc hắn một cái không nói gì thêm.


"Làm gì nữa? Mấy hôm nay mày lạ lắm nghe."

Ông Tính lại ôm thêm một ôm tầm vông hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Đại Giang giật mình hắn muốn giải thích, nhưng ngẫm lại cũng thôi, hắn nói sang chuyện khác: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thì còn chuyện gì, hôm nước mày nói trồng mít cái gì đó, tao đi hỏi dò coi ra sao."

Quả nhiên một lát sau thằng bé đó lại đi ra, đi theo là một thanh niên hơi đen tóc nhuộm vàng hắn nhìn thấy Tô Đại Giang thì hỏi: " Ê thằng nhóc, kiếm ai?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7 anh cọp