Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 95: Dương Như Ý cái c·h·ế·t

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Dương Như Ý cái c·h·ế·t


Trong lúc đó, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở trong tâm trận, Dương Như Ý ngồi đó nhắm mắt, cả người ướt đẫm máu tươi, nàng trên tay cầm lấy hai trận kỳ, một hắc một bạch không ngừng vũ động xoay chuyển, cùng với tinh thần lực không ngừng lan tỏa đi ra khống chế từng thanh trận kỳ, lơ lửng tại bát quái trận trên không, tạo thành một hình cầu kết giới, ngăn không cho bên ngoài mê hương độc dược lan đến,

Lúc này hãy là ban trưa, thái dương ánh nắng gay gắt chiếu xuống, tất cả cảnh vật đều hiện rõ trong mắt, bây giờ chỗ đứng là một sơn cốc vắng vẻ, mấy trượng phía trước có một hồ nước, trên núi có thác nhỏ chảy xuống, dòng thác xuất phát từ một núi ở phía đông, đối diện phía tây hãy còn có khác một ngọn núi gần giống, nhìn thấy đông tây hai vách núi thẳng đứng, hắn cảm giác nó đã từng là một, chỉ là ai đó đã dùng kiếm bổ xuống, mạnh mẽ đem nó tách ra, từ đó làm xuất hiện sơn cốc này,

Chưa đến một hơi thở thời gian nàng đã tìm thấy Bạch Hổ và Đinh Trọng Tác, nhưng cũng nhìn thấy nơi xa trong núi cảnh tượng chém g·iết đang diễn ra, nàng bỗng nhíu mày nói cho Trần Quân,

"Lâm Thế Kiệt hoàng tử, nữ nhân kia nếu như ta không lầm, nàng danh gọi Dương Như Ý, là cùng với Trần Quân từ Dị Giới trở về?"

Sẵn ý định muốn tìm nơi thanh tu một đoạn thời gian để luyện tập chiến kỹ, Trần Quân quyết định lựa chọn sơn cốc ở lại,

Đây là mệnh lệnh, để cho Dương Gia quân chuyển đổi binh trận từ thủ sang công,

Chính mình trực hệ cuối cùng hậu nhân ở ngay trước mắt c·hết đi, Dương Tùng Lễ cực độ bi thương, một tiếng rống lên giận dữ, "Dương Triết, g·iết!"

Ngay sau đó, Dương Tùng Lễ chân khí cấp tốc truyền qua thân nàng, toàn lực thôi động đan dược cho tan ra để cứu chữa, cũng không ngừng lay động kêu gọi nàng, nhưng mà, nàng trên thân đã không còn có khí tức,

Mấy mươi ánh chớp lóe lên, vừa mới lao đến phi kiếm lần nữa bị chúng nhân đánh bật ra,

Trúc Cơ tu sĩ phi kiếm một lượt tiếp theo một lượt hướng xuống binh trận hạch tâm đánh phá,

Mấy mươi phi kiếm bay loạn khiến cho binh trận trung tâm người tập trung chống đỡ, ngay cả Dương Gia hai vị Nguyên Tinh cảnh cao thủ là gia chủ Dương Tùng Lễ và Dương Triết cũng toàn lực đánh trả không cho phi kiếm hạ xuống,

Trần Quân sắc mặt tái mét, không nói một lời liền cấp tốc độn xuống, trong đầu câu thông A Lý Na Na, "giúp ta tăng nhanh tốc độ,"

Dương Tùng Lễ một tiếng phẫn nộ thét vang, tốc độ lao tới đỡ lấy tôn nữ, trên tay xuất hiện một khỏa đan dược vàng óng, cực tốc nhét vào trong miệng nàng,

Ở trên một vách núi thấp gần đó,

Hắc hắc, ~ một tiếng cười cất lên, một vị Trúc Cơ sơ kỳ trẻ tuổi công tử cất giọng oang oang khoe mẽ,

"Tìm thấy, nhưng bọn họ, còn có Dương Gia nhân, tất cả đang gặp phải cường giả vây g·iết, hiện tại nơi đó có gần một ngàn người loạn chiến, hơn trăm Nguyên Tinh cảnh cao thủ vây đánh Dương Gia, còn có rất nhiều Trúc Cơ tu sĩ,"

Chương 95: Dương Như Ý cái c·h·ế·t

Nhưng, cũng có một phi kiếm thoát xuống, đâm xuyên một người bên trong,

Đúng lúc này, ở trên một vách núi, một ánh chớp lóe lên, bất ngờ phi kiếm xuất hiện, cực tốc lao xuống binh trận,

Bỗng dưng, nàng trong lòng máy động, cảm giác bất an đột ngột trỗi dậy, không chút nghĩ ngợi, nàng vụt xoay người thoát ra khỏi chỗ đứng, nhưng mà ngay khi thân thể vừa chững lại, nàng song nhãn nhìn ra trước mắt, thấy được khác một thanh nhỏ xíu phi kiếm đã đến sát thân, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dương Như Ý, nàng, đ·ã c·hết!

Đi qua một lát,

Nàng tinh thần lực lan tỏa cho nên lập tức phát hiện nguy cơ, đồng thời song nhãn vụt mở, một cái xoay người lắc mình né tránh,

Lão nhân tóc bạc nhìn thấy chính mình tôn nữ ở ngay trước mắt ngã xuống, mặc cho Đại Hoàn Đan thần thoại đan dược danh tiếng là chỉ cần còn có một hơi liền có thể cứu sống, bây giờ cũng không tác dụng, trong lòng cực độ đau đớn, ngửa mặt lên trời gầm thét,

Phốc ~ một tiếng bén nhọn thanh âm cắt qua da thịt, Dương Gia một vị tuổi trẻ tinh anh nữa b·ị đ·ánh g·iết, ngã xuống,

Vù vù ~

"Về sau gọi là Thanh Dương Cốc đi,"

Nghĩ đến ở sâu bên dưới hay còn có một tòa lăng mộ, vị kia thủy tổ lại là một Nguyên Anh tu sĩ, đã từng là đỉnh tiêm cường giả, rất có thể tòa này sơn cốc là do ngài tạo ra để làm nơi lưu ngụ,

Đã nơi ở chọn tốt, hắn tiếp đó việc cần làm là tìm đến Bạch Hổ và Đinh Trọng Tác, mang bọn họ cùng đến nơi này cư ngụ một thời gian,

Bang bang bang ~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Lý Na Na thần niệm và linh lực tràn ra, hắn cả thân thể bị luồng sáng linh lực bao bọc, ở trong lòng đất cực tốc lao nhanh, vù vù chuyển di, nhìn thấy đất đá giống như lưu tinh di chuyển sượt qua thân thể, bị hắn bỏ lại hết phía sau lưng, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một thanh phi kiếm sắc bén kèm theo khí tức băng hàn thấu xương lướt ngang qua trước mắt nàng, tiếp theo một nháy mắt liền biến mất,

Sơn cốc bề rộng không quá trăm trượng, trong cốc trồng xuống một gốc Thanh Dương Thụ, đại thụ to lớn phủ bóng một phạm vi mấy mươi trượng, thụ diệp xanh tốt, loại này Linh Thụ rất có tác dụng cung cấp bóng mát cùng thanh khí, thật là rất tốt một nơi tu luyện,

Không ~

"Ta g·iết thêm một kẻ,"

Trong vòng một hơi thở, Bát Sát Thiên Luân Trận thành hình, Dương Triết tung người bay đến dẫn đầu Thiên Luân xoay chuyển g·iết ra,

. . .

. . .

"Dương Như Ý!"

Dương Gia nhân ánh mắt căm hận nhìn gã, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thanh này phi kiếm tốc độ nhanh như ánh chớp, xuyên qua khe hở binh trận, từ phía sau đâm tới Dương Như Ý,

Ở nơi này Bách Đoạn Sơn hoàn cảnh xa lạ, nghĩ muốn tìm người chỉ có thể nhờ đến A Lý Na Na thần niệm, may thay việc này đối với khí linh chỉ là một cái tiện tay, nàng cũng rất sẵn lòng,

Lúc này, Dương Gia gia chủ Dương Tùng Lễ, cùng với Dương Triết, hai vị duy nhất Nguyên Tinh cảnh, đang chủ trì âm dương nhị cực của binh trận Càn Khôn Bát Quái Âm Dương Trận, toàn bộ chân nguyên truyền xuống trận pháp dưới chân, để cộng hưởng tiếp lực cho nhóm tinh anh dũng sĩ, hiện đang ở bát diện triền đấu cùng hơn trăm Võ Đạo cao thủ,

Từ trong binh trận hạch tâm, hãy có mấy mươi trường tiễn vụt vụt bắn lên, nhưng mà, trường tiễn còn chưa bắn tới kẻ địch, đã bị một kẻ Trúc Cơ tu sĩ tung ra Pháp Khí phòng hộ che chắn tất cả, không có một mũi tên vượt qua được Pháp Khí hộ tráo linh quang,

Lâm Hy nhóm bốn người, cùng với Lâm Thế Kiệt và một số gã lạ mặt đứng chung một chỗ, vừa mới nhìn thấy Dương Như Ý ngã xuống, Tô Bắc Thần chân mày cau lại, quay sang hỏi Lâm Thế Kiệt,

Hắn đi dạo một vòng, nhìn thấy trong cốc còn trồng lấy khá nhiều linh mộc, còn có một số ít linh dược linh trúc cũng được tìm thấy, bất giác gật đầu hài lòng,

"Chính là, tiện nhân kia c·hết là đáng kiếp,"

Dương Như Ý cuối cùng một tiếng hét, vang động hư không, ngay sau đó nàng trên thân khí tức vụt biến mất, sinh mệnh cấp tốc trôi qua, thân thể ầm ầm ngã xuống,

Như. . . Ý. . .!

Trường tiễn không thấy, vị kia Trúc Cơ tu sĩ phất tay thu lại hộ tráo linh quang, cùng lúc mấy mươi phi kiếm từ trên tay Trúc Cơ tu sĩ còn lại đồng loạt xuất ra, đánh xuống binh trận,

. . . . .

Dương Như Ý trong lòng thở phào, này thanh phi kiếm quá nhanh, vừa rồi thật là nguy hiểm,

Bên trong Bách Đoạn Sơn một thung lũng, Dương Gia nhân xác người nằm la liệt trên đất, nhìn đến n·gười c·hết số lượng không dưới ba trăm, còn sống người đang lập binh trận đối chiến mấy trăm cao thủ,

Dương Như Ý ánh mắt trợn mở thật to hết cỡ, không có kịp thời làm ra cái gì phản ứng, bởi vì thanh này phi kiếm im lìm không có bất kỳ khí tức ba động, thình lình xuất hiện, nhìn thấy được nó lúc nàng thân thể đã bị xuyên qua, một chân đã vào quan tài,

Ở một bên, Dương Triết cũng là cực độ bi thống, một tiếng rống giận quát lớn, "Dương Gia quân, Bát Sát Thiên Luân Trận, hợp !"

Rời khỏi lăng mộ, Trần Quân độn thổ đi lên, lần nữa xuất hiện đã là ở trong một cánh rừng nhỏ trên mặt đất,

"Rất sẵn lòng thưa ngài!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Dương Như Ý cái c·h·ế·t