Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58: Kỳ Vân Sơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Kỳ Vân Sơn


Không gian đại kỳ,

Ha ha ~

Những ngày này, Tiên Cung tin tức đã lan ra, hàng vạn Võ Giả đã ở Kỳ Vân Sơn trong núi lùng sục, bây giờ ngay dưới chân núi, đứng đó hàng mấy vạn người,

Khi ngày mới vừa lên, tin tức Tiên Cung xuất thế oanh động từng tòa thôn trấn thành trì trong phạm vi ngàn dặm, sau đó lấy tốc độ cao nhất bạo phát đi ra, chính cái này tin tức dẫn đến khắp nơi Võ Giả bùng nổ, đang hướng về Kỳ Vân Sơn lao nhanh,

Lão nhân có chút mệt mỏi, trọng lực ở chỗ này đã tăng gấp hai trăm lần, lão Trọng Thế đại thành và cũng sắp viên mãn nhưng thân thể già yếu có chút không chịu được, thời gian lâu tốc độ đi tới càng chậm rãi, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cường giả ánh mắt không giống thường nhân, có thể nhìn thấy rất xa, ngàn mét nhìn cái rõ ràng,

"Đa tạ tiên nhân, đa tạ tiên nhân!"

Vẫn không có dừng lại,

Cái này khỏi phải đoán, chính là Kỳ Linh theo lệnh Trần Quân mang Trần Khôi vũ khí ra làm ban thưởng,

Lại qua mấy ngày, trong số Võ Giả có một lão nhân tóc bạc già nua đi ra, lão tay chống thiết trượng chậm rãi vững vàng nện bước lên núi, nhìn thấy lão một người già nhưng không bị trọng lực gây ảnh hưởng, mọi ánh mắt đổ dồn, sau đó kinh hô,

Nhưng cũng chỉ là đứng đó nhìn lên Kỳ Vân Sơn đỉnh, bởi vì bây giờ trong núi cấm không, trọng lực lại bất chợt gia tăng mạnh, càng lên cao trọng lực cao gấp mấy trăm lần,

Gần như ngay lập tức, hàng vạn ánh mắt đổ dồn về Kỳ Vân Sơn ngọn núi, tiếng ồn ào cùng với đám đông tranh giành xông lên núi gây ra xôn xao,

Binh Cung bên trong, ngay ở Kỳ Linh trong phòng, Thổ Linh xuất thế, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão nhân một đường đi lên, vượt qua từng loại cột mốc độ cao, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong, hắn lần nữa nhắc nhở,

Lúc này, Kỳ Linh thanh âm thanh thoát nhẹ nhàng dễ nghe bỗng dưng cất lên bên tai gã tráng niên,

Khác với Thạch Linh, Thổ Linh kia một nắm cát đen bây giờ phân rã, gây dựng thành nó bộ phận thân thể, bất cứ lúc nào cũng có thể tan hợp, bất kỳ hình hài đều có thể ngưng tụ, không có cố định thân thể,

Hai người nghe nói liền hiểu kế hoạch, vội chắp tay vâng là một tiếng, tinh thần phấn chấn chuẩn bị thi hành kế hoạch xấu xa,

Khác với Thạch Linh, Thổ Linh vừa mới xuất thế nó liền tự mình đi ra dung nhập vào thổ địa kiếm ăn, cũng không có cùng Kỳ Linh nói nhiều cái gì lời, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Loạn chiến phút chốc xảy ra, khốc liệt thảm thiết, xác người liên tục ngã xuống, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một trăm mét,

Ở ngay trước mắt chúng nhân, gã tráng niên thận trọng cầm lấy bình ngọc, sau đó vội vã đi xuống núi, vừa thoát khỏi trọng lực đè ép, gã chạy đến bên một tảng đá, nơi đó hay là có một lão nhân bất tỉnh sắc mặt tím tái nằm thoi thóp, gã tráng niên cẩn thận mở nắp bình đổ ra một viên đan dược, sau đó cạy mở miệng lão nhân nhét vào,

Nàng cũng mặc kệ nó hành động, ngược lại còn để Thạch Linh đi theo, hai đầu Linh Thể đồng thời xuống núi tự mình kiếm ăn,

Chương 58: Kỳ Vân Sơn

. . .

Ngay đến Hoàng Giả cũng vậy lao vào chém g·i·ế·t tranh đoạt,

Chín trăm mét,

Đúng vậy, lão nhân này là một Võ Đạo Vương Giả, lại còn lĩnh ngộ thiên địa Đại Thế một trong các loại khó khăn nhất, Trọng Thế !

Lão khom người tạ ơn một tiếng, sau đó nhanh hết khả năng xuống núi, trên tay một cái Câu Liêm mắc vào tay, một cái khác giữ lại trên người, lão nhân ánh mắt lúc này trở nên lạnh lùng lăng lệ, như sẵn sàng g·i·ế·t người,

Khi vừa đặt chân lên ngàn mét độ cao, chính ở đó lão nhận được ban thưởng, là một bộ Phàm Giai Bảo Binh cấp bậc vũ khí Song Thủ Câu Liêm Đao,

Mặc dù Thổ Linh xuất thế nhưng lần này Trần Quân cũng không có đi ra nhìn nó, bởi vì Thổ Linh cũng không có truyền ra ý niệm báo tin,

Đã từng có người cố gắng đi lên núi, nhiều kẻ lấy thất bại thảm hại bị trọng lực đè ép suýt c·h·ế·t, nhưng lại có kẻ đi được khá xa, trong số đó có một gã tráng niên đi được trăm mét độ cao,

Chính cái này một đôi song thủ đao đã gây nên toàn trường chấn động,

Bảy trăm mét,

Lúc nãy Kỳ Linh vừa mới cho ăn mười giọt Oán Hồn Dịch, không đến canh giờ sau nó liền xuất thế đi ra,

Các loại tin tức kiểu như, Kỳ Vân Sơn xuất hiện kỳ vật, Kỳ Vân Sơn xuất hiện Tiên Đan có thể cải tử hồi sinh, chữa trị bách bệnh,. . . không ngừng theo miệng người đồn thổi tốc độ như gió bay đi,

Ba trăm mét,

Chính là cái này một cử động cùng câu nói, khiến cho toàn trường bạo nổ,

Trần Quân đang ở trong tu luyện thất, nghe Kỳ Linh bẩm báo chuyện xảy ra, khóe miệng kéo lên mỉm cười, trong đầu thầm nói, "các ngươi không phải tham muốn ta bảo vật sao? Ta cho các ngươi, đoạt đi, ha ha ~"

Lại qua ba ngày, một cái khác tin tức chấn động âm thầm truyền ra, xung quanh Kỳ Vân Sơn trong vòng ngàn dặm, bảy cái sơn trại, hai mươi mốt cái bang hội chuyên làm chuyện ác đã bị toàn diệt, không có bất kỳ người sống sót, cũng không có ai biết thủ phạm gây ra, chỉ t·hấy x·ác c·hết đều bị phân thây xẻ thịt khiến cho nhiều kẻ ác bá trong vùng đã bắt đầu hoang mang lo sợ,

Cũng chính một ngày này, tin tức Kỳ Vân Sơn có Tiên Đan hiện thế truyền ra, còn là bạo phát chóng mặt tốc độ lan tràn,

Chưa đến một canh giờ lão nhân đã đạt đến độ cao không ai trước đó làm được, nhưng lão cũng không có dừng lại ý tứ,

Này một viên đan dược chất lượng cực phẩm chính là hắn lần trước muốn ban cho Từ Sơn, nhưng gã kia Ám Tử câm không có nhận lấy, bây giờ hắn quyết định ban thưởng cho người này,

Chính là lão nhân nhận lấy cái này song đao cũng quá bất ngờ, sau đó trong lòng cao hứng bừng bừng,

Hắn giao bình ngọc cùng với một tấm Kháng Lực Phù cho Kỳ Linh, để nàng khống chế cho bay xuống lơ lửng trước mắt gã tráng niên,

"Phàm nhân, xét thấy ngươi ý chí kiên định, Tiên Cung ban thưởng một viên Bách Giải Độc Đan cực phẩm, cầm lấy đi xuống đi,"

Trần Quân một bộ cao hứng rời đi, trong đầu nghĩ đến đám kia Võ Giả sắp loạn đấu, trong lòng bất chợt vui vẻ,

Trần Quân cho gọi Đường Sơn cùng với Tào Khanh đi tới, thả xuống trước mặt hai trăm tấm Kháng Lực Phù, sau đó đem chính mình ý đồ xấu xa nói ra,

Đứng trên tầng cao cung điện nhìn xuống, Trần Quân nhìn thấy gã tráng niên sắc mặt tiều tụy và thần sắc lo lắng không vui, bỗng lâm vào trầm tư suy nghĩ,

Vương Giả,

Sau đó một lát, hắn bỗng dưng há miệng nhẹ phun, một cái bình ngọc hạ xuống tay,

Cũng từ lúc Bảo Binh xuất hiện, mọi ánh mất đổ dồn về, nhìn nó không chớp,

Sau đó hắn gọi ra Trần Khôi, tháo xuống nó vũ khí, lại từ Binh Kỳ bảo khố lấy ra Bách Giải Độc Đan, Tiểu Hoàn Đan, cùng với một số khác đan dược làm phần thưởng, căn dặn Kỳ Linh một vài câu sau đó giao hết cho nàng,

. . . . .

Một ngày này!

Chính đứng đó mệt gần c·h·ế·t tráng niên bỗng dưng mở trừng hai mắt, sau đó mừng rỡ quỳ xuống, hướng lên núi dập đầu lạy tạ,

Bảo vật,

Nhưng,

Sau đó mấy ngày, Kỳ Linh ở phía sau một người thao túng, cùng với một đám Tốt Binh đạt đến thần sầu cấp độ diễn kỹ phối hợp ăn ý, mỗi ngày đều có người thành công lên núi, được thưởng Tiên Đan, . . . dẫn phát toàn trường oanh động,

Bảo Binh cấp bậc vũ khí Câu Liêm Đao tỏa ra ánh đao sáng loáng, lưỡi đao cực kỳ cứng rắn nhưng cũng sắc bén kinh khủng, nhìn qua lạnh lẽo quang hàn thấu xương, nhưng càng là như vậy tỏa sáng lại càng hiện ra phong mang bất phàm, càng khiến cho chúng nhân ánh mắt không thể rời khỏi,

"Ta còn sống sao?"

Bách Giải Độc Đan,

"Đoạt ~"

Chỉ có tráng niên đỡ lấy lão nhân quỳ xuống dập đầu lạy tạ, sau đó dìu dắt nhau rời đi,

Chính vì kẻ này ý chí kiên định cùng với sức lực hơn người, Kỳ Linh đã gọi Trần Quân đi ra,

Bỗng dưng ai đó một câu thốt lên, khiến cho toàn bộ chân núi bạo nổ, đám cường giả động thủ lao ra cướp đoạt, dòng người lao vào chém g·i·ế·t,

Trọng Thế quá khó khăn lĩnh ngộ, không có lĩnh ngộ ra Trọng Thế, nghĩ muốn leo lên ngàn mét độ cao ở trong môi trường trọng lực cao gấp hai trăm lần, việc này so với đánh cướp chiếm đoạt hãy còn khó, từ đó không ai nghĩ đến xông núi nhận thưởng, chỉ có nghĩ đến cướp đoạt,

"Nếu như có kẻ lĩnh ngộ Trọng Thế, ngươi đem cái này song thủ đao Bảo Binh ban thưởng, ha ha, ta muốn nhìn xem đám kia Võ Giả làm sao đứng nhìn,"

Tiên Đan !

Lại qua hơn một canh giờ, lão dùng hết sức đã đi tới cột mốc cao ngàn mét,

"Đường Sơn, ngươi cho ta ở sau đám Võ Giả tung ra lời đồn, càng nhiều càng tốt, Tào Khanh, ngươi hãy cho một số thám tử quân đi ra phối hợp, ngươi hãy chú ý, lựa chọn người leo núi phải có diễn kỹ xuất thần, phải làm sao cho ta diễn đạt càng thảm càng tốt, làm tốt sẽ có trọng thưởng,"

Năm trăm mét,

Này một trận cướp đoạt đánh lên đã không có dừng lại, chân núi người cũng không còn tụ tập, bởi vì đã có Vương Giả cùng Hoàng Giả hạ xuống, lao vào tranh đoạt Bảo Binh,

Một đêm đi qua,

Nhìn thấy chính mình một viên đan dược gây ra như vậy oanh động, Trần Quân bỗng dưng lại nảy ra ý nghĩ xấu xa, hắn mở ra không môn một bước đi vào,

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Kỳ Vân Sơn