Tinh Cương Tiên Bảo Lệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Tẩy Tủy Đan
Nàng giọng nói nhẹ nhàng cất lên đáp lời: "tôn quý khách hàng, ngài bây giờ mặc dù trẻ lại nhưng trạng thái vô cùng không tốt, tiềm lực của ngài hao tổn, bản nguyên thiếu hụt, kinh mạch sơ cứng, còn có một số kinh mạch đứt vỡ không có kiên cố, thân thể hãy còn rất nhiều tạp chất, còn có bệnh tật tiềm ẩn, nếu như muốn tu luyện, ngài trước hết giải quyết những vấn đề này." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiếp theo, ta nhận được Tiên Bảo Lệnh, có được vô tận nguồn lực bổ trợ, công pháp không lo, đan dược không thiếu, điều này đáng để ăn mừng."
. . .
"Thật tốt rồi sao?"
Thần thức trở lại.
Sau đó hai ông cháu tự mình rời đi.
"Trước hết, ta thiết lệnh chữa trị, thiết lệnh chân diện đã nhìn thấy, năm xưa chấp niệm xem như giải trừ, từ đó một đời nhặt ve chai Trần Quân coi như đ·ã c·hết."
Trùng Mạch Quyết!
Trong căn phòng đơn sơ, xung quanh vách gỗ đều nhanh muốn rệu rã, Đường Sơn nằm đó trên chiếc giường gỗ cũ kỹ, sắc diện an tường ngủ yên, bây giờ thiếu niên hơi thở mạnh mẽ không ít, các vết bầm và u cục đã biến mất, khuôn mặt cũng trở lại như thường.
Này đan dược có chút mùi thơm dịu nhẹ, dược lực ôn hòa, đan dược vừa vào bụng bắt đầu tan ra, dược lực chầm chậm lan tỏa, len lỏi qua các tế bào tiến vào cơ bắp huyết dịch, xâm nhập sâu vào trong xương cốt, tiến hành thanh tẩy loại bỏ tạp chất.
Nàng bái lạy liên tục, vừa nghe tin nhi tử đã tốt, tinh thần như không kìm nén xúc động, bùng nổ kinh hỉ, đứng dậy xô cửa chạy vội vào trong.
"Hắn tốt!"
"Tôn quý khách hàng, ngài cần một bộ công pháp để thực hiện phế mạch trùng tu, ta đề xuất ngài tu luyện Trùng Mạch Quyết, bộ này công pháp không có phẩm cấp, giá trị một vạn hạ phẩm Linh Thạch, cần có Tục Mạch Đan sử dụng kèm theo, loại này Phàm Giai cấp 4 đan dược giá trị 1200 hạ phẩm Linh Thạch một viên, của ngài tất cả 1 vạn 1200 Linh Thạch."
Lúc nãy nhìn thấy cái này cây khô, Trần Quân cũng rất rung động, tự hỏi không biết phép màu nào mà nó như vậy sức sống mạnh mẽ kéo dài hơi tàn đến bây giờ, trong khi xung quanh thôn và trên núi một cây không nhìn thấy, tất cả đều sớm thành củi đốt nhiều năm.
Khí linh im lặng.
Bên ngoài, đám người cũng thật sự bất ngờ, nhiều người hai mặt nhìn nhau, có thể nhìn thấy ánh mắt đối phương rung động, cùng với thắc mắc.
"Ta muốn phế mạch trùng tu, ngươi có đề xuất gì?"
"Đã Tẩy Tủy Đan phục dụng, tiếp theo cũng nên đến phế mạch trùng tu." Trần Quân lại gọi A Lý Na Na ra hỏi.
Trần Quân kế hoạch từng bước đã lên, sau đó bắt đầu thực hiện.
Tôn Nguyệt Anh không chút ngần ngại đi tới, nàng biết Trần Quân muốn xem bệnh liền đưa tay ra để lên mặt đá.
Nàng trong lòng suy tính thế nào sẽ không ai biết, nhưng nửa ngày sau nàng cũng chưa từng lên tiếng.
Vì một nữ hài xa lạ chuẩn bệnh mà tiêu tốn 25 vạn hạ phẩm Linh Thạch, quá lỗ vốn.
"Ngươi nhìn xem nàng thân thể tình huống, có cái gì đề xuất?"
Phế mạch nói thì đơn giản nhưng cho hắn một trăm cái lá gan cũng không dám tự mình làm, không có công pháp hoặc chỉ dẫn, phế bỏ kinh mạch chính là muốn tìm c·hết.
Khí linh A Lý Na Na mặt biến hắc, hiếm thấy, một khí linh luôn tươi cười như nàng cũng có lúc sinh khí.
"Ngươi có đề xuất gì sao?"
Trần Quân ngừng lại một lát để hai ông cháu tiêu hóa lời nói.
"Ngươi cứ nói đi!" Ta đến hỏi mua công pháp, ngươi CMN hỏi ta có muốn?
"Trần lão đệ, để ngươi ở lại nơi nhỏ xíu tồi tàn này, thật sự ngại quá."Tôn Bình trưởng thôn cảm giác nhiều ái náy, có chút ngại ngùng nhăn nhó: "ta hay là trả lại lão đệ Bạch Ngân, như thế lòng ta cũng đỡ day dứt."
Diễn kỹ diễn toàn bộ, Trần Quân cũng không dám qua loa, đã người như vậy tin tưởng, hắn cũng muốn tận lực, lúc này đành gọi ra A Lý Na Na.
Tôn Bình và Tôn Nguyệt Anh hai người thần sắc mong đợi Trần Quân trả lời.
Đáng tiếc thiếu niên gia cảnh có chút bần hàn, ngay đến chiếc đệm cũ lót giường cũng không có, trong phòng ngoài chiếc bàn gỗ cũ kỹ cũng không có bất kỳ trang trí, đến cả y phục tắm giặt cũng không thấy treo lên, bởi vậy thấy được dân trong thôn này cuộc sống khó khăn nhiều thiếu, làm sao có dinh dưỡng đầy đủ, đến phí để cầu y còn không có, bệnh nhẹ bệnh nặng cũng tự thân cố gồng gánh chịu đựng, c·hết cũng liền thôi.
Nữ hài thân thể có chút kìm nén, căng cứng.
Trần Quân nói xong, khoát tay tiễn khách.
Sau đó hắn nhẹ mở ra cửa lớn, ngang nhiên bước ra, lúc này bên ngoài hãy đứng đó hơn trăm người, phần lớn là lão niên lắm hiếu kỳ và đám thiếu niên Đường Sơn bạn chơi, thanh niên nhóm và trung niên nhóm một cái đều không có.
Nhìn thấy cái này phòng nhỏ như vậy rách nát, Trần Quân cũng chỉ nhiều lắc đầu, có chút mệt mỏi đứng dậy, nện bước rời đi.
Như vậy vấn đề xem như rõ ràng, trước hết phục dụng Tẩy Tủy Đan giải quyết tạp chất, sau đó phế mạch trùng tu, sau đó tu luyện Luyện Thể công pháp.
Nửa canh giờ sau.
Trần Quân nhắm mắt ngồi đó, bắt đầu tổng kết lại chuyện xảy ra.
"Nhưng sự thật, ta vẫn chưa thoát khỏi cái bóng t·ử v·ong bởi thọ nguyên không dài, khí hải không mở, cùng với tiềm lực bị hao mất bảy phần."
A Lý Na Na dường như đã lường trước được hắn câu nói, cũng không lại làm ra giải thích cái gì, chỉ giới thiệu cái khác công pháp: "Tôn quý khách hàng, Tiên Bảo Lâu có vài bản Hoàng Giai sơ cấp công pháp, ngài có muốn xem qua?"
< >
Nhìn thấy hai người ánh mắt, lại nhìn xuống hai người vẻ mặt xanh xao lem luốc, cùng với vẻ nghèo túng, hắn bất giác thở dài.
Trần Quân cũng có chút vượt quá dự tính, không khỏi nghiêm túc đối đãi tình huống.
"Lão đệ, đa tạ vì đã ra tay cứu chữa Đường Sơn." Tôn Bình một mặt trịnh trọng chắp tay, sau đó ánh mắt nghiêm túc cầu khẩn: "Lão đệ y thuật như vậy cao minh, xin hãy giúp ta xem qua tôn nữ, coi nàng làm sao những năm này thường không hiểu bất giác lạnh run, như là mắc cái gì bệnh chứng?"
Nhắc đến tu luyện, Trần Quân lại đi vào không gian trữ vật, gọi ra A Lý Na Na.
Nhưng mà Trần Quân cũng không có để lão trưởng thôn làm vậy, hắn tay đưa ra cắt đứt Tôn Bình ý định, nhét bạc trở lại túi nhỏ, vỗ vỗ bả vai trưởng thôn, đạm nhiên cười nói: "trời đất đều là nhà, thiên hạ duy mặc ta, nhà nhỏ cũng là nhà, giàu khó cũng là ta."
Theo dõi bệnh nhân suốt một nửa canh giờ, hắn cái này thần y bất đắc dĩ đã có chút ngao ngán: "ta vẫn là không thích hợp làm thần y, quá mệt mỏi."
"Nàng bao nhiêu tuổi?" A Lý Na Na giọng nói có nhiều lãnh đạm, nếu như không phải Trần Quân là Tiên Bảo Lệnh chủ nhân và nàng có mệnh lệnh phải tận tình phục vụ, nàng đã sớm rời đi.
Sân nhỏ trở lại yên lặng.
"Mười!"
Cùng lúc đó, ở trong một sân nhỏ đơn sơ.
Trần Quân lắc đầu qua loa: "không có gì, chỉ là y thuật chuẩn mạch."
Đã Đường Sơn hắn cứu, làm sao không cứu nàng đâu.
"A Lý Na Na, ta bây giờ thân thể đã trẻ lại, có thể hay không tu luyện được rồi?"
Ha ha~
"Thiên địa có pháp tắc, lợi - hại luôn song hành, người mang Dị Linh Căn, lại có Băng Linh Thể, chính là thiên tài tu tiên, nhưng nếu như không có công pháp thích hợp, lợi ích không được khai phá, vậy tác hại sẽ sinh ra, thân thể bị phá hủy, chịu đựng đau đớn khó thể diễn tả, sau đó sinh mệnh bị rút ngắn, cuối cùng c·hết yểu."
Nhận lấy cái này ngọc giản, Trần Quân thần thức lập tức xuyên vào, hắn đã không kịp chờ đợi.
Khí linh A Lý Na Na lần nữa treo cao nụ cười xinh đẹp, dường như lúc nãy sinh khí đã tan hết.
"Tôn quý khách hàng, của ngài tiềm lực hao tổn và bản nguyên thiếu hụt, có thể giải quyết bằng cách tu luyện Mộc thuộc tính Luyện Thể công pháp bổ khuyết, kinh mạch sơ cứng và đứt vỡ không kiên cố ta đề nghị ngài phế mạch trùng tu, còn về tạp chất và bệnh tiềm ẩn, có Tẩy Tủy Đan hỗ trợ giải quyết, ngài không cần lo."
Được, ta mua! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mời. . . đại sư!" Tôn Nguyệt Anh giọng non nớt có chút run run.
Hắn bây giờ không quan tâm cái nào công pháp thích hợp nhất, chỉ quan tâm giá tiền, cùng với tương lai thăng cấp.
Nhìn nàng sắc mặt tái nhợt, hắn vẫn là không có thừa nước đục thả câu, trực tiếp nói ra: "nhưng mà, ta ở chỗ này có một bộ công pháp thích hợp ngươi, nhưng ta không miễn phí giao ngươi, bây giờ ngươi có hai con đường lựa chọn để có nó."
Tất nhiên, đây chỉ là Trần Quân một chút ý nghĩ, không có nói ra.
Những này vấn đề Trần Quân không lạ lẫm, hắn cũng rất muốn một lần giải quyết, vậy nên gật đầu.
"Nàng không có bệnh." Khí linh A Lý Na Na nghiêm túc khẳng định, nàng hắng giọng, chậm rãi nói rõ sự tình: "Nữ hài người mang Dị Linh Căn thuộc tính Băng, của nàng Băng Linh Thể thể chất muốn thức tỉnh, nếu như không có công pháp cho nàng tu luyện để giải phóng hàn khí, không ra mấy năm nàng thân thể tất sẽ bị hàn khí bạo phát phá hư, sinh cơ bị hủy, khi đó chỉ có Tiên Nhân có thể cứu, còn không chỉ có c·hết."
Nữ hài dễ dạy! Trần Quân trong lòng rất là cao hứng.
Làm thần y phải ngồi một chỗ nhìn ngắm bệnh nhân suốt ngày, hắn còn không có rảnh đến mức đó, bây giờ cũng chỉ có mười năm tuổi thọ để sống, hắn là không muốn như vậy lãng phí.
Sau đó hắn kéo Tôn Bình đi đến bàn đá ngồi xuống.
Cũng chỉ có tu sĩ kết Anh, thần thức mới đột phá thăng lên thần niệm cảnh, Võ Giả là không có được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ta cho ngươi ba ngày suy nghĩ, khi nào thông suốt đến tìm ta."
"Bệnh không có, nhưng ngươi thể chất có chút đặc biệt, nếu như không có công pháp để cho ngươi bắt đầu bước vào tu luyện, không ra mấy năm ngươi sẽ c·hết."
"Đường Sơn, ta nhi tử, ngươi thật đã tốt! Oa ~" Nàng tiếng khóc vỡ òa, hòa với tiếng cười mừng rỡ, nghe ra có chút đau xót trong lòng.
Thần thức vừa động, Tẩy Tủy Đan bình ngọc bật mở ra, một viên đan dược bạch sắc óng ánh no tròn như hạt nhãn xuất hiện ra trong tầm mắt, sau đó được dẫn động đi qua vòng xoáy thẳng vào trong miệng, ực một cái nuốt xuống.
"Ta biết a." Trần Quân đằng hắng, có chút ngượng ngùng nói: "Khụ ~ ta ý muốn hỏi, nữ hài tử thân thể bất giác lạnh run, như vậy là cái gì triệu chứng?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Quân lại cảm giác đau đầu.
Nghe được không có bệnh, Tôn Nguyệt Anh ánh mắt hiện ra vui mừng, nhưng rất nhanh trong lòng lại nhảy một cái khi nghe Trần Quân thở dài.
Chương 11: Tẩy Tủy Đan
"Tiểu cô nương, thả lỏng người, không cần sợ hãi, ta nhưng là rất khả ái thần y nha." Nói, hắn còn chớp chớp mắt làm tiếu dạng, khiến nữ hài phì cười.
"Đại sư, xin mời nói." Tôn Bình giọng điệu thành khẩn, lúc vừa mới nghe nói tôn nữ sắp c·hết, trong đầu cảm giác đất trời như sụp đổ, nhưng sau lại nghe nói có công pháp, bây giờ như vớ được phao cứu sinh, muốn muốn chộp lấy cơ hội duy nhất.
"Kia bốn bộ công pháp ngươi nói, giá trị như thế nào?" Nhưng hắn so với nàng còn lười, cái gì không cần động tay quyết không động đến, có như vậy một cái tốt người phục vụ, cần gì đi tra mất thời gian.
Cái này là cái quái gì pháp tắc? Tốt quá cũng c·hết à?
Tiên Bảo Lâu bán quá nhiều công pháp, nàng cũng lười giới thiệu từng cái, để Trần Quân tự mình tìm hiểu cho tốt nhớ.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Tẩy Tủy Đan!
Này thần niệm có vẻ lợi hại, nhìn nữ hài một cái không sót gì, toàn thân trên dưới dường như bị nàng nhìn thấu một lượt, bất kỳ điểm nhỏ cũng không giấu được.
Nàng vuột miệng hỏi: "Vừa rồi là cái gì?"
Trần Quân ria mép không hiểu co giật co giật: "này giá quá cao."
Trần Quân cũng có chút không thoải mái, nhưng nghĩ nàng cũng vì mình đem nàng ra làm tay chân sai xử nàng xem bệnh, cho nên sinh khí, cũng vậy không lại để ý.
"Hoàng Tuyền Băng Công, Băng Ly Quyết, Hàn Thủy Chân Kinh, những này Hoàng Giai công pháp đều thích hợp Băng Linh Thể tu luyện, trong đó Băng Ly Quyết coi như thích hợp nhất, nhưng sơ cấp công pháp chỉ có thể tu luyện đến Luyện Khí Kỳ viên mãn, Hàn Thủy Chân Kinh phía trên các thiên vẫn còn, có thể tu luyện đến Kết Đan Kỳ viên mãn, ba bộ này công pháp đều giá trị 25 vạn hạ phẩm Linh Thạch."
"Đa tạ đại sư, đa tạ đại sư!"
Rất nhanh, ngọc giản được đưa đến không gian trữ vật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nữ hài đứng đó im lặng.
"Tôn quý khách hàng, Hàn Thiên Tiên Kinh là Tiên Giai trung cấp công pháp, giá trị 50 vạn Tiên Tinh, nhưng cái này công pháp ngài cấp bậc khách quý không đủ, không thể giao dịch. Băng Phách Thần Công là Thiên Giai đỉnh cấp công pháp, giá trị 150 vạn cực phẩm Linh Thạch trọn bộ. Băng Thiên Quyết là Địa Giai cao cấp công pháp, giá trị 100 vạn thượng phẩm Linh Thạch. Huyền Băng Công là Huyền Giai cao cấp công pháp, giá trị 100 vạn trung phẩm Linh Thạch."
Đám thôn dân hầu như ai cũng không biết phải nói gì. Tin hay không tin? Làm sao nói?
"Tất nhiên có, nàng loại này thể chất rất thích hợp tu luyện nhất Hàn Thiên Tiên Kinh, Băng Phách Thần Công, Băng Thiên Quyết, Huyền Băng Công và nhiều nữa, nếu như ngài muốn xem kỹ, có thể đến Tiên Bảo Lâu không gian cửa hàng tự mình tra soát."
"25 vạn?" Trần Quân trong lòng không khỏi đau nhói: "Hoàng Giai sơ cấp công pháp giá trị đã như vậy cao?"
"Tiểu cô nương, ngươi không có bệnh." Trần Quân trước hết vẫn là muốn nói sự thật.
"Thứ hai, ta cho ngươi mượn nợ công pháp, quy đổi giá trị trăm vạn hạ phẩm Linh Thạch, trong vòng trăm năm ngươi phải hoàn lại, cùng với một điều kiện, này điều kiện không vi phạm luân thường đạo lý, không ép buộc ngươi g·iết người thân hoặc bằng hữu, còn điều kiện gì sau này trưởng thành hãy nói, nếu chọn, ngươi tự mình phát hạ lời thề, sau đó nhận lấy công pháp tự mình tu luyện."
"Cuối cùng, ta sống sót qua đại nạn, còn có 10 năm thọ nguyên, được Hồi Xuân Đan biến trẻ lại, có được cơ hội tu luyện, từ đó ta muốn làm một đời mới nhân."
Nhìn đám này thiếu niên ai cũng sắc mặt lo lắng, Trần Quân cũng không có để cho nhiều hỏi, chỉ nói một câu.
Tuổi 15 thiếu niên Đường Sơn thân thể mặc dù gầy yếu nhưng cũng tính dễ coi, khuôn mặt thon dài hãy còn có chút tái nhợt nhưng ngũ quan cân đối không có dư thừa, nếu như bổ sung dinh dưỡng cho phát d·ụ·c đầy đủ, hứa hẹn cũng là tuấn tú lịch sự một chân nam nhân, rất có phong cách văn nhược công tử.
Đám dân làng phần nhiều đều ngạc nhiên, bắt đầu nhìn nhau xì xầm bàn tán.
. . .
Nghiêm trọng như vậy?
Tất nhiên, nữ hài rất là dễ dàng tin tưởng.
Ngơ ngác!
Đơn giản như vậy một câu ngắn gọn, xong liền rời khỏi sân nhỏ, đi theo Tôn Bình rời đi, cũng không nán lại một khắc.
Duy chỉ có Đường Sơn mẫu thân là cảm kích bất tận, nàng xúc động quỳ xuống.
Chính Tôn Nguyệt Anh cũng phát hiện mình bị nhìn thấu, sửng sốt mở to mắt nhìn Trần Quân có chút kinh ngạc.
"Từ đó ta muốn sống, buộc phải cố gắng gấp bội so với kẻ khác."
Tôn Nguyệt Anh nữ hài ở bên nghe được lời nói bỗng dưng giương ánh mắt sáng ngời nhìn nhiều Trần Quân không chớp mắt, nàng dường như rất là rung động trước câu nói này, miệng còn lẩm nhẩm lặp lại nhiều lần.
Nhìn thấy nữ hài ánh mắt trong veo nhiều có chờ mong, hắn tâm không hiểu sinh ra 'không thể chối từ' ý định, cố nặng ra một nụ cười mỉm, khoát tay ngoắt nữ hài Tôn Nguyệt Anh: "tiểu cô nương, lại đây!"
Nàng bỗng dưng lâm vào trầm tư, dường như là để tra soát não bộ dữ liệu giống như, sau đó, lại thấy nàng thả ra thần niệm, quét qua toàn thân Tôn Nguyệt Anh một lượt, chậm rãi, kỹ càng.
Lời này vừa nói ra, Tôn Bình và Tôn Nguyệt Anh hai người thân thể bỗng nhiên lảo đảo, nữ hài càng là run rẩy run rẩy.
Trần Quân nhìn thẳng ánh mắt nữ hài, nghiêm giọng nói: "Thứ nhất, bái ta vi sư, ta truyền ngươi công pháp và hỗ trợ ngươi tài nguyên tu luyện, đổi lại ngươi trưởng thành giúp ta làm việc, không thể phản bội, ngươi như đồng ý, tự phát lời thề sau đó bái sư."
"Ài, ta mua Hàn Thủy Chân Kinh, này bộ dù sao cũng có phía trên các thiên, nàng sau này cũng không cần lại lãng phí linh Thạch đổi cái mới công pháp."
Cái này sân nhỏ chưa đến một trăm bình phương mét, cũng chỉ chiếc này bàn đá cũ kỹ là nơi duy nhất có thể ngồi xuống tiếp khách, nó vị trí ngay dưới một thân cây héo khô xơ xác, cành lá chỉ còn le hoe vài diệp, nhưng cũng khô khốc úa vàng, tình trạng thiếu nước mà sắp c·hết khô, không ra mấy ngày chắc là có thể đốn hạ làm củi nấu.
"Vậy Tiên Bảo Lâu có hay không công pháp thích hợp nàng thể chất tu luyện?" Mặc dù nữ hài Tôn Nguyệt Anh không phải của mình thân nhân, nhưng gặp nhau tức là duyên, lại nói người mang Băng Linh Thể, cứu nàng nhưng giá trị phi phàm.
Tôn Nguyệt Anh nữ hài tử ánh mắt trong veo không có bất cứ gợn sóng, cũng không một chút vui mừng, ngược lại vẻ mặt nghiêm nghị chờ đợi thứ hai điều kiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.