Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thần Sư

Unknown

Chương 176. Sau giông bão

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176. Sau giông bão


Thấy nữ tư tế cũng quay trở về an toàn, mấy cô tiếp tân cũng mừng rỡ ôm lấy cô gái nhỏ với dáng vẻ vô cùng trân quý. Ừm, hẳn là Elaina chính là thiên thần nhỏ của cả cái hội lính đánh thuê này nhỉ?

"Cái này..."

"Ờ nhỉ? Nếu như anh mà ngất xỉu thì... Heeheehee..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Và hai bạn nhỏ này là...?"

Còn Himiko thì thở dài, nhận lấy cả hai cốc Hoả Tửu rồi một mình gánh hết tất cả. Thấy cô nàng dũng cảm chơi trội như vậy, không chỉ mình lão người lùn trưng ra bộ mặt kinh ngạc mà cả Hội còn đồng loạt trố mắt ra nhìn cô gái trẻ.

"Tận dụng mọi cơ hội có thể để rèn dũa cho học sinh của mình... Nhỉ?"

"Do cô ấy đang đói nên mới dễ say đến vậy thôi ạ... Chứ lúc bình thường, trong trường hợp trong bụng có cơm gạo này nọ thì còn lâu mới có chuyện cô ấy say xỉn"

Nghe thấy tiếng cửa mở, người đàn ông nhẹ nhàng thở dài: "Trở về cả rồi đấy à... Coi bộ không ai bị thương gì cả nhỉ?"

"Vâng!" Elaina tươi cười nói ra: "Hai người họ trông trẻ tuổi vậy thôi chứ mạnh lắm luôn đó! Hội trưởng, xin hãy chiêu đãi họ thật tử tế ạ!"

...

"Do chúng ta chưa kịp chuẩn bị thôi ạ... Những đêm sắp tới nhất định mọi người sẽ kiếm được thật nhiều tiền!"

"Cho nghỉ tầm vài ngày gì đấy, cho phép học sinh muốn làm gì thì làm để có thể giải toả căng thẳng. Dù gì thì đó cũng là lớp cá biệt mà, có vô tổ chức một chút cũng không có gì lạ nhỉ?"

Elaina: "Ahaha..."

"Lão già lùn bày đầu đấy! Thậm chí còn chuốc say bạn gái người ta kìa!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lắng nghe những lời của cô Nguyệt, những giáo viên bên dưới bắt đầu lâm vào trạng thái suy ngẫm.

"..."

Ngồi trong phòng họp cùng với vô số các giáo viên khác trong trường, Nguyệt cầm trong tay cuốn sổ tay giáo viên, miệng cười tủm tỉm hỏi mọi người: "Cho nên... Tôi muốn mọi người tận dụng Huyết Nguyệt để cho bọn nhỏ rèn luyện... Mọi người nghĩ thế nào về quyết định này?"

Lời của Nguyệt vừa được tung ra thì đã ngay lập tức vấp phải sự phản đối của một nửa số giáo viên đang có mặt tại đây. Bản thân cô ấy cũng không quá bất ngờ trước phản ứng này, chỉ một tay chống cằm mỉm cười gõ gõ mặt bàn: "Mọi người có biết lí do vì sao lớp cá biệt hiếm khi xuất hiện trong trường nhưng vẫn mạnh áp đảo các lớp các về mặt chất lượng hay không?"

Trần Hoài Nam dùng sức lắc đầu.

Trần Hoài Nam: "..."

Đổi lại là người bình thường, khi phải đối mặt với cái c·h·ế·t thì kiểu gì tâm lí của họ cũng sẽ chịu phải những chấn thương vô cùng to lớn... Đằng này, bọn nhóc đó vẫn cứ nhảy nhót vô tư lự, chả có vẻ gì là những người vừa trải qua cái c·h·ế·t cả...

Sau đó, Lizu chuyển sang chỗ Himiko: "Về cô gái nhân loại này thì không có chỗ nào để chê luôn, năng lực chiến đấu mạnh mẽ chẳng hề thua kém gì tôi cả... Dù vẫn còn rất trẻ tuổi nhưng đã sắp sửa chạm đến cấp độ Siêu Việt rồi đó"

Đã có một giáo viên thay đổi suy nghĩ!

"Là học viên đến từ Học Viện Tân Sinh. Cùng nhau chinh chiến vài trận liền thành bạn rồi, nên là Elaina muốn mời hai người họ về đây chiêu đãi một bữa ấy mà"

"Vâng..."

Anh chàng người thằn lằn Lizu tiến đến khoác tay qua bả vai Trần Hoài Nam rồi giới thiệu: "Anh bạn này có thể mở kết giới tăng phúc trên diện rộng, tăng cường sức mạnh cho bất cứ ai đứng trong phạm vi kết giới... Đồng thời, về các loại pháp thuật bổ trợ thì anh bạn cũng chẳng thua kém Elaina là bao, thậm chí là còn kết hợp được với nhau nữa chứ... Mạnh điên!"

"..."

"...Nói cũng đúng, chắc là tôi sẽ thử"

"Không sao không sao, trong cái hội này thiếu gì thành phần thiên kì bách quái đâu, tôi đã quá quen rồi" Hội Trưởng phất phất tay, tỏ ra không hề để bụng nói tiếng: "Vậy thì mọi người mau ngồi vào bàn đi, chút nữa thức ăn sẽ được dọn ra"

Lizu: "Và như Hội Trưởng thấy đấy, cô ấy khá là kiệm lời"

Trần Hoài Nam: "..."

"Nhớ kĩ, không được cố quá. Những đêm về sau quái vật xâm lược sẽ không ngừng mạnh hơn, nếu mọi người đã sợ nguy hiểm thì không nên làm gì liều lĩnh, rõ chưa?"

"Chuốc say? Không phải chuốc ngất á? Ở đây có cao thủ sao tôi không biết nhỉ?"

"Tiếp đó, về các học viên năm ba và năm cuối, thực lực của bọn nó cơ bản đều đã gần chạm đến cấp Siêu Việt nên sẽ được phép đi săn vào đêm thứ tư và thứ năm, ngay sau đó phải làm theo tương tự như trên để đảm bảo sự an toàn"

"Cao thủ ghé chơi! Mau thiết đã cho tử tế đi đầu bếp!"

Trần Hoài Nam lặng nhìn tất cả người trầm trồ trước tửu lượng của Himiko, nhất thời không kìm được mà lau đi mớ mồ hôi hột trên trán: "Giống như mọi lần... Cậu vẫn miễn nhiễm với đồ uống có cồn"

Bốp~ bốp~ bốp~

Tính cách vốn đã hỏ-ni rồi... Giờ mà còn thêm rượu vào thì cột sống của cậu sẽ sớm ngày thoái hoá mất.

Elf khẽ thở dài, mệt mỏi cất chiếc cung đi rồi cũng kiếm một chỗ ngồi: "Elaina, chị xin lỗi nhé... Chị với lão già lùn không quen tác chiến quy mô lớn như thế này..."

"Roooooooger!"

"À thì..."

Elaina: "..."

"Không ngờ tôi với cái đe lại có ngày trở thành gánh nặng nhỉ?" Lão già người lùn lấy một ít rượu ra, vừa than thở vừa nốc rượu tiêu sầu.

"Uy, hai nhóc, qua đây uống chút rượu với lão già này nào" Lão già người lùn đưa tay ngoắc Himiko và Trần Hoài Nam đến ngồi bên cạnh mình.

Già lùn cười ha hả: "Ô? Vẫn biết say hả? Nhưng mà cô bé vẫn có thể ăn nói như thế này thì vẫn được tính là thiên tài uống rượu đó... Bởi vì nếu là người bình thường thì đã sớm ngất từ tám đời rồi"

"..."

"Mạnh á? Đến mức nào?"

Nhận được lời mời của nữ tư tế, Trần Hoài Nam và Himiko đã theo chân bọn họ trở về trụ sở chính của Hội để có thể ăn uống và nghỉ ngơi. Ở đó, họ nhìn thấy mấy cô tiếp tân và một người đàn ông mặc trang phục Bartender đã đứng đợi sẵn, trông rất là trang nghiêm và chuyên nghiệp.

"Má, đừng nói gì tới con gái, mấy cha dù có nát rượu đến mấy cũng không kham nổi độ nặng của Hoả Tửu đâu! Lá gan của cô gái này không tầm thường xíu nào!"

Nói đến đây, Trần Hoài Nam quay sang nhéo nhéo má Himiko: "Đã không chịu nổi thì còn giành làm gì vậy?"

"Đó là vì chủ nhiệm của bọn nhóc - thầy Phong ngày nào cũng cho bọn nhóc nếm trải địa ngục trần gian. Khi lí thuyết trở nên quá khô khan, thầy ấy sẽ lập tức phá vỡ kế hoạch để đem bọn nhỏ ném đi đâu đó và tiến hành rèn luyện, cả lí thuyết lẫn thực hành ngoài thực tế chứ không phải là những tình huống thực hành giả định mà chúng ta vẫn thường làm"

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chính vì bọn nhóc đó không bình thường nên những người bình thường như bọn họ mới không thể áp dụng cách giảng dạy liều lĩnh của thầy Phong!

"Tôi không có bảo mọi người bắt chước, tôi chỉ hi vọng mọi người thay đổi cách giảng dạy một chút. Đừng biến ngôi trường này trở thành một chiếc lồng với đầy tình huống giả định xa rời thực tế"

"Đêm đầu tiên dễ đến như vậy mà còn để bị thương thì người nó nên về quê cuốc đất luôn đi cho rồi" Anh chàng cầm thương vừa nhún vai nói ra, vừa tìm đến chỗ ngồi quen thuộc của mình.

"Cao thủ! Tài không đợi tuổi ha!"

Cô Elf một tay chống cằm, lặng nhìn dáng vẻ lạc quan của Elaina rồi khẽ mỉm cười: "Coi bộ quyết định rời khỏi Đại Sâm Lâm để ra ngoài phiêu lưu của tôi chưa hẳn đã là một sai lầm nhỉ?"

"Cứ gọi một tiếng chú là được rồi"

Các giáo viên nhíu mày: "Khắc nghiệt quá thì sẽ khiến học sinh cảm thấy bất mãn thưa Hiệu Trưởng, chúng tôi không thể bắt chước tên khó ưa đó được!"

"Em đã về rồi đây"

"Đúng vậy, Huyết Nguyệt rất nguy hiểm, tôi nghĩ chúng ta nhiều nhất vẫn chỉ nên cho bọn nhỏ đứng một bên quan sát... Chứ để mà tham gia chiến đấu thì thực sự không ổn một chút nào"

Đoạn, cô Nguyệt cười tít mắt nói tiếp: "Ngoài ra thì trong những buổi huấn luyện có độ nguy hiểm cao, thậm chí là có thể đe doạ đến tính mạng học sinh... Tên đó vẫn luôn âm thầm quan sát từ xa để ứng cứu kịp thời. Nếu không thì lũ trẻ làm gì còn mạng để nhảy nhót đến bây giờ đâu? Là một người vợ, tôi có quyền lên tiếng thanh minh cho chồng mình nhỉ?""

"Cho bọn nhỏ đối diện với cái c·h·ế·t luôn cơ á? Cái tên đó... Não có vấn đề không vậy? Sao hắn ta liều dữ thế?" Một vị giáo sư già kinh ngạc há miệng, sau đó lại vuốt vuốt râu tỏ ra như đã hiểu: "Bảo sao bọn nhỏ ở lớp cá biệt xuất sắc đến vậy... Đã đối mặt với cái c·h·ế·t rồi thì bao nhiêu tiềm lực đều được bộc lộ cả, không mạnh mới là lạ"

Chương 176. Sau giông bão

"Quan trọng nhất là... Sao tâm lí bọn nhỏ vẫn vững vàng đến giờ được hay vậy nhỉ?"

Cô Nguyệt chống cầm, mỉm cười gõ mặt bàn một cái: "Nếu mọi người đã thống nhất thay đổi ý kiến thì ngay sau đây, mong mọi người hãy nghe theo chỉ thị của tôi cho thật kĩ... Rất quan trọng đó"

Pi~

Trần Hoài Nam cúi đầu chào: "Trần Hoài Nam, đến từ Học Viện Tân Sinh, lần đầu gặp mặt ngài thưa Hội Trưởng"

Dù vậy thì...

"Các giáo viên phụ trách năm nhất, năm hai sẽ được phép dẫn học sinh ra ngoài săn quái trong hai đêm sắp tới, sau đó phải lập tức quay trở về và không được phép rời khỏi khuôn viên trường cho đến khi Huyết Nguyệt kết thúc"

Tất nhiên rồi, bọn họ không có lí do gì để từ chối cả.

"Himiko ạ"

"Tôi cũng đồng ý, bọn nhỏ vẫn còn quá yếu ớt để chống chọi lại bè lũ quái vật vừa đông đảo vừa hung hãn như thế!"

"Ợ~ hơi cay một tí nhưng cũng được"

"Trật tự một chút, không là tôi cho c·h·ế·t đói hết cả đám bây giờ?"

"Đành phải chịu khó thức đêm ha?"

Hội Trưởng đứng im một lát rồi khẽ thở dài: "Cái lũ ồn ào này..."

"Rõ! Thưa Hiệu Trưởng!"

"Elaina, để tôi nói cho"

"Nếu chúng ta âm thầm giám sát thì... Chắc là không sao đâu nhỉ? Cô Nguyệt nói rất đúng, những trải nghiệm thực tế là vô cùng quý giá... Lí thuyết khi được áp dụng vào thực tế liền sẽ không còn là những con chữ khô khan khó để ghi nhớ nữa" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chúng giáo viên nhìn nhau một lát rồi đồng loạt lắc đầu.

Nói đến đây, cô Nguyệt lại cười: "Bọn nhóc ở lớp cá biệt rất mạnh, không chỉ vì năng lực bẩm sinh mà còn là vì bọn nó đã từng đối mặt với đủ loại tình huống nữa... Đó là cái hay trong cách giảng dạy cho chồng tôi. Có những thứ chúng ta không thể dạy một cách trực tiếp, mà phải để bọn nó tự mình lĩnh ngộ"

Không nói lời nào, Trần Hoài Nam cầm cây búa hơi ra vạng vào đầu Himiko.

"Quyết định như vậy đi"

"Thức ăn tới rồi đây! Ủa sao chưa gì đã móc bia rượu ra uống rồi?"

"Yà húuuuuu" Cả hội reo ầm lên.

"Quá nguy hiểm, Hiệu Trưởng! Chúng ta đều biết Huyết Nguyệt không hề đơn giản như những gì nó thể hiện mà!" Một cô giáo viên chủ nhiệm vội vàng ngăn cản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời giải thích nghe hợp lí nhất cho trường hợp này... Chắc là vì bọn nó cá biệt, nên bọn nó mới chẳng giống ai cả.

"Vậy sau những buổi học khắc nghiệt đó, thầy Phong sẽ làm gì tiếp theo?" Một giáo viên lên tiếng hỏi.

Nên nói bọn nó là thần kinh thép, đã quá quen với đủ loại hiểm nguy... Hay là nói bọn nó trời sinh đã bất thường đây?

Vừa mới đặt mông ngồi xuống thì lão già đã rót đầy hai cốc Hoả Tửu trứ danh của tộc người lùn, đến mức mà dù cách xa hơn nửa cây số nhưng cả hai vẫn cảm thấy có chút cay cay con mắt.

"Mọi người nói không sai, Huyết Nguyệt rất nguy hiểm... Nhưng chỉ ở những ngày về cuối thôi, còn những ngày đầu thì cũng không nguy hiểm đến vậy. Chúng ta hoàn toàn có thể nhân cơ hội đó để học sinh rèn luyện bằng những đối thủ vừa sức"

Sau khi đã đánh nhau cả đêm, giờ là lúc để mọi người kiếm gì đó bỏ bụng và bắt đầu nghỉ ngơi cho lại sức.

Không gian tĩnh lặng vì kinh ngạc chỉ trong thoáng chốc đã tràn ngập tiếng vỗ tay: "Tửu Thần chuyển thế! Cả đời tôi chưa bao giờ thấy đứa con gái nào uống được Hoả Tửu của lão già đó cả! Đỉnh! Quá đỉnh! Phục sát đất rồi!"

"Không, em vẫn biết say đấy... Mặc dù là rất rất ít" Himiko vừa nói vừa khoác vai Trần Hoài Nam, miệng khà ra đầy mùi alcohol: "Ví dụ như hiện tại chẳng hạn?"

"Sao? Không uống được à?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176. Sau giông bão