Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thần Sư

Unknown

Chương 140. Tăng size

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 140. Tăng size


Lần này cô ấy sẽ không dại gì mà làm vậy nữa...

Cố gắng cài nút thêm một chút nữa, Himiko mới từ trong phòng tắm trở ra.

Tại sao cậu lại nghĩ như vậy nhỉ?

"Đồ lót của con gái không nhất thiết phải trên dưới đồng bộ đâu. Vả lại chỉ có ngực của chị ấy quá cỡ thôi..." Lycoris cười nói: "Chứ vòng ba mà còn quá cỡ nữa thì sure kèo là bị anh vỗ béo đến thừa cân rồi"

Himiko khẽ thở dài.

Nghe Lycoris nói, Trần Hoài Nam cũng nhìn chằm chằm hai ngọn đồi hùng vĩ của Himiko rồi khẽ thở dài: "Biết là có chút thất lễ... Nhưng hai thứ đó thật sự vẫn còn phát triển thật à? Cũng may là định lực của tôi tốt, nếu không..."

"Đi chỗ khác chơi!"

Đúng vậy, chiếc áo ngực này đã không còn vừa vặn với kích cỡ của cô ấy nữa... Và đồng thời, nó cũng chính là chiếc áo có size thoải mái nhất đối với cô ấy trong toàn bộ đống đồ lót rồi.

Cũng cùng lúc đó, Trần Hoài Nam đã bày sẵn thức ăn ra bàn, và Lily cũng đã lật đật xuống lầu. Chẳng là... Cả ánh mắt lẫn khí chất của Lily đang có gì đó khang khác...

Cậu có cảm giác đó, nhưng lại không tài nào nhớ nổi mình đã quên cái gì.

"Chị hiểu rồi..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Himiko: "..."

"..."

Himiko: "!!!"

Cậu hiểu ý của chị ấy...

Cách~

"..."

Khẽ lắc đầu vung đi những suy nghĩ vớ vẩn trong lòng, Trần Hoài Nam lập tức đi vệ sinh cá nhân và bắt tay vào công việc thường lệ của mỗi buổi sáng.

Bằng cách nào đó, hiện tại Trần Hoài Nam đã thực sự đứng trước gian hàng đồ lót của con gái bên trong khu mua sắm... Và ngay bên cạnh cậu ta là một chị nhân viên đang nhìn cậu với ánh mắt hết sức kì dị.

Himiko: "..."

Cậu đột nhiên có cảm giác người này hôm qua còn thê thảm hơn cả mình.

"..."

Himiko: "...?"

"Ngoài ra, dù sao thì hai đứa cũng là một đôi nên em có thể tận dụng cơ hội này để "thưởng thức" cơ thể của cô ấy đấy" Chị nhân viên cười nói.

"Nam, tôi sẽ cho cậu biết số đo... Nên là..." Himiko buông bát cơm xuống, lẽn bẽn ngượng ngùng thỉnh cầu: "Nhờ cậu, mua giúp tôi vài chiếc áo lót được không?"

Nhìn thấy Himiko ở ngoài sân luyện kiếm, trong lòng Trần Hoài Nam đột nhiên dâng lên một cảm giác quái lạ. Trái tim cậu bất giác đập nhanh hơn bình thường, và đồng thời cũng có một chút cảm giác tội lỗi mà chẳng biết vì nguyên cớ gì.

Trần Hoài Nam ngẩng đầu, liếc mắt một cái đã nhận ra ngay đối phương: "Chào em, Lycoris. Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt một cách chính thức nhỉ? Mà sao tự nhiên Lily lại đẩy em ra đây vậy?"

"Sao em lại xoá đi?"

Lycoris mỉm cười cho qua chuyện, rồi cả hai liền nhanh chóng tiến về phía bàn ăn nơi Trần Hoài Nam đang ngồi đợi và bắt đầu xơi cơm.

Chương 140. Tăng size

Tức là... Cô ấy phải chịu cảnh chật chội!

"Chào buổi sáng, anh Nam, chị Himiko"

Trần Hoài Nam: "..."

"Đã không nhớ thì cũng hết cách. Hôm nay cứ dậy sớm nấu bữa sáng rồi quay sang dọn dẹp phòng ốc vậy. Cứ để cái mùi đó thoang thoảng làm mình khó chịu quá"

"Mà em thật sự là một Lily khác đấy à? Đúng là... Rất khác biệt" Himiko xoa cằm nhìn Lycoris, trong vô thức đưa ra nhận xét: "Có gì đó điềm tĩnh và u tối hơn nhỉ?"

"Thì bởi vậy... Nên nó mới không vừa đó"

"Anh Nam, để em báo cho anh một tin mừng nhé" Lycoris vừa ăn vừa nói: "Ngực của chị Himiko lại to thêm rồi đó, nên là bộ áo ngực hiện tại đã không còn vừa nữa... Lỡ mà đứt dây thì nguy nha"

...

Trần Hoài Nam ngập ngừng, sau đó nhỏ giọng nói cho chị nhân viên nghe: "Của cậu ấy chắc cỡ..."

"Còn anh thì vẫn tàn nhẫn từ chối tình yêu to bự của em" Lily ngồi dậy quàng tay qua cổ Trần Hoài Nam rồi chu chu cái mỏ: "Nụ hôn buổi sáng cho anh đây... Chuuu"

Lycoris vẫn giữ nguyên nụ cười, từng bước một tiến đến vị trí của Himiko: "Sụyt... Em đã xoá đi đoạn kí ức tối hôm qua rồi nên anh ấy sẽ chẳng nhớ gì đâu. Chị đừng cư xử kì lạ quá kẻo anh ấy nhớ lại..."

"..."

"... Em sẽ không làm gì biến thái chứ?"

"Mặc đồ vào thôi... Không được quên!"

Chị nhân viên: "..."

Trần Hoài Nam: "..."

"Sợ là không được. Anh biết đấy, em hiện tại đang khá là nổi tiếng... Và chắc anh sẽ không muốn chuyện em đi mua đồ lót trở nên viral trên mạng xã hội đâu nhỉ?" Lycoris cười tít mắt trả lời.

Trần Hoài Nam nhìn lăm lăm Lily một lát rồi mới chịu đóng cửa xuống lầu chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.

Đứt dây...

Nhớ lại chuyện tối hôm qua, gò má của Himiko lại bắt đầu ửng đỏ lên. Cô ấy khẽ thở dài rồi mặc áo ngực vào, sau đó...

Cậu đã cố gắng hoàn thành trách nhiệm của mình hết mức có thể rồi đấy, không thể làm tốt hơn được nữa đâu!

Chị nhân viên nghe xong, không nhịn được trừng to mắt kinh ngạc: "Bạn gái cậu rốt cục là thần thánh phương nào vậy? Cỡ đó là G-cup rồi còn gì!?"

...

"Ừm... Chắc là vậy. Em ấy nói đúng... Lỡ như đứt dây thì nguy thật"

Trần Hoài Nam tỉnh dậy khỏi giấc ngủ với một cái đầu trống rỗng.

Nhưng vấn đề ở đây là họ có phải một cặp thật sự đâu!?

Trần Hoài Nam: "..."

"Sao bạn gái không theo cậu đến đây tự mua mà chỉ có mình cậu? Cậu tưởng tôi ngốc nghếch dễ lừa lắm có đúng không?"

"Thưa chị, em đến mua đồ lót cho bạn gái"

"Em hứa"

Kết quả là chỉ không lâu sau đó, Himiko đã tắm xong.

Trần Hoài Nam chỉ cười mà không trả lời, làm Himiko vô thức nảy sinh cảm giác vừa mừng vừa sợ.

Trần Hoài Nam: "..."

Lỡ mà bị người quen nhìn thấy thì...

...

Con bé Lycoris này không chỉ xấu tính mà còn đặc biệt gợi đòn nhỉ?

Thấy Trần Hoài Nam định rời giường, Lily nguyên bản đang nằm ngủ ngay bên cạnh lập tức vươn tay tới tóm lấy cậu ta, đồng thời yếu ớt lên tiếng: "Vẫn còn sớm mà... Ngủ thêm tí đi anh..."

Dạ Trầm Uyên xuất hiện trước mặt Trần Hoài Nam với đôi mắt thâm quầng trông có vẻ vô cùng u ám, thậm chí sự tồn tại của cậu ta dường như còn mờ nhạt hơn ngày thường: "Đừng hỏi tôi lí do vì sao tôi lại có mặt ở đây... Lát nữa đi, chúng ta có thể từ từ nói chuyện, tôi sẽ bao tiền nước" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Hoài Nam vội vàng khoát tay: "Không phải vậy, chẳng là gần đây cậu ấy tăng size hơi quá... Thành ra mấy bộ áo lót trước đó đều không còn vừa nữa. Em sợ cô ấy đi nửa đường đứt dây nên mới tự vác mặt ra đây mua... Mong chị thông cảm"

"... Được rồi, thôi được rồi!" Trần Hoài Nam cắn răng: "Ai bảo tôi là osin của hai người cơ chứ... Khổ quá, nói mãi! Chỉ áo lót thôi chứ gì? Không cần quần lót ư?"

C·hết tiệt, quả này có nhảy xuống hố trốn cũng không hết xấu hổ!

"Vậy cậu biết size cụ thể của bạn gái hay không? Hoặc là cứ cầm tạm vài cái về cho bạn ấy mặc đỡ rồi lại đến đây mua sau?" Chị nhân viên khẽ thở dài hỏi.

"Hmm... Nếu tôi đoán không sai thì cậu ở đây để mua đồ lót cho Himiko nhỉ? Trùng hợp thật, tôi cũng ở đây với mục đích tương tự đây"

Lycoris nhếch môi: "Nếu không?"

"Chị cứ việc xem đó là hồi ức đẹp của riêng chị đi. Huống hồ chính miệng chị cũng đã bảo anh ấy quên đi còn gì..."

"Sao lại như vậy... Không vừa nữa rồi?"

"Yo, Nam, cậu ở đây làm qué gì vậy?"

Hết cách rồi, hôm sau đến đây cứ để cô ấy tự biên tự diễn đi vậy.

Cậu biết, cậu mà không có lí do chính đáng thì chỉ có nước lên đồn gặp cán bộ!

Sáng hôm sau.

Trần Hoài Nam: "..."

Biểu cảm như thế này... Cậu thật sự không nỡ từ chối... Nhưng mà ngại quá, lỡ như bị người ta hiểu lầm thì sao?

Trần Hoài Nam tựa như vừa nghĩ tới chuyện gì đó kinh khủng, sắc mặt bỗng chốc trở nên tối sầm lại: "Lycoris, em có thể thay Himiko đi mua được không? Lỡ cô ấy lại hoạt động mạnh quá thì..."

"Ma chướng"

"Vậy... Nhờ chị" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quả nhiên, con bé này cực kì xấu tính!

Chị nhân viên xoa cằm, ngẫm nghĩ một lát rồi thật tình khuyên nhủ: "Cỡ khủng bố như bạn gái em thì ở đây không có nhiều... Hay là cứ cầm đại một cái về cho cô ấy mặc tạm đi, hôm sau các em lại cùng nhau đến đây thử đồ. Với thứ kích cỡ đáng mơ ước đó, em nên cẩn thận một chút kẻo mất công hoàn trả đồ lại chỗ chị"

Dưới nhà.

Vốn dĩ nhay từ đầu, cô ấy đã không muốn chinh phục Trần Hoài Nam bằng cái cách thức hèn hạ đó.

Khoảng chừng một hai tiếng sau, Himiko quay trở vào nhà với cả người đang dính đầy mồ hôi. Cô ấy không để tâm đến Trần Hoài Nam đang ở trong bếp mà phi thẳng vào trong phòng tắm, rút kinh nghiệm với giỏ đồ đã được chuẩn bị sẵn.

Quá có lí.

"Cô ấy vừa nói cho em rồi"

"Không xoá đi thì hai người còn có thể nhìn mặt nhau mà nói chuyện được à? Vả lại em cũng không muốn anh ấy cảm thấy khó xử hay tự trách..." Lycoris đáp: "Chị đấy, bộ chị quên anh ấy là kiểu người như thế nào rồi sao? Đừng có làm khó anh ấy"

Himiko muốn chinh phục Trần Hoài Nam bằng tất cả những gì mình có, đủ sức để làm bất cứ ai chứng kiến phải tâm phục khẩu phục! Đó mới chính là mong muốn thực sự của cô ấy!

Mà...

...

Lily cười khúc khích kể cả khi bị cậu ta xô mạnh đến mức suýt ngã xuống giường: "Em đang bận thương lượng với Lycoris vài chuyện quan trọng nên anh đi trước đi, lát nữa em sẽ xuống"

"Vậy hôm nay cậu phải ra ngoài mua áo ngực rồi nhỉ?" Trần Hoài Nam hỏi.

Đứt dây?

"Giờ thì nhờ em cả đó, Lycoris"

"Thứ này vẫn còn lớn lên sao? Lỡ cậu ấy thấy phản cảm thì c·hết mình mất..." Himiko bắt đầu cảm thấy phiền não vì cái "thế mạnh" đang sắp sửa trở thành "thế yếu" của mình: "Có đôi khi xinh xắn đáng yêu như Lily cũng tốt... Đỡ phải lo đến chuyện giữ dáng như mình"

"Em vẫn không bỏ cái tật lén lút trèo lên giường của anh nhỉ?"

Cách~ cách~

Himiko: "...!?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bị Himiko xách lỗ tai, Lycoris mới thôi không chọc ghẹo hai người nữa.

Cô ấy vốn không phải kiểu con gái thích ở lì trong phòng tắm, vậy nên thời gian mà cô ấy cần để làm sạch cơ thể cũng không nhiều như những cô gái khác.

Trần Hoài Nam: "..."

Vậy cũng tốt.

"Đau! Đau! Em giỡn thôi mà!"

Lí do bết bác không tả nổi... Nhưng kì lạ thay là trực giác của phụ nữ lại nói rằng thằng nhóc này không hề nói dối.

"Đi mà~" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bị ai đó bất ngờ gọi tên, Trần Hoài Nam không nhịn được giật bắn mình, đồng thời ra sức phủ nhận danh tính: "Nhầm người rồi anh bạn, tên tôi không phải Nam"

Không lâu sau khi ăn cơm xong, để tiết kiệm thời gian cho kịp về dọn phòng, Trần Hoài Nam đã ngay lập tức chuẩn bị đồ đạc rồi lặng lẽ rời đi.

"Em với cô ấy thương lượng vài điều... Nên là cả ngày hôm nay sẽ thuộc về em" Lycoris cười nói: "Nếu anh thấy tò mò thì cứ việc đi hỏi Lily, đừng hỏi em"

"Hình như mình đã quên đi cái gì đó rất quan trọng..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 140. Tăng size