Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 146: [Thuật Sĩ Luyện Đồng]

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 146: [Thuật Sĩ Luyện Đồng]


Đối với hắn càng là dính rời không buông.

Hai mắt mông lung nhìn xem nóc phòng.

"Ha~ Không nghĩ nữa, trước tiên nấu ăn, bồi bổ cho các nàng trước đã."

Rắn nhỏ giống như thường ngày, sau khi tỉnh dậy liền bắt đầu quấn lấy Nguyễn Thái.

Lúc này hắn cũng đã suy nghĩ rõ toàn bộ đầu đuôi sự tình.

Ực~

Nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Mà bây giờ chính là cơ hội đó.

"Tê~ Làm sao lại lạnh như thế? Ân?? Không đúng!"

Ánh mắt ra hiệu nói:

Chớp mắt một cái, vài tiếng liền trôi qua.

Cmn! Cmn! Cmn!

Sau khi trải qua một đêm ăn vụng.

Thật lớn! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hô~ "

"A~ Khắp nơi đều là tảo xanh, cảnh tượng chắc hẳn rất đẹp a?"

Hắc hắc~

Cứ thế, ba người liền trải qua một cái sung sướng buổi sáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngược lại cũng không thiếu chút thời gian này.

Nhìn xem hai người xinh xắn mặt nhỏ đang chìm vào giấc ngủ, khoé miệng lộ ra nhàn nhạt thỏa mãn nụ cười, Nguyễn Thái cười cười lắc đầu.

Nếu như nói hắn đối với Khả Lỵ không có một chút ý nghĩ nào mà nói, chắc chắn là nói điêu.

Xong...

Đối với tình trạng này, Nguyễn Thái chỉ cười cười không nói gì thêm.

Bây giờ thì tốt rồi.

Xuất phát!

Cmn, sự tình sẽ không phải giống như hắn nghĩ a?!

-----

Nhẹ nhàng ôn nhu đắp lại chăn cho hai người, Nguyễn Thái mới vội vàng mặc vào quần áo, nhanh chóng chạy ra bên ngoài bĩnh tĩnh lại cảm xúc.

Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ trong lòng không khỏi chấn động một trận.

Buổi sáng trải qua kích thích như vậy khiến cho hắn cũng không còn một chút buồn ngủ, ngược lại tinh thần vô cùng phấn chấn.

Khoé miệng nhịn không được vui vẻ mà kéo lên, hắc hắc biến thái cười nhẹ vài tiếng... Khụ khụ, nhàn nhạt cười nhẹ vài tiếng.

Rắn nhỏ hưng phấn mêu lên:

Hít~ Tê~~

Suy nghĩ không ngừng luân chuyển, trầm mặc một hồi, cuối cùng Nguyễn Thái mới bất đắc dĩ thờ dài một hơi:

"Thời gian cũng không kém nhiều lắm, có thể xuống nước rồi, Sopia, Khả Lỵ."

Tủm!

"Ân, ân, đúng vậy a, khó mà tưởng tượng được tảo biển vậy mà có thể lớn như vậy, nhiều như vậy, thật sự quá rung động."

Nhìn xem trước mặt bao la, rộng lớn rừng tảo.

Mặc dù không nhớ, nhưng giấc mộng này chắc chắn rất đẹp a.

Cho nên... Chuyện này hoàn toàn hợp pháp???

Toàn thân đột nhiên truyền đến một cổ ý lạnh để cho hắn nhịn không được run rẩy một cái.

Màn đêm chậm rãi trôi qua, nhường chỗ cho một ngày mới buông xuống.

Lẩm bẩm vài câu, Nguyễn Thái mới cảm giác được quần áo trên người mình giống như biến mất, vội vàng giật mình cúi đầu xuống nhìn xem.

A đúng, nếu như nhớ không lầm thì Khả Lỵ cũng lớn hơn 18 tuổi rồi a? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thật đẹp!

Nhìn thấy hai cái nhóc con trừng lớn bảo thạch mắt to, Nguyễn Thái vui vẻ đưa tay xoa xoa các nàng vài.

Laa~? (Muốn xuống nước sao? Cũng không biết có thu được mỹ thực gì không?)

Cảm nhận mát mẻ gió biển thổi qua thân thể, Nguyễn Thái hít một hơi thật sâu, cố gắng bình phục lại cuộn trào suy nghĩ.

Óng ánh mà trắng nõn không tỳ vết làn da kết hợp với tinh xảo, bụ bẩm hơi hơi phấn hồng mặt nhỏ giống như một cái thánh khiết tiểu thiên sứ.

Một đợt khí lạnh bất giác bị hắn hút mạnh một hơi, nhìn xem trên người treo lấy hai cái trắng nõn, mềm mại thân thể treo trên người mình.

Khô nóng cảm xúc khiến cho yết hầu của hắn không tự chủ nhấp nhô một cái, hai mắt kinh ngạc trừng to lên.

Ba đạo cột theo thứ tự văng lên, để cho yên tĩnh mặt biển hơi hơi rung động một chút liền bĩnh tĩnh trở lại.

"Haizz~ Không nghĩ tới chỉ qua một buổi tối, các ngươi liền đem kinh hỉ lớn như vậy cho ta..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù tối qua hắn bị hai cái nhóc con hợp lực lại đánh lén, nhưng cảm giác trong mơ lại hoàn toàn là thật a.

Tiếp đó ba người khởi động nóng người một hồi liền tuần tự tung người nhảy xuống.

Cố nén xuống kinh động trái tim, Nguyễn Thái cẩn thận nhìn xem ôm chặt mình Khả Lỵ.

Hai người hung mãnh gật gật đầu:

Cho nên Nguyễn Thái rất nhanh liền nhận rõ hiện thực, hơn nữa, hắn giống như là kiếm lời được không?

Cảm nhận được trên đầu ánh nắng nhiệt độ càng ngày càng nóng bỏng, Nguyễn Thái mới kêu hai cái nhóc con ngừng lại tu luyện.

Khả ái như vậy, xinh đẹp như vậy, nhu thuận như vậy loli, ai không thích?

Thu thu thập một đống tài nguyên, thuận tiện cùng hai người đùa giỡn một chút.

Hô, còn may ở đây cũng không có FBI, bằng không liền lớn chuyện rồi.

Hắn vừa mới nằm mơ tới cái gì thì phải.

Tủm!

Trên trán bất giác rịn ra vài giọt mồ hôi lạnh.

Dù sao không có ai có thể tránh khỏi được định luật thật là hương, kể cả hắn!

Khả Lỵ hai mắt lấp lánh, chờ mong nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khả Lỵ thì ngược lại hơi thẹn thùng một chút, mặt nhỏ hơi hơi phiếm hồng, ngượng ngùng không dám nhìn hắn.

Trong đầu Nguyễn Thái lúc này giống như sấm sét đánh xuống, sóng lớn không ngừng cuộc trào, để cho hắn không biết nên làm gì tiếp theo.

-----

Để cho Nguyễn Thái nhịn không được nhìn thất thần phút chốc.

Mặc dù hơi đột ngột tí nhưng nội tâm của hắn giống như đang tại mừng thầm?

Ào~ rào ~ ~

Nhưng hắn cũng tính toán dưỡng dưỡng, chờ dưa hấu chín mới hái a!

Nội tâm không ngừng gào thét lên.

Chậm rãi vuốt ve hai người mềm mại mặt nhỏ vài cái, Nguyễn Thái mới chậm rãi xê dịch thân thể, rời khỏi giường.

Đột ngột từ [Thám Hiểm Gia] chuyển chức thành [Thuật Sĩ Luyện Đồng].

Chớp mắt một cái, một cái yên bình, nhộn nhạo buổi sáng trôi qua.

Thật chờ mong thời gian kế tiếp a.

Rung động nói không nên lời.

Lại nói chuyện đã thành như vậy, từ chối thì có ích gì đây.

Nguyễn Thái cứ thế mà không ngừng an ủi chính mình.

Nguyễn Thái cũng không gấp mang theo hai người trở về thuyền.

Theo ý nghĩ chuyển động, thuyền nhỏ cũng bắt đầu di chuyển.

Gãi gãi đầu vài cái, Nguyễn Thái mới từ trong mê ngủ tỉnh dậy, đang tại hắn dự định đứng dậy vệ sinh thời điểm.

"Chậc~ Không nghĩ tới thường ngày nhu thuận Khả Lỵ lại to gan như vậy, bất quá như vậy cũng tốt..."

Chậm rãi tiến về phía trước.

...

Chậc chậc, không nghĩ tới Nguyễn Thái hắn sẽ có ngày đi lên con đường thuật sĩ luyện đồng.

Nguyễn Thái nội tâm nhịn không được kinh hoảng một chút.

Theo nhàn nhạt ấm áp ánh nắng chiếu rọi, Nguyễn Thái nhẹ nhàng mở mắt ra.

Bất quá rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần, lần nữa đưa mắt nhìn xuống.

Lồng ngực không ngừng chập chùng lên xuống, hô hấp bất giác nặng nề thêm vài phần, từng chút một diễn đạt cảm xúc của hắn lúc này.

Tươi mát không khí tràn ngập lòng ngực để cho Nguyễn Thái khô nóng cảm xúc hơi hơi hòa dịu một chút.

Tủm!

Tâm tình phức tạp chậc lưỡi cảm thán:

Chương 146: [Thuật Sĩ Luyện Đồng]

Thế là hắn liền mang theo rắn nhỏ cùng Khả Lỵ du tẩu khắp xung quanh.

"Thế nào? Đúng như ta nói phải không, vô cùng rung động a!"

Lắc lắc đầu, đem băng lãnh dòng nước tát lên mặt để cho mình thanh tỉnh một chút, Nguyễn Thái nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, không còn xoắn xuýt nữa.

Hôm qua hắn từng nói với hai người, có cơ hội liền mang theo hai người xuống nước, nhìn xem cái này hải vực mỹ lệ cảnh tượng một chút.

Dưới nước.

Về sau có thể quang minh chính đại... Khụ khụ, tội lỗi tội lỗi.

Đến nỗi bao nhiêu haha, liên quan tới tuổi tác của phụ nữ thì không cần quá rõ ràng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 146: [Thuật Sĩ Luyện Đồng]