Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 132: Thu hoạch phong phú
Ghim thật chặt, kết nối từng đoạn lỏng lẻo ván gỗ lại với nhau.
Khụ khụ, lạc đề, trở về mạch truyện.
Lúc này Nguyễn Thái mới lấy lại tinh thần, hơi hơi bình phục cảm xúc một chút, thở ra, lẩm bẩm:
Ah~!
Nghe được Nguyễn Thái âm thanh, rắn nhỏ giương đầu lên phản bác:
Đây chính là mảnh ghép cuối cùng để hắn có thể hoàn thành chế tạo thuyền mới của bọn hắn hắn a.
Đầu tiên là Khả Lỵ câu được cá nhỏ.
"Hắc hắc~ Các ngươi từ từ một chút a, ta cũng đâu có chạy."
Không chờ hai người phản ứng, Nguyễn Thái liền nhanh tay ôm chặt các nàng vào ngực, không nói hai lời liền một mạch chạy tới nệm cỏ nằm xuống.
"Ngủ ngon."
Có lẽ, đây chính là vận may a!
Cái khác thì hắn không biết, nhưng hân chắc chắn chỗ này vô cùng sạch sẽ.
May mà hắn gặp phải gấu mèo Monat, không chỉ giải quyết vấn đề này, còn vượt mức chỉ tiêu thu được một đống vô cùng hữu bùn đất.
Laa~? (Nào chỉ là không tệ, thu hoạch vô cùng phong phú được không?)
"Cho nên trời đã tối, đi ngủ thôi."
Công dụng của nó giống như là từng cái sắc bén đinh nhọn vậy.
"Hô~ Mặc dù trải qua rất nhiều lần, nhưng loại cảm giác cơ thể từng chút một biến hóa, tăng cường này thật đúng là cmn sảng khoái!"
Nhưng đặt ở thế trước thỏa đáng là cự vật, con nào con nấy cũng đều có 5-6 kg, vô cùng mập mạp.
Một loại cảm giác sảng khoái chảy dọc toàn thân để cho hắn nhịn không được khẽ rên vài cái.
Nhưng đây chỉ là biểu tượng bên ngoài mà thôi, thuyền mới vẫn có thiếu một bước cuối cùng, đoa chính là liên kết chặt chẽ bọn chúng lại với nhau.
Bất quá, gỗ là gỗ tốt, nhưng tốt quá cũng không phải chuyện gì tốt.
Nguyễn Thái lẩm bẩm:
Vỗ vỗ hai cái nhóc con đầu nhỏ một cái, Nguyễn Thái khoát tay đem đầy sàn cá lớn, cá nhỏ thu vào balo, nói tiếp:
Bền chắc không thể tách rời, có như vậy, thuyền mới cuat bọn hắn mới xem như đại công cáo thành!
Không chỉ giải quyết vấn đề chế tạo, còn để cho lượng công việc của hắn ít đi rất nhiều, có thể nói là vô cùng thực dụng nguyên liệu chế tạo.
Bởi vì thân gỗ vô cứng rắn, muốn chia cắt nó vô cùng khó.
Hắn cũng không chần chờ gì nữa, đưa mắt nhìn về con cá cuối cùng.
Đây chính là nguyên liệu cuối cùng dùng để đống thuyền mà hắn đang tìm kiếm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Laa~!
Trong lòng hơi cảm thán một câu, Nguyễn Thái vui vẻ nói cho hai cái nhóc con công dụng của nó.
Đột ngột nghe được Nguyễn Thái kêu tới nhìn xem thu hoạch hôm nay.
Đó chính là [Mềm Hóa Dịch Bùn]!
Laa~! (Tới liền!)
Bất quá không sao, vừa vặn lương khô của hắn cũng nhanh hết sạch, bây giờ có thể bổ sung thêm một chút rồi.
"Được rồi, lỗi của ta, thu hoạch hôm nay đích xác vô cùng phong phú."
Hai mắt lấp lóe một hồi, Nguyễn Thái chậm rãi thu hồi suy nghĩ, thở ra một hơi, thì thào:
Cũng chính là con cá lớn mà Khả Lỵ câu được, [Cá Lay Thơn].
(Ở chương 111)
Lúc này rắn nhỏ cùng Khả Lỵ mới phản ứng trở lại, kinh ngạc hô lên một tiếng:
"Hô~ Nguyên liệu đã đầy đủ, chờ sự kiện lần này kết thúc phải nhanh chóng bắt tay vào chế tạo thuyền mới a, ầy, trước tiên kiểm kê xong đã lại tính."
Bẹp. (x2)
Hơi trêu chọc hai cái manh vật một chút, Nguyễn Thái không nhanh không chậm ngồi bệch xuống bên cạnh sàn gỗ.
"Ha~ Hôm nay tu luyện đã xong, kế tiếp liền tới khâu kiểm kê thu hoạch hôm nay a."
Hai cái nhóc con vội vàng dừng lại công việc trên tay.
Không tới vài giây rắn nhỏ cùng Khả Lỵ liền chạy tới bên người Nguyễn Thái, hưng phấn hối thúc Nguyễn Thái nhanh nhanh lấy ra.
Nhìn xem Nguyễn Thái từ trong balo đem từng con, từng con cá nhỏ lấy ra, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đã không kịp chờ đợi.
Chất lượng mặc dù không bằng hắn cùng với rắn nhỏ.
Mở ra hai viên giống như bảo thạch mắt to, lấp lánh tò mò nhìn xem thu hoạch hôm nay.
Hao tốn thời gian vài tiếng, Nguyễn Thái mới chậm rãi tiêu hao hoàn tất năng lượng trong cơ thể.
Giống như giới thiệu của nó vậy, chỉ cần đống này dịch bùn thoa lên [Cây Sắt Khổng] hắn liền có thể giống như nặn đất sét vậy.
Cuồng bạo gió cát không ngừng u u thổi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"A~"
Bảy con cá nhỏ!
Nhìn thấy hai người phản ứng, Nguyễn Thái bất đắc dĩ cười vài tiếng, sửa lại lời nói:
Nguyên bản hắn tính toàn chờ xem hải ly thương nhân có tìm được vật tương tự không, ai ngờ được hắn lại tìm thấy trước chứ.
Quyết định xong xuôi đống này cá nhỏ, hắn liền đem tầm mắt dời sang chính mình câu được cá lớn.
Chương 132: Thu hoạch phong phú
Khả năng cùng công dụng của nó chương trước hắn đã nói cho hai người, cho nên chỉ nhìn một chút Nguyễn Thái liền thu hồi tầm mắt.
"Dùng để chế tác thành lương khô thì không cần bàn cãi nữa."
"Cho nên..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gỗ đóng thuyền hắn đã có, đó chính là [Cây Sắt Khổng].
Chậm rãi nắn bóp từng khúc xù xì cây gỗ thành vuông vức ván gỗ!
Tuy nói là cá nhỏ, nhưng đó là đối với [Cá Gai Cát] cùng với [Cá Lay Thơn] mặc dù thể tích của mấy con cá này không bằng hai con cá trên.
Vỗ vỗ hai người đầu nhỏ, Nguyễn Thái cười cười, nói:
Nhưng số lượng của nàng tuyệt đối nghiền ép hai người bọn hắn.
Lúc này đang nhàm chán ngồi lên bàn đá, cũng không biết đang hí hoáy gì đấy.
Chính là cảm giác này!
Khả Lỵ cũng hùa theo, gật mạnh đầu đồng ý:
Quá cmn thoải mái!
Vội vàng hấp tấp chạy tới, hai cái mặt nhỏ vui vẻ kêu lên:
Mà rắn nhỏ cùng Khả Lỵ tự thân tiêu hóa năng lượng so với hắn nhanh hơn một chút.
Ân, đây chính là hắn xât dựng chỗ để kiểm kê thu hoạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn xem bị gai nhọn chống lên [Cá Gai Cát] Nguyễn Thái không khỏi vui mừng một cái.
Hài lòng gật đầu nói:
Mà sau khi đem [Cây Sắt Khổng] bóp thành từng khối ván gỗ, kế tiếp liền phải nhờ tới keo dính của [Bọ Đá] đem từng khối, từng khối ván gỗ, chỉnh tề kết nối lại với nhau.
Nguyễn Thái nhếch miệng lên, cười nhẹ một cái, chà xát tay kêu lên hai cái nhóc con.
Mà vấn đề này, sẽ là gai nhọn của [Cá Gai Cát] đến giải quyết!
Phía trước hắn bởi vì vấn đề này mà đau đầu không thôi, vắt óc suy nghĩ nên làm sao tìm được một thanh sắc bén công cụ, đem nó bổ ra.
"Ân! Sopia nói đúng đó, thu hoạch hôm nay rất phong phú a!"
Chỉ có điều không chờ hắn hưởng thụ càng nhiều, loại cảm giác này chỉ kéo dài mấy giây liền biến mất.
Đón lấy hai người hiếu kỳ, Nguyễn Thái cũng một chín, một mười nói cho các nàng.
Bóng đêm chậm rãi trầm lặng xuống.
Đáng tiếc toàn bộ chỉ là một đống không nhập giai phẩm cá nhỏ, ngoại trừ lấp no bụng thì cũng không còn công dụng gì khác.
Ah~!
Đưa tay lau đi mồ hôi trên trán, Nguyễn Thái vội vàng phục lại cảm xúc.
Đúng!
Đương nhiên nhiêu đây vẫn chưa đủ, mặc dù nhiêu đây công trình nhìn như đã đem thuyền mới chế tạo hoàn thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng không chờ các nàng nói gì, Nguyễn Thái ngữ khí ôn hòa, nhẹ nói một tiếng:
"Ân, thu hoạch hôm nay không tệ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.