Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 131: Tu luyện
Các ngươi nghĩ loài thủy sinh gì khó câu nhất?
Là thời điểm nên trở về ăn cơm.
Đừng đùa, bọn nó chỉ ăn quen thuộc cặn bã mà thôi.
Duy nhất chỉ có một loài cá, mặc kệ hắn dùng mọi cách, đều không có cách nào câu nó lên.
Không thấy Khả Lỵ toàn bộ thuộc tính đều thiên về cảm giác cùng tinh thần mà bây giờ vẫn chưa có một loại thuộc tính nào đạt tới 1 ⋆ cực hạn sao?
Hắn liền ở đây hỏi các đọc giả một chút.
Huống chi đây cũng không phải chỉ là thỏa mãn nguyện vọng không thôi.
Nguyễn Thái cười cười, khẳng định gật đầu:
Để cho tâm thần của Nguyễn Thái phấn chấn một hồi.
Mà bây giờ ý nghĩ này lần nữa bị con [Cá Lay Thơn] này kích hoạt trở lại.
Laa~! (Ăn cơm!)
Tuy thể lực của hắn đã hồi phục đầy đủ, nhưng thời gian bây giờ đã qua giữa trưa, ba người bọn hắn bởi vì [Mưa Cát] cho nên cũng không có gì vào miệng cả.
Loài nước cạn hay là loài nước sâu?
"Đi thôi."
Để cho rắn nhỏ không khỏi buồn bực một phen.
"Bất quá tuy nó ăn không ngon, nhưng da của nó thế nhưng là bảo bối a!"
Trước tiên không nói công dụng của nó có thể làm gì.
Bất kể nó là cua ốc hay là lươn rắn, tôm tép hay cá voi.
"Bất quá..."
Mà khách hàng mang tới đồ ăn, con nào con nấy cũng đều là cá lớn.
"Nói nó là bảo bối cũng không sai chút nào, bởi vì da của nó có thể thu hút một chút loài cá đặc biệt..."
"Ân, là bảo bối!"
Có đầy đủ phẩm chất cao nguyên liệu nấu ăn, hấp thu năng lượng dồi dào bên trong.
Đây không phải là bảo bối thì là cái gì?
Cảm nhận năng lượng vận chuyển, chạy sang toàn thân, từng chút một phong phú thuộc tính của mình.
Mặc dù tốc độ tăng cường của nàng rất nhanh, nhưng đó là sau khi nàng gặp được hắn.
Laa~! (Quả nhiên ta lên cá lớn không có khả năng vô dụng như vậy!)
Loài giáp xác, hay là loài thân mềm?
"Bất quá..."
Lắc đầu nói:
Sau khi ăn uống no nê một trận, ba người cũng không có lãng phí năng lượng dồi dào bên trong thịt cá.
Cách vài phút liền có một đợt gió cát đập vào mặt ba người, để cho ba người kêu khổ không thôi.
-----
Chỉ chờ chúng nó há miệng ăn uống mà thôi.
"Bảo bối?" (x2)
"Nghe thật lợi hại!"
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ không hẹn đồng thanh, nghi hoặc kêu lên:
Mà chính bởi vì điểm đặc biệt này của nó liền để Nguyễn Thái kích động không thôi.
Ai nấy cũng đều nghiêm túc tiến vào trạng thái tu luyện.
Nhìn xem mặt mũi tràn đầy tự hào rắn nhỏ cùng với hai mắt tỏa ra s·ú·n·g bài hào quang loli.
Nguyên bản huyễn tưởng thơm ngon mỹ thực trong chốc lát liền tan thành mây khói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không chờ nàng suy nghĩ càng nhiều, Nguyễn Thái hề hề âm thanh đột ngột vang lên, kéo nàng đi ra.
Đưa tay vuốt vuốt mũi vãi cái, ngửi nhẹ trên tay truyền đền nhàn nhạt mùi máu tuơi.
Nếu như phía trước không có điều kiện thì không nói gì, bây giờ đã có, tại sao không làm đây?
Chờ hắn nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hắc hắc~ Lần này các ngươi đoán sai rồi, mặc dù con cá này bề ngoài nhìn rất đẹp mắt, tuy có thể ăn được nhưng hương vị cũng không ngon bao nhiêu."
Mà rắn nhỏ cùng Khả Lỵ đều đem toàn bộ lời nói của hắn đều nghe rõ ràng.
Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện!
Nói dễ hiểu hơn chính là một chút cá nhỏ chuyên ăn chất bẩn ngoài da, trong răng của một số cá lớn.
Chương 131: Tu luyện
Biến thái đến cực điểm!
Không chỉ khiến cho kho mồi giả phong phú lên, còn có thể giải khai khúc mắt của hắn.
Lại nói, thu hoạch hôm nat như vậy đã vô cùng phong phú rồi, không cần thiết tham lam.
Nguyễn Thái không khỏi lẩm bẩm vài câu:
Nhìn xem bên cạnh hai cái nhóc con mở to mắt, chờ mong nhìn mình.
Bụng nhỏ đã đói đến không ngừng gào khóc đòi ăn.
Đừng nhìn bọn nó chỉ có thể ăn cặn bã, con nào con nấy cũng đều có một chút công dụng đặc biệt, cường hãn đến cực điểm để cho Nguyễn Thái thèm thuồng không thôi.
Giống như trong giao diện thông tin nói vậy, làn da của con [Cá Lay Thơn] này vô cùng đặc biệt.
Mồi giả sinh động như thật?
Khả Lỵ thì nhu thuận rất nhiều, nhẹ nhàng gật đầu:
Hắc hắc cười lên, nói:
Trong lòng Nguyễn Thái cũng nhịn không được vui vẻ mà đưa tay bóp mặt các nàng một chút.
Có thể nói là thiên nhiên công nhân vệ sinh.
Mặc dù không biết Nguyễn Thái nói tới công dụng của tụi nó mạnh như thế nào, nhưng hai nàng châc chắn sẽ vô cùng cường đại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tốt, tốt, hôm nay liền đến đây thôi, trở về ăn cơm a."
Hắn đều toàn bộ, tự tay mình câu lên.
Laa~? (Thế nào ala, con cá này lớn như vậy, đẹp như vậy, hẳn là ăn rất ngon a?)
Khoé miệng của hắn nhịn không được vui vẻ mà giương lên, tiếp tục nói:
Đối với Nguyễn Thái đây toàn bộ đều là không phải, bởi vì hắn đã từng câu lên hết toàn bộ những sinh vật trên.
Con nào con nấy cũng ăn đến mập chảy mỡ không nói, khi ăn uống còn phải chờ thức ăn dâng tới trước mặt.
Vuốt vuốt hai cái đầu nhỏ, phủi đi bụi cát trên đầu các nàng, Nguyễn Thái ôn nhu đưa tay ra, dắt lấy hai người rời đi.
Muốn câu lên tụi nó, chả khác nào nằm mơ giữa ban ngày cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cách loài cá cộng sinh của nó không biết chênh lệch gấp bao nhiêu lần.
Đổi lại là trước đó, Khả Lỵ chỉ sợ phải hao mất thời gian một năm mới có thể tu luyện đến 1 ⋆ cực hạn.
Mà rắn nhỏ nghe được Nguyễn Thái nói trở về ăn cơm, bụng nhỏ thức thời rung lên vài cái, vui vẻ kêu lên:
Đây chính là nàng hao hết toàn bộ thể lực mới câu lên được cá lớn a.
Rắn nhỏ thất vọng thở dài kêu nhẹ:
Nhao nhao hai mắt tỏa sáng, kinh ngạc kêu lên:
Loài nhỏ bé hay là loài to lớn?
Da của nó thể dùng để chế tạo thành một cái mồi giả, hấp dẫn một chút loài cá ăn cặn đến cắn câu a!
Nơi trú ẩn.
Mà thể tích của một cái mồi giả lớn đến bao nhiêu thì cũng chỉ lớn cỡ bàn tay thôi a?
Phải biết bây giờ còn rất nhiều người vẫn chưa đột phá lên được ⋆ cấp, chớ dưngd nói chi là giống như hắn, đem thuộc tính áp s·ú·c, thăng hoa lên.
Có thể thấy, Nguyễn Thái đem lục giác chiến sĩ rùa bò tu luyện từ trên cao cấp nguyên liệu nấu ăn tu bổ trở lại.
Bây giờ có thể trở về, mỹ mỹ mở tiệc được rồi!
Cẩn thận đem con cá này gỡ xuống, xử lý một hồi.
Chậm rãi tiêu hao, cường hóa cơ thể của mình.
Nghe vậy, hai cái manh manh mặt nhỏ chậm rãi xụ xuống.
Cho nên sau khi thử hết mọi cách cũng không thể câu lên được nó, Nguyễn Thái liền lắc đầu từ bỏ đi ý nghĩ này.
Nguyễn Thái hơi dừng một chút.
"Bất quá thế nào?"
Về phần tại sao hắn lại nói nó khó câu, haha, cái này còn cần nghĩ sao?
Khụ khụ, cũng không phải hắn không muốn, chỉ có điều theo thời gian trôi qua, lất phất hạt cát cành ngày càng dày đặc, gió thổi cũng càng ngày càng mạnh.
Đừng nhìn như chậm, tốc độ phát triển của hắn có thể nó là vô cùng nhanh.
Đó chính là một chút loài cá ăn cặn!
Dựa vào trong đầu [Bách Khoa Toàn Thư] Nguyễn Thái vô cùng hiểu rõ mấy con cá ăn cặn này có công dụng cường đại đến cỡ nào!
Hắn muốn câu, nhưng lấy cái gì câu?
"Ân, toàn bộ đều nghe Nguyễn Thái."
Chưa chờ rắn nhỏ hỏi thăm, Khả Lỵ liền vội vàng mở miệng, trong giọng nói tràn ngập kinh hỉ, chờ mong nhìn xem Nguyễn Thái.
"Chà~ Cứ lấy tiến độ như vậy mà nói, một tháng nữa hẳn là có thể áp s·ú·c thuộc tính thêm một lần rồi."
Sau khi bla bla một tràng, Nguyễn Thái mới đem công dụng của con [Cá Lay Thơn] nói cho hai người.
"Đúng vậy a, ngoại hình của nó thật đẹp, chắc hẳn chất thịt vô cùng ngon a?"
Laa~ (Đáng tiếc.)
Nguyễn Thái cũng không có nước đục thả câu liền bắt đầu vội vàng giải thích: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.