Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 129:[Cá Gai Cát]
Laa~!! (Làm sao vẫn chưa có cá cắn câu nữa a!!)
-----
Nguyễn Thái vừa dứt lời, cần câu của rắn nhỏ đột nhiên căng thẳng.
Không nghĩ gì nữa, Nguyễn Thái đi tới bên cạnh hai người, tay nắm tay, hướng dẫn các nàng.
Không đến mức bị hai cái nhóc con chê bai như vậy.
Có thể nói là vận may bạo tăng!
Tuy không biết hương vị của nó như thế nào, nhưng Nguyễn Thái đã nói như vậy, chắc chắc sẽ ăn rất ngon.
Nghĩ tới đây, trong lòng Nguyễn Thái càng thêm vui vẻ, híp mắt nhìn xem hai cái nhóc con
Sau khi nhìn xong giao diện thông tin, trong lòng Nguyễn Thái không khỏi tò mò, lẩm bẩm:
Nhìn xem trước mặt vô lực cá lớn, Nguyễn Thái không khỏi chậc lưỡi một cái:
Mà nghe được Nguyễn Thái lời nói, rắn nhỏ cũng vội vàng thu hồi chê bai sắc mặt, hai mắt sáng lên đưa ra phấn hồng đầu lưỡi, liếm liếm môi vài cái.
"Hắc hắc~ Bình tĩnh, biết đâu có con cá lớn đang quan sát mồi câu của ngươi nghe đây?"
Đây chính là phẩm chất cao nhất mà hắn thu được từ khi đến thế giới này, không vui sao được? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ầy, cũng không biết giúp ta đem con cá lớn này để xuống."
Đáng tiếc, thân hình là thân hình, đánh giá một người, sinh vật gì đó, người ta sẽ chú ý quan sát khuôn mặt của nó, mà không phải thân hình của nó.
Cho nên mồi giả của các nàng hắn đều chế tạo thành một đống rong biển, chỉ cần phi lao, để mồi câu trôi nổi, chờ cá cắn câu là được rồi.
Nhìn xem chiến lợi phẩm trước mặt, Nguyễn Thái nhẹ nhếch miệng lên, cười nhạt.
Nhìn thấy hai người vui vẻ rời đi bóng lưng, Nguyễn Thái bất đắc dĩ nhún vai vài cái, lẩm bẩm:
"Chậc~ Không uổng ta hao tốn vài tiếng thời gian mới câu được ngươi, quá đáng giá!"
Lắc lắc đầu, Nguyễn Thái thở nhẹ một hơi, giải thích cho hai người:
Khả Lỵ cũng hưng phấn gật mạnh đầu một cái, dù sao nàng cũng đã nhìn xem Nguyễn Thái vài tiếng kích động chiến đấu.
Công dụng: Có thể ăn, gai nhọn (Có thể dùng để chế tạo một chút vật phẩm).
Huống chi trên người nó gai nhọn vừa vặn chính là nguyên liệu đóng thuyền cuối cùng mà hắn đang tìm kiếm.
Mặc dù hiếu kỳ cá bơi trong biển cát là hình ảnh như thế nào, nhưng hắn vẫn rất thuần thục, nhanh chóng tiến lên cho nó một dao.
Vút!!
Vài tiếng trôi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiển nhiên khuôn mặt của con cá lớn này vô cùng... Ân, độc đáo, độc đáo đến mức Nguyễn Thái cũng hơi kinh ngạc một chút.
Nếu như chỉ nhìn thân hình cùng với làn da của nó thì bề ngoài của con cá này cũng không tệ lắm, chỉ là nhìn hơi dữ tợn mà thôi.
-----
Cấp bậc: 2 ⋆
Laa~! (Cắn câu!)
Nhìn xem nhấp nhô sóng biển không ngừng đánh qua dây câu, lại nhìn xem bên cạnh Khả Lỵ đang nhíu lại mặt nhỏ, dùng sức kéo lấy cần câu, rắn nhỏ cuối cùng cũng không nhịn được nữa, bực bội kêu lên:
Chiếu vào mắt hắn là một con cá lớn chừng vài mét, làn da nâu sẫm đốm đen, thân hình ú mập.
Nhưng ai nghĩ tới thời gian đã qua vài tiếng, Khả Lỵ đã câu lên vài con cá nhỏ, còn cần câu của nàng cũng không động chút nào.
Đây chính là 2 ⋆ nguyên liệu nấu ăn a, hơn nữa còn là Lam phẩm!
"Ầy~ Tư thế vung can của các ngươi sai rồi, phải như thế này này..."
Phẩm chất: Lam
Đưa mắt nhìn xem treo trên lưỡi câu cá lớn, nhìn thấy nó hình dáng hình dáng, trong lòng không khỏi hơi kinh một chút.
[Cá Gai Cát]
Không bực sao được!
Nghe được rắn nhỏ âm thanh bực bội, Nguyễn Thái cười nhẹ, xoa xoa nàng đầu nhỏ, an ủi:
"Ân!"
Khả Lỵ tán đồng, gật đầu:
Giới thiệu: Một loại đặc thù loài cá có đặc tính sinh tồn vô cùng đặc biệt, ngoại trừ có thể sinh tồn trong biển còn có thể sinh tồn trong cát, trên người gai nhọn vô cùng sắc bén, có thể xé rách bất kì kẻ săn mồi nào dám đụng tới nó.
Đáng nói ở đây vẫn chính là phần miệng độc đáo của nó.
Hơn nữa hắn cũng nhìn ra mồi câu không có cá cắn cũng không phải rắn nhỏ vấn đề.
Hai cái dày cứng bờ môi nhìn vô cùng giống mỏ chim nhô ra, nhưng để người nhíu máy chính là hai cái mỏ này lại móm vào, vô cùng khó chịu.
Mà mỹ thực như vậy, lúc này còn có một đống ở dưới nước, để cho rắn nhỏ kích động nhảy lên.
To tròn, béo ú thân thể mọc đầy lít nha lít nhít, sắc bén gai nhọn để cho nó nhìn giống như một con... nhím vậy?
"Chà~ Thú vị, cũng không biết được con cá lớn này gai góc thân hình lấy cái gì để bơi trong cát nữa, thật đúng là thế giới rộng lớn, không thiếu cái lạ a~"
Hiển nhiên Khả Lỵ liên tục câu được một đống tôm tép cá con, không lý nào mà rắn nhỏ không câu được.
Vẫn như cũ, một dao êm ái xuyên qua, nhẹ nhàng lại không đau đớn tiễn nó rời đi.
Cùng với chính hắn may mắn vừa mới nâng cấp trang bị một phen, nói không chừng để con cá này chạy thoát rồi.
Chương 129:[Cá Gai Cát]
Theo Nguyễn Thái rút ra cánh tay, [Cá Gai Cát] lộng lẫy mắt to chậm rãi mất đi hào quang, từng chút một tối xuống.
Sau khi xem Nguyễn Thái câu xong con cá lớn kia, nàng liền cùng Khả Lỵ hào hứng vung mạnh cần câu, tính toán câu lên một hai con cá, thêm chút đồ ăn cho buổi tối.
Biểu lộ chính mình tâm tình vui sướng.
"Ha~ Các ngươi cũng đừng nhìn nó xấu xí một chút liền xem thường a, chất thịt của nó không chỉ ăn được, clnf vô cùng ngon nữa đây."
Vội vàng quăng lại Nguyễn Thái, nhanh chóng kéo Khả Lỵ đi câu cá.
Trong lòng đã muốn thử xem một chút câu cá là cảm giác gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù rắn nhỏ cùng Khả Lỵ chỉ mới câu cá lần đầu, không có khả năng giống như hắn điều khiển mồi giả xuất thần nhập hóa, sinh động như thật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không cần nghĩ cũng biết, có một con cá lớn đang nhìn chằm chằm vào mồi của nàng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xoay chuyển quan sát vài vòng, Sopia nhẹ nhăn nhăn mặt nhỏ, nhuyễn nhuyễn kêu lên:
Laa~(Ầy~ Dữ tợn thì cũng thôi đi, bề ngoài của nó còn vô cùng xấu nữa, kém chút nữa hù đến ta rồi.)
Lần nữa lắc đầu cười cười, cũng không có để ý nữa, thần sắc nghiêm túc, cẩn thận đem cần câu thu hồi, nhẹ nhàng đem cự vật gỡ xuống.
Lam phẩm a!
Laa~ (Khả Lỵ, đi, chúng ta cũng phải câu một con, không, mười con cá ăn ngon lên mới được!)
Móm thì móm đi, trong miệng còn cmn mang theo một đống giác hút, nhìn vô cùng... Độc đáo.
Ân, trước tiên nghỉ ngơi, hồi phục thể lực một chút a, một hồi lại câu cá cũng không muộn, thuận tiện nhìn xem rắn nhỏ cùng Khả Lỵ câu cá
Đưa tay chập lại chà xát vai cái, Nguyễn Thái hí hửng đem cần câu cùng cá lớn thu hồi vào balo.
"Ân, ân, Sopia nói đúng, con cá này thật xấu a, cũng không biết có ăn được không?"
Hắn cũng không phải đang nói điêu, dù sao vài tiếng này hắn cũng không phải ngồi không.
Thể lực, sức mạnh, tốc độ của nó không hề kém hơn hắn một chút, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút, nếu như không phải kinh nghiệm của hắn vô cùng phong cùng phong phú.
Hai viên to lớn mắt cá phân biệt mọc ra từ khía cạnh mà không phải từ đối diện, mặc dù nhìn hơi kì lạ một chút, nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn.
Hôm nay câu được con [Cá Gai Cát] đã kiếm lời rồi, lại tiếp tục thả câu nữa, hắn sợ thể lực của mình không chống nổi.
Cảm nhận được trên đuôi truyền đến sức kéo, rắn nhỏ kinh ngạc kêu lên, tiếp đó mặt nhỏ liền tràn ngập kinh hỉ:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.